Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1518 - Chương 1518 - Cơ Linh Nhi

Chương 1518 - Cơ Linh Nhi
Chương 1518 - Cơ Linh Nhi

Nữ tử này ý thức được mười lăm người kia khả năng đã bị giết chết hoặc là bị bắt lại, nàng ta nhíu mày suy tư, bởi vì mười lăm tên Thiên Nhân này đều không phải là lính tôm tướng cua, đều là hảo thủ mà phụ thân nàng an bài tới nơi này, đều là người có chút danh tiếng, vậy mà lại bị người âm thầm giải quyết không một tiếng động.

Nàng ta nhìn về phía Thẩm Tường, đôi mắt xinh đẹp bên trong chiếc mặt nạ bạc kia mang theo một chút kinh ngạc.

"Bọn họ đều đi nơi nào rồi? Bị các ngươi giết chết?" Nữ tử này rất tỉnh táo, nghe giọng điệu của nàng, coi như mười lăm người kia chết rồi thì nàng cũng không quá kinh ngạc.

Thẩm Tường rất muốn giội cho nàng ta một chậu Túy Thần tán, nhưng hắn cảm thấy nữ tử này khác với những Thiên Nhân kia, hơn nữa xung quanh còn có sáu con Thánh Thú, hắn bây giờ muốn chạy trốn thì chỉ sợ rất khó.

"Ta không biết, ta nghe được mệnh lệnh thì tiến vào nhặt những tảng đá này, ta cái gì cũng không biết." Thẩm Tường làm bộ một mặt vô tội, trên mặt còn mang theo sợ hãi, bởi vì hắn biết, nữ tử này đang kinh ngạc vì sao thực lực của hắn yếu như vậy, cho nên tới cố gắng để cho nữ tử này cảm thấy hắn không có uy hiếp gì.

"Những tảng đá kia đâu? Ngươi nhặt được bao nhiêu?" Nữ tử này lại hỏi.

"Chỉ có hơn mười khối." Thẩm Tường ngoan ngoãn mà lấy ra, ném xuống mặt đất.

"Yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi, ta muốn mang ngươi về, bằng không ta cũng không dễ bàn giao." Trong đôi mắt nữ tử này hiện ra vẻ ý cười, loại ánh mắt giảo hoạt này để Thẩm Tường có một loại dự cảm không tốt.

"Sáu người các ngươi cùng ta trở về, tới lúc đó nói chuyện xảy ra ở nơi này kỹ càng một chút, ta cam đoan các trưởng lão sẽ không truy cứu trách nhiệm của các ngươi."

"Vâng, đại tiểu thư!" Sáu đại hán kia cùng lên tiếng.

Thẩm Tường bị trói lên, dây thừng chói chặt hắn lại tuy rằng rất lợi hại, nhưng hắn vẫn còn biện pháp để tránh thoát được, chỉ là sáu tên Thánh Trảo Hắc Ưng trông hắn rất chặt chẽ, hắn coi như thoát ra khỏi dây thừng này thì cũng không thể chạy trốn được chứ đừng nói là còn có một "Đại tiểu thư" lợi hại đang ở đây.

Thẩm Tường được đưa tới vào trong một cái hang sâu tối tăm cách khu mỏ quặng này rất xa, nếu như sớm biết nơi này có một nữ nhân, Thẩm Tường tới đây nhất định đầu tiên sẽ giải quyết nữ tử này trước thì có lẽ sẽ không có loại kết cục như hiện tại này.

Ở bên trong cái hang sâu tối tăm này, lại có một cái truyền tống trận, chỉ đủ truyền tống mười người như vậy, xem ra vẫn là cái chủng loại sử dụng một lần duy nhất, sử dụng một lần thì linh văn sẽ biến mất.

Thẩm Tường có chút khẩn trương, bởi vì hắn đã nhìn ra, nữ tử này muốn đưa hắn vào bên trong Thiên Vực kia, hắn lại không muốn đi tới cái Thiên Vực này, cường giả ở trong đó chẳng những nhiều, hơn nữa đều rất lợi hại, nói không chừng có thể nhìn ra được rất nhiều bí mật trên người hắn.

"Tuyệt không thể đi Thiên Vực kia, bằng không thì càng khó làm." Thẩm Tường quyết định, ở lúc truyền tống trận mở ra, phải đợi một chút, đó là cơ hội tốt nhất để hắn chạy trốn.

Ngay vào lúc hắn vừa mới có ý nghĩ như thế này, một cái ngọc thủ mềm mại như không xương khoác lên trên vai của hắn, sau đó một cỗ lực lượng tràn vào trong cơ thể của hắn, để hắn cảm nhận được toàn thân vô cùng nặng nề, đầu đau muốn nứt ra.

"A!" Hắn hô một tiếng, liền hôn mê bất tỉnh.

Sau khi Thẩm Tường té xỉu, nữ tử này khẽ cười một tiếng thì mở truyền tống trận ra, sau đó xuất hiện ở trong một cái đại sảnh, ở trong cái đại sảnh này, còn có rất nhiều truyền tống trận to nhỏ, nơi này là một nơi chuyên môn dùng để truyền tống đi các nơi.

"Đứng lên đi!" Nữ tử vỗ nhẹ vào mặt Thẩm Tường một cái, mỉm cười nói: "Ta biết ngươi muốn chạy trốn, tuy nhiên ngươi chạy trốn thì ta rất phiền toái!"

Thẩm Tường cảm nhận được một cỗ năng lượng hơi lạnh tràn vào trong đầu thì tỉnh lại, hắn nghe được lời nói của nữ tử này, trong lòng thầm mắng vài câu, hắn thật vất vả giải quyết Lữ Kỳ Liên loại nữ tử kỳ lạ này, bây giờ lại xuất hiện thêm một nữ tử khác lợi hại hơn.

"Đại tiểu thư, bây giờ cách khoảng thời gian quy định còn có mấy tháng đây, làm sao ngươi lại trở về sớm như vậy?" Một lão giả phụ trách quản lý truyền tống trận vội vàng đi tới, mỉm cười dò hỏi.

"Địa bàn cảu ta có chuyện xảy ra, bị người ăn cắp hết, mười lăm người cha ta phái đi mất tích toàn bộ, các ngươi đi xem bản mệnh châu của bọn họ có bể nát hay không?" Đại tiểu thư khẽ thở dài, rồi mới nhìn vào Thẩm Tường một cái: "Đây là một gia hỏa ta bắt được tại chỗ, tuy rằng rất yếu, nhưng lại có chút kỳ lạ."

Thẩm Tường đang hết nhìn đông tới nhìn tây, trông thấy bên trong cái điện phủ to lớn này lại có nhiều truyền tống trận như vậy thì hắn biết cái Thiên Vực này không nhỏ, mà nơi này, chắc chắn là ở bên trong một cái thế lực lớn.

"Ồ? Mười lăm người kia, thực lực đều rất không tệ, ngươi trông coi quặng mỏ thế nào mà bị công phá vậy?" Lão giả kia kinh ngạc nói.

"Ai biết, mười lăm tên gia hỏa kia đột nhiên biến mất, sáu con chim nhỏ này cũng không phát hiện, bọn họ đã chết đi bốn tên, là bị một con mèo đột nhiên công kích, lúc ta đi tới, trông thấy một lão đầu còn có tiểu quỷ này, ta chỉ bắt được hắn."

"Không nói nhiều, ta phải nhanh chóng đi gặp cha ta và các trưởng lão, chờ lát nữa còn phải bị bọn họ mắng, nói không chừng sẽ còn bị trừng phạt." Đại tiểu thư này thở dài một cái rồi mới nắm lấy bả vai Thẩm Tường, mang theo Thẩm Tường rời khỏi cái điện phủ này.

Nàng ta đã cho người đi thông báo, sau khi biết được tin tức này, người ở nơi này đều cảm thấy rất khiếp sợ, bởi vì thực lực của Đại tiểu thư rất không tệ, mà những người mang tới trông coi đều là cường giả rất nổi danh, còn có mười con Thánh Trảo Hắc Ưng rất xuất sắc, vậy mà đều bị người cướp sạch.

Thẩm Tường không nghĩ tới chính mình nhân vật như một con kiến, lúc này lại bị một đám thánh nhân vượt qua Hóa Thánh cảnh vây xem, trên người hắn được khóa lại bởi một số xích sắt màu trắng, ở trên xích sắt đều có linh văn, hắn đứng ở trong một căn phòng có chút nhỏ hẹp, trong phòng này có hơn mười người đang ngồi, phần lớn đều là lão giả có mái tóc bạc, nhưng tinh thần rất tốt.

