Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1580 - Chương 1580 - Khương Thánh

Chương 1580 - Khương Thánh
Chương 1580 - Khương Thánh

Thẩm Tường chẳng qua là cảm thấy kỳ quái, nơi này có lẽ là phong bế rất lâu, nhưng lại có có một người sống sờ sờ ở chỗ này, cho nên hắn nghi ngờ đây là Thập Thiên đại đế.

"Thập Thiên đại đế nằm ở bên trong chiếc quan tài đá ở dưới kia, ngươi muốn gặp ahứn thì bây giờ có thể xuống dưới, tuy nhiên hắn không biết nói chuyện, hắn đã chết." Người này vừa nói vừa dò xét Thẩm Tường.

Thập Thiên đại đế vậy mà đặt nằm ở bên trong chiếc quân tài rách nát kia, điều này làm cho Thẩm Tường ngây dại, hắn nghĩ thế nào cũng không thể liên tưởng được Thập Thiên đại đế cao cao tại thượng kia lại nằm ở bên trong cái quan tài rách nát kia, vậy căn bản không phù hợp với thân phận của Thập Thiên đại đế.

"Vậy ngươi ... là thần thánh phương nào?" Thẩm Tường lại hỏi, hắn đương nhiên sẽ không đi mở cỗ quan tài kia ra để xem Thập Thiên đại đế, như vậy sẽ rất bất kính đối với Thập Thiên đại đế.

"Ta gọi Khương Thánh!"

"Khương Thánh?" Thẩm Tường liều mình nghĩ lại chuyện mà Long Tuyết Di nói với hắn, tìm kiếm xem có cái tên này trong đó hay không, hắn cảm thấy cái tên Khương Thánh này có thể sống lâu như vậy, còn ở lại nơi này, ở năm đó chắc chắn là một nhân vật rất cường đại hơn nữa rất nổi danh.

Trí nhớ của hắn vô cùng tốt, hắn xác định Long Tuyết Di không nói về tên của người này với hắn.

"Khương tiền bối ... Thanh Thanh Long Đồ Ma đao này của ta chỉ dẫn tới, hiện tại ta không ra được, hơn nữa bên ngoài ta còn có việc gấp." Thẩm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra: "Không biết có biện pháp gì có thể đưa ta ra ngoài không?"

Khương Thánh vươn tay ra, ra hiệu Thẩm Tường đưa Thần đao cho hắn.

Thẩm Tường cũng không biết tại sao, hắn đối với Khương Thánh này không sinh ra được bất kỳ địch ý và lòng cảnh giác nào, đưa Thanh Long Đồ Ma đao tới, ở lúc đưa tới, hắn vậy mà cảm nhận được Thanh Long Đồ Ma đao đang hơi phát run, giống như là rất kích động vậy.

"Không nghĩ tới cây đao này còn có thể lưu truyền tới bây giờ, có thể có một chủ nhân không tệ, đi theo hắn sẽ không cô đơn, ngươi bây giờ đã có hai cái đồng bạn." Khương Thánh vuốt ve Thanh Long Đồ Ma đao, trông giống như là đang vuốt ve con cái của mình vậy.

Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy Khương Thánh rất có thể chính là Thần Tượng.

"Tiền bối ... chẳng lẽ ngươi chính là Thần Tượng?" Thẩm Tường có chút kích động mà hỏi.

"Ừm, ngươi nghe nói qua ta?" Khương Thánh trả Thanh Long Đồ Ma đao cho Thẩm Tường: "Chuyện của ta có lẽ sẽ không lưu truyền xuống dưới mới đúng, chẳng lẽ đoạn lịch sử kia không bị bóp mất?"

"Không có ... chuyện về Cửu Đế Ngũ Tôn trong khoảng thời gian này truyền đi xôn xao!" Thẩm Tường hít sâu một hơi, trái tim hắn đang đập bịch bịch, trong tay hắn có rất nhiều thần binh, chính là do Thần Tượng này chế tạo.

Thần Tượng là Binh Tôn, một trong Ngũ Tôn, địa vị rất cao, ở lúc ấy rất nhiều nhân vật Đế cấp đều không nguyện ý đối địch với hắn.

"Tiền bối, tại sao ngươi không cần Thần đỉnh và Thần chùy?" Thẩm Tường lập tức lấy Thần chùy và Thần đỉnh ra: "Hiện tại vật quy nguyên chủ, những thứ này trong tay ta căn bản chính là chà đạp, ta sẽ chỉ mang ra để đánh nhau."

Khương Thánh cười: "Năm đó ta đặc biệt tạo ra hai món đồ này, một cái mục đích chủ yếu trong đó chính là dùng để đánh nhau."

hắn vuốt vuốt Thần chủy và tiểu đỉnh kia, thở dài nói: "Không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể tìm được cái nắp này, năm đó cái nắp này được Đường Anh lão đầu nhi này cướp đi, sau đó hắn đi Thánh Thú cổ vực, tiến vào trong cái phong ấn kia, xem như hắn chỉ sợ cũng không thể đi ra, ngươi làm sao có thể lấy được?"

"Đường Anh chính là tên của Đan Đế?" Tên của Cửu Đế Ngũ Tôn có rất ít người biết tới, chỉ sợ chỉ có giữa bọn họ mới biết được tên của nhau.

"Không sai, ngươi cũng đi Thánh Thú cổ vực?" Khương Thánh nhíu mày nhìn vào Thẩm Tường: "Ngươi đi ra như thế nào?"

Thẩm Tường ngồi xuống, hít một tiếng: "Nói rất dài dòng..."

Hắn kể lại chuyện ở Thánh Thú cổ vực cho Khương Thánh nghe.

"Không nghĩ tới sẽ là như vậy, lão đầu nhi kia vì đi ra mà không tiếc từ bỏ nhục thân của mình, không biết hắn hiện tại thế nào? Còn ở thế giới Cửu Thiên hay không." Khương Thánh cảm khái nói: "Hắn có lẽ là học được Thú Sát thuật."

"Những thứ này vẫn là ngươi giữ đi, năm đó ta vứt bỏ chính là cho người có duyên đạt được, hiện tại đều được ngươi gom góp, xem ra ngươi rất có duyên phận với những thứ này." Khương Thánh đưa Thần đỉnh và Thần chùy đẩy tới trước mặt Thẩm Tường.

"Đa tạ tiền bối đưa tặng." Thẩm Tường cất kỹ, hắn đã nhìn ra Khương Thánh là loại người không ràng buộc, nếu không không cách nào ở nơi này lâu như vậy.

"Ngươi còn thiếu Chu Tước thần binh và Kỳ Lân thần binh, chỉ tiếc quyển sách kia của ta thất lạc, bằng không có thê từ phía trên tìm được bản vẽ rèn đúc, tuy nhiên ta nhớ được, ta tìm thời gian giúp ngươi làm một bản." Khương Thánh nhìn vào Sát Thần Chi thủ mà Thẩm Tường lấy ra, mặt mũi tràn đầy hồi ức: "Tuy nhiên tài liệu luyện chế Chu Tước thần binh và Kỳ Lân thần binh rất hiếm."

"Chuyện này ... Ta có Chu Tước hài cốt, quyển sách mà ngươi nói kia là ở nơi tông Thần đi, ta đã đạt được! Ta bây giờ còn chưa có thực lực luyện chế thần binh." Thẩm Tường nói ra: "Chu Tước Nhi Tình ti ở trên người một vị thê tử của ta, đã dung hợp với nàng ta."

Đúng như những gì hắn nghĩ, ngoài Tứ Tượng thần binh còn có Kỳ Lân thần binh.

"Nơi thông Thần ..." Khương Thánh thì thào nói xong, sau đó thì thở dài một tiếng, mặt mũi tràn đầy vẻ tiếc nuối.

Thẩm Tường cũng không biết hắn đang tiếc nuối điều gì.

"Tiền bối, Thanh Long Đồ Ma đao chỉ dẫn ta tới đây là có dụng ý gì sao?" Thẩm Tường tương đối hiếu kỳ đối với chuyện này.

Khương Thánh lắc đầu: "Đây là ý tứ của Tề Thí, ta không biết vì sao, ngươi đi mở quan tài hắn ra nhìn xem, nói không chừng thi thể hắn có thể nói cho ngươi."

Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy rùng mình, thi thể Thập Thiên đại đế sẽ nói cho hắn biết?

"Chúng ta đi cùng nhau!" Khương Thánh từ từ đứng lên, trong thân thể vang lên tiếng lạch tạch, hắn đang thư giãn gân cốt, nhìn ra được hắn ngồi ở chỗ đó đã rất lâu rồi chưa có động qua.

"Ngươi đạt được nhiều đồ vật tốt như vậy, áp lực ở bên ngoài cũng không nhỏ đi!" Khương Thánh cười hắc hắc, vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường: "Năm đó ta cho rằng, những thứ gọi là bảo vật này thật ra thì chính là một số phiền phức, cho nên cuối cùng ta vứt bỏ toàn bộ, tặng những thứ nhức đầu này cho người khác."

"Tạm được ... hậu nhân của ngươi bây giờ cả ngày đuổi theo ta, ta hiện tại là đối địch với bọn hắn." Thẩm Tường nói.

"Ta không có hậu nhân." Khương Thánh nhăn mày trắng thật dài lại: "Lại có người giả mạo hậu nhân ta, lẽ nào lại như vậy!"

"Nói đồ đệ ngươi năm đó truyền thừa xuống." Thẩm Tường kinh ngạc nói: "Khó trách bọn hắn sử dụng linh văn bày trận không có một chút phong cách của ngươi."

"Ta có đồ đệ, nhưng ta không để gia hỏa kia dựa vào danh nghĩa của ta truyền thừa tiếp, hơn nữa gia hỏa kia năm đó ngay cả một tầng bản lĩnh của ta cũng không học được, hắn vậy mà có ý tốt truyền thừa giúp ta?" Khương Thánh đột nhiên có chút tức giận.

"Tuy nhiên bây giờ bọn họ cũng không tính là phiền phức gì, phiền phức lớn của ta là những Thiên Vực kia, Thiên Long tộc, còn có tên gia hỏa Hỏa Đế này, bọn họ chuẩn bị muốn vây công long mạch của ta." Thẩm Tường thở dài nói: "Ta phải nhanh chóng ra ngoài, bằng không người của ta sẽ chết rất nhiều."

Bọn họ đã đi tới bênh cạnh quan tài rách nát ở tầng một kia, Khương Thánh cười nói: "Ngươi lợi hại hơn nhiều so với người chết này, năm đó hắn nhưng là giày vò rất nhiều năm mới tạo ra sự chú ý từ Thiên Vực, ngươi bây giờ vậy mà đã chạm trán với những gia hỏa tới từ Thiên Vực rồi, làm rất được đi!"

"Ta cũng sắp bị bọn họ tiêu diệt!" Thẩm Tường tức giận nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment