Hai mắt Cuồng Sư hoàng tử này tỏa sáng lên, hắn biết lão Cuồng Sư này là tới hiến kế, dù sao đại tỷ hắn ở chỗ này quá cường thế, chuyện gì cũng muốn quản một chút, rất nhiều lão Cuồng Sư đều rất bất mãn đối với đại tỷ hắn, mà nếu như hắn sau này chưởng quản Cuồng Sư tộc thì những lão Cuồng Sư này chắc chắn sẽ rất cao hứng.
"Trưởng lão, ngươi có biện pháp gì để cho các nàng nguyện ý không?" Cuồng Sư hoàng tử có chút hưng phấn mà nói.
"Có!" Thẩm Tường lấy ra hai cái bát, trong đó một bát trong đó là nước trái cây màu trắng, bát còn lại thì là một bát màu đỏ.
"Ngươi uống màu trắng, các nàng uống màu đỏ!" Thẩm Tường cười tà nói: "Các nàng uống xong bát màu đỏ thì sẽ muốn ngừng mà không được, tới lúc đó các nàng còn cầu ngươi cùng các nàng ... hắc hắc."
Thẩm Tường làm ra dáng vẻ ngươi hiểu chưa: "Đây là ta từ bên ngoài kiếm được, ở hai lần trước ta đã thí nghiệm qua với Hắc Trư, phương pháp này chắc chắn có hiệu quả."
Loại tà thuốc này, ở thế giới loài người cũng không ít, cho nên Lữ Kỳ Liên và Tiểu Lệ Chi lúc này đều rất tức giận mà nhìn vào cái tên trưởng lão hiến kế kia, hận không thể làm thịt hắn.
"Các ngươi cũng đừng nghĩ tự sát!" Thẩm Tường nói xong, nắm miệng nhỏ của Tiểu Lệ Chi liền rót nước trái câu màu đỏ kia vào, rồi mới lại nắm miệng nhỏ của Lữ Kù Liên, rót hơn phân nửa bát còn lại vào.
"Ha ha ... tư vị nữ tử nhân loại chắc chắn rất không tệ, hơn nữa hai nữ tử này rất xinh đẹp, ngay cả đại tỷ cũng ghen ghét tới muốn giết chết các nàng." Cuồng Sư hoàng tử này cười lớn uống hết chén màu trắng kia.
Nhưng là vừa mới uống xong, Cuồng Sư hoàng tử này liền ngây ngẩn cả người, lập tức nằm tê liệt xuống mặt đất, một bộ dáng vẻ mềm nhũn, ngay cả lời nói cũng không nói nên lời.
Lữ Kỳ Liên và Tiểu Lệ Chi uống xong chén nước trái cây kia thì trong lòng lo lắng không thôi, tuy nhiên trông thấy một màn này, Lữ Kỳ Liên đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó.
"Nhanh giết chết hắn, trong cơ thể hắn có thứ gì đó đang nhanh chóng khu trừ độc tố, hơn nữa thứ gì đó có lực bộc phát rất mạnh!" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường lập tức lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, một đao cắt đầu của Cuồng Sư hoàng tử đi, sau đó bổ ra mấy đao vào trên người hắn, lấy thú đan ra, rồi mới để thi thể vào bên trong chiếc Thần đỉnh.
Trông thấy Thanh Long Đồ Ma đao, Tiểu Lệ Chi và Lữ Kỳ Liên biết là Thẩm Tường!
Lữ Kỳ Liên liên tưởng tới Vạn Long Thí Thiên trước đó, đó là cố ý dẫn Cuồng Sư Hoàng ra!
"Ta bây giờ không có thời gian mở trói, các ngươi tạm thời ở trong cái đỉnh này để ta mang theo đi." Thẩm Tường không nghĩ nhiều nữa, lập tức ném Lữ Kỳ Liên và Tiểu Lệ Chi vào bên trong chiếc Thần đỉnh, nhanh chóng chạy vào một cái sơn động, hái xuống toàn bộ những Huyết Linh Lung quả màu đỏ và màu xanh kia.
"Được nhanh một chút, thân ngoại hóa thân kia của ta không chống được bao lâu, tốc độ của Cuồng Sư hoàng quá nhanh." Long Tuyết Di nói.
"Biết, kiên trì một chút nữa, chẳng mấy chốc là được rồi!" Thẩm Tường xông vào trong một cái hang động khác, từ trong sơn động này tiến vào bảo khố ở sâu dưới mặt đất.
Bảo khố kia là một gian nhà đá, lúc Thẩm Tường tới gần đã cảm ứng được một cỗ năng lượng rất kỳ quái, cỗ năng lượng này ngăn cản, thần lực không cách nào thẩm thấu đi vào.
"Phải để ý xem ở bên trong có Thánh Giáp Cuồng Sư đóng giữ hay không." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường lao vào trong gian nhà đá này, chỉ thấy bên trong có mấy chục khối đá màu bạc trắng, lớn nhỏ không đều, chồng chất ở trong một cái góc, cỗ năng lượng này chính là ở bên trong đống đá này mà xuất hiện, mà ở một bên khác thì có hơn trăm viên thú đan lớn bằng quả trứng gà.
Thẩm Tường lấy đi tất cả, rời khỏi cái bảo khố này, hắn không quay đầu lại mà chạy vội ngược hướng với Cuồng Sư hoàng, ở khi hắn vừa mới đi không được bao lâu thì Cuồng Sư công chúa kia đã trở lại, bởi vì sợi thần hồn kia của Long Tuyết Di di động rất nhanh, chỉ có Cuồng Sư hoàng mới đuổi theo được, nàng ta đành phải về tới trước.
Thẩm Tường dùng tốc độ nhanh nhất, không lưu dấu vết, hướng một cái phương hướng mà chạy như điên, khoảng cách đã cách hẻm núi kia rất xa, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng sư hống làm cho người ta phải rùng mình kia.
"Cuồng Sư hoàng quay trở về, xem ra tiếng rống của Cuồng Sư công chúa kia đại biểu ý nghĩa rất lớn, Cuồng Sư hoàng không đuổi theo ta nữa." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường vốn định chạy tới chỗ màn sáng cách ly Thiên Vực, trở về chỗ truyền tống đài kia, nhưng chỗ đó cách hẻm núi này rất xa, hơn nữa Cuồng Sư hoàng tới lúc đó cũng sẽ đuổi theo cái hướng đó, ở bên kia còn một đoàn Cuồng Sư đang đóng giữ, rất dễ sẽ bị bắt lại.
Phương hướng mà Thẩm Tường quyết định, cũng không có hướng vào bên trong Thiên Vực mà chạy đi, chỉ là ở vòng tròn bên ngoài, bởi vì sau khi hắn thi triển Nhiếp Hồn ma chú đối với Cuồng Sư thú nhân kia thì biết được một số chuyện, Thiên Vực này còn kinh khủng hơn những gì hắn nghĩ, ban đầu hắn tưởng rằng Thánh Thú chính là tương đối cường đại, nhưng những thứ mạnh hơn Thánh Thú còn nhiều hơn, mà địa vị của Cuồng Sư tộc này không cao, chỉ có thể có được lãnh địa ở bên ngoài!
Thẩm Tường chạy hết tốc lực mười ngày mười đêm, còn sử dụng xuyên qua không gian và Súc Địa bộ, đã rời xa cái hẻm núi kia, nhưng hắn còn rất không yên lòng.
Nơi mà hắn ta hiện ở là một khu rừng núi với nhiều ngọn núi đá khổng lồ và không gặp phải con thú loại cường đại nào trên đường đi, cho nên hắn nghi ngờ nơi này còn là lãnh địa của Cuồng Sư tộc kia.
Thẳng tới hắn gặp được một đám cự lang màu trắng mới yên tâm hơn nhiều, bởi vì nơi này là lãnh địa của một đám Thánh Quang Bạch Lang, thực lực của đám sói này tương đương với Thánh Giáp Cuồng Sư.
Thẩm Tường tìm thấy một ngọn núi cao, mở một nơi che khuất ở trên đỉnh núi mở ra một cái hang động rất sâu, rồi mới xâm nhập vào lòng núi, ở trong lòng núi mở ra một cái gian nhà đá tương đối lớn, lại khảm vào mấy khối đá phát sáng lớn, để thạch thất trở nên vô cùng sáng sủa.
"Mệt mỏi quá!" Thẩm Tường chạy trốn hơn một tháng, mở hang cũng dùng mất hơn mười ngày.
Làm xong mọi chuyện hắn lấy Thần đỉnh ra, thả Lữ Kỳ Liên và Tiểu Lệ Chi ở bên trong ra.
Tuy rằng các nàng bị trói chặt, không được bổ sung cái gì, nhưng các nàng không có trở ngại gì, dù sao bản thân bọn họ đều là cường giả, chỉ có điều ở cùng một chỗ với thi thể của Cuồng Sư hoàng tử, để trong lòng các nàng cảm thấy rất khó chịu.
Các nàng đều nhìn ra được Thẩm Tường rất mệt mỏi, tuy nhiên vẫn là dùng rất nhiều lực lượng mở trói giúp các nàng, sau khi hoàn thành, Thẩm Tường lập tức nằm trên mặt đất, thở phì phò một lúc, bởi vì hắn lần này là xử lý con của một đầu Thánh Thú, hơn nữa còn mót sạch bảo khố của người ta.
"Ăn đi!"
Lữ Kỳ Liên lấy ra một viên đan dược trắng như tuyết, đưa tới bên miệng Thẩm Tường, mặc dù nàng ta vốn là rất cao ngạo, nhưng trải qua những chuyện vừa rồi, nàng ta đã có chút thay đổi, ít ra nàng ta hiểu chính mình còn chưa phải là vô địch thiên hạ, lúc nàng ta đối mặt với Cuồng Sư tộc, lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Thẩm Tường há miệng, Lữ Kỳ Liên để viên đan dược vào trong miệng hắn.
"Không cần cám ơn ta, ta là xem trên thể diện của Lữ bà bà mới cứu các ngươi, bằng không ta sẽ không mạo hiểm như vậy!" Thẩm Tường nói.
Lữ Kỳ Liên hiểu Thẩm Tường vì cứu các nàng, thừa nhận mạo hiểm, trong nội tâm nàng âm thầm tự hỏi, nếu như đổi lại là Thẩm Tường bị bắt, nàng ta có dám nhấc lên loại nguy hiểm này không? Lại có thể cứu được Thẩm Tường ra hay không? Hiện tại nàng ta bắt đầu hiểu, tại sao Tiểu Lệ Chi sẽ cảm thấy con người của Thẩm Tường cũng không tệ lắm, Tiểu Lệ Chi nhắc qua ở trước mặt nàng mấy lần.
"Cảm ơn!" Lữ Kỳ Liên khẽ nói: "Ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi!"
Nàng ta và Tiểu Lệ Chi nhiều ngày qua đều bị những dây thừng kia trói chặt, không thể động đậy, lực lượng trong cơ thể đều bị giam cầm, hiện tại các nàng có thể ăn đan dược của chính mình để cho thương thế mình hoàn toàn khỏi hẳn.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.