Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1510 - Chương 1510 - Khu Vực Thần Bí

Chương 1510 - Khu vực thần bí
Chương 1510 - Khu vực thần bí

Thẩm Tường từng lục soát ký ức của một lão Cuồng Sư, đã có hiểu biết đối với Thiên Vực này, hơn nữa hắn hành động đơn độc, bản lĩnh ẩn nấp lại mạnh, hắn tin tưởng hành tẩu ở trong này không có vấn đề lớn.

Sau khi Lữ Kỳ Liên và Tiểu Lệ Chi rời đi, hắn đột nhiên cảm thấy có chút trống vắng.

"Loại vật này gọi là Thánh thạch, thánh lực ở bên trong thật sự là nồng đậm a!" Thẩm Tường lấy ra một hòn đá màu trắng bạc có kích thước bằng cục gạch.

Đây là vơ vét được ở bên trong bảo khố Cuồng Sư tộc kia, chỉ có mấy chục khối, căn cứ vào ký ức của lão Cuồng Sư này, những Thánh thạch này rất trân quý, bình thường đều dùng để khen thưởng Cuồng Sư có công, coi như Cuồng Sư công chúa và Cuồng Sư hoàng tử muốn thì Cuồng Sư hoàng cũng sẽ không dễ dàng đưa cho bọn hắn, đều sẽ cho bọn hắn một số mục tiêu, đạt tới mục tiêu mới được khen thưởng.

"Bên trong có rất nhiều thánh lực tinh thần, dựa theo ký ức của lão Cuồng Sư kia tới xem, nơi này chỉ là phía bên ngoài của Thiên Vực này, Thánh thạch ở vùng bên ngoài này mà nói là rất hiếm có, mà bên trong sẽ nhiều hơn một chút, dược liệu quý giá cũng có không ít."

Thẩm Tường vuốt ve khối Thánh thạch này một cách nhẹ nhàng, vận công hấp thu một chút Thánh lực ở bên trong, sau đó hít sâu một hơi: "Cái đồ chơi này có thể để cho ta tu vi của ta tăng cao nhanh chóng, xem ra có thể bước vào Tiên Vương trung kỳ ở chỗ này!"

Hắn ngây người ở trong mật thất này hơn mười ngày, làm lượng lớn Túy Thần tán mới bắt đầu đi sâu vào trong, khu vực bên ngoài này mặc dù là một chỗ yếu nhất, nhưng lại có rất nhiều đàn thú, vua của bầy thú đều là Thánh Thú, những Thánh Thú này tuy rằng kém xa tít tắp loại cấp bậc như Bạch Hổ, nhưng đối với Thẩm Tường mà nói thì lại vô cùng cường đại.

Hắn hiểu rất rõ, đàn thú ở nơi này có địch ý rất mãnh liệt đối với nhân loại, bởi vì khu vực mạnh nhất ở Thiên vực này chính là được nhân loại thống trị.

Sâu trong Thiên Vực có một cái thế giới do nhân loại tạo thành, tuy nhiên Thẩm Tường nghi ngờ nhân loại nơi này cũng không chào đón người tới từ Cửu Thiên, nhân loại có thể ở chỗ này thì chắc chắn đều rất mạnh, bọn họ chỉ nhận ra cường giả, nhân loại từ Cửu Thiên tới ở trong mắt bọn họ rất yếu, sẽ chỉ bị xem thường.

Thẩm Tường biến thành chim chóc, bay lượn cẩn thận ở trên không trung, loại động vật nhỏ này bình thường sẽ không rơi vào công kích, trừ khi rất không may gặp phải một số gia hỏa nhàm chán tiện tay thì mới có thể gặp nạn.

Hắn bay đi mấy ngày, trên đường đi qua một dòng sông rất to lớn, khiến hắn phải bay trong thời gian nửa ngày mới bay qua, con sông rộng lớn này có dòng nước chảy rất dữ dội, từ trên cao nhìn xuống thì cảm thấy rất là hùng vĩ, thi thoảng còn trông thấy một số con thú lớn nhảy ra khỏi mặt sông, nhấc lên từng cơn sóng lớn.

Trên đường đi, thú loại mà hắn gặp được, đại đa số đều là loại cự thú có khổ người rất lớn, sau khi hắn vượt qua con sông lớn kia, nhìn thấy rất nhiều thú loại đều có hình thể tương đối nhỏ, chỉ hơi lớn so với dã thú bình thường một chút, đừng nói so với những con cự thú giống như ngọn núi trước đó, mà ngay cả một số Tiên thú ở Cửu Thiên cũng muốn lớn hơn so với thú loại này.

"Kỳ lạ, hai bên con sông này lại có khác biệt lớn như thế, đám lão hổ màu lam phía dưới này, cảm thấy còn nhỏ hơn so với những dã thú ta săn giết không bao lâu trước đây." Thẩm Tường bay ở trên không trung, nhìn thấy một đám mãnh hổ toàn thân màu lam nhạt, đang chạy nhanh trong rừng rậm.

Cây cối trong khu rừng này xem như tương đối lớn, chỉ là khách cách giữa nhau lại rất xa, cho nên từ trên cao có thể trông thấy sự vật qua khoảng cách giữa các cây.

"Đám lão hổ này đang truy đuổi một người!" Long Tuyết Di nói.

"Thấy rồi, tên gia hỏa kia đang chạy với tốc độ thật nhanh, không thể không nói, đám lão hổ kia tuy rằng nhỏ, nhưng tốc độ và lực lượng đều rất mạnh." Thẩm Tường trông thấy một lão giả mặc hắc bào, chạy trốn rất chật vật.

