"Nhanh nói!" Coi như không phải chuyện tốt gì, đối với Thẩm Tường mà nói đều không có vấn đề gì, rất nhiều chuyện không tốt hắn đều đã trải qua.
"Nội dung bên trong không có nhiều như trong sự tưởng tượng của ta." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Trước tiên nói một chút chuyện ngươi vẫn luôn rất hiếu kỳ, là có liên quan với Thập Thiên đại đế!"
Thẩm Tường kiên nhẫn lắng nghe, hắn muốn nghe Hoàng Cẩm Thiên nói một chút xem có phải giống như những gì Bạch Hổ nói hay không.
Hoàng Cẩm Thiên kể lại rất tỉ mỉ một số chuyện mà Thập Thiên đại đế không muốn người biết, quả nhiên không khác gì mấy so với những gì mà Bạch Hổ nói, Thập Thiên đại đế là bị Địa Ngục Ma Đế giết chết, nhục thân vẫn còn, linh hồn thì trấn áp ở trong Địa Ngục.
"Có nói chuyện thi thể của Thập Thiên đại đế đi nơi nào không?" Thẩm Tường tương đối để ý cái này, hắn nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy thi thể Thập Thiên đại đế rất có khả năng chính là được giấu ở chỗ này.
Hoàng Cẩm Thiên trông thấy Thẩm Tường không có bao nhiêu vẻ ngoài ý muốn, bĩu môi nói: "Tiểu tử ngươi sớm đã biết chuyện này đi, mục đích ngươi tới nói này có phải là tìm kiếm thi thể Thập Thiên đại đế hay không?"
Thẩm Tường cười ha hả: "Ta biết cũng không nhiều, ta còn chưa xác định đế mộ thật sự của Thập Thiên đại đế ở nơi nào, chẳng qua là cảm thấy có khả năng ở chỗ này."
"Ngươi đoán đúng, đế mộ Thập Thiên đại đế giấu ở bên trong Huyền Hàn cổ vực." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Dựa vào trên ghi chép, chỗ đó để mà đi vào được thì không dễ dàng, tuy nhiên ngươi có Thanh Long Đồ Ma đao những thần binh này thì có thể dễ dàng hơn một chút."
Thẩm Tường vui mừng trong lòng, gấp giọng hỏi: "Có nói chính xác là nơi nào không?"
Hoàng Cẩm Thiên lắc đầu: "Không nói, tuy nhiên chúng ta có lẽ có thể tìm được, bởi vì ở trên còn ghi lại chuyện có quan hệ với Huyền Hàn cổ vực này."
Huyền Hàn cổ vực rất thần bí, Bạch Hổ và Thập Thiên đại đế loại cường giả này cũng không dám xam nhập trong đó.
"Ngươi chính là bởi vì chuyện này mà sợ hãi?" Thẩm Tường không hiểu tại sao vừa rồi Hoàng Cẩm Thiên lại hiện ra vẻ mặt hoảng sợ.
Hoàng Cẩm Thiên không trả lời, uống một ngụm canh nóng, nói ra: "Trước khi nơi này còn chưa bị băng tuyết bao trùm, chính là một cái nơi rất nguy hiểm, là một nơi mà đám Thần lưu vong tụ tập, không chỉ như thế, ngoài ra còn có một số lượng lớn thú loại cường đại cùng tới."
Thẩm Tường cả kinh biến sắc, vội vàng dừng chiếc thuyền nhỏ này lại!
"Nơi mà một đám Thần ... lưu vong tụ tập?" Thẩm Tường hoảng sợ, vô cùng hoảng sợ.
Thần trong mắt của hắn là vô cùng cường đại, trong này lại còn có cả một đám!
"Đừng lo lắng, đám Thần lưu vong tới đây rất yếu, đều là chủng loại bán tàn kia, bọn họ chạy trốn tới nơi này an ổn vượt qua một đoạn thời gian thì bị gia hỏa cường đại đuổi giết tới giết chết." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Thần truy sát tới đây rất mạnh, nhưng cũng chết mất, gia hỏa kia là tu luyện lực lượng băng hàn, hắn ở chỗ này trải qua một trận đại chiến, cuối cùng thì chết ở chỗ này, mới khiến cho nơi này biến thành ngập tràn băng tuyết."
Thẩm Tường hít một hơi khí lạnh, chỉ là bởi vì một trận đại chiến sẽ để cho một khu vực rộng lớn như thế đóng băng lại cho tới bây giờ, hơn nữa còn dựng dục ra một số huyền băng rất khủng bố.
"Gia hỏa kia thịt nát xương tan, huyết nhục tan hết ở khu vực này, còn không biết phải tới lúc nào thì lực lượng gia hỏa kia mới tiêu tán hoàn toàn."
Thẩm Tường bây giờ đã hiểu rõ, tại sao Bạch Hổ từ nơi này đạt được Thiên Địa Sát Phạt thuật cùng khối tảng đá thần bí kia, cũng chính là Sát Thần Chi Tâm của hắn lúc này, ở bên trong có một cái linh hồn rất đáng sợ, kia vậy mà là linh hồn của Thần.
Chính Bạch Hổ từng nói, hắn năm đó ở nơi này nhặt được Thiên Địa Sát Phạt thuật, rồi mới trở về Thánh Thú cổ vực, truyền cho rất nhiều Thánh Thú lợi hại, những Thánh Thú kia thông qua Thiên Địa Sát Phạt thuật, riêng phần mình nghiên cứu sáng chế ra thần công phù hợp với bản thân mình để tu luyện.
Thẩm Tường ôm ngực, hắn càng ngày càng cảm thấy bất an với Sát Thần Chi Tâm, vùng đất này đã từng là nơi một đám Thần lưu vong tới, một người trong đó mang theo Thiên Địa Sát Phạt thuật mà tới.
"Còn có gì nữa không? Nơi này là rất lợi hại, nhưng cảm giác lại không có cái gì uy hiếp." Thẩm Tường hỏi, Hoàng Cẩm Thiên hiện ra vẻ mặt hoảng sợ khẳng định không phải chuyện này.
Hoàng Cẩm Thiên trầm giọng nói: "Ngôi mộ mà đám người cha ngươi trông coi kia mới là ta lo lắng nhất."
"Cái gì?" Thẩm Tường biến sắc, đột nhiên cảm thấy rất khẩn trương, vội vàng truy vấn: "Sư phụ, ngôi mộ đó có vấn đề gì sao? Ta nghe nói chôn ở chỗ đó chính là một vị Thần, nhưng vị Thần đó là một loại người tốt."
Hoàng Cẩm Thiên thở dài: "Không sai, nhưng một tên gia hỏa khác thì không chắc, bên trong chôn lấy hai vị thần nửa chết nửa sống, tuy nói bọn họ rất khó sống lại, nhưng loại chuyện này ai cũng không nói chính xác được, ngôi mộ đó rơi xuống trên một ngôi mộ, tuyệt không phải trùng hợp, coi như bọn họ không có ý định phục sinh, cũng có người muốn để cho bọn họ sống lại."
"Nói như vậy cha ta bọn họ chẳng phải sẽ rất nguy hiểm sao?" Thẩm Tường rất muốn lập tức tiến về ngôi mộ kia đưa tất cả tộc nhân của hắn ra.
"Không phải cha ngươi gặp nguy hiểm mà là toàn bộ Đế Thiên sẽ rất nguy hiểm, ngươi nhìn nơi này một chút, chỉ là bởi vì hai vị Thần đánh nhau một trận mà đã đóng băng cả nơi này cho tới bây giờ, mà hai gia hỏa kia phục sinh lại thì đều là Thần rất lợi hại." Hoàng Cẩm Thiên nói.
"Những gia hỏa này ở chỗ của mình cũng lăn lộn không nổi sao? Chạy tới cái nơi Đế Thiên này làm cái gì." Thẩm Tường mắng thầm.
"Cái này không rõ ràng, trong cổ thư chúng ta không ghi chép tới, tuy nhiên nhất định là vì một số thứ rất quan trọng, bọn họ mới có thể rời khỏi chính thế giới bậc cao mà mình sống." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Không cần sợ, nơi này hiện tại ngoain trừ cảnh tượng tương đối ác liệt, nhưng không có nguy hiểm lớn nào khác, chúng ta có lẽ là có thể tìm được mộ của Thập Thiên đại đế."
Thẩm Tường cảm thấy hai vị Thần ở trong ngôi mộ kia là vì tìm kiếm Thiên Địa Sát Phạt thuật hoặc là Thiên Luyện thuật mới tới, trước đó Bạch Hổ từng ám chỉ, hai bộ công pháp này ở bên trong thế giới bậc cao hơn thì vẫn đều rất cường hãn.
Hắn cảm thấy Bạch Hổ nhất định còn có chuyện gì đó lén gạt đi hắn, Bạch Hổ chắc chắn cũng biết một chú chuyện có quan hệ với Thần.
Chiếc thuyền nhỏ lơ lừng bình yên tiến lên, đã bay đi ở bên trong Huyền Hàn cổ vực này được hơn mười ngày, mặc dù là ở bên trong bão tuyết nhưng tốc độ lại không chậm.
"Có lẽ là ở một nơi tương đối sâu." Thẩm Tường nhìn ra ngoài cửa sổ, băng tuyết vẫn bay múa, bão tuyết kinh khủng kia vẫn còn tiếp tục.
"Phải thế nào mới có thể tìm được mộ của Thập Thiên đại đế?" Thẩm Tường cảm thấy rất khó khăn, hắn nhìn về phía Hoàng Cẩm Thiên nói: "Sư phụ, trên quyển cổ thư kia của ngươi không có manh mối gì sao? Ban đầu là ai đưa thi thể của Thập Thiên đại đế tới nơi này?"
Hoàng Cẩm Thiên lắc đầu nói: "Ta không rõ ràn, lúc Thập Thiên đại đế chết đi, nơi này còn chưa biến thành ra như vậy, cho dù có manh mối, ở loại địa phương này chỉ sợ cũng rất khó tìm kiếm ra được đế mộ kia."
Thẩm Tường suy đoán có thể là Băng Long và Thái Cổ Hỏa thú mang Thập Thiên đại đế tới nơi này, hai gia hỏa này lúc đó đều là Thánh Thú rất cường đại, bây giờ thì càng cường đại hơn, chỉ có điều đám bọn họ đã rời khỏi thế giới Cửu Thiên, tiến về một cái nơi rất lợi hại.
Đột nhiên, thuyền nhỏ rung lên mãnh liệt, Hoàng Cẩm Thiên đang uống canh nóng thì bị hất văng đầy người!
"Chúng ta bị công kích!" Hoàng Cẩm Thiên hơi nổi giận: "Nhanh đi ra xem là tên khốn kiếp nào, ta nhất định phải giáo huấn hắn cho thật tốt."
P/S: Ta thích nào ... chương 10