Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1483 - Chương 1483 - Thần Lôi Tiên Quốc

Chương 1483 - Thần Lôi tiên quốc
Chương 1483 - Thần Lôi tiên quốc

Thần Lôi tiên quốc, là Lôi Tôn bên trong Cửu Đế Ngũ Tôn thành lập, có lịch sử lâu đời, cũng trải qua rất nhiều chiến tranh, đã từng có một đoạn thời gian, Thần Lôi tiên quốc này rất cường thế, tiến đánh các tiên cung tiên quốc khác ở xung quanh, nhưng cuối cũng rơi vào sự phản khác của rất nhiều thế lực lớn liên hợp lại, cuối cùng mới thu liễm.

Thần Lôi tiên quốc từ sau khi được nhiều thế lực lớn đánh bại thì trở nên khiêm tốn rất nhiều, đã có rất nhiều năm không tham dự một số chuyện lớn, cho người ta một loại cảm giác hối cải để làm người mới.

Sau khi Thẩm Tường truyền tống tới Thần Thôi tiên quốc, trông thấy ở nơi này có rất nhiều cường giả, đại đa số đều sử dụng lực lượng thuộc tính lôi, trong lòng âm thầm mừng thầm, bởi vì hắn có Lôi Hồn quả loại đồ vật nghịch thiên này, chính là thứ mà rất nhiều cường giả thuộc tính Lôi cần.

Danh khí của Nhan Tử Lan ở chỗ này rất lớn, Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã thăm dò được chuyện của nàng, nàng ta làm điện chủ ở Thần Lôi điện dưới lá cờ của Thần Lôi tiên quốc, Thần Lôi điện này chủ yếu là kinh thương, bán ra các loại đồ vật quý báu, thi thoảng cũng sẽ cử hàng đấu giá hoặc là một số hoạt động khác.

Thẩm Tường không sử dụng thân phận Bách Hoa Thiên Đế, biến thành một người có dáng dấp bình thường mà tới, hắn không muốn để cho Lữ Kỳ Liên biết hắn ta tới đây, bằng không dựa vào cái đầu của Lữ Kỳ Liên khắc chắn sẽ lập tức phỏng đoán hắn muốn tìm Nhan Tử Lan giúp hắn một tay, rồi mới từ đó động tay chân.

"Thần Lôi điện này thật thấp, còn không cao bằng phân điện Trấn Ma thần điện của ta!" Thẩm Tường đếm một chút, Thần Lôi điện chỉ có ba mươi lăm tầng.

"Ngươi cũng không nhìn một chút xem kiến trúc này được làm từ vật liệu gì, đều là rất nhiều năm trước, tuy rằng cũ kỹ nhưng lại rất có ý nghãi, đây chính là kiến trúc trải qua thời đại của Thập Thiên đại đế." Tô Mị Dao nói ra: "Lúc ta còn rất nhỏ từng theo sư phụ tới nơi này."

Thần Lôi điện được xây dựng bằng những viên gạch màu xám khổng lồ, có hình vuông trông toàn thể rất lớn rất hùng vĩ, mỗi một tầng đều rất rộng rãi, giống như một cái quảng trường vậy, có thể chứa đựng rất nhiều người ở bên trong.

Thẩm Tường vừa tiến tới nơi này liền thi triển Thần Du Cửu Thiên, đi tới tầng cao nhất tìm kiếm Nhan Tử Lan, trên đường đi rất nhiều rất nhiều trận pháp lợi hại, khiến cho hắn không thể không từ bỏ, Thần Lôi điện nhìn cũ kỹ này vậy mà phòng ngự lại cường hãn như thế.

"Lão tiền bối, ta muốn gặp Tử Lan tiên cơ, phải có điều kiện gì sao?" Thẩm Tường hỏi một lão gia đang thu hồi dược liệu.

"Mỗi ngày ít nhất có mười người hỏi như thế, ngươi hôm nay là người thứ tám, ta biết rất nhiều người đều rất hâm mộ nàng ta, đặc biệt là nam nhân!" Lão giả kia cười nói.

"Như vậy mỗi lần ngươi đều nói những lời nói vô ích này đối với những người kia phải không?" Thẩm Tường có chút ngượng ngùng mà gãi đầu: "Ta gặp nàng là vì làm ăn."

