Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1570 - Chương 1570 - Băng Long Thủ Mộ

Chương 1570 - Băng Long thủ mộ
Chương 1570 - Băng Long thủ mộ

Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện, lại thêm hắn dùng Thanh Long Đồ Ma đao bổ ra mấy chục đao đánh tới lực lượng lôi điện, khiến cho Thanh Long Đồ Ma đao thét dài một tiếng, tràn ra Bá Long chi khí đặc hữu, khiến cho Long Nhân nơi này vì đó mà rung động một cái!

"Thanh Long Đồ Ma đao!" Một người hét to, đây là Long Nhân của Băng Long nhất tộc, hơn nữa trong tiếng hét của hắn còn hiện ra vẻ rất hưng phấn.

"Các ngươi là thủ hộ đế mộ sao?" Thẩm Tường hỏi mấy tộc nhân Băng Long ở đằng sau, nắm lấy Thần đao, lạnh lùng nhìn vào đám Long Nhân mặt mũi tràn đầy hoảng sợ kia.

"Vâng, chúng ta đã thủ hộ rất nhiều năm, nhiều năm qua bọn họ đều muốn xâm nhập đế mộ, lần này bọn họ đưa tới rất nhiều cứu binh, chúng ta đánh không lại bọn họ." Một thanh niên đứng đằng sau Thẩm Tường tức giận nhìn vào đám Long Nhân Lôi Long đang vây công bọn họ kia.

"Các ngươi cẩn thận một chút, ta sẽ dốc hết toàn lực trợ giúp các ngươi." Thẩm Tường nói xong, vượt qua không gian, vọt tới đằng sau hơn mười tên Long Nhân Lôi Long kia, Thanh Long Đồ Ma đao trong tay hắn đột nhiên biến dài hơn mấy trượng, vung đao chém về phía hơn mười tên Long Nhân Lôi Long kia.

Xoát một cái, Thanh Long Đồ Ma đao trong tay Thẩm Tường biến lớn chỉ là nhấp nhoáng một đạo ánh sáng xanh, một đao này đã hoàn thành, chỉ có một cái vòng tròn màu xanh giữ tại chỗ, mười mấy tên Long Nhân Lôi Long có thực lực Tiên Vương hậu kỳ kia đều bị chém đứt thân.

"Nhanh giết chết hắn, không thể để cho hắn tới gần đế mộ."

Một tên Long Nhân Hỏa Long gào thét chạy như điên tới, toàn thân bốc lên hỏa diễm, những chiếc vảy màu đỏ rực trên người hắn tỏa ra ánh sáng lập lòe, một cánh tay đã hóa thành một cái long trảo hung ác, ở phía trên dâng trảo thánh hỏa, đánh một trảo về phía Thẩm Tường.

Mắt thấy lúc sắp đập vào bả vai Thẩm Tường, cánh tay của Long này bị một cái trường kiếm màu trắng như tuyết ngăn cản, Hoàng Cẩm Thiên đã đi tới, dùng Băng Long kiếm ngăn cản công kích của lão Long của Hỏa Long.

"Tiểu quỷ, đi giải quyết những tiểu lâu la kia đi, loại gia hỏa này giao cho ta là được rồi!" Hoàng Cẩm Thiên cười hắc hắc, trên người long lực đột nhiên dâng trào mãnh liệt, theo đó để cho người ta cảm nhận được Trảm Long khí khiến người ta run rẩy.

"Thái Cực Hàng Long công?" Lão giả kia giật mình, đây chính là long tộc chuyên môn nghiên cứu ra dùng để tới đối phó chính mình, có thể khiến người ta tu luyện ra long lực rất mạnh.

Một cỗ long lực trắng nhợt nhạt hiển hiện ở trong lòng bàn tay Hoàng Cẩm Thiên, cách không đánh tới một chưởng, Hàng Long Quy Nguyên khí như long ra biển kia, gầm thét lao tới lão giả kia, dội tắt đi hỏa diễm khí diễm bừng bừng trên người hắn, những long lân cứng ngắc trên thân kia lập tức bị đánh phá nhiều lần.

Thanh Long Đồ Ma đao và Băng Long kiếm đều xuất hiện ở đây, để sĩ khí của Băng Long nhất tộc đột nhiên tăng vọt, sức chiến đấu tăng vọt rất nhiều.

Thẩm Tường thả ra thần lực mênh mông, hình thành một cái linh vực rất lớn, bao trùm toàn bộ chiến trường, khóa chặt những Long Nhân của Hỏa Long và Lôi Long, rồi mới vận đủ thần lực trong cơ thể, rót vào bên trong Thanh Long Đồ Ma đao, khiến cho Thanh Long Đồ Ma đao khẽ run lên, long ngâm không ngừng, bá khí bừng bừng, để cho người ta cảm thấy sợ hãi.

"Không Gian trảm!"

Thẩm Tường đứng tại chỗ, bổ ra một đao, chỉ thấy Thanh Long Đồ Ma đao tại thời điểm này cũng lúc xuất hiện ở rất nhiều nơi, chỗ không gian của những Long Nhân bị hắn phong tỏa kia đều bị một đao của hắn chặt đứt.

"Diệt cho ta!" Thẩm Tường đánh một chưởng vào hơn trăm không gian nhỏ bị hắn phong tỏa, thế sơn hải thiên địa, lực lượng nhật nguyệt tinh thần, đây là Thiên Địa Sát Phạt chưởng sau khi Thẩm Tường dung hợp Thiên Địa Sát Phạt thuật.

Rầm rầm rầm!

Một tiếng nổ vang giống như tới từ thiên địa, những long nhân bị hắn tập trung vào kia, phần lớn đều là Tiên Vương hậu kỳ, có mấ tên còn là Hóa Thánh cảnh, thân thể sau khi bị Không Gian trảm của Thẩm Tường, lại trúng phải chưởng này, trong nháy mắt tan thành mây khói.

Một lão giả Băng Long nhất tộc trông thấy Thẩm Tường đáng sợ như thế lập tức hô: "Nhanh rút lui, thuận tiện cho hắn động thủ!"

Lúc này rất nhiều Long Nhân Băng Long nhất tộc đều đang tác chiến cận thân với địch nhân, cho nên sẽ ảnh hưởng tới Thẩm Tường.

Long Nhân Băng Long sau khi nghe được, thi nhau thoát khỏi địch nhân đang chiến đấu với mình, đều ngang nhiên xông về phía bên Thẩm Tường, Thẩm Tường đứng bất động tại chỗ, sử dụng Không Gian trảm phối hợp với Thiên Địa Sát Phạt chưởng, thông qua phương thức của lực lượng xuyên qua không gian, cách không công kích những long nhân của Lôi Long và Hỏa Long kia, đánh cho bọn họ liên tục bại lui, chỉ có một số cường giả phản ứng tương đối nhanh làm vững chắc không gian xung quanh, phòng ngừa loại công kích không gian này.

Chỉ là lập tức, đối phương đã giảm đi hơn hai trăm người, Hoàng Cẩm Thiên ở một bên thầm mắng, hắn còn chưa đánh tới đã nghiền thì đã bị Thẩm Tường diệt đi một mảng lớn.

"Hừ!" Nơi xa truyền tới một tiếng hừ, Thẩm Tường bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ uy áp rất mạnh, để hắn như thể đứng trước loại Thánh Thú cường đại kia.

Long nhân Băng Long ở bên cạnh hắn thi nhau hô: "là Thánh Vương của Lôi Long, tiền bối ngươi phải cẩn thận!"

Một đạo lôi điện thô to xuyên phá bầu trời đêm, bắn thẳng về phía Thẩm Tường, ngay trong giây phút đó, Thẩm Tường cảm nhận được một cỗ hàn khí bức người đánh tới, Thẩm Tường người ở xung quanh hắn đều được một lớp băng thật dày bao trùm, bọn họ giống như bị đóng băng ở trong núi băng vậy, không cách nào động đậy, nhưng loại hàn khí này lại không làm bọn hắn bị thương.

Trong khoảnh khắc luồng lôi điện cuồng bạo kia đánh xuống, bị lực lượng băng hàn cường đại kia bỗng nhiên ngưng tụ thành núi băng nhỏ ngăn trở, người được đóng băng ở trong núi băng không có tổn thương gì, mà núi băng gặp phải công kích mãnh liệt như vậy, chỉ là vỡ vụn ra, đám người Thẩm Tường hơi dùng sức thì đã đánh vỡ núi băng.

Thẩm Tường từ trong núi băng thoát ra, chỉ nhìn thấy có bảy thanh niên mặc áo trắng đứng trước người bọn họ, trang phục của bọn họ giống nhau, mái tóc dài bồng bềnh xõa thẳng xuống ngang vai thẳng tới bên hông, làn da trắng nõn, vẻ mặt tuấn lãng, lại là bảy tên thanh niên anh tuấn giống nhau như đúc.

"Đây là bào thai sinh bảy, không biết là đầu Băng Long nào sinh, lợi hại như vậy!" Thẩm Tường đã nhìn ra, bảy thanh niên này chính là bảy đầu Băng Long của Băng Long nhất tộc này.

Mà phía đối diện một mảnh tử thương kia, có năm tên trung niên mặc giáp đỏ và năm tên đại hán giáp đen, đối phương lại có mười đầu Long, Hỏa Long năm người, Lôi Long năm người, hơn nữa thực lực đều rất cường hãn, đều là Long Thánh cấp!

Thực lực Băng Long bên này quả thật không tệ, bảy đầu Băng Long liền có thể đánh ngang tay với mười đầu Long của đối phương!

"Người kế thừa Thần đao quả nhiên không tầm thường, đa tạ ngươi giải vây cho chúng ta." Một Băng Long quay người nhìn về phía Thẩm Tường, mang trên mặt nụ cười khiêm tốn, xem ra hắn có lẽ là lão đại của Băng Long nhất tộc, hắn còn nhìn vào Băng Long kiếm trên tay của Hoàng Cẩm Thiên một chút, lúc này Hoàng Cẩm Thiên cũng ném Băng Long kiếm cho Thẩm Tường, trả trửo về.

Trông thấy cảnh tượng này, đầu lĩnh Băng Long kia và sáu huynh đề khác đều tương đối kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới Thẩm Tường đạt được Thanh Long Đồ Ma đao còn được cả Băng Long kiếm, bọn họ đều biết Băng Long kiếm có ý vị gì, người đạt được Băng Long kiếm chắc chắn có thể đã gặp qua Băng Long lão tổ bọn họ.

Bọn họ rất muốn hỏi, tuy nhiên bây giờ không phải lúc.

Hỏa Long và Lôi Long ở bên kia trông thấy mà đỏ mắt, sứ mạng của bọn họ là phụ trách phá hỏng đế mộ, nhưng nhiều năm qua vẫn luôn không thành công, hiện tại Băng Long nhất tộc cuối cũng đã đợi được chủ nhân mới của Thanh Long Đồ Ma đao đi tới, hơn nữa còn là một gia hỏa rất lợi hại, chỉ là mấy chiêu đã diệt hơn phân nửa người bên bọn họ, trong đó còn có mấy Hóa Thánh cảnh.

"Không cần khách khí, ta với Băng Long tộc ở bên ngoài vẫn luôn lào hảo bằng hữu." Thẩm Tường cười cười: "Các vị tiền bối, các ngươi bây giờ có thể hạ gục những gia hỏa bên đối diện kia không?"

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment