Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1609 - Chương 1609 - Thần Thú

Chương 1609 - Thần thú
Chương 1609 - Thần thú

Theo con thú khổng lồ này dần dần chui ra ngoài từ mặt đất, uy thế của nó cũng càng ngày càng mạnh, Thẩm Tường cũng cảm thấy có chút không chịu đựng nổi.

Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên đã ở bên ngoài nhóm núi lửa, mà thân thể con thú khổng lồ kia, trông giống như nguyên cả một quần thể núi lửa khổng lồ vậy.

"Xuất hiện!"

Một trận rung động mãnh liệt đột nhiên xuất hiện, vùng đất phía trước có hàng vạn ngọn núi lửa được dựng lên, dữ dội phun ra một mảng lớn đất đá, con thú khổng lồ kia vậy mà đột nhiên trồi lên khỏi mặt đất, mấy vạn ngọn núi lửa kia và một khu vực rộng lớn toàn bộ đã bị phá hủy.

Mảnh đất ở phía trước Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên như là trôi nổi như thể nước biển đột nhiên nổi lên, tuy nhiên trước mặt bọn họ là bùn đất đá và lượng lớn dung nham, con thú khổng lồ kia nhảy vọt lên trên không trung, phát ra một tiếng gào thét đinh tai nhức óc, chấn động tới Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên trong khoảnh khắc ngắn ngủi mất đi thính giác, nếu không phải bọn họ bảo vệ tốt đôi tai của mình thì nói không chừng lỗ tai cũng muốn bị chấn động tới chảy máu.

"Tên gia hỏa này quá mạnh!" Thẩm Tường kinh hô, hắn và Hoàng Cẩm Thiên lúc này căn bản không nhìn thấy con thú khổng lồ này, bởi vì vị trí của bọn hắn bây giờ đang ở dưới một mảng lớn đất đá và nham thạch nóng chảy từ trên cao rơi xuống, hoàn toàn che đậy bầu trời.

"Còn không nhanh đi?" Hoàng Cẩm Thiên hô.

Thẩm Tường thả thần hồn ra, lơ lửng không trung, chỉ nhìn thấy một co thú khổng lồ toàn thân khoác lên vảy giáp màu đỏ rực, trên đầu có hai cái sừng khổng lồ.

"Đây là Hỏa Kỳ Lân!" Thẩm Tường kinh hô: "Hỏa Kỳ Lân này vậy mà ngưng tụ ra Thần Cách."

"Cái gì? Hỏa Kỳ Lân mất tích nhiều năm, vậy mà lại ở chỗ này!" Hoàng Cẩm Thiên cũng vô cùng kinh ngạc.

"A!" Thẩm Tường đột nhiên nhau nhức hô một tiếng, thần hồn hắn thả ra ngoài, bị ánh sáng trên người Hỏa Kỳ Lân dâng trào ra xóa bỏ, dẫn tới đầu của hắn đột nhiên đau xót.

"Nó hóa hình, biên thành một nam tử mặc áo đỏ, ta chỉ nhìn thấy chỉ có vậy thôi." Thmả Tường để Hoàng Cẩm Thiên vào bên trong U Dao giới rồi mới phóng thích lực lượng không gian mà chính mình ngưng tụ ra.

Trong khoảnh khắc không gian bắt đầu ba động, Thẩm Tường cảm nhận được Kỳ Lân đang áp sát về phía hắn, may mắn hắn hành động nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua không gian rời khỏi cái nơi nguy hiểm này.

Sau khi xuyên qua không gian, hắn còn chưa cảm thấy yên lòng, lại tiến hành xