Thẩm Tường ngủ rất say, tuy nói bên cạnh có hai nữ nhân tương đối hận hắn, có điều hắn lại cực kỳ yên tâm.
Lúc hắn tỉnh lại, tổn thương của Lữ Kỳ Liên và Tiểu Lệ Chi đã khỏi hẳn.
"Đây là đáp tạ ngươi." Lữ Kỳ Liên ném cho Thẩm Tường một cái túi trữ vật, bên trong có ba trăm phần dược liệu luyện chế Vũ Tiên đan, đây chính là thứ Thẩm Tường thiếu.
"Ngươi thật hào phóng!" Thẩm Tường cười nhận lễ cảm ơn của Lữ Kỳ Liên: "Không uống phí cứu ngươi!"
Sau đó hắn nhìn về phía Tiểu Lệ Chi, cười nói: "Ngươi đâu?"
Tiểu Lệ Chi khẽ nghiến răng, Thẩm Tường hỏi như thế cũng không kỳ quái, lần trước ở trong Tà Sát sâm lâm, nàng ta biết Thẩm Tường là người như vậy.
"Ta vừa rồi cho cũng có một phần của nàng." Lữ Kỳ Liên lập tức nói, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường sau khi cứu người lại muốn đòi hỏi tạ lễ.
"Ta cứu ra được một người đường đường là Bách Hoa đại đế, đạt được nhiều như vậy cũng là chuyện rất bình thường, ngươi phải suy nghĩ một chút, nếu như ta không cứu các ngươi ra thì hậu quả của các ngươi sẽ ra sao?"
Thẩm Tường cười nói, nếu như là những người khác, hắn đương nhiên sẽ không thừa cơ chiếm tiện nghi, nhưng Lữ Kỳ Liên này khác biệt, Thẩm Tường là nhân cơ hội này đi đả kích lòng tự ái của nàng một chút.
"Hừ!" Lữ Kỳ Liên hừ một tiếng, không lời nào để nói, nếu như Thẩm Tường không cứu các nàng, thì các nàng ở đó sẽ cảm thấy còn khó chịu hơn so với chết, bị người khác xâm phạm sự trong trắng của các nàng, cho dù các nàng chết đi cũng không dễ dàng tha thứ.
"Nói đùa thôi, đừng nóng giận!" Thẩm Tường cười hì hì một tiếng, hắn thích trêu đùa loại nữ nhân như Tiểu Lệ Chi và Lữ Kỳ Liên này nhất, trông thấy vẻ mặt bây giờ của các nàng, trong lòng của hắn rất thoải mái.
"Tổn thất của các ngươi cũng vô cùng nghiêm trọng, ngươi có ý định báo thù không?" Thẩm Tường hỏi.
Chỉ còn Tiểu Lệ Chi và Lữ Kỳ Liên, những nữ tử khác của Bách Hoa cung đều chết sạch, chuyện này đối với các nàng mà nói thế nhưng là đại thù.
"Đương nhiên, ta nhất định phải giết sạch Cuồng Sư tộc kia, đặc biệt là con Cuồng Sư công chúa kia!" Lữ Kỳ Liên cắn răng nghiến lợi mà nói.
"Đối với chuyện của ta, các ngươi nhất định phải giữ bí mật, tuyệt đối đừng nói ra là ta cứu các ngươi từ hang ổ Cuồng Sư ra." Thẩm Tường căn dặn hai nữ này rất nghiêm túc.
Lữ Kỳ Liên nhìn vào Thẩm Tường, hừ nhẹ nói: "Ngươi là sợ chuyện Túy Thần tán truyền đi, không nghĩ tới trên tay ngươi lại có loại vật này!"
"Đây chỉ là một nguyên nhân trong đó, nói thế nào thì ta cũng là ân nhân cứu mạng ngươi, sẽ không phỉa ngay cả điểm ấy cũng không làm được đi! Ta tương đối yên tâm với Tiểu Lệ Chi, bởi vì trước đó ta đã cứu nàng ta một lần, nàng ta có thể tuân thủ lời hứa, ta chỉ lo lắng ngươi." Thẩm Tường nói ra: "Ngươi bây giờ thế nhưng là đối thủ một mất một còn của ta a!"
Lữ Kỳ Liên nhìn hắn chằm chằm, nói ra: "Nếu như ta thật muốn chơi ngươi thì ngươi căn bản không thể tiếp tục trà trộn ở Trấn Ma thần điện."
"Cho nên tình cảm ở giữa ta và ngươi cũng không tệ lắm, bằng không ta cũng sẽ không liều mình đi cứu các ngươi." Thẩm Tường nhìn vào Tiểu Lệ Chi, cười nói: "Tiểu Lệ Chi, có phải bị Cuồng Sư hù dọa rồi hay không? Nhanh tới đây để cho ta ôm một cái, như vậy sẽ không còn sợ nữa a!"
"Hừ!" Tiểu Lệ Chi lườm hắn một cái, Thẩm Tường thường xuyên đùa nàng ta như vậy, nàng ta đã thành quen rồi.
"Ai có tình cảm không tệ với ngươi, chớ tự mình đa tình!" Lữ Kỳ Liên có chút tức giận, nói cứ đúng như tình cảm giữa nàng ta và Thẩm Tường thâm hậu như thế vậy.
Thẩm Tường hừ nhẹ nói: "Tính mệnh với trinh tiết của Bách Hoa đại đế thật rẻ, chỉ trị giá ba trăm phần dược liệu Vũ Tiên đan mà thôi."
Lữ Kỳ Liên hít sâu vài hơi, nàng ta quả thực thiếu chút quên, Thẩm Tường là ân nhân cứu mạng của nàng, tuy rằng cho đáp tạ lễ, nhưng sự trợ giúp của Thẩm Tường đối với nàng không có cách nào dùng tài phú tới cân nhắc.
"Chuyện của ngươi ta sẽ không nói ra đi, chờ sau khi ta trở về, ta sẽ cung cấp đầy đủ dược liệu cho ngươi, báo đáp ngươi thật tốt." Lữ Kỳ Liên nói, thái độ ôn hòa đi rất nhiều.
"Như vậy chuyện Sinh Sát thuật thì sao đây?" Thẩm Tường tương đối để ý là chuyện này, Lữ Kỳ Liên cũng biết, nhưng nàng lại không nhắc qua.
Lữ Kỳ Liên trầm mặc nửa ngày, thở dài một hơi: "Ta sẽ giúp ngươi, tuy nhiên cuối cùng có thể đạt được hay không, vậy còn phải xem lực lượng của chính ngươi."
"Cái này đúng nha, sớm như vậy thì chúng ta cũng sẽ không giận dỗi nhau, liên quan tới chuyện của cha ngươi, bao trên người ta, coi như không thể từ vật hắn lưu lại tìm được manh mối gì, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi tìm hắn." Thẩm Tường cười nói, vươn tay ra.
Lữ Kỳ Liên nhìn vào bàn tay Thẩm Tường, suy tính một phen, cũng đưa tay tới, bắt tay giảng hòa với Thẩm Tường, tuy nhiên Thẩm Tường lại giữ chặt tay của nàng không thả.
"Lại không buông ra, ta sẽ chặt cánh tay của ngươi xuống!" Lữ Kỳ Liên hơi tức giận, lạnh giọng nói: "Đừng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước!"
Thẩm Tường buông tay ra, cười nói: "Ta chỉ là nhìn xem thương thế của ngươi có phải thật khôi phục rồi hay không, ta cũng không muốn các ngươi liên lụy tới ta!"
"Hay là các ngươi sống ở bên trong chiếc Thần đỉnh đó, ta xử lý thi thể ở bên trong một chút." Thẩm Tường nói.