"Không khác gì nhau mỗi người đều nói như thế! Lấy đồ vật ra đi, chỉ có đồ vật quý báu mới có thể để nàng ta tự mình đi ra đàm phán với ngươi." Lão giả kia vươn tay ra.

Thẩm Tường đang suy nghĩ muốn móc dược liệu gì ra, hắn lo lắng sẽ dọa lão giả này sợ hãi, nhưng nếu như quá kém cỏi, khả năng lại không cách nào gặp được Nhan Tử Lan.

"Cái đồ chơi này ngươi nhận ra sao?" Thẩm Tường lấy ra một viên cầu trong suốt, bên trong nhảy lên một loạt những thứ giống như trong hỏa diễm, lóe ra điện mang, thoạt nhìn trông giống như tia điện nhỏ.

"Đây là..."

Lão giả kia chưa nói xong, Thẩm Tường liền "Xuỵt" một cái, rồi mới thu Lôi Hồn quả lại, lão giả này quả nhiên bị dọa sợ, tròng mắt kém chút nữa thì trừng đi ra, hắn không nghĩ tới thật sẽ có người ngớ ngẩn lấy Lôi Hồn quả này ra bán, lúc này Thẩm Tường ở trong mắt hắn chính là một tên bại gia tử siêu cấp, vì muốn gặp Tử Lan tiên cơ, tới ngay cả loại đồ vật này cũng có thể lấy ra được.

"Hiện tại có thể gặp Tử Lan tiên cơ rồi chứ!" Thẩm Tường cười nói.

"Vậy ta sẽ dẫn ngươi đi gặp nàng!"

Lão giả tùy tiện gọi một người tới thay hắn, rồi sau đó dẫn theo Thẩm Tường đi vào một cái truyền tống trận cỡ nhỏ, truyền tống tới tầng cao nhất, đưa hắn vào bên trong một cái phòng tiếp khách.

"Ta đã dùng đưa tin phù báo tin nàng, nàng ta chẳng mấy chốc sẽ tới gặp mặt với ngươi." Lão giả kia nói xong thì mang theo tâm tình kích động mà rời đi, bởi vì cọc làm ăn này mà thành thì hắn cũng có một phần ở bên trong.

Nhan Tử Lan cũng không ở chỗ này, Thẩm Tường đợi hơn nửa canh giờ, nàng ta mới xuất hiện ở trong phòng tiếp khách, nàng ta ăn mặc rất đơn giản, một chiếc váy dài màu tím, tóc chỉ là buộc lại một cách đơn giản, nhưng nhìn lại làm cho người cảm thấy càng xinh đẹp một cách tự nhiên hơn, càng duyên dáng hơn, phong cách tự nhiên, lại thêm nụ cười ngọt ngào dịu dàng kia của nàng ta, để cả người nàng ta phảng phất giống như có được loại lực lượng câu hồn vậy.

"Vị công tử này, để ngài chờ lâu, Tử Lan rót trà bồi tội cho ngươi!" Má đào Nhan Tử Lan mang theo nụ cười, chậm rãi đi tới, đôi mắt mang theo một loại vẻ áy náy, dáng vẻ này, để cho người ta không đành lòng mà chỉ trích nàng ta.

Nhan Tử Lan hơn phân nửa mặc dù đơn giản, nhưng cử chỉ mang theo một cỗ ưu nhã cao quý, loại duyên dáng này cùng với dáng vẻ thành thục thướt tha, mà rất nhiều nữ tử có thể làm mẫu.

Thẩm Tường thừa dịp lúc nàng ta đang rót trà, bỗng nhiên đưa tay bám vào eo thon của nàng, ôm nàng vào trong ngực của mình.

Nhan Tử Lan lập tức nổi giận lên, Thẩm Tường cũng cảm nhận được một cỗ thần lực rất mạnh và mang theo một chút lực lượng thánh lực từ bên trong cơ thể mềm mại của nàng dâng trào ra ngoài.

"Tử Lan tỷ, là ta!" Thẩm Tường khẽ cười nói bên tai nàng.

"Tiểu quỷ chết tiệt!" Nhan Tử Lan khẽ gắt một cái, tránh thoát khỏi bàn tay của Thẩm Tường, vừa rồi Thẩm Tường thế nhưng là bám vào eo của nàng một chút, điều này làm cho mặt của nàng ửng đỏ lên, trông càng quyến rũ mê người hơn.

Tuy rằng Thẩm Tường đột nhiên tập kích, nhưng Nhan Tử Lan không để bình trà trong tay rơi ra một chút nước trà nào, lúc này đôi mắt xấu xa kia của Thẩm Tường càng tham lam hơn, không ngừng quét lên trên người nàng.

"Ngươi chưa từng nhìn thấy nữ nhân sao?" Nhan Tử Lan trở nên có chút tùy ý, lỗ mãng rót trà cho hắn xong rồi ngồi sang một bên, không còn khách khí với hắn nữa, dù sau đây là người một nhà, hơn nữa còn là một tiểu bại hoại háo sắc.

"Chỉ là lâu lắm rồi không gặp qua nữ tử nào làm người khác ưa thích như Tử Lan tỷ." Thẩm Tường cười hì hì nhìn vào nàng ta, một ngụm uống hết chén trà, rồi mới đưa chén tới chỗ của Nhan Tử Lan.

Sau khi Nhan Tử Lan rót đầy cho hắn thì u oán nói ra: "Coi như là như vậy thì ngươi cũng không được động tay động chân, ta vừa rồi thiếu chút nữa thì đánh chết ngươi, ta cũng không muốn tiểu quỷ ngươi chết sớm như vậy."

"Ta rất nhớ Tử Lan tỷ, không kìm lòng được muốn ôm ngươi một cái." Thẩm Tường cười nói, sau khi biến trở về dung mạo của mình, Nhan Tử Lan cũng không thể không nhìn vào hắn lâu một chút, trước kia Thẩm Tường ở trong mắt nàng quả thực chính là một tên tiểu quỷ, nhưng bây giờ thì lại có một loại khí tức thành thục, có một loại hấp dẫn kỳ lạ.

"Ngươi tìm ta có chuyện gì? Rất quan trọng sao?" Nhan Tử Lan nhẹ giọng hỏi.

"Ừm, rất quan trọng đi, chỉ có tỷ mới có thể giúp được ta." Thần sắc Thẩm Tường trở nên nghiêm túc lên.

"Như vậy đừng nói chuyện ở chỗ này, đi theo ta!" Nhan Tử Lan đứng dậy, dẫn theo Thẩm Tường đi vào trong gian phòng của mình, tình cảnh Thẩm Tường bây giờ rất nguy hiểm, nàng ta tự nhiên muốn phòng ngựa chuyện Thẩm Tường bị tiết lộ ra ngoài.

Thẩm Tường tiến vào gian phòng của nàng liền nằm ở trên chiếc giường mềm mại ngào nhạt mùi thơm, hắn nhớ trước kia lúc truyền thụ công pháp tu thần cho Nhan Tử Lan, chính là ở trên giường...

"Tiểu quỷ chết tiệt, đừng nghịch nữa!" Nhan Tử Lan đi tới, véo vào đùi của Thẩm Tường một cái, tuy nhiên tay ngọc đột nhiên bị Thẩm Tường nắm lấy, Thẩm Tượng nhẹ nhàng kéo một phát, Nhan Tử Lan hô lên một tiếng thì dựa vào trên người hắn, thân thể mềm mại cũng bị một vòng tay ôm lấy.

"Nhanh buông ta ra!" Nhan Tử Lan khé hô hào, tranh thoát Thẩm Tường, nằm ở bên cạnh Thẩm Tường, vểnh lên miệng nhỏ, u oán nhìn vào hắn: "Có phải ngươi cảm thấy mình trở nên lợi hại rồi, cho nên mới tới tìm ta để khi dễ ta, giở trò xấu với ta? Trước đây thật lâu có phải ngươi đã có loại ý nghĩ xấu xa này rồi hay không?"

Nhan Tử Lan nói xong, ngang nhiên quay đầu, hôn lên má của Thẩm Tường khẽ nói: "Mau nói tới tìm ta có chuyện gì, ta bây giờ rất bận!"

P/S: Ta thích nào ... chương 1..... Hôm nay cơ quan mình tổng kết nên đâm ra chương có thể muộn và không được nhiều như mọi ngày, mong mọi người thông cảm...

Bình Luận (0)
Comment