Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1493 - Chương 1493 - Bên Trong Thiên Vực

Chương 1493 - Bên trong Thiên Vực
Chương 1493 - Bên trong Thiên Vực

Sau khi Thẩm Tường mở truyền tống trận ra, trong lòng oán trách khởi động chậm như vậy, ngay vào lúc hắn không nhịn được, truyền tống trận bỗng nhiên bùng lên một trận ánh sáng trắng, hắn vô ý thức nhắm mắt lại, mà khi hắn mở mắt ra, lại trông thấy chính mình đang bị vây xem, lúc này hắn trố mắt lên mà nhìn, người vây xem hắn, không thể không nói đều là cường giả mà hắn quen thuộc.

Để hắn rất giật mình là, Hỏa Đế vậy mà cũng ở nơi này, tuy nhiên hắn trông thấy mặt mũi Hoa Đế kia đang tràn đầy vẻ kinh ngạc, trong lòng không hiểu tại sao đột nhiên mừng thầm.

Tuy rằng Thẩm Tường không sử dụng dung mạo của mình, nhưng mọi người đều biết hắn chính là Thẩm Tường, bởi vì chỉ có Thanh Long Đồ Ma đao mới có thể mở trận pháp kia ra được, nhất thời, vô số ánh mắt tràn ngập sát cơ nồng đậm, để Thẩm Tường cảnh giác được chính mình giống như lúc nào cũng có thể bị ánh mắt của những người kia cắt thành từng mảnh vậy.

Sắc mặt Thẩm Tường trở nên rất khó coi, tuy rằng trong lòng của hắn có chút đắc ý có thể dùng truyền tống trận để đi tới, nhưng lại bị đám cực kỳ tàn áp vây xem.

Hỏa Đế đầu tiên là khẽ giật mình, rồi mới cung cánh tay lên, một chưởng vỗ xuống, lại là một đám hỏa diễm hình bàn tay rất lớn, chính là tuyệt học của Hỏa Thần điện, Hỏa Vân thần chưởng!

Thẩm Tường hoảng hốt trong lòng, lập tức vận chuyển tất cả lực lượng trong cơ thể tiến hành phòng ngự, Huyền Vũ La Thiên tráo thật dày kia như là một cái cái quả cầu nước bao quanh hắn lại.

Hỏa chưởng to lớn đè xuống, trong lòng mọi người không thể không hít một hơi khí lạnh, bọn họ biết Hỏa Đế này bây giờ còn đang trong trạng thái trọng thương, nhưng lại cường hãn như thế, đặc biệt là cường giả Hóa Thánh cảnh khác, bọn họ cho rằng mình ở dưới Hỏa Vân thần chưởng này thì chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Có thể ngăn cản, chỉ sợ chỉ có Hoa Đế!

Nhưng lúc Hỏa Vân thần chưởng chạm tới kết giới bảo vệ truyền tống đài kia thì tan rã trong nháy mắt, trông thấy một màn này, Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, kém chút nằm trên mặt đất, cái loại cảm giác vừa rồi này để hắn cảm thấy giống như sắp chết tới nơi vậy.

"Ha ha ... Hỏa Đế a Hỏa Đế, ngươi thế nhưng là nhân vật Đế cấp duy nhất còn xuất hiện ở trước mặt mọi người, ngươi xem ngươi bây giờ một chút, đều trộn lẫn cùng với một đáo gia hỏa gì đây, ngươi thật sự là càng lăn lộn càng kém, khó trách liên thủ với Băng Đế cũng bị Thập Thiên đại đế đánh thành chó." Thẩm Tường biết kết giới này rất lợi hại thế cho nên mới chế giễu Hỏa Đế mà không kiêng kỵ một chút nào.

Hỏa Đế tuy rằng tức giận trong lòng, nhưng mặt ngoài vẫn rất lạnh nhạt, hắn biết Thẩm Tường đang cố ý chọc giận hắn!

"Đúng rồi, các ngươi chạy tới Thiên Vực này làm cái gì? Ngươi thế nhưng là thông qua thủ đoạn không chính quy tiến vào, cẩn thận rơi vào trừng phạt nha! Lúc ta tiến vào đây, cái chỗ kia tràn ngập rất nhiều chữ cổ, có nói người tiến vào không bằng phương thức chính quy thì sẽ bị khiến cho rất thảm." Thẩm Tường cười ha hả, đây đều là hắn nói lung tung.

Hắn nhìn thoáng qua những người vây xem hắn, có rất nhiều người quen, nhưng có quan hệ tốt với hắn cũng chỉ có Băng Long nhất mạch, Long Tuệ San và Thái Thượng trưởng lão thần bí kia cũng tới, lão Băng Long lần trước cùng bọn hắn tiến vào Tà Thần điện đều không tới, rồi sau đó chính là Hoàng Cẩm Thiên, Đại Sư huynh và tiểu sư muội của hắn.

Phượng Hoàng Vương và công chúa Phượng Hoàng đương nhiên cũng ở đây, đối với việc Thẩm Tường có thể đi vào nơi này, bọn họ cũng không có phản cảm quá lớn, chỉ là có chút cảm khái bản lãnh Thẩm Tường mà thôi.

Hỏa Đế có vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thì lại rất khó chịu, nàng ta nghĩ trăm phương ngàn kế ngăn cản Thẩm Tường tiến vào, nhưng Thẩm Tường vẫn tới được, mà bọn họ lại phí hết sức chín trâu hai hổ mới mở ra một cái cánh cửa, hao phí đi lượng lớn tiên tinh, nhưng Thẩm Tường tiến tới thật giống như không cần tốn nhiều sức vậy.

Tất cả mọi người rất hiếu kỳ, hắn như thế nào mà có thể tìm tới được một cái truyền tống trận khác, rất nhiều người đều lập tức liên tưởng tới Thanh Long Đồ Ma đao này, cho rằng đây là bí mật ẩn tàng ở bên trong.

Thẩm Tường xếp bằng ở trên cái truyền tống trận này, Thanh Long Đồ Ma đao để ở một bên, hắn cười nói: "Các ngươi đi tìm bảo nhanh lên a, đứng đây nhìn ta làm cái gì? Ta đẹp trai qua sao?"

Hoàng Cẩm Thiên đột nhiên có chút hối hận, bởi vì hắn đi theo đám người này có nhiều hạn chế, nếu như đi theo Thẩm Tường, hắn đùa nghịch ám chiêu sẽ thoải mái hơn.

"Trước đó đã nói xong, moikj người ai đi đường nấy, chú ý nguy hiểm là được rồi, hơn nữa không được xảy ra xung đột ở chỗ này, bằng không tương đương trái với ước định ban đầu của chúng ta." Hoa Đế nghiêm túc nói.

"Nếu như có người công kích chúng ta đây? Chúng ta bây giừo có lẽ là một cái liên minh, cần phải có khó cùng chịu!" Cường giả Thiên Kiếm thành nói, nhìn Thẩm Tường một chút.

Hỏa Đế lạnh lùng nói: "Dựa theo ước định ban đầu, chỉ cần rơi vào công kích, minh hữu có nghĩ vụ xuất thủ tương trợ, bằng không chính là trái với ước định, sẽ bị vây công."

"Nói như vậy, ta công kích các ngươi sẽ bị đám người các ngươi vây công, các ngươi công kích ta lại chuyện gì cũng không có, mà ta phản kháng mà nói cũng giống vậy bị đám người các ngươi vây công, đúng không!" Thẩm Tường cười nói.

"Ngươi sợ, có thể trốn ở bên trong đừng ra là được." Một lão giả hừ lạnh nói.

Tiến tới chính là vì tầm bảo, tuy rằng có một vị khách không mời mà tới, mà lại là kẻ địch của rất nhiều người ở nơi này, cũng là đối tượng rất nhiều người đều muốn cướp đoạt, tuy nhiên mọi người có làm gì có thời gian mà nhìn chằm chằm vào hắn, bọn họ phải nắm chắc thời gian thăm dò Thánh Chi Thiên Vực thần bí này.

Không bao lâu sau, người dã đi hết, nhưng Thẩm Tường vẫn chưa rời khỏi kết giới kia.

Thần lực và thần thức ở bên ngoài đều không thể thẩm thấu vào, cho nên người muốn truyền âm cho hắn cũng không có biện pháp, tuy nhiên thần lực của hắn và Long Tuyết Di lại có thể xuyên thấu ra ngoài.

"Đám ngớ ngẩn này, thật tách ra! Nơi này rất nguy hiểm, bọn họ chẳng lẽ không biết đi theo đoàn sao? Vẫn là Hoàng Điểu tộc thông minh, đi theo cùng một chỗ với Hoa Đế." Long Tuyết Di nói.

"Lôi đạo song tôn thì đi theo Hoa Đế, muốn xuống tay với bọn họ có chút khó khăn, tuy nhiên được rồi, ta tới đây chính là muốn tìm kiếm đồ vật tăng thực lực lên, chỉ mong sẽ không đi một chuyến uổng công."

Sau khi Thẩm Tường chờ những người kia đều đi xa, đi ra kết giới rồi mới lại đi vào kết giới, chính hắn là có thể tự nhiên ra vào kết giới này.

"Thiên Vực này tất cả đều có một loại màu sắc, hơn nữa Thánh linh khí ở khắp nơi đều rất nồng nặc, muốn từ đây tìm ra bảo vật có lẽ là rất khó đi." Thẩm Tường đi một đoạn đường, hùng hùng hổ hổ nói ra: "Còn tưởng rằng khắp nơi trên đất là bảo đây, Thiên Vực này cũng chẳng qua chỉ như thế."

Nhìn vào bầu trời màu vàng kim nhạt thi thoảng có một chút sương màu màu trắng bay xuống, hắn hỏi: "Những sương mù màu trắng kia là cái gì?"

"Không biết, không có bất kỳ năng lượng ba động nào,. chỉ là một loại sương mù đặc thù đi." Long Tuyết Di nói.

Bỗng nhiên một cơn gió lớn thổi tới, vậy mà nhấc lên một mảng lớn sương mù màu trắng bạc, sau đó chính là một tiếng thú rống kinh thiên bộc phát ra, đó là một tiếng gầm rú, giống như muốn xé rách bầu trời vậy, rung động mà khiến người sợ hãi chỉ là khí thế phát ra từ tiếng rống, cũng đã làm người ta cảm nhận được uy áp bức người.

"Nghe tiếng rống này, có lẽ là một gia hỏa rất lợi hại." Thẩm Tường nhẫn nhịt lòng hiếu kỳ, không đi về phía đó.

"Tuy rằng lợi hại, nhưng nơi có loại gia hỏa lợi hại này thì thông thường sẽ có bảo vật." Long Tuyết Di nói.

"Rất nhiều người đều sẽ đi tới, tuy nhiên ta có thuật biến hóa, cẩn thận một chút có lẽ là có thể che giấu." Thẩm Tường nghe thấy lời nói của Long Tuyết Di, thì quay đầu lại, chạy về phía tiếng thú rống truyền tới.

Trên đường hắn đi về phía trước, thú rống lại truyền tới một lần nữa, so với lần trước đó thì càng vang dội hơn, giống như mang theo một loại tức giận, có lẽ là giao chiến với nhân loại cùng tiến vào nơi này.

P/S: Ta thích nào ... chương 6

Bình Luận (0)
Comment