Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1484 - Chương 1484 - Dã Tâm Của Hoa Đế

Chương 1484 - Dã tâm của Hoa Đế
Chương 1484 - Dã tâm của Hoa Đế

Thẩm Tường lấy Lôi Hồn quả kia ra, đưa cho Nhan Tử Lan.

Nhan Tử Lan còn tưởng rằng Thẩm Tường chỉ là vì muốn gặp nàng ta, mới lấy Lôi Hồn quả ra, không nghĩ tới vậy mà thật muốn bán ra.

"Ngươi nghèo đến loại tình trạng này? Đồ tốt như thế vẫn là ngươi giữ lại đi, ngươi thiếu tiên tinh, ta nghĩ biện pháp giúp ngươi là được rồi." Nhan Tử Lan giao trả Lôi Hồn quả lại cho hắn: "Mấy năm nay ta gom góp tích lũy được không ít tiên tinh, trước tiên ta cho ngươi đi!"

Thẩm Tường ngồi dậy, cười một tiếng vui vẻ, cách làm của Nhan Tử Lan để hắn rất cảm động, hắn lắc đầu nói: "Ta không thiếu, ta chỉ là thiếu dược liệu Tiên phẩm, hơn nữa cần số lượng không ít, ta biết chuyện này không dễ làm."

Thẩm Tường từ lâu trước đây đã dùng Sáng Tạo thần dịch làm ra mấy trái Lôi Hồn quả, cho nên hắn lấy ra một trái đổi lấy dược liệu, có điều hắn sẽ không cho người khác một cách dễ dàng, hắn không muốn Lôi Hồn quả này rơi vào trong tay kẻ gian ác.

Dược liệu Tiên phẩm tương đối trân quý, bình thường dùng tiên tinh cũng không dễ mua được, đặc biệt là lúc cần mua lượng lớn.

Thẩm Tường bây giờ không có thời gian nhàn rỗi để đi dùng Sáng Tạo thần dịch phục chế lượng lớn dược liệu, cho nên chỉ có phương pháp này mới có thể nhanh hơn một chút.

"Lôi Hồn quả không thể cho những gia hỏa gian ác kia, cho nên Tử Lan tỷ ngươi tới tìm một người mua tốt, ta muốn đổi một nhóm dược liệu với hắn, chuyện này đối với ngươi mà nói cũng không có vấn đề gì đi." Thẩm Tường hỏi.

"Thê tử của quốc vương Thần Lôi tiên quốc vẫn muốn có được lôi hồn, cho nên nàng là lựa chọn tốt nhất! Ngươi yên tâm, Thần Lôi tiên quốc có thù với rất nhiều thế lực lớn, bọn họ sau này cũng sẽ không trêu chọc ngươi, chỉ cần ngươi không gây rắc rối với bọn họ là được rồi." Nhan Tử Lan nói, nội tâm của nàng có chút hổ thẹn, bởi vì nàng ta không có cách nào hỗ trợ Thẩm Tường.

"Ta thật vô dụng, không thể giúp được gì nhiều cho ngươi." Nhan Tử Lan khẽ thở dài.

"Ngươi bây giờ đang giúp cho ta rất nhiều!" Thẩm Tường dùng ngón tay phất sợi tóc trên trán nàng ta: "Mấy muội muội kia của ngươi đâu? Các nàng không ở cùng với ngươi sao?"

"Yên Dao đi tu hành cùng với gia gia của nàng, Vân Châu và Bạch Tinh thì ra ngoài lịch luyện, có thể phải mất thời gian rất lâu chúng ta mới có thể gặp nhau, mỗi người đều phải có con đường của riêng mình, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn." Nhan Tử Lan ôn nhu mà nhìn vào Thẩm Tường, nắm lấy tay Thẩm Tường, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay của hắn, nàng ta khẽ nói: "Tuổi ngươi còn nhỏ đã trải qua nhiều như vậy khẳng định chịu không ít đau khổ đi!"

Thẩm Tường cười nói: "Không sao a, cũng chỉ như thế thôi! Đúng, giúp ta chuyện dược liệu, nhất định phải giữ bí mật, không được để cho những người khác biết, dược liệu ta cần là tăng cao tu vi, phẩm chất trung cao là được."

"Ừm, trước tiên ta chào hỏi với bọn họ." Nhan Tử Lan lấy ra một khối ngọc phù đưa tin.

"Tử Lan tỷ, tu vi thần hồn của ngươi tăng lên rất nhanh đi!" Thẩm Tường cảm nhận được cỗ thần lực cường đại của Nhan Tử Lan nên hỏi.

"Ta là một nữ tử yếu đuối, không cố gắng làm bản thân mạnh lên thì rất dễ bị người khác ức hiếp." Nhan Tử Lan khẽ cười nói.

"Ai dám khi dễ ngươi, ta đi đánh hắn." Thẩm Tường vung nắm đấm có lực của mình vài cái nói.

"Hiện tại ngoại trừ ngươi cái tên tiểu quỷ chết tiệt này thì có ai dám khi dễ ta?" Nhan Tử Lan cười khúc khích: "Chính ngươi tự đánh ngươi đi thôi!"

Trông thấy dáng vẻ nghịch ngợm này của Nhan Tử Lan, Thẩm Tường đưa tay tới xoa mặt của nàng, khiến cho nàng ta la hét đùa giỡn với Thẩm Tường ở trên giường, Thẩm Tường cũng chiếm hết tiện nghi, Nhan Tử Lan bị cái tay xấu xa của Thẩm Tường mò tới chỗ cảm thấy khó xử, lúc này khuôn mặt đỏ bừng lên, trông rất là say lòng người, để cho người ta muốn cắn lên một cái.

Ngọc phù ở trên đầu giường bỗng nhiên rung động, Nhan Tử Lan hô: "Đừng nghịch nữa, phải làm chuyện đứng đắn."

Thẩm Tường vở vòng tay buông Nhan Tử Lan trong ngực ra, đối với loại cảm xúc lưu luyến không rời này, cười hì hì nhìn vào quần áo không chỉnh tề của Nhan Tử Lan như muốn nhìn thấu cỗ ngọc thể lung linh ở bên trong.

"Bọn họ đồng ý, ta sẽ đi mang dược liệu tới giúp ngươi, ngươi không gặp bọn họ, bọn họ cũng không gặp ngươi, cái này đủ giữ bí mật đi!" Nhan Tử Lan từ bên trong tủ quần áo lấy ra một chiếc váy sang trọng.

Nàng ta cởi xuống chiếc váy đơn giản mà nàng ta bây giờ đang mặc ở trước mặt Thẩm Tường, toàn bộ cơ thể nàng ta chỉ còn lại hai nơi che lấp được bao quanh bởi một vài lớp vải lụa màu tím, đôi chân dài trắng như tuyết tuyệt đẹp, nối liền với eo ngọc mảnh mai, cái rốn nhỏ nhắn đáng yêu, đôi xương đòn xinh đẹp kia... tất cả đều lộ rõ ở trước mặt Thẩm Tường, trông thấy hơi nóng trong cơ thể Thẩm Tường dâng lên.

Tuy nhiên hắn không được không bao lâu thì Nhan Tử Lan đã mặc chiếc váy tím lộng lẫy kia vào, rồi nhanh chóng chỉnh sửa tóc tai, nhìn ra được nàng ta sẽ đi gặp nhân vật rất quan trọng.

Nhan Tử Lan đứng ở bên cạnh chiếc gương, trông thấy dáng vẻ ngẩn người của Thẩm Tường, cười khúc khích: "Còn xem chưa đủ sao? Quay về với thê tử ngươi đi, tiểu tiên nữ của ngươi cũng không kém hơn so với ta... Hơn nữa ngươi không chỉ có mỗi một tiểu tiên nữ kia đi!"

Lúc trước ở trong Tử Lan sơn cốc kia đã tụ tập qua một đám nữ tử, Nhan Tử Lan không nhiều thì ít cũng có thể nhìn ra được một vài thứ.

"Tử Lan tỷ, ngươi không nên như vậy a, ta hiện tại thích ngươi, làm sao đây?" Thẩm Tường xoa xoa tay cười nói.

"Nói như vậy, trước kia ngươi không thích ta sao?" Nhan Tử Lan nở nụ cười xinh đẹp, rất quyến rũ.

"Chẳng lẽ ngươi hy vọng ta luôn luôn thích ngươi sao?" Thẩm Tường đã đi tới đằng sau Nhan Tử Lan, nhẹ nhàng ôm lấy nàng ta.

Nhan Tử Lan hơi tránh thoát Thẩm Tường, khẽ mắng: "Ta phải đi gặp Lôi đạo song tôn, hai vợ chồng này rất lợi hại, ngươi tốt nhất đừng lưu lại một chút khí tức nào trên người ta, bọn họ sẽ phát hiện."

"Ờ? Bọn họ cũng dám dùng danh hiệu Lôi Tôn tương lai!" Thẩm Tường hơi kinh ngạc, cũng có chút không tin.

"Đây cũng không phải là thổi, năm đó Thần Lôi tiên quốc bị nhiều thế lực lớn vây quét, mối thù này vợ chồng bọn họ vẫn luôn nhớ, đôi vợ chồng này, chưởng quản nơi này rất lâu rồi, tuyệt đối có lực lượng để nói như thế." Nhan Tử Lan nói ra: "Ta ngẫu nhiên quen biết Trịnh Dung, cho nên mới có thể sống được vui vẻ sung sướng ở chỗ này."

"Trịnh Dung? Chính là nữ Lôi Tôn kia sao?" Thẩm Tường hỏi: "Đây phải là một nữ tử bạo lực a!"

"Nàng ta rất ngông cuồng rất dã man, sau này khả năng ngươi có cơ hội gặp mặt với nàng, nhưng bây giờ không được, nếu như bây giờ bọn họ nhìn thấy ngươi, chắc chắn sẽ muốn lôi kéo ngươi, néu như không lôi kéo được, không nhiều thì ít cũng để cho bọn họ không cao hứng." Nhan Tử Lan nói.

"Được a, ta ở đây chờ ngươi trở về!" Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Ta bây giờ đã chọc một gia hỏa rất lợi hại, không muốn lại đi chọc vào đôi vợ chồng này."

"Ồ? Gia hỏa mà ngươi chọc vào còn chưa đủ nhiều sao? Không nghĩ tới cũng có người để cho ngươi đau đầu!" Nhan Tử Lan có chút giật mình, nhưng trên mặt lại tràn đầy ý cười.

"Là một nữ nhân, chính là bà nương ở Bách Hoa cung kia, ta và nàng xảy ra chút mâu thuẫn." Thẩm Tường mang trên mặt vẻ tức giận mà nói.

"Nghĩa muội của ngươi không phải là đồ đệ của nàng sao?" Nhan Tử Lan có chút không hiểu mà hỏi.

"Nữ nhân này có tật xấu, Không dễ để hòa hợp, hơn nữa chán ghét nam nhân, cho nên ta bị nàng ta hận lên." Thẩm Tường giang hai tay ra.

"Là ngươi động tay động chân với nàng, hay là động tay động chân với tỷ muội Bách Hoa cung của nàng, nếu như vậy nàng ta hận ngươi cũng không có gì lạ." Nhan Tử Lan cười khanh khách nói.

Thẩm Tường hiện ra thần sắc nghiêm túc nói: "Nàng ta muốn để cho ta phải khuất phục, muốn để ta phải cúi đầu với nàng, muốn chưởng khống ta! Nhưng ta không chịu, nữ nhân này rất nguy hiểm, ngoại trừ người của nàng, người khác ai nàng ta cũng sẽ tính toán, hơn nữa còn hung hăng âm người, hiện tại nàng ta hình như muốn khống chế ta để cho Đế Thiên sau này xuất hiện trở lại, đạt được long mạch của ta! Dã tâm của nàng không chỉ riêng là Cửu Đế mới, mà là vị trí của Thập Thiên đại đế kia!"

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment