Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 156 - Chương 156 - Thực Nhân Sư Ưng

Chương 156 - Thực Nhân Sư Ưng
Chương 156 - Thực Nhân Sư Ưng

Huyền Vũ Kim Cương giáp là một bảo giáp, tác dụng chủ yếu là phòng ngự, cụ thể Tô Mị Dao cũng không hiểu quá cho lắm, nhưng nói chung được gọi là thần binh thì tuyệt đối sẽ không kém cỏi.

Thẩm Tường nhất định phải đạt được Huyền Vũ Kim Cương giáp này, điều này có thể để hắn có thêm một phần bảo đảm, mặc dù gặp phải người khác đánh lén, cũng có thể dựa vào Thần Giáp cường hãn này chống lại một bộ phận lớn sức mạnh.

Thần Vũ đại lục rất lớn, mà Thái Vũ châu cũng là một châu rộng lớn nhất, Thẩm Tường muốn từ Thái Vũ môn phi hành đến Huyền Vũ sơn cũng phải cần thời gian ba ngày, bây giờ hắn đã nắm giữ thực lực Chân Võ cảnh, lúc sử dụng Chu Tước Hỏa Dực kia phi hành, tốc độ so với trước càng nhanh hơn, bằng không hắn muốn bay đến nơi cũng không có nhanh như vậy, mà những người khác chí ít cũng cần khoảng mười ngày.

Thẩm Tường suy đoán hai tên sát thủ trước đó chắc chắn là dùng một số Linh khí phi hành đặc thù nào đó mới có thể đuổi theo được hắn, chỉ là hắn không có tìm được.

"Hống... Hống..."

Thẩm Tường đột nhiên nghe được phía sau truyền đến từng gào thét, hắn quay đầu nhìn lại, thì thấy một con sư tử mọc ra đôi cánh màu đen đang nhanh chóng bay về phía hắn.

"Là Thực Nhân Sư Ưng! Là Linh thú! Thẩm Tường ngươi cẩn thận một chút, loại linh thú này không chỉ tốc độ phi hành nhanh, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh!" Tô Mị Dao vội vàng dặn dò.

Thẩm Tường từng xem qua một quyển thư tịch về yêu thú, ở trong đó có ghi chép tỉ mỉ về loại linh thú này!

Linh thú cũng là một loại yêu thú, chỉ có điều nắm giữ thực lực có thể so với Chân Võ cảnh, hơn nữa có trí tuệ của mình, có thể tự mình tu luyện, tăng lên thực lực, trong tình huống bình thường, chỉ cần linh thú không gặp phải nhân loại, đều sẽ không tự đi công kích nhân loại, mà Thực Nhân Sư Ưng này là chuyên môn đi săn bắt nhân loại, rất nhiều võ giả Phàm Võ cảnh tầng chín tầng mười đều trở thành món ăn ngon của nó!

"Linh thú nhất phẩm, không cần quá hoang mang, gia hoả này chắc là có người nuôi, hai tên sát thủ trước đó có khả năng chính là cưỡi lấy gia hoả này mà đến." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường cả kinh, nuôi loại linh thú này là cấm kỵ, bởi vì Thực Nhân Sư Ưng chỉ có ăn thịt nhân loại mới có thể trưởng thành, Lữ gia vậy mà nuôi loại linh thú này, hiện tại Thẩm Tường biết Lữ gia kia không phải là kẻ tốt lành gì rồi!

Thẩm Tường bay về phía mặt đất, hắn dự định làm thịt con Thực Nhân Sư Ưng này!

Hắn không ngờ tới chính là, hai chân vừa mới chạm đất, con Thực Nhân Sư Ưng này đã tăng nhanh tốc độ xông tới, cái miệng tỏa ra từng mùi hôi thối kia phun trào ra một đạo cương phong màu xám đen, mang theo từng đợt tử khí rất dọa người.

Thẩm Tường phản ứng nhanh chóng mạnh mẽ, nghiêng người né tránh, đồng thời lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, rót Thanh Long chân khí vào, Thanh Long Đồ Ma đao sáng ngời, thân đao to lớn mà thô bạo lập tức phát tán ánh sáng xanh, một trận long ngâm kèm theo một cỗ kình khí gào thét mà ra, làm con Thực Nhân Sư Ưng kia chấn động đến mức lùi lại mấy bước.

Làm cho Thẩm Tường kinh hãi chính là, cương phong màu đen mà con Thực Nhân Ưng Sư vừa mới phun ra kia, tuy không công kích được hắn, nhưng cũng thổi về một đám cây cối ở phía sau hắn, những cây cối này giống như ngọn nến bị hỏa thiêu vậy, đang từ từ hòa tan, bên trong cương phong màu đen kia vậy mà mang theo năng lượng ăn mòn rất cường liệt!

Thực Nhân Ưng Sư chỉ là bị Thanh Long đồ ma đao hơi dọa một chút, nhưng chẳng mấy chốc đã loại bỏ sự sợ hãi, hướng về phía Thẩm Tường lại bộc phát ra tiếng gầm điên cuồng chấn động, lần này từ trong miệng nó phun ra còn nhiều cương phong màu đen hơn, giống như một mảnh thủy triều dũng mãnh lao về về phía Thẩm Tường.

Thẩm Tường nhảy một cái, thân thể bắn thẳng lên đám mây, né tránh cương phong màu đen kinh khủng kia, hắn cầm Thanh Long Đồ Ma đao trong tay, rót Thanh Long chân khí vào, Thanh Long Đồ Ma đao lập tức nặng đến mấy trăm ngàn cân, nhanh chóng từ trên trời cao đột nhiên bổ xuống.

Thẩm Tường quay về đối diện há mồm hống một tiếng, Thanh Long Gào Thét bạo phát, một trận cương phong và lôi điện nhanh chóng từ trời cao rơi thẳng xuống, giống như cuồng lôi từ trên chín tầng trời đánh xuống, nện ở trên thân con Thực Nhân Sư Ưng kia, để Thực Nhân Sư Ưng kia phát sinh một trận rít gào thống khổ, cùng lúc đó, trọng đao của Thẩm Tường đã bổ xuống tới, bổ vào trên người con Thực Nhân Sư Ưng kia, chém nó thành hai nửa!

Thẩm Tường thở phào một hơi, nhìn đám cây cối bị hòa tan này một chút, lòng vẫn còn mang sợ hãi, nếu như hắn cũng bị cương phong kia thổi tới, vậy chắc chắn sẽ không dễ chịu.

Thẩm Tường cầm Thanh Long Đồ Ma đao, chọc chọc vào thi thể của con Thực Nhân Sư Ưng này, con Thực Nhân Sư Ưng lúc này cũng đang được hòa tan một cách từ từ, bởi vì vừa nãy Thẩm Tường đã chém tan túi độc cương của nó, mới tạo thành như vậy.

Xương cốt bắp thịt của Linh thú nhất phẩm đều rất rắn chắc, nhưng lúc này vẫn như cũ không chịu nổi loại ăn mòn của chất độc kia, tuy nhiên sau khi Thực Nhân Sư Ưng bị hòa tan, vẫn có lưu lại một viên bảo thạch màu xanh lục to bằng quả trứng gà!

Này giống như Lục Bảo thạch rất đẹp đẽ, lưu chuyển từng đợt óng ánh màu xanh lục, có thể nhìn thấy rõ ràng ở bên trong có một loại chất lỏng tỏa ra hào quang.

"Là yêu đan của Linh thú, ta muốn ăn!" Long Tuyết Di nuốt ngụm nước, hưng phấn hô.

Tay Thẩm Tường run lên, trong lòng mừng như điên, yêu đan Linh thú, đây cũng là vật rất có giá trị, bên trong ẩn chứa lượng lớn sinh mệnh tinh nguyên và chân khí tinh thuần, thời điểm luyện đan cho thêm một ít, phẩm chất sẽ tốt hơn, hơn nữa cũng là đồ vật dùng cho luyện chế Trúc Cơ đan.

Trước đó lúc Thẩm Tường luyện chế Trúc Cơ đan, dùng không phải thú đan ngàn năm, chỉ là yêu đan của yêu thú phổ thông, mà yêu đan của Linh thú này hắn từ trước tới nay chưa từng gặp qua!

Một ngàn con Yêu thú thập phẩm mới có một con có khả năng nắm giữ yêu đan, mà Linh thú nhất phẩm là bên trong mười vạn con mới có một con nắm giữ, yêu thú bình thường nắm giữ yêu đan đều có không gian trưởng thành rất lớn, nói cách khác có thể tự mình tu luyện tăng thực lực lên.

"Thực Nhân Sư Ưng này có thể được ăn đều là Phàm Võ cảnh tầng chín và tầng mười, không ngưng ra yêu đan mới là lạ!" Bạch U U nói:

"Chỉ có điều không có Thôn Phệ ma công để hấp thu toàn diện!"

Thôn Phệ ma công! Thẩm Tường nhớ tới mình đã có khoảng thời gian rất lâu chưa dùng, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn dùng loại ma công này, Bạch U U cũng chỉ bảo hắn như thế, trừ khi gặp phải loại người có tội ác tày trời, nếu không không thể dùng được!

Thẩm Tường phóng thích chân khí, thanh trừ độc cương trên yêu đan đi, sau đó nhặt nó lên, cảm thụ lực lượng bên trong!

"Ừm? Có người!" Thẩm Tường ngẩng đầu nhìn một cái, chỉ thấy có ba người chân đạp Linh khí bay nhanh mà qua, sau đó từ trời cao nhảy xuống.

Ba người này đều là thanh niên anh tuấn, trên người mặc đều là áo màu trắng, nhìn ra được bọn họ là cùng một môn phái, hơn nữa bọn họ đều là Chân Võ cảnh nhất đoạn, tản mát ra cỗ khí tức cũng vô cùng thuần khiết.

Lúc ba người này hạ xuống, đã nhìn thấy rừng cây bốn phía bị phá hư, biết nơi này từng diễn ra một trận đại chiến, tuy nhiên tầm mắt bọn hắn cuối cùng đều rơi vào yêu đan trong tay Thẩm Tường, thấy yêu đan này, con mắt của ba người bọn hắn lập tức tản mát ra vẻ tham lam, hận không thể lập tức cướp giật lấy.

Thẩm Tường vội vàng thu yêu đan cẩn thận, xoay người muốn đi, hắn không muốn cành mẹ đẻ cành con!

"Tiểu tử, vừa nãy ngươi giết một con Thực Nhân Sư Ưng?" Một nam tử hơi lùn, nhưng thân thể lại cường tráng lạnh giọng hỏi.

"Phải!" Thẩm Tường thành thật trả lời.

"Chúng ta là đến từ Tiêu Dao Tiên Hải, thức thời thì ngoan ngoãn giao yêu đan kia ra đây! Thực Nhân Sư Ưng kia là con mồi mà chúng ta sớm phát hiện!" Giọng nói của nam tử kia tràn ngập uy hiếp.

Thẩm Tường xoay người lại, thấy ba nam tử này đều một bộ tràn ngập hung ác, như là đang uy hiếp hắn.

"Ta không giao ra thì sẽ như thế nào?" Thẩm Tường nhàn nhạt hỏi.

Nam tử kia gằn giọng cười to, sau đó đầy mặt hung ác, cười nói: "Không giao ra, ngươi sẽ chết!"

Chữ chết vừa hạ xuống, Thẩm Tường đã như chớp giật, bay lượn mà lên, đồng thời bùng nổ ra một trận sát khí khiến người ta sợ hãi vạn phần.

Hắn ra tay rất hung ác, một tay dâng lên khí cương khủng bố, biến ảo thành một vuốt rồng sắc bén và to lớn, như tia chớp chụp vào nam tử mới vừa nói kia, chỉ là trong chớp mắt, nam tử kia đã hóa thành một đám sương máu!

P/S: Ta thích nào...chương 12.

Bình Luận (0)
Comment