"Ta không muốn sốn ở cái nơi đó, chúng ta cam đoan sẽ không liên lụy tới ngươi." Lữ Kỳ Liên nói, hiện tại nàng ta cũng muốn đi theo Thẩm Tường, chí ít nàng ta và Tiểu Lệ Chi ở lúc tuyệt vọng nhất thì được Thẩm Tường cứu các nàng, trong lòng các nàng vẫn là rất cảm kích Thẩm Tường.
"Tiếp theo ngươi có dự định gì? Cuồng Sư hoảng tử kia bị ngươi giết chết, tiếp theo bọn họ sẽ nổi điên lên mà tìm kiếm ngươi." Tiểu Lệ Chi cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện, giọng điệu lại có chút dịu dàng.
"Chờ các ngươi dưỡng thương tới đầu đủ, chúng ta về hang ổ của Cuồng Sư, bọn họ đều trúng Túy Thần tán, hơn nữa lượng rất lớn, dựa vào thực lực của bọn hắn, muốn khu trừ, phải cần một khoảng thời gian, hơn nữa đây là lúc bọn họ suy yếu nhất, các ngươi muốn báo thù thì cũng phải nắm lấy cơ hội này!" Thẩm Tường nhìn vào Lữ Kỳ Liên nói ra: "Hay là phải chờ lúc ngươi chân chính thành thánh thì mới có thể báo thù."
Trông thấy Lữ Kỳ Liên cúi đầu suy nghĩ, Thẩm Tường lại nói: "Lần này chỉ sợ là tổn thất nặng nệ nhất mà Bách Hoa cung các ngươi từ trước tới nay gặp phải, nếu như không báo thù mà nói, chỉ sợ sau này nhất định sẽ ảnh hưởng tới tâm cảnh của hai người các ngươi."
"Không sai!" Lữ Kỳ Liên gật đầu nói.
"Ngươi và Cuồng Sư hoàng từng giao thủ qua, ngươi rõ thực lực của hắn nhất." Thẩm Tường lại nói.
Lữ Kỳ Liên gật nhẹ đầu, Thẩm Tường đã có một kế hoạch, nàng ta có thể nhìn ra được, nàng ta hiện tại muốn báo thù thì phải khiêm tốn nghe Thẩm Tường.
"Ở trong Cuồng Sư tộc kia, thực lực của Cuồng Sư thú nhân tương đối mạnh, tuy nhiên bọn họ đều trúng Túy Thần tán, thực lực của bọn hắn rất mạnh, nhưng muốn giải độc cũng cần một đoạn thời gian rất dài, còn như những tiểu Cuồng Sư còn lại kia càng không có chút uy hiếp nào! Mà chủ yếu là Cuồng Sư công chúa và Cuồng Sư hoàng, đây là không trúng độc."
Thẩm Tường nhìn về phía Tiểu Lệ Chi, hỏi: "Nếu như ngươi giao thủ với Cuồng Sư công chúa thì ngươi có thể chống đỡ bao lâu?"
"Nhiều nhất ba chiêu, nàng ta đã hoàn toàn Hóa Thánh cửu chuyển, là một đầu Thánh thú!" Tiểu Lệ Chi thở dài một hơi.
"Nếu như là ta, ta có thể đối phó với Cuồng Sư công chúa kia." Lữ Kỳ Liên nói tiếp: "Nhưng muốn giết nàng cũng không dễ dàng."
Thẩm Tường lắc đầu nói: "Ngươi chủ yếu là đối phó Cuồng Sư hoàng, lần trước ngươi đánh với hắn rất lâu, ngươi cần ngăn chặn hắn một lần, tranh thủ thời gian cho chúng ta để chúng ta giết chết Cuồng Sư công chúa kia!"
"Túy Thần tán của ngươi còn bao nhiêu?" Lữ Kỳ Liên suy đoán Thẩm Tường là muốn vận dụng loại vật này: "Phòng ngự của những Cuồng Sư kia rất cường hãn."
P/S: Ta thích nào ... chương 4