Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1579 - Chương 1579 - Trong Mộ Gặp Người Sống

Chương 1579 - Trong mộ gặp người sống
Chương 1579 - Trong mộ gặp người sống

Chu Phi phát hiện lực lượng trong cơ thể mình không hiểu vì sao lại chảy về phía Thẩm Tường, lập tức tức giận, một cước đá vè phía phần bụng của Thẩm Tường, nhưng thân thể Thẩm Tường lại tuôn ra một cỗ lực lượng ngăn cản một cước này.

"Ngươi cho rằng ta chịu trăm ngàn cay đắng từ dưới bậc thang đó bò lên mà không có một chút thu hoạch gì sao?" Thẩm Tường cười lạnh: "Bò từ dưới bậc thang lên trên này ta tổn thất lượng lớn dược liệu quý giá nhưng ta thu hoạch lại càng lớn để cho ta đối với lực lượng ẩn giấu trong cơ thể ta có một loại hiểu rõ càng sâu hơn."

Thẩm Tường sử dụng Trấn Ma thần lực, tăng lớn lực lượng, hay tai đột nhien dùng sức, chỉ nghe thây tiếng "Rắc rắc" giòn vang, xương cốt trên hai cổ tay của Chu Phi bị bóp nát đi, khiến cho Chu Phi thống khổ gầm hét lên, điên cuồng đạp vào người Thẩm Tường.

Đánh với Chu Phi này để Thẩm Tường lại càng hiểu sâu sắc hơn về lực lượng của mình vào lúc này đáng sợ cỡ nào, hắn từ dưới bậc thang đi lên, trong lúc vô tình đã phóng xuất ra toàn bộ tiềm lực trong cơ thể, hắn tin tưởng, hắn bây giờ đã có thể sử dụng linh hồn bên trong Sát Thần Chi Tâm kia khống chế thân thể của hắn đâm ra một kiếm kinh khủng kia.

Chu Phi bị Thẩm Tường giữ chặt lại, gầm thét lên tức giận quát mắng, không ngừng đấm đá về phía Thẩm Tường, nhưng đều bị cỗ lực lượng kia ngăn cản lại, lực lượng trong cơ thể hắn chảy vào trong cơ thể Thẩm Tường với tốc độ càng lúc càng nhanh.

Chu Phi phục chế lực lượng của Thẩm Tường đều cường đại giống nhau! Thẩm Tường cũng không biết tại sao lại có chuyện kỳ lạ như vậy, thậm chí ngay cả phương thức tu luyện Thiên đan thú hình cũng bị Chu Phi sao chép được.

Hiện tại có thể nói là Thẩm Tường đang thôn phệ Chu Phi, nhưng là hắn không thi triển Thôn Phệ ma công, hắn chỉ bắt lấy Chu Phi, những lực lượng kia liền tự giác tràn vào trong thân thể của hắn, hắn cho rằng những lực lượng đó mặc dù là sao chép được, nhưng từ đầu tới cuối đều là của hắn, ở vừa rồi sau khi lực lượng trong cơ thể Chu Phi nhận được loại lực lượng kỳ lạ kia của hắn kêu gọi thì tự giác tiến vào trong thân thể của hắn.

Bởi vì đây vốn chính là lực lượng của hắn, cho nên hắn có thể dung hợp một cách hoàn mỹ, thật giống như vốn chính là hắn vậy!

Không chỉ là lượng lớn thần lực, mà tất cả lực lượng của hắn như thần hồn Thiên đan và nhục thân toàn bộ đều tự giác tiến vào trong thân thể của Thẩm Tường.

"Ngươi ... ngươi mới là tà ma, ngươi thôn phệ lực lượng của ta!" Khuôn mặt Chu Phi dần dần khô quắt lại, kinh hãi gào thét, đã không còn loại khí thế như trước đó nữa.

"Ngươi có lẽ là rất rõ ràng, là cỗ lực lượng kia tự mình tiến vào trong thân thể ta." Thẩm Tường nhàn nhạt nói ra: "Trong thiên địa này chỉ có thể có một cái ta, lực lượng của ta chỉ có thể ở trên người của một người, cho nên ngươi phải chết, ta sẽ cảm tạ ngươi!"

"A..." Chu Phi không cam lòng mà điên cuồng gào thét lên, thân thể của hắn đã hoàn toàn khô quắt lại, nhưng lại còn có rất nhiều lực lượng tiến vào trong thân thể Thẩm Tường.

"Đây là lực lượng bên trong xương cốt, xương cốt của hắn cũng là màu vàng kim"

Thẩm Tường nhắm mắt lại, nhìn vào trong Thần Hải, đạt được lực lượng của Chu Phi, hắn đã bước vào Hóa Thánh tứ chuyển, thần lực của hắn đã càng ngày càng cường đại, đặc biệt là xương cốt của hắn, đã biến thành bạch kim!

Thiên đan hình thú cũng biên lớn hơn, hắn không nghĩ tới đánh một trận với tên phục chế hắn này lại có thu hoạch to lớn tới như vậy.

"Như thế vừa tới, Ngọc Long huyết mạch của ta lại càng tinh thuần hơn, tuy nhiên ta không có chủng loại đặc tính của long nhân, không biết sau này ta sẽ ra sao?"

Thẩm Tường nhặt thanh Thanh Long kiếm kia lên, chém đi ấn ký trên đó rồi mới thu lại.

"Thất Long thánh kiếm ta đã có Băng Long kiếm, Thánh Long kiếm, Hỏa Long kiếm, Thanh Long kiếm, Lôi Long kiếm, còn thiếu hai thanh là Bạch Long kiếm và Thiên Long kiếm thì có thể góp đủ bộ."

Thẩm Tường vẫn luôn rất tò mò, gió đủ Thất Long thánh kiếm thì sẽ như thế nào? Hiện tại hắn đã có chút kích động, bởi vì Bạch Long kiếm và Thiên Long kiếm rất có thể ở trong tay của Long Tuyết Di, năm đó Long Tuyết Di không cách nào mang theo chuyển thế, nói không chừng đã giấu đi rồi.

Thi thể Chu Phi nằm trên mặt đất, được Thẩm Tường chạm nhẹ một cái thì đãn biến thành một đống tro bụi, lực lượng vậy mà xói mòn tới lợi hại như vậy, ngay cả thi thể cũng không thể bảo tồn.

"Tên gia hỏa này đã chết đi, tiếp theo thì sao đây? Nơi này chính là đế mộ sao?" Thẩm Tường nhìn vào xung quanh, muốn tìm kiếm một cánh cửa, nhưng hắn cảm thấy nơi này rộng lớn như vậy ở bên trong ngọn núi hình sư tử này đã chiếm đi rất nhiều diện tích.

Đại sảnh này rất cao, Thẩm Tường cảm thấy ở trên có lẽ sẽ không có bất kỳ phòng đá nào được ẩn giấu ở trên đó, cho dù có có lẽ chỉ ở sâu phía dưới.

Ngay vào lúc hắn tìm kiếm lối vào, mặt đất bỗng nhiên run rẩy lên, hắn cảm nhận được dưới chân có rung động kịch liệt, cùng với một cỗ lực lượng rất mạnh xông tới, hắn lập tức nhảy ra.

Chỉ thấy ở trung tập của đại sảnh này dâng lên một tòa tháp nhỏ bằng đá cao bảy tầng.

Tòa tháp đá này nhìn có chút khó hiểu, lúc xây dựng cũng không được chú trọng, từ bên ngoài nhìn vào có chút thô ráp, tuy nhiên lại cho người ta có một loại cảm giác rất chắc chắn.

"Chẳng lẽ là ở bên trong toà tháp này?"

Thẩm Tường ở phía xa đi vòng quanh tòa tháp này, quan sát cẩn thận, tòa tháp này so với loại kiến trúc hùng vĩ của Trấn Ma thần điện kia thì lại lộ ra rất nhỏ bé, nhìn thế nào cũng không giống như là nơi để thi thể của Thập Thiên đại đế.

"Chỉ có thể đi vào nhìn một chút!" Thẩm Tường bây giờ chỉ có thể tiến vào bên trong tòa tháp này, bởi vì ở nơi này không còn đường đi nào khác.

Vừa mới bước vào cổng của tòa tháp đá này, Thẩm Tường đã nhìn thấy một cách rương đá rất đơn giản hơn nữa có vết nứt được bày ra ở giữa tầng một của tòa tháp đá này, tuy nhiên ngẫm lại vẫn cảm thấy chờ đi xem thêm một lúc lại nói, hắn đi tới cầu thang.

Đi lên tầng thứ hai, nơi này không có thứ gì, chỉ có một cỗ khí tức cổ xưa, hắn tiếp tục đi lên, thứ ba, bốn, năm, sáu đều không có thứ gì, hơn nữa bên trong còn rất đơn sơ, vách tường cũng không được đánh qua, mặt đất phủ lên gạch đá gập ghềnh, trông thế nào cũng đều giống như kiến trúc thấp kém.

Thẩm Tường chậm rãi bước lên bậc thang, đi tới tầng thứ bảy, hắn cảm thấy tầng này ít nhất có ít đồ, cho nên trong lòng của hắn đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn không thể không bị giật mình mà kêu lên, ở giữa tầng cao nhất này vậy mà có một lão giả trên người mặc áo xám rách rưới vậy mà đang ngồi xếp bằng, lão giả này trên đầu tóc trắng như tuyết, che đi hơn phân nửa thân thể, râu bạc trắng và mày trắng rất dài, rủ xuống tới mặt đất.

Tóc, mày râu của hắn vừa dài lại trắng, cho nên mới để Thẩm Tường cảm thấy hắn là một lão đầu, nhưng là mặt của hắn vẫn còn rất trẻ, còn rất anh tuấn, giống như là một thanh niên tuấn tiếu có mái tóc dài trắng cùng với râu mày trắng dài rủ xuống đất.

Nếu như hắn tu bổ thật tốt một chút, làm mái tóc đen đi, vậy chính là một tiểu hỏa tử nhìn rất có sức sống!

"Gia hỏa này là ai?" Thẩm Tường thầm nghĩ: "Đây không phải đế mộ sao? Có lẽ là đặt thi thể vào mới đúng, chẳng lẽ con hàng này chính là thi thể Thập Thiên đại đế? Nhưng nhìn không giống như thi thể người chết a?"

Thẩm Tường cẩn thận đi vòng quanh thanh niên tóc trắng này, dùng thần lực dò xét lấy thân thể của hắn, nhưng không phát hiện ra cái gì cả.

Hắn nhìn rất lâu, vậy mà vẫn không nhìn ra được cái gì, có chút nóng nảy, bởi vì đây là manh mối duy nhất mà hắn có thể tìm tới trong tòa tháp này.

"Tiền bối ... ngươi còn sống không?" Thẩm Tường nhịn không được mà hỏi.

"Nếu như ta không sống, ngươi căn bản không nhìn thấy tòa tháp này." Người kia vậy mà mở miệng trả lời, trong lòng Thẩm Tường thầm mắng mình, hỏi sớm một chút có phải tốt hơn không.

Người này có thể mở miệng nói chuyện, để Thâm Tường vô cùng vui mừng, vội vàng đi tới phía trước người này, người này đã mở mắt, ánh mắt sâu xa như biển, lộ ra một cỗ thăng trầm vô tận, cỗ khí tức này mới xứng hợp với mái tóc bộ râu mày ngài trắng kia của hắn.

"Tiền bối, ngươi là ai?" Thẩm Tường hỏi: "Ngươi là Thập Thiên đại đế sao?"

P/S: Ta thích nào ... chương 10

Bình Luận (0)
Comment