Hoàng Cẩm Thiên lật quyển cổ thư kia, tìm kiếm nội dung có liên quan với Chu Tước.
"Hóa ra là như vậy, năm đó Bạch Hỏa bị tẩu hỏa nhập ma, tâm chí mơ hồ mà giết chết Chu Tước, mà năm đó Chu Tước che chở mấy thế lực lớn, trong đó có một thế lực là Đông Phương gia, hài cốt đó đặt ở bên trong huyền cảnh của Đông Phương gia, không nghĩ tới lại bị tiểu tử ngươi lấy đi được." Thẩm Tường không nhắc tới thì Hoàng Cẩm Thiên cũng không biết năm đó Chu Tước là bị Bạch Hổ giết chết.
Hoàng Cẩm Thiên bỗng nhiên cảm thấy rất nghi hoặc: "Tại sao lúc đó tâm chí của Bạch Hổ lại mơ hồ? Ở trên này còn nói tới, Bạch Hổ có mấy lần phát điên, giết đi rất nhiều người, sau đó thì tự sát! Thập Thiên đại đế là đồ đệ của hắn cũng từng có tình huống tương tự, chỉ có điều không thường xuyên như vậy."
"Đây là bởi vì bọn họ đều từng có được viên Sát Thần Chi Tâm kia..." Thẩm Tường nói nội dung trong chuyện đó cho Hoàng Cẩm Thiên.
"Sát Thần Chi Tâm chính là Thần Cách! Bọn họ lúc ấy vậy mà không biết." Hoàng Cẩm Thiên còn được biết về lai lịch của Thiên Địa Sát Phạt thuật, chính là lấy ra được từ bên trong Sát Thần Chi Tâm
Sau đó Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên trao đổi qua lại với nhau, đều được biết rất nhiều bí ẩn, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bọn hắn.
Trời đã sáng, Thẩm Tường bảo Hoàng Cẩm Thiên tính toán ra vị trí của Lãnh U Lan giúp hắn, đây chính là nguyên nhân mà hắn mang theo Hoàng Cẩm Thiên tới nơi này, Hoàng Cẩm Thiên có thể sử dụng Thiên Diễn thuật tính ra vị trí của người khác.
"Nơi này có chút lớn, có chút đặc thù, cho nên cần một chút thời gian." Hoàng Cẩm Thiên nói xong thì ngồi xếp bằng xuống, lần này hắn không bấm ngón tay để tính toán nữa, mà là giang hai cánh tay ra, hấp thu tia nắng của mặt trời, đạt được một số lực lượng kỳ lạ, mượn nhờ lực lượng của mặt trởi để cảm nhận một số chuyện.
Thẩm Tường kiên nhẫn chờ đợi hơn hai canh giờ, Hoàng Cẩm Thiên cuối cùng đã có kết quả: "Có chút mơ hồ, cách nơi này qua xa, tuy nhiên có thể xác định rằng nàng ta đang ở trong Thiên Vực này."
"Bây giờ ta chỉ biết vị trí của nàng ta, nếu như tới gần mà nói thì có thể tính ra được vị trí chính xác của nàng ta."
Thẩm Tường nói: "Như vậy thì ngươi dẫn đường đi, chúng ta bây giờ lập tức đi tới."
Long Tuyết Di có Thần Cách, cho nên Thiên Diễn thuật không có tác dụng đối với nàng, chỉ có thể sử dụng Thiên Diễn thuật đi tính toán vị trí của Lãnh U Lan.
"Đi bên này!" Hoàng Cẩm Thiên chỉ vào một cái phương hướng.
"Sư phụ, ngươi tiến vào bên trong pháp bảo trữ vật của ta trước, ta dùng Không Gian pháp tắc để đi tới nhanh một chút."
Hoàng Cẩm Thiên hết sức vui vẻ, bởi vì U Dao giới không hề hỏng bét giống với ở bên trong Thần đỉnh, ở lại bên trong U Dao giới còn rất an toàn.
Thẩm Tường hít sâu một hơi, đi về phía phương hướng mà Hoàng Cẩm Thiên chỉ ra, vận chuyển thần lực mênh mông, chỉ thấy không gian ở xung quanh hắn bắt đầu nổi lên sóng gió, như là đang yên ả lại hơi nhộn nhạo một chút, thân thể của hắn theo không gian rung động rất nhỏ, dung nhập vào không gian không ổn định.
Trong chớp mắt, Thẩm Tường đã đi xuyên qua một khoảng cách lớn, đi vào trong một khu vực rất nóng bức, nhìn về phía trước, đều là từng ngọn núi lửa đang bốc hơi nóng, có mấy ngọn núi lửa tương đối to lớn đang không ngừng bốc lên dung nham màu đỏ, khiến cho một biển dung nham đỏ rực xuất hiện ở phía trước.
Thẩm Tường thả Hoàng Cẩm Thiên ra ngoài, nhíu mày nói ra: "Sư phụ, ngươi lại tính toán lại thử xem! Có phải ta đi nhầm hướng rồi hay không? Làm sao lại đi tới loại nơi quỷ quái này."
Hoàng Cẩm Thiên trông thấy bốn phía xung quanh đều là núi lửa, nhiệt độ nóng bức ở nơi này để hắn cảm thấy rất không thoải mái: "Thánh linh khí nơi này đều được hút vào dưới mặt đất hóa thành dung nham rất nóng, phía dưới có lẽ có một cái đại trận thiên nhiên, cho nên hoàn cảnh nơi này mới khốc liệt như vậy."
Hai người bọn họ ở loại thực lực này đều có thể cảm nhận được nóng, như vậy nếu như người có thực lực thấp yếu kém tới nơi này thì chắc chắn sẽ bị nóng chết.
Mặt đất bỗng nhiên có một tiếng rung động rất nhỏ truyền tới, ở nơi xa có một tỏa núi lửa rất to lớn đột nhiên phun trào, dung nham kèm theo lấy một mảng lớn nham thạch nóng hôi hổi đang không ngừng phun tung tóe ra khắp nơi, bụi núi lửa dày đặc bốc lên trên không trung, tràn ra che khuất bầu trời.
"Núi lửa này phun trào thật lợi hại!" Thẩm Tường vừa mới nói xong thì có một khối nham thạch rất to lớn và cực nóng bay vụt tới.
Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên vội vàng phi nước đại mà tránh đi, rời xa khỏi vị trí vừa rồi bọn họ đứng, mà lúc này ngọn núi lửa to lớn đó còn đang liên tục phun trào, nham thạch phun ra rạp trời kín đất, điên cuồng tàn phá bừa bãi cả vùng đất.
"Núi lửa nơi này quá lợi hại, tảng đá vừa rồi mà nện vào ta thì chắc chắn sẽ muốn nửa cái mạng này của ta." Hoàng Cẩm Thiên kinh hãi nói: "Vẫn là nhanh chóng rời xa nơi này rồi nói sau, ta luôn cảm thấy dưới núi lửa này có thứ lợi hại gì đó."
Thẩm Tường nhìn vào không trung, chỉ là trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cả khoảng trống trên bầu trời được khói bụi thật dày bao trùm, lóe ra từng tia lôi điện màu tím, va chạm ra thánh linh khí rất bạo ngược, mà những thánh linh khí này cuối cùng đều bị cả vùng đất này thôn phệ.
Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên đều có thể cảm nhận được những thánh linh khí bạo ngược này đang nhanh chóng hạ xuống, hình thành từng cơn gió mạnh, được cả vùng đất thôn phệ một cách nhanh chóng.
"Dựa theo loại tình huống hiện tại tới xem, những núi lửa khác chẳng mấy chốc cũng sẽ phun trào." Hoàng Cẩm Thiên đột nhiên có một loại cảm giác rất mãnh liệt: "Phía dưới hình như có thứ gì đó sắp xuất hiện, chúng ta tới nơi này thật không đúng lúc."
Vừa rồi Thẩm Tường đã thi triển Thần Du Cửu Thiên, thần hồn của hắn bay rất nhanh, nhanh chóng bay về khắp nơi để dò xét tình huống xung quanh.
"Xung quanh nơi này đều là núi lửa, những núi lửa này bao trùm trong khu vực rất rộng lớn, không biết nơi này có phải là ở cấm địa của Thiên Long Vực hay không."
Ngay vào lúc hắn định để Hoàng Cẩm Thiên đi vào bên trong U Dao giới thì mặt đất rung động càng ngày càng mãnh liệt hơn, trước mặt một mảng đất lớn đột nhiên nhô lên trên, giống như có thứ gì đó muốn chui ra ngoài vậy.
"Thứ nguy hiểm sắp đi ra." Hoàng Cẩm Thiên kinh hãi mà nói, nơi nhô lên kia đột nhiên nứt ra, xuất hiện hai cái cây to dài màu đỏ rực, trông giống như là hai cái sừng bén nhọn to lớn của thú loại vậy.
"Cứ xem đây là thứ gì một chút trước rồi lại đi." Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy rất hiếu kỳ, Thiên Long Vực cũng không phải chỉ có Thiên Long cường đại nhất như trong sự tưởng tượng của hắn, lúc này thứ gì đó sắp xuất hiện ra trước mắt này, trông có vẻ không yếu hơn so với những Thiên Long kia.
Hoàng Cẩm Thiên nói: "Chờ lát nữa thì ngươi cần phải chạy nhanh một chút, nếu như bị gia hỏa này cản lại, ta nhưng không chơi được với hắn."
Một đôi sừng rất dài màu đỏ rực kia, trên cùng được bụi núi lửa bao trùm lấy, hai cái sừng dường như đã xuyên phá tro bụi núi lửa, khiến cho tro bụi trên không trung núi lửa sôi trào.
"Vừa rồi chỉ là hai cái sừng, bây giờ toàn bộ thân thể đều sắp đi ra." Hoàng Cẩm Thiên hô, hắn và Thẩm Tường lơ lửng trên không, rời xa nơi có một mảng lớn nhô lên này, một con thú khổng lồ đang muốn chui ra ngoài từ mặt đất.
Sau khi rời xa chỗ kia, Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên đã trông thấy mảng lớn đất nhô lên nứt ra, tuôn ra từng đợt ánh lửa mãnh liệt, đó quả nhiên là một con thú khổng lồ rất mạnh, cỗ uy áp kia không thể yếu hơn so với Long Đế lúc hóa thành hình Long.
"Chúng ta tới nơi này thật đúng lúc, vậy mà có thể trông thấy loại thú khổng lồ này xuất thế." Thẩm Tường cười nói, hắn đã bắt đầu vận chuyển thân lực, chỉ cần có tình huống không đúng sẽ lập tức xuyên qua không gian rời đi.
Hoàng Cẩm Thiên bóp lấy ngón tay, giống như là đang dùng Thiên Diễn thuạt tính toán gì đó.
"Sư phụ, ngươi dang tính vị trí của U Lan sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Không phải, ta đang tính gia hỏa trước mắt này, gia hỏa này giống như ngươi, đều không tính ra kết quả, đây là Thần Thú có Thần Cách, đến cùng là thứ gì?" Trán Hoàng Cẩm Thiên tràn đầy mồ hôi, không phải bởi vì nhiệt độ nóng ở nơi này mà là bởi vì cỗ uy áp kia quá mạnh.
P/S: Ta thích nào ...chương 7