Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1571 - Chương 1571 - Thất Long

Chương 1571 - Thất long
Chương 1571 - Thất long

"Tiểu tử, ngươi nói cầm xuống thì cầm xuống, tuy rằng ngươi có Thanh Long Đồ Ma đao, nhưng ngươi dám một mình đối chiến với chúng ta sao?" Một Lôi Long ở đối diện quát to một tiếng, xem ra rất tức giận: "Ngươi còn non lắm, hiện tại ngươi tiến vào đế mộ, có thể còn sống đi ra hay không còn là một chuyện."

Băng Long đầu lĩnh cười nhạt một tiếng: "Bắt nạt trẻ con thì tính là thứ gì? Nhìn dáng vẻ của hắn, còn trẻ hơn nhiều so với cháu trai của ngươi, nhưng ở vừa rồi con cháu của ngươi lại bị hắn diệt đi không ít, nếu như nói tới đơn đấu, ngươi tự mình ra đối mặt với ta sao?"

"Trước kia có lẽ không được, nhưng bây giờ có lẽ là có thể, anh bạn nhỏ, không biết có thể mượn Băng Long kiếm dùng một lát không?" Băng Long đầu lĩnh kia vừa nói ra lời này, khiến sắc mặt của mười đầu long ở đối diện kia lập tức ngưng trọng lên.

Thẩm Tường cười ha hả một tiếng: "Chỗ này của ta không chỉ có Băng Long kiếm, còn có Thánh Long kiếm, Hỏa Long kiếm, Thiên Tà thánh kiếm, ta đều có thể cho các ngươi mượn!"

Hắn đã lấy mấy cái thánh kiếm rất nổi danh ở năm đó ra, đung đua ở trong tay, cái này nhưng làm cho những Long kia bị dọa cho phát sợ, thoáng một cái vung ra ba thanh Thất Long thánh kiếm, đây chính là có một không hai, coi như ở năm đó, mấy cái kiếm này đều rất khó tập hợp.

Thẩm Tường cũng mặc kệ những Băng Long này muốn hay không, thả ra toàn bộ, được Băng Long đầu lĩnh bắt lấy toàn bộ, hắn tu dưỡng cực kỳ tốt, lúc này mặt mũi cũng không thể không tràn đầy vẻ chấn kinh, lập tức lấy được ba thanh Thất Long thánh kiếm, cùng một cái Thiên Tà thánh kiếm, để hắn cũng cảm nhận được tay run, đây chính là tuyệt thế thánh binh rất nổi danh năm đó.

Thánh kiếm cũng có đủ loại khác biệt, mà những thánh kiếm này đều là chủng loại thượng đẳng nhất!

"Thanh Long Đồ Ma đao cũng có thể cho các ngươi mượn." Thẩm Tường lại ném Thanh Long Đồ Ma đao ra bên ngoài, tuy rằng sẽ không dung hợp với đối phương, nhưng nếu như người sử dụng bản thân rất mạnh mà nói thì cũng có thể phát huy ra không ít lực lượng của Thanh Long Đồ Ma đao.

Chỉ cần là Thẩm Tường cam tâm tình nguyện cho mượn, chính Thanh Long Đồ Ma đao cũng sẽ nguyện ý, sẽ không phản phệ người sử dụng.

Băng Long đầu lĩnh bắt được Thanh Long Đồ Ma đao mà Thẩm Tường ném tới, thiếu chút nữa thì không đứng vững, nếu không phải hắn dùng thánh lực cường hãn trong cơ thể thì chỉ sợ cũng không thể giơ lên.

"Lão lục lão thất, các ngươi ở chỗ này bảo vệ bọn họ, mười gia hỏa bọn họ, năm người chúng ta tới đối phó là được rồi." Bỗng nhiên đạt được mấy cái lợi khí, lòng tin của Băng Long đầu lĩnh tăng lên nhiều, cầm thánh kiếm trong tay phân phát cho huy đệ thích hợp sử dụng, lại giữ lại hai người tới bảo vệ đám người Thẩm Tường.

Bên kia một tên đại hán mặc hỏa giáp trông thấy thì biến sắc: "Các ngươi ..."

"Giết" Đám Băng Long không có hóa Long mà trực tiếp cầm những lợi khí này, lao thẳng về phía đối diện.

Thanh Long Đồ Ma đao ở trong tay Thẩm Tường, Hỏa Long và Lôi Long còn không có bao nhiêu áp lực, nhưng ở trong tay Băng Long đầu lĩnh thì bọn họ đột nhiên có áp lực to lớn, trong lòng đều đã có ý niệm trốn chạy, nhưng bây giờ coi như bọn họ muốn chạy trốn thì cũng đã chậm, bởi vì đám Băng Long đã giết tới.

"Hỗn đản!" Lông tên Lôi Long giận mắng một tiếng, biến thành một con cự Long toàn thân hắc giáp lượn lờ như tia chớp bay quanh ở bên trong bầu trời.

Chín đầu Long khác cũng nghiêm túc, biến thành hình thái mạnh nhất của chính mình, hóa thành từng con cự Long, bọn chúng cùng lúc thả ra long uy và khí kính bạo phát đi ra lúc hóa Long, làm cho đám người bên kia ngã xuống đất nôn ra máu, đều bởi vì bọn họ mà trọng thương không nhẹ, xem ra bọn họ đã không còn để ý tới những tên long nhân bên bọn họ nữa, bọn họ phải đối mặt bây giờ thế nhưng là Thanh Long Đồ Ma đao.

Thẩm Tường vừa mới cảm ứng được một trận rung động, trước mắt bỗng nhiên biến trắng, hắn biết đám người bọn hắn lại bị đóng băng, hơn nữa lần này còn là loại ba tầng trong ba tầng ngoài, căn bản không nhìn thấy bên ngoài, chỉ cảm thấy từng đợt rung động.

Thần hồn hắn phóng thích ra ngoài có thể trông thấy, nhưng lại không dám tới gần, bởi vì hai đạo thần hồn đến gần đều bị khí áp cường đại kia đánh xơ xác, còn lại mấy đạo thần hồn chỉ có thể đứng từ đằng xa nhìn ra xa.

Mười con cự Long bay loạn ở trên không trung, che đậy nửa bầu trời, lúc long lân trên thân khép mở, dâng trào ra hỏa diễm và cuồng lôi cuồng liệt, tiếng long khiếu kinh thiên động địa kèm theo cuồng lôi dâng trào đi ra đánh vào giữa trời, Hỏa Long phóng ra hỏa diễm, đốt cháy một mảng sông băng lớn, mà năm đầu Băng Long kia vẫn chưa hóa hình, bọn họ lấy hình thể nhân loại vô cùng nhỏ bé, linh hoạt quần nhau với mười con cự Long, lợi binh trong tay bọn họ được bọn họ phát huy ra rất tinh tế, tạo thành tổn thương rất to lớn đối với mười đầu Long kia.

Đại chiến kéo dài cả ngày, rất rung động, rất nhiều ngọn núi băng to lớn đều bị san bằng, ở bên trong băng nguyên xuất hiện từng cái hồ nước to lớn, biển lửa lại bốc cháy lên lần nữa.

Cuối cùng đánh vào bị trí thần hồn của Thẩm Tường, đánh xơ xác thần hồn của hắn, để hắn không cách nào lại quan sát đại chiến kinh thiên động địa này, những Long này chẳng qua đều là Thiên Long Hóa Thánh cửu chuyển hoàn thành, đại chiến đã đáng sợ như thế, chớ nói chi là những cường giả Đế cấp kia.

Hai đầu Băng Long bảo hộ đám người Thẩm Tường kia cũng không dễ dàng, không ngừng phóng xuất ra lực lượng băng hàn để duy trì núi băng kiên cố, không bị dư ba chiến đấu kia san bằng.

Bên Băng Long đánh cũng rất gian khổ, nhưng lực lượng ngũ long bọn họ có thể đánh ngang với mười đầu Long bên đối phương, hơn nữa còn dần dần áp chế đối phương, đã coi như là chiếm thượng phong, tuy nói Thẩm Tường cho bọn họ mượn mấy cái binh khí đều rất không tệ, nhưng thực lực bản thân bọn họ đều không mạnh hơn, không cách nào phát huy ra uy lực của những danh khí kia.

Đại chiến kéo dài hai ngày, cuối cùng kết thúc, sau khi ngọn núi bảo vệ đám người Thẩm Tường biến mất, bọn họ chỉ nhìn thấy xung quanh đều là hố trời to lớn, trên bầu trời còn thiêu đốt một mảng lớn hỏa diễm, ánh lửa chiếu xuống, lộ ra rất đáng sợ.

"Kết thúc!"

Vẻ mặt của Băng Long đầu lĩnh kia hơi trắng bệch, trả lại những danh khí kia cho Thẩm Tường, năm đầu Băng Long tham chiến lúc này đều hết sức yếu ớt, nhưng trên mặt lại tràn đầy vẻ vui mừng kích động, bởi vì bọn họ cuối cùng đánh bại địch nhân nhiều năm qua này, mà bọn họ lập tức cũng có thể rời khỏi nơi này, không cần thủ hộ đế mộ nữa.

"Đây là tặng cho ngươi, ta cảm thấy khả năng có tác dụng đối với ngươi." Băng Long đầu lĩnh lấy ra một trường kiếm điện mang lòe lòe, ở trên điêu khắc long văn tinh tế, Thẩm Tường liếc mắt đã nhận ra đây là Lôi Long kiếm.

"Thứ này quá trân quý!" Thẩm Tường rất muốn, tuy nhiên lại cảm thấy có chút băn khoăn, đây chính là chiến lợi phẩm mà người ta vất vả đánh bại địch nhân mà đạt được.

Băng Long đầu lĩnh mỉm cười: "Ngươi nhận lấy là được rồi, ngươi có thể tới, đã mang cho chúng ta may mắn rất lớn, để chúng ta giải quyết đám gia hỏa chán ghét kia, không bao lâu nữa chúng ta có thể rời khỏi nơi này, đi gặp thế giới Cửu Thiên mà chúng ta luôn mong chờ."

Thẩm Tường nhận lấy Lôi Long kiếm, tuy nhiên hắn cũng lấy ra hai trái Huyết Linh Lung quả làm đáp lễ, Huyết Linh Lung quả có trợ giúp rất lớn đối với Thánh Thú, Băng Long đầu lĩnh kia cũng không khách khí mà nhận lấy.

"Ta biết ngươi có rất nhiều chuyện muốn hỏi, chuyển sang nơi khác rồi nói sau!"

Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên đi theo một đoàn người bọn hắn phi hành ở trên không trung, chỗ ở của bọn họ cách nơi này rất xa, Thẩm Tường cảm thấy bọn họ không chỉ có chút người này.

"Ta tên là Long Đại, cha mẹ của chúng ta quá lười, cho nên trực tiếp gọi chúng ta là Long Đại, Long Nhị ... nhỏ nhất là Long Thất, chúng ta đều là tâm ý tương thông, cho nên bọn họ coi như không nói lời nào ta cũng biết ý kiến của bọn họ."

Thẩm Tường không nghĩ tới bọn họ quả nhiên là sinh bảy, lúc trước hắn còn cảm thấy đây chính là phân thân gì đó.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment