Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1485 - Chương 1485 - Mâu Thuẫn Tăng Lên

Chương 1485 - Mâu thuẫn tăng lên
Chương 1485 - Mâu thuẫn tăng lên

Nhan Tử Lan khẽ nhíu mày, nói ra: "Nói như vậy, nàng ta có thể sẽ không từ thủ đoạn nào đối với ngươi rồi? Nếu như dã tâm nàng ta to lớn như thế, tài nguyên và địa vị ở Đế Thiên sau này, nhất định rất quan trọng đối với nàng, ngươi nắm giữ một đầu long mạch, người có dã tâm đều sẽ nhớ thương!"

Nàng ta có chút hiểu Thẩm Tường đã xảy ra dạng mâu thuẫn gì với Lữ Kỳ Liên, Lữ Kỳ Liên muốn gộp hắn lại, chỉ là phương pháp không được nhẹ nhàng lắm, cho nên Thẩm Tường không cao hứng.

"Trong khoảng thời gian này, nàng ta chắc chắn sẽ giám sát thị trường dược liệu Tiên phẩm, thậm chí sẽ can thiệp vào, ngăn cản ta mua sắm, bởi vì trước đó ta đi tìm nàng ta, để nàng ta bán cho ta một chút." Thẩm Tường nói ra: "Cho nên chuyện này nhất định phải rất bí mật, Thần Lôi thiên quốc này chắc chắn sẽ có quan hệ rất mật thiết với Bách Hoa cung."

Nhan Tử Lan gật đầu nói: "Nếu là như vậy, xem ra ngơi chỉ có cơ hội giao dịch lần này, Trịnh Dung và Hoa Đế thường xuyên qua lại với nhau, hai người đều là nữ nhân, lần giao dịch này nếu để cho Hoa Đế biết được thì nàng ta chắc chắn sẽ để cho Lôi đạo song tôn không để ý tới ngươi."

"Ta lo lắng nàng ta để mắt tới ngươi, nàng ta vì đối phó ta chắc chắn sẽ thu thập hết mọi chuyện của ta." Thẩm Tường nhíu mày, hắn cũng không muốn để người khác dính líu vào.

"Không có gì, cùng lắm thì ta chuyển sang nơi khác là được, thực sự không được ta sẽ đi Băng Long tiên cung, ta biết chỗ đó sẽ không cúi đầu đối với Hoa Đế." Nhan Tử Lan vuốt ve khuôn mặt của hắn: "Ta rất nhanh sẽ trở lại!"

Sau khi Nhan Tử Lan đi, Thẩm Tường nằm ở trên giường, vừa nghĩ mọi chuyện, vừa chờ đợi Nhan Tử Lan trở về.

"Nếu như Lữ Kỳ Liên không từ thủ đoạn, như vậy cũng đừng trách ta, đây là ranh giới cuối cùng của ta." Thẩm Tường bắt đầu lo lắng, hắn thực sự không muốn là kẻ địch với Lữ Kỳ Liên, nhưng dựa theo tình huống của Lữ Kỳ Liên tới xem, tương lai hai người bọn họ rất có thể sẽ trở thành địch nhân.

"Chỉ là một Hoa Đế tính là gì, có Thiên Long đại đế ta ở đây! Nếu thật như thế, ta giúp ngươi hàng phục nàng ta, để nàng ta làm nữ nô của ngươi, mỗi ngày để nàng ta cởi truồng phục thị ngươi." Long Tuyết Di nở ra nụ cười ha hả rất tà ác.

"Ý nghĩ là không sai, nhưng không quá hiện thực." Thẩm Tường cười cười một tiếng.

Hơn một canh giờ trôi qua, Nhan Tử Lan trở về, Thẩm Tường lập tức hứng phấn từ giường nhảy dựng lên, tuy nhiên hắn trông sắc mặt của Nhan Tử Lan rất khó coi thì biết giao dịch này rất không thuận lợi, thậm chí rất tồi tệ.

Thẩm Tường sầm mặt lại: "Thế nào rồi?"

Nhan Tử Lan khẽ cắn bờ môi, mặt mũi tràn đầy vẻ ủy khuất: "Ta không thể sống ở chỗ này, không nghĩ tới quan hệ giữa Hoa Đế và Trịnh Dung tốt tới như vậy! Thật xin lỗi ... ta, Lôi Hồn quả kia bị Trịnh Dung lấy, hơn nữa nàng ta không cho ta dược liệu!"

Nhan Tử Lan đã rơi nước mắt xuống, Thẩm Tường trông thấy mặt mũi nàng ta tràn đầy vẻ tiều tụy, vội vàng đi tới, giọng nói trở nên lãnh đạm: "Ngươi phản kháng?"

"Đó là thứ của ngươi, lại trân quý như vậy ... ta không thể để cho bọn họ cướp đi, nhưng..." Nhan Tử Lan phun ra một ngụm máu, nàng ta bị thương không nhẹ.

"Đừng buồn, không phải chỉ là một trái thôi sao, làm mất thì mất, ngươi không có việc gì là tốt rồi, lần sau đừng làm chuyện điên rồ!" Thẩm Tường lau sạch vết máu trên khóe miệng của nàng, lấy ra một mảnh cánh hoa Ngọc Long hoa, để bào trong miệng của nàng, lúc này môi của nàng trắng bệch, nàng ta nội thương rất nặng.

"Là ta không tốt, để ngươi chịu ủy khuất!"

Thẩm Tường an ủi Nhan Tử Lan, nhưng trong lòng tràn đầy lửa giận, Hoa Đế đã chạm tới ranh giới cuối cùng của hắn, mà Lôi đạo song tôn tương lai kia, càng làm cho hắn ngập tràn lửa giận.

Nhan Tử Lan đã ngủ thiếp đi, lúc này Long Tuyết Di nghiêm túc nói: "Có cường giả tới gần, hơn nữa còn là hai, rời khỏi nơi này trước!"

Thẩm Tường cho Nhan Tử Lan vào bên trong U Dao giới rời xuyên qua không gian rời đi, hắn trốn ở một cái góc, nhìn thấy một đôi vợ chồng cao lớn của Thần Lôi điện, trong lòng thầm giận: "Cướp đi Lôi Hồn quả của ta không nói, còn đả thương Tử Lan, lão tử không xong với các ngươi!"

"Lữ Kỳ Liên, ngươi chờ đó cho ta!" Thẩm Tường cắn răng, nhìn vào Thần Lôi điện, rồi mới quay đầu rời đi.

...

Lúc Lữ Kỳ Liên và Thẩm Tường phân rõ giới hạn, đã nói cho rất nhiều cường giả hợp tác với nàng ta, nếu lúc có người thu mua số lớn dược liệu Tiên phẩm, trước tiên phải nói rõ tình hình cụ thể cho nàng ta trước.

Cho nên lúc Nhan Tử Lan nói với Lôi đạo song tôn dùng Lôi Hồn quả đổi lấy, Trình Dung đã lập tức phái người đi nói cho Lữ Kỳ Liên, Lữ Kỳ Liên biết được là thông qua Nhan Tử Lan liền xác định là Thẩm Tường, nàng ta lập tức bảo Lôi đạo song tôn từ chối, đồng thời nói cho bọn hắn, chủ nhân của Lôi Hồn quả chính là Thẩm Tường, để bọn hắn xử lý cẩn thận!

Nhưng là Lôi đạo song tôn lại muốn lấy được Lôi Hồn quả kia, bởi vì Lôi Hồn quả rất trân quý cho nên bọn họ định dựa vào thế lực cường đại của chính mình, chiếm thành của mình.

Nhan Tử Lan không chịu, nhưng lúc đó Lôi Hồn quả đã ở trong tay của Trịnh Dung kia, nàng ta muốn cướp về, lại bị Lôi đạo song tôn cùng lúc xuất thủ đánh ra một chưởng rồi mới ném cho nàng một bình đan dược chữa thương, để nàng ta trở về.

"Các ngươi ... các ngươi đến cùng xử lý chuyện kia như thế nào rồi? Chính là chuyện Nhan Tử Lan cầm Lôi Hồn quả đi đổi lấy lượng lớn dược liệu Tiên phẩm." Lữ Kỳ Liên tâm thần có chút không tập trung, cho nên tự mình tới Thần Lôi tiên quốc một chuyến.

"Không thế nào, chúng ta vốn định không dùng đan dược đổi Lôi Hồn quả, dùng vật gì khác, tuy nhiên Nhan Tử Lan không chịu, còn làm càn ở trước mặt chúng ta, muốn đoạt lại Lôi Hồn quả trong tay của ta." Trịnh Dung nói, Trịnh Dung là một nữ tử rất cao cường tráng, hình thể rất là to lớn, nếu như không phải bởi vì thân thể hung hãn kia của nàng ta, nàng ta có thể sẽ càng xinh đẹp hơn.

"Rồi sau đó chúng ta đồng loạt ra tay, đánh nàng ta một chưởng, chúng ta ra tay rất nhẹ, không chết được." Trịnh Dung kia nói, nàng ta không có một chút áy náy nào, nhìn ra được giao tình giữa nàng ta và Nhan Tử Lan chỉ là giả dối, nàng ta chỉ là nhìn trúng được năng lực của Nhan Tử Lan mà thôi, để Nhan Tử Lan cho bản thân sử dụng.

Lữ Kỳ Liên hít sâu một hơi, vẻ mặt thay đổi nhiều lần, nàng ta biết chuyện nghiêm trọng: "Các ngươi sau đó có đi gặp nàng ta không?"

"Đi đi tìm nàng ta, muốn đền bù cho nàng ta một chút, tuy nhiên không thấy nàng ta."

Nghe được câu này, Lữ Kỳ Liên không hiểu tại sao, trái tim bổng nhảy lên một cái, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên trắng bệch: "Các ngươi chẳng nhẽ không biết Lôi Hồn quả kia là của Thẩm Tường? Ta giống như đã nói cho các ngươi biết!"

"Biết, sợ cái gì? Không phải chỉ là một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch sao? Hắn ở không nổi lên được sóng gió gì ở nơi này chúng ta, tuy rằng ta rất bội phục hắn, nếu như chúng ta cần, bắt hắn tới bán mạng cho chúng ta cũng không phải việc khó gì." Trịnh Dung kia cười lạnh một tiếng, nàng ta trông thấy vẻ mặt của Lữ Kỳ Liên không đúng lắm, lại hỏi: "Thế nào rồi?"

"Không có thế nào, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, trong tương lai không biết lúc nào, sẽ có tai nạn buông xuống tới trên người các ngươi!" Lữ Kỳ Liên nói xong cũng rời khỏi, tuy nhiên Trịnh Dung không có để câu nói này ở trong lòng.

Trở lại Bách Hoa cung, Lữ Kỳ Liên lập tức gọi Tiểu Lệ Chi tới: "Nguyên nhân bởi vì ta, một người bằng hữu của Thẩm Tường bị trọng thương, mâu thuẫn giữa ta và Thẩm Tường khả năng không cởi ra được, ngươi đi Cổ Tinh tiên cung thăm dò hắn một chút."

"Cung chủ ... ta và hắn từng ở bên cạnh hắn, hắn rất không tệ, chính ngươi đi một chuyến thì có thể sẽ càng tốt hơn, nói không chừng có thể giải quyết được mâu thuẫn giữa các ngươi." Tiểu Lệ Chi nói.

"Ta sẽ không đi, ngươi cầm cái này đi đưa cho hắn!" Lữ Kỳ Liên đưa cho Tiểu Lệ Chi một bình ngọc: "Đây là đan dược chữa thương!"

Tiểu Lệ Chi thở dài trong lòng, nàng ta đương nhiên hiểu tính cách của Lữ Kỳ Liên, nàng ta đành phải đi tới Cổ Tinh tiên cung một chuyến, tuy nhiên không gặp Thẩm Tường, nàng ta giao bình đan dược kia cho Hoàng Cẩm Thiên rồi trở lại.

P/S: Ta thích nào ... chương 3... say lòi mắt a....

Bình Luận (0)
Comment