Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1495 - Chương 1495 - Thánh Giáp Cuồng Sư

Chương 1495 - Thánh Giáp Cuồng Sư
Chương 1495 - Thánh Giáp Cuồng Sư

Sau khi toàn bộ người đều đi qua, Thẩm Tường biến thành một con chuột nhỏ, cẩn thận từng li từng tí bò về phía truyền tống trận kia, bên phía bên kia màn sáng đang đánh tới khí thế ngất trời, rất kịch liệt, nhưng bên này của Thẩm Tường lại rất yên tĩnh, vậy mà không chịu tới một chút ảnh hưởng chiến đấu nào.

"Cự thú thật nhiều, đều là Hoang Kim Cự Sư!" Long Tuyết Di hô: "Xem ra đều rất mạnh, ngay cả kiếm của Hoa Đế cũng không thể đâm xuyên thân thể của bọn hắn."

Thẩm Tường không truyền tống qua, hắn chỉ cần thần niệm khẽ động là có thể đi qua, tuy nhiên bây giờ hắn đang ở một bên xem kịch vui.

"Hoàng Kim Cự Sư thật là lợi hại, tuy rằng lực công kích của bản thân không mạnh, nhưng lực phòng ngự thì lại rất hung hãn, dính phải một kích mạnh mẽ của Hoa Đế mà vẫn còn có thể đứng lên được." Thẩm Tường cảm thấy vô cùng kinh ngạc, may mắn đầu Hoang Kim Cự Sư vừa rồi không đuổi theo hắn.

"Ngươi xem, tốc độ của bọn họ đều rất nhanh, tuy rằng lớn nhưng lại không cồng kềnh." Long Tuyết Di nói ra: "Trong ký ức truyền thừa của ta, giống như có nội dung liên quan tới, ta suy nghĩ thật kỹ."

Sau một lúc lâu, Long Tuyết Di nói ra: "Những gia hỏa này gọi là Thánh Giáp Cuồng Sư, lão tổ Bạch Long chúng ta đã từng gặp được một con, hơn nữa còn là một con chưa trưởng thành."

"Thánh Giáp Cuồng Sư chưa trưởng thành này rất ngông cuồng, điên điên khùng khùng, nhưng lại chỉ cần thuần phục thật tốt thì đều rất nghe lời chủ nhân, lúc công kích cũng giống như nổi điên vậy, xem ra những Thánh Giáp Cuồng Sư này đều đạt được mệnh lệnh, thủ hộ truyền tống trận này." Long Tuyết Di nói.

"Nói như vậy, những gia hỏa này đều là sư tử chưa trưởng thành?" Thẩm Tường nói.

"Không sai, đều chưa trưởng thành! Nếu như trưởng thành mà nói, đó chính là Thánh Thú." Giọng nói của Long Tuyết Di trở nên nghiêm túc lên: "Những Thánh Giáp Cuồng Sư này vừa ra đời đã rất mạnh, có loại hình thể này về sau càng lợi hại hơn, vốn có lẽ phải rất hiếm mới đúng, nhưng ở nơi này chẳng qua chỉ là giữ cửa, Thiên Vực này quả nhiên không đơn giản, ở chỗ này chắc chắn có Thánh Giáp Cuồng Sư trưởng thành."

"Những gia hỏa này có nhược điểm gì không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không rõ ràng!" Long Tuyết Di vừa mới nói xong, đám Thánh Giáp Cuồng Sư bên kia đột nhiên ngừng công kích, toàn bộ chạy về một cái phương hướng, thật giống như nhận được được mệnh lệnh rút lui vậy.

Long Tuyết Di nói ra: "Bên kia có Thiết Giáp Cuồng Sư trưởng thành đang rống lên, tuy rằng nghe không được, nhưng có thể trông thấy những ngọn núi ở nơi xa kia đều bị chấn động tới rung động, sư hống của Cuồng Sư rất lợi hại."

Yên tĩnh trở lại, Thẩm Tường lập tức biến thành một khối đá, tránh cho bị Lữ Kỳ Liên phát hiện.

Nếu như không phải Lôi đạo song tôn đi theo Lữ Kỳ Liên, Thẩm Tường cũng không sợ đám người Lữ Kỳ Liên, dám quậy phá ở trước mặt bọn họ, nhưng trước đó hắn đả thương con trai của Lôi đạo song tôn, Lôi đạo song tôn hận hắn hận tới muốn chết.

"Đám ngớ ngẩn này, chẳng những không truyền tống trở về, lại còn tiếp tục đi về phía trước, bọn họ chết chắc!" Long Tuyết Di cười lạnh nói.

Cuồng Sư trưởng thành thế nhưng là tồn tại cấp bậc Thánh Thú, tuy rằng đám người Lữ Kỳ Liên có mấy chục người đều rất cường đại, nhưng ở trước mặt Thánh Thú thì lại rất nhỏ yếu, trừ khi bọn họ có loại lực lượng của Cửu Đế kia.

Không bao lâu sau, đám người Lữ Kỳ Liên đã đi xa, Thẩm Tường nhìn xuyên thấu qua màn sáng đã không thấy bọn họ, lúc này hắn mới mở truyền tống trận ra, thông qua phương thức truyền tống trận đi qua màn ánh sáng này.

Ở phía bên kia trước đó là một mảnh màu vàng kim nhạt, nhưng sau khi đi qua bên này thì nơi này lại trở nên giống như Thiên giới, sơn thủy hữu tình, trời xanh mây trắng, trong không khí có mùi thơm ngát, chim chóc kêu to, những bông hoa xinh đẹp tỏa ra từng làn hương thơm.

Nhìn về đằng trước, một mảnh xanh thẳm xanh biếc, xung quanh đều là cảnh tượng sinh cơ bừng bừng, khác biệt với không khí trầm lặng ở một bên khác của màn ánh sáng, có sự tương phản rõ ràng.

"Thánh linh khí nơi này nồng nặc hơn so với bên kia rất nhiều, thú loại trưởng thành ở trong môi trường này không có khả năng không mạnh, khó trách Thần Tượng nói đây là một cái thế giới nguy hiểm." Long Tuyết Di nói ra: "Thiên Vực này vốn chính là một cái thế giới bậc cao, có khả năng một số sinh linh ở nơi này vừa mới sinh ra đã có thể có được thực lực so với cường giả thế giới nhân loại."

Thẩm Tường gật đầu nói: "Cho nên thế giới như thế này mới tách khỏi thế giới Cửu Thiên của nhân loại, nhưng vẫn có người có thể tim được còn đường đi về, Thiên Vực cường đại, dựng dục ra sinh linh cường đại, nhân loại vốn là không nên tới!"

Nhìn vào những vết tích đánh nhau ở xung quanh kia, loại chiến đấu kịch liệt này cũng không thể làm vỡ vụn tảng đá ở nơi này, những tảng đá lớn nhỏ này ngoại trừ rất kiên cố, không dùng được, nhưng lại có thể trông thấy được sự cường đại của thế giới này.

Thẩm Tường cẩn thận theo dõi đám người Lữ Kỳ Liên, Long Tuyết Di nhận định bọn họ sẽ bị Thánh thú công kích, hắn cũng muốn đi xem xem Thánh Thú sống sờ sờ trước mặt trông ra sao, tuy rằng hắn đã gặp qua Bạch Hổ, có điều hắn cảm thấy Bạch Hổ còn chưa tính.

"Thánh Thú cổ vực của đám người Bạch Hổ năm đó, khả năng chính là một cái Thiên Vực, Thiên Vực đột phá không gian dung hợp với Cửu Thiên, chỉ có điều sau này xảy ra đột biến." Long Tuyết Di nói.

"Có khả năng đi!"

Thẩm Tường duy trì khoảng cách nhất định với đám người Lữ Kỳ Liên, lúc này đã tiến vào trong một khu rừng cổ, vừa mới tiến vào rừng rậm này không được bao lâu, chim thú trong rừng rậm giống như bị cái gì làm kinh hãi mà chạy trốn, thi nhau bay nhảy loạn lên.

"Thánh Thú xuất hiện, tranh thủ thời gian tránh tốt!" Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường vội vàng biến thành chim chóc, bay tới trên một thân cây, trốn ở trong một cái hốc cây, mà ở bên trong hốc cây này có hai con động vật nhỏ loài chuột, đang run rẩy núp ở trong hốc cây.

Vì không để cho bị phát hiện, Thẩm Tường cũng biến thành loài chuột này, nằm ở miệng hốc cây, nhìn đám người ở đằng xa kia, trong tay bọn họ cầm lợi binh, quây thành một vòng, chuẩn bị chiến đấu.

Thánh Thú xuất hiện, nhưng không phải lấy hình thái Cuồng Sư xuất hiện mà là một người trung niên có hai chòm râu trên người mặc quần áo màu vàng kim, ở đằng sau còn có một nam một nữ, nam trẻ tuổi anh tuấn trên người mặc quần áo màu vàng, nữ thì xinh đẹp làm rung động lòng người, váy dài màu vàng kim kia để nàng ta trông rất lộng lẫy.

"Nhân loại?" Người đàn ông trung niên kia nhìn vào đám người Lữ Kỳ Liên, hắn tuy rằng hỏi như thế, nhưng lại không xác định, bởi vì Phượng Hoàng Vương và công chúa Phượng Hoàng đều là thú loại.

"Không phải tất cả! Mười lăm người kia là con chim bé nhỏ, mà hai người này giống như là Phượng Hoàng." Nam tử kia nói.

Long Tuyết Di nói ra: "Thánh Giáp Cuồng Sư biến thành người cũng không phải hiền lành, mặc dù bây giờ nhìn không xuất thủ, ta cảm thấy đám người Hoa Đế lần này sẽ rắc rối."

"Nơi này là lãnh địa của ta, các ngươi chẳng những đả thương thành viên chúng ta, còn tự tiện tiến vào lãnh địa của chúng ta, hiện tại còn rút vũ khí ra, tràn ngập địch ý đối với chúng ta! Cho các ngươi hai lựa chọn, thứ nhất chính là ngoan ngoãn cũng trở về với chúng ta, trở thành nô lệ của Thánh Sư tộc chúng ta, thứ hai chính là tự sát." Người trung niên kia híp mắt lại, nhìn vào Hoa Đế, bởi vì hắn biết Hoa Đế là mạnh nhất.

"Tuyệt đối không thể! Một gã đại hán lập tức hô, đây là Lôi Kiên một trong Lôi Đạo Song Tôn."

Người đàn ông trung niên kia mỉm cười: "Như vậy các ngươi muốn chúng ta động thủ?"

"Có gan thì tới!" Lôi Kiên nói xong, một đao bổ tới, Hoa Đế cũng không ngăn cản.

"Đây là muốn chết a!" Thẩm Tường thầm nói.

Lúc một đao của Lôi Kiên đi qua, người đàn ông trung niên không động thủ, người xuất thủ là nam tử đằng sau hắn, phất tay đánh ra một vệt kim quang, ánh sáng vàng bắn vào trên cây đao kia, bắn xuyên ra một cái lỗ nhỏ.

Cây đao kia tuy rằng không phải thánh đao, nhưng cũng là Tiên khí cực phẩm không tệ, bị một kích tùy tiện của đối phương đã xuyên lỗ, có thể thấy được thực lực của đối phương rất mạnh.

P/S: Ta thích nào ... chương 8

Bình Luận (0)
Comment