Người ngồi ở vị trí đầu kia là trẻ tuổi nhất, nhưng cũng có dáng vẻ trung niên, trên người khoắc một cái áo choàng da hổ màu trắng, ngồi ở trên một cái long ỷ (Ghế rồng), trông rất bá khí.

"Chúng ta đã phái người tới hiện trường kiểm tra, quả thực rất quỷ dị, người ta phái đi đều giống như đột nhiên biến mất vậy, những Thánh thạch đã dùng qua đều ở hiện trường." Người đàn ông trung niên uy vũ kia nói.

"Cha, Thánh thạch khai thác trăm năm qua, phần lớn đều ở trên người của mười lăm người kia, bọn họ bây giờ đã biến mất, mà trên người của ta chỉ có hơn mười vạn cân." Nữ tử kia lấy ra một chiếc nhẫn màu bạc, đẩy tới.

Thẩm Tường bây giờ đã biết rõ ý đồ của nữ tử này, toàn bộ Thánh thạch khai thác trong trăm năm qua chắc chắn ở trên người nữ tử này, chỉ có điều bây giờ mười lăm người kia biến mất không thấy đâu nữa, nàng ta mới đẩy toàn bộ ở trên mười lăm người này, như vậy nàng ta có thể độc chiếm thành quả khai thách trong trăm năm qua.

"Quặng mỏ có sảng lượng một năm là ba vạn cân, trăm năm qua ít nhất cũng có ba trăm vạn cân! Hừ, tổn thất lớn như vậy, ngươi phải chịu trách nhiệm như thế nào." Một lão giả tức giận nói, trông dáng vẻ có lẽ là một tên trưởng lão tương đối có quyền thế.

Thẩm Tường chấn kinh, hắn không nghĩ tới, nữ tử này vậy mà độc chiếm nhiều như vậy, có ba trăm vạn cân, hắn thiếu chút nữa thì sợ tè ra quần, đó là một số lượng như thế nào, lượng Thánh thạch lớn như thế để hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

"Cơ Linh Nhi, coi như bán ngươi đi cũng không lấy về lại được nhiều Thách thạch như vậy, ngươi phải hiểu rõ, quặng mỏ đó nhiều nhất chỉ có thể khai thác một trăm hai mươi ba mươi năm như vậy, hiện tại đã qua trăm năm, tuổi thọ của cai quặng mỏ đó không còn nhiều, ngươi phải hiểu được chúng ta vì một cái quặng mỏ này mà phải tranh đoạt bao lâu sao?" Giọng nói của một lão giả có chút run rẩy.

"Linh Nhi cam nguyện bị phạt, ta nguyện ý tiếp nhận trừng phạt nghiêm trọng nhất của Cơ gia!" Cơ Linh Nhi quỳ xuống, gỡ mặt nạ xuống, lộ ra gương mặt xinh đẹp khuynh thành tuyệt thế kia, nói rất chân thành.

Thẩm Tường biết Cơ Linh Nhi này là quyết định nuốt mất ba trăm vạn cân Thánh thạch kia, tuy rằng hắn không biết trừng phạt kia là như thế nào, nhưng Cơ Linh Nhi khẳng định cảm thấy đáng giá để nàng ta làm như vậy.

Lúc này các vị trưởng lão thi nhau thảo luận, chỉ có một số trưởng lão nói chuyện cho Cơ Linh Nhi, chỗ ngồi của cha Cơ Linh Nhi chính là tộc trưởng Cơ gia, lúc này đương nhiên không thể nghiêng về phía con gái của mình, bằng không hắn sẽ phải mất chức.

Thẩm Tường lập tức truyền âm cho Cơ Linh Nhi: "Nữ nhân, ta đã biết kế hoạch của ngươi, ngươi là muốn nuốt một mình ba trăm vạn Thánh thạch đi! Ngươi nhất định phải bảo vệ cái mạng nhỏ này của ta, bằng không kế hoạch của ngươi nhất định sẽ bị phá hỏng, ta lúc nào cũng có thể để mười lăm tên gia hỏa kia xuất hiện ở đây."