"Tư thế chạy của lão già này trông khá quen!" Thẩm Tường bỗng nhiên giật mình: "Chẳng lẽ là sư phụ ta?"

Thẩm Tường đẩy nhanh tốc độ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đuổi kịp, nếu như hắn thả chậm tốc độ một chút thì sẽ bị bỏ xa đằng sau: "Lão già điên này chạy thật nhanh, chắc chắn là hắn, hắn không phải đi vào cùng với Đại sư huynh sao? Làm sao bây giờ chỉ còn có một mình hắn vậy?"

"Có chút kỳ quái, ngươi có phát hiện ra hay không?" Long Tuyết Di hỏi.

"Phát hiện, đều không có bất kỳ năng lượng nào ba động, bọn họ đều là sử dụng lực lượng của thân thể." Thẩm Tường cau mày nói: "Đây là chuyện như thế nào?"

Thẩm Tường lao xuống phía dưới, ở lúc hắn cách rất gần mặt đất, giống như đột nhiên tiến vào trong một cái kết giới.

Hắn lập tức biến trở về hình người, đánh ra một quyền rất mạnh vào không trung, phóng ra lượng lớn thánh lực, nhưng là thánh lực vừa mới rời khỏi thân thể của hắn thì lập tức tiêu tán!

"Quả nhiên là thế, ở chỗ này sử dụng bất kỳ năng lượng gì thì đều sẽ bị hấp thu, khả năng chính là hình thái chân chính của Thiên Vực này, năng lượng bị hấp thu có thể sẽ hội tụ tới một nơi nào đó." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường hạ xuống trên mặt đất, hít một hơi thật sâu: "Không nghĩ tới sư phụ lại lợi hại như vậy, coi như không sử dụng năng lượng trong cơ thể cũng có thể chạy được nhanh như vậy, ta có lẽ là sẽ không kém hắn quá nhiều."

Thẩm Tường chạy nhanh trên mặt đất, tuy rằng không thể sử dụng năng lượng, nhưng thần lực của hắn thì lại có thể sử dụng, cho nên hắn không cần quá lo lắng vấn đề chạy trốn của mình.

Có Súc Địa bộ trợ giúp, tốc độ chạy của Thẩm Tường cũng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp đáp lão hổ màu lam kia, đám lão hổ kia phát hiện hắn thì lập tức quay người lao tới, đều được hắn tránh đi.

"Tiểu quỷ?" Hoàng Cẩm Thiên trông thấy Thẩm Tường thì ngạc nhiên hô: "Ta biết ngươi sẽ đi tới nơi này, hắc hắc."

"Cười cái gì, mau tới đây giúp một tay a, đám súc sinh này quá đáng ghét." Song quyền Thẩm Tường xuất kích, đánh vào trên một lão hổ đang lao tới.

Tuy nhiên những lão hổ này đều rất mạnh, dính phải quyền mạnh của Thiên Thánh chi thể đại thành cũng chỉ có gầm rú vài tiếng rồi đứng dậy lại lao về phía hắn một lần nữa.

Trông thấy Thẩm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, Hoàng Cẩm Thiên lập tức hô: "Đừng giết bọn chúng, bằng không chúng ta sẽ rất phiền phức!"

"Tại sao?" Thẩm Tường chỉ là dùng sống đao đánh tới, không có hạ sát thủ, nhưng cũng đau tới khiến đám lão hổ kia ngao ngao tru lên.

"Đây đều là một đám tiểu lão hổ, Lam Hổ tộc này có Thánh Thú, chết mất một con, vậy Thánh Lam hổ chắc chắn sẽ tự thân xuất mã, chúng ta nghĩ biện pháp bỏ rơi bọn chúng là được rồi." Hoàng Cẩm Thiên vội vàng nói lời giải thích: "Chúng ta là tới phát tài, không phải tới ăn thịt, cẩn thận một chút."

Thẩm Tường lấy ra Hủy Diệt Băng Phong đan có uy lực tương đối nhỏ, nhảy lên không trung, ném xuống mặt đất, rồi mới hô: "Chạy mau!"

Hoàng Cẩm Thiên liếc mắt nhìn ra được viên thuốc nhỏ mà Thẩm Tường ném ra kia rất lợi hại, cho nên lập tức co cẳng vắt chân lên cổ mà chạy, sau đó hắn cảm thấy ở sau lưng truyền tới từng đợt khí tức băng hàn, hắn quay đầu nhìn lại, vậy mà thấy một vùng băng lớn xuất hiện ở đằng sau.

"Đám lão hổ này sẽ không chết, băng tan ra thì bọn chúng có thể rời đi." Thẩm Tường nói, chạy nhanh theo đằng sau Hoàng Cẩm Thiên.

"Đại sư huynh đâu? Không phải ngươi đi cùng bọn họ sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Bọn họ về rồi, tuy rằng thực lực vợ chồng bọn họ không tệ, nhưng ở nơi này căn bản không đáng chú ý, ngay cả lão quỷ Thần Kiếm cung cũng suýt chút nữa bị làm chết, bọn họ có thể còn sống mà trở về đã tính may mắn." Hoàng Cẩm Thiên cảm thán nói: "Xem ra dám xâm nhập vào nơi này cũng chỉ có hai chúng ta!"

Thẩm Tường kinh ngạc hỏi: "Các ngươi cũng gặp phải đàn thú cường đại?"

"Đừng nói nữa, gặp được một đám người chim có thể bay lên trời lặn xuống đất có thể đào động, thật không may, vừa đối mặt, bên chúng ta đã tử thương mảng lớn." Hoàng Cẩm Thiên thở dài.

P/S: Ta thích nào ... chương 6

Bình Luận (0)
Comment