Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1494 - Chương 1494 - Thế Giới Thiên Vực

Chương 1494 - Thế giới Thiên Vực
Chương 1494 - Thế giới Thiên Vực

Động tĩnh ở đằng trước rất lớn, bắt đầu truyền ra tiếng đánh nhau, mặt đất tuy rằng đang rung động điên cuồng, nhưng không bị nứt ra, đồ vật ở bên trong Thiên Vực này rất chắc chắn.

"Theo lý thuyết có lẽ là có rất nhiều người sẽ chạy tới nhìn xem, hiện tại làm sao lại không có một ai?" Thẩm Tường cẩn thận đi về phía trước.

"Bọn họ có lẽ có ước định, không cướp đoạt con mồi của đối phương, có lẽ là như vậy, vừa rồi ta cảm ứng được mấy cỗ khí tức, đều đi qua bên này, nhưng họ đã không tới." Long Tuyết Di nói.

Trước mặt là một chỗ trũng, Thẩm Tường đang ở chỗ cao, ẩn nấp ở bên cạnh một số hòn đá, nhìn về phía đang truyền tới động tĩnh đánh nhau kia.

"Đây là chuyện như thế nào?"

Thẩm Tường nhìn thấy một màn sáng màu vàng kim nhạt, giống như kết nối thiên địa, chia không gian ra làm hai bộ phận, Thiên Vực này giống như là được màn ánh sáng ngăn cách nhau vậy.

Mà ở bên cạnh màn ánh sáng kia có một con cự thú hình sư tử toàn thân tỏa ra ánh vang rực rỡ, trên người có một lớp giáp màu vàng kim, miệng phun ra ánh sáng vàng, cái đuôi lớn như là roi sắt vậy, quật chạm mặt đất, hướng người đang lơ lửng giữa không trung kia, vừa rống rít gào vừa từ không trung phun ra chùm sáng màu vàng óng.

"Cuộc chiến này diễn ra như thế nào? Người kia giống như muốn vượt qua màn sáng kia, nhưng lại bị sư tử này ngăn lại." Thẩm Tường thầm nghĩ, cẩn thận quan sát xung quanh chiến trường, muốn nhìn xem một chút có bảo vật gì hay không, tuy nhiên hắn cảm thấy cho dù có thì có lẽ cũng là ở thế giới bên trong màn sáng kia.

"Đây là người của Thiên Kiếm thành, hơn nữa còn không phải gia hỏa mạnh nhất, ta nhớ được bọn họ có năm người, hiện tại chỉ có một người ở chỗ này? Chẳng lẽ là vì ngăn cản con Man Thú này?" Long Tuyết Di nói ra: "Bên trong màn ánh sáng kia có lẽ là diện mục chân chính của cái Thiên Vực này, chỗ chúng ta đây có lẽ là phụ trách thai nghén lực lượng thánh linh."

Thẩm Tường đột nhiên nhìn thấy dưới thân cự thú hình sư tử kia có một cái trận pháp hình tròn, có thể để cho mười người đứng quanh ở đó.

"Cái kia có lẽ là truyền tống trận, có lẽ là tiến vào trong đó." Long Tuyết Di nói.

"Xem dáng vẻ là người này phụ trách dẫn sư tử lớn này ra để bốn người khác đi vào trước!" Thẩm Tường bỗng nhiên nở nụ cười âm hiểm: "Chúng ta đi giúp con sư tử lớn kia một chút."

Thẩm Tường lặng lẽ tiềm hành đi tới, muốn tới gần mà không bị phát hiện, với hắn mà nói là chuyện quá dễ dàng.

Con sư tử lớn màu vàng kim kia tuy rằng rất mạnh, nó muốn bảo vệ truyền tống trận kia, không cho bất kỳ kẻ nào tới gần, chỉ là xua đuổi những người muốn tới gần kia.

Tuy nhiên lão giả Thiên Kiếm thành kia, lại nghĩ trăm phương ngàn kế dụ con sư tử lớn màu vàng kim này ra ngoài, sư tử lớn rất tức giận, nhưng vẫn giữ vững trận địa, chỉ là miệng phun ra ánh sáng vàng, công kích lão giả kia, tuy nhiên đều bị đối phương tránh né.

"Súc sinh, mau tránh ra!" Lão giả kia hô, khống chế một cái tiên kiếm, chém vào thân thể sư tử lớn màu vàng kim, thấy ở trên lớp vảy màu vàng óng kia phát ra tiếng vang đương đương đương, không tạo thành tổn thương gì đối với Hoàng Kim Cự Sư.

Sau khi Thẩm Tường tới gần, xuyên thấu qua màn ánh sáng lớn kia, có thể trông thấy thế giới bên trong có núi có nước, như là thế ngoại đào nguyên vậy, mà ở bên trong cũng có một số bóng người, có lẽ là những cường giả khác của Thiên Kiếm thành, nhưng bọn họ không đi tới, bởi vì truyền tống trận đã bị một con Hoàng Kim Cự Sư ngồi chặn lại.

"Long Phược thuật!"

Thẩm Tường thi triển thần thông, thánh lực và thần lực trong cơ thể dung hợp lại với nhau, hình thành long lực cường đại, sau khi thi triển thần thông, chỉ thấy dưới mặt đất chỗ lão giả kia đột nhiên có mấy đầu tiểu Long nhô lên, như là dây thừng thô to vậy, trong nháy mắt trói chặt lấy lão giả kia lại

Lão giả kia bị trói, cứ như vậy lơ lửng giữa không trung, mà Hoàng Kim Cự Sư kia thì nhân lúc này phun ra một luồng ánh sáng to lớn, đánh trúng vào trên người lão giả kia, để lão giả kia hét thảm một tiếng.

Thẩm Tường thu công, lão giả kia rơi xuống mặt đất, toàn thân mấu thịt be bét, Thẩm Tường có một chút hiểu biết đối với lực lượng của Hoàng Kim Cự Sư, loại công kích này nếu như rơi vào trên người hắn thì hắn cũng ăn không tiêu.

Người ở màn sáng bên kia, trông thấy lão giả kia bị đánh thành trọng thương thì lập tức giận dữ, bọn họ đương nhiên biết có người xuất thủ ở gần đâym để lão giả kia mất đi năng lực tránh né, mới bị Hoàng Kim Cự Sư đả thương.

Ở bên trong Thiên Vực này, chỉ có Thẩm Tường mới làm ra loại chuyện này, bọn họ lập tức xác định là Thẩm Tường làm, tiếp theo bọn họ càng vững tin hơn, bởi vì Thẩm Tường bỗng nhiên nhảy lên đi ra ngoài, lấy đi toàn bộ Thiên đan và pháp bảo trữ vật của lão giả kia rồi mới làm vài nhát đao vào trên thân thể kia, sau đó thì biến mất.

"Thẩm Tường!" Lão thành chủ của Thiên Kiếm thành kia rống giận, nhưng giọng nói lại không cách nào truyền tới bên Thẩm Tường.

Thẩm Tường thu Thiên đan lại, mà pháp bảo trữ vật này là có cấm chế, ngoại trừ lão giả này thì ai cũng không mở ra được, Thẩm Tường cũng chỉ có thể ném bỏ đi, hiện tại hắn ở ngay cạnh màn sáng kia, hắn chạy nhanh dọc theo màn ánh sáng này, hắn cho rằng nên có những truyền tống trận khác có thể đi qua màn ánh sáng này.

Màn sáng này rất dài rất dài, hắn chạy hơn nửa canh giờ còn chưa nhìn thấy điểm cuối, giống như từ không trung buông xuống tới mặt sàn sân khấu vậy.

Thẩm Tường dùng rất nhiều biện pháp đều không thể xuyên qua, đành phải đàng hoàng tìm kiếm truyền tống trận đi qua trận pháp.

"Đằng trước có người!" Long Tuyết Di khẽ nói: "Là đám người Hoa Đế!"

Đám người Lôi đạo song tôn và Phượng Hoàng lại đều đi cùng với Hoa Đế, lực lượng tổng thể của đám người này rất cường đại, ở cái nơi chưa biết này là cách làm có thể cam đoan an toàn tốt nhất.

Biết được là đám người Hoa Đế, Long Tuyết Di không dám tiếp tục điều tra, bởi vì rất dễ sẽ bị Hoa Đế phát hiện.

Thẩm Tường chỉ có thể ẩn nấp đi, ở đằng xa lợi dụng Hỗn Độn thần nhãn quan sát cẩn thân.

"Bọn họ tìm được trận pháp." Thẩm Tường kinh ngạc nói: "Nhưng bọn họ không truyền tống đi qua, chẳng lẽ đang cân nhắc cái gì?"

Thẩm Tường cách đám người kia rất xa, hơn nữa không thể dùng thần hồn đi quan sát, chỉ có thể dựa vào nhãn lực, tuy nhiên hắn có thể nhìn thấy ở bên kia của màn ánh sáng có một đám cự thú di chuyển khắp nơi, nhìn dáng vẻ là thủ hộ lấy truyền tống trận bên kia, từ bên này truyền tống sang nhất định sẽ phải đối mặt với những cự thú kia.

"Bọn họ có nhân số nhiều nhất, Bách Hoa cung có mười người, Hoàng Điểu tộc mười lăm, Thần Lôi tiên quốc cũng là mười lăm, một lần chỉ có thể truyền tống mười người." Thẩm Tường nói ra: "Bọn họ đang thảo luận, nhóm đầu tiên truyền tống qua có những ai, hơn nữa bọn họ không biết thực lực của những cự thú kia."

"Kim Bằng Vương có tới không?" Long Tuyết Di cười nói.

"Tới, giống như là nhóm đầu tiên đi qua!" Thẩm Tường nói ra: "Nhóm đầu tiên quả nhiên là lựa chọn những người mạnh nhất, Hoa Đế, Phượng Hoàng Vương, Lôi Đạo song tôn, Tiểu Lệ Chi và Kim Bằng Vương kia, lại thêm mấy gia hỏa rất mạnh, có lẽ là đi qua thăm dò thực lực những cự thú kia."

"Truyền tống trận mở ra!"

Trong nháy mắt, đám mười tên cường giả có Hoa Đế bỗng nhiên xuất hiện ở một bên màn sáng khác, vừa mới xuất hiện, mười người bọn họ đã bắt đầu công kích những cự thú kia, chỉ trong nháy mắt đã có vài con cự thú lao tới bị đánh bay, sau đó không chừng có cự thú lao tới.

Thẩm Tường đếm số lượng một chút, ít nhất có hơn trăm con, thực lực đều rất không yếu, bằng không cũng không phải chỉ là để bị đánh bay mà thôi, sau khi những cự thú này bị đánh bay đi, còn có thể đứng dậy lao tới thì có thể biết được nhục thân của bọn chúng rất cường hãn.

Có đi xung quanh đám người Hoa Đế, những người khác lần lượt truyền tống đi qua, bọn họ đều xác định, đồ tốt ở Thiên Vực này, có lẽ đều giấu ở bên trong màn sáng này.

P/S: ta thích nào ... chương 7

Bình Luận (0)
Comment