Nghe được lời này của Thẩm Tường, trên mặt Cơ Linh Nhi không có bất kỳ gợn sóng gì, nhưng nội tâm lại kinh khạc không nhỏ, nàng ta trước đó thật cho rằng Thẩm Tường là một tên tiểu lâu la bị đại ca từ bỏ, cho nên nàng mới đám làm như vậy.

"Tiểu tử này rất yếu, nhưng nhục thân rất mạnh, đã đạt tới Thiên Thánh chi thể đại thành, các vị trưởng lão không ngại trước tiên thẩm vấn hắn, nói không chừng còn có thể vãn hồi tổn thất." Cơ Linh Nhi bỗng nhiên nói ra: "Người này rất cổ quái, ta không nhìn thấu hắn."

Một lão giả tức giận hừ một tiếng, nói ra: "Coi như có thể vãn hồi tổn thất, ngươi cũng phải bị phạt."

Hơn mười lão giả kia đã đứng dậy, lúc này Cơ Linh Nhi truyền âm cho Thẩm Tường: "Ta sẽ không để cho ngươi chết, ta sẽ còn cứu ngươi ra, nhưng làm trao đổi, ngươi phải giao mười lăm người kia ra cho ta, hoặc là để bọn hắn chết."

Đúng như những gì Thẩm Tường dự đoán, Cơ Linh Nhi này là muốn một mình nuốt ba trăm vạn Thánh thạch.

"Mười lăm người kia còn chưa chết, bản mệnh châu của bọn họ còn hoàn hảo không chút tổn hại, lực lượng sinh mệnh còn rất mạnh, có lẽ là chỉ bị bắt đi, nhất định phải nhanh chóng tìm được bọn họ." Tộc trưởng Cơ gia nói.

Thẩm Tường đã được hơn mười lão giả vây quanh, thánh lực các loại thuộc tính cường đại thi nhau tràn vào trong cơ thể và trong thần hải của hắn, khiến cho khắp toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều đau nhức vô cùng kịch liệt.

Để hắn tương đối kỳ quái là, đám sương mù màu xám bao quanh đan điền của hắn kia rất lợi hại, vậy mà có thể phòng ngừa những lão giả này nhìn trộm, mà thần hải của hắn sớm đã được Long Tuyết Di dùng bí pháp che giấu đi.

"Đan điền của hắn rất kỳ quái, giống như là một cái đan điền chết vậy, nhưng lại ẩn chứa thánh lực rất mạnh, dựa theo tu vi hiện tại của hắn cũng không khả năng tu luyện ra Thánh lực?" Một lão giả cau mày nói ra lời nghi vấn.

"Người này là tới từ thế giới Cửu Thiên, áo vải trên người hắn không phải nơi này tạo ra."

"Không sai, chúng ta đã nghe nói, nhân loại thế giới Cửu Thiên xâm lấn nơi này quy mô lớn, không nghĩ tới vậy mà cầm xuống một tòa quặng mỏ của chúng ta, không nghĩ tới bọn họ cường đại như thế."

"Tiểu tử này quả thực cổ quái, nhưng lại quá yếu ớt, có lẽ không phải là một tên gia hỏa quan trọng, dùng cực hình ép hỏi hắn, nhìn xem có thể hỏi ra một vài thứ hay không."

Nghe được những lão đầu này, Cơ Linh Nhi cảm thấy có chút không ổn, nếu như Thẩm Tường bị dùng cực hình, nói không chừng sẽ khai ra vài chuyện, nàng ta âm thầm truyền âm cho Thẩm Tường: "Phối hợp một chút!"

Sau đó nàng ta nói ra với những trưởng lão kia: "Tuyệt đối đừng, người này có lẽ là một nhân vật quan trọng, bởi vì hắn ... trên người hắn có rất nhiều thứ cổ quái, tuy rằng thực lực không mạnh, nhưng hắn có thể lặng lẽ tiến vào quặng mỏ, chắc chắn là có chỗ hơn người, nếu như dùng cực hình với hắn, nói không chừng hắn chịu không được mà chết đi."

"Cứ giữ mạng hắn lại, nói không chừng đồng bọn của hắn sẽ tới cứu hắn!"

P/S: Ta thích nào ... chương 7

Bình Luận (0)
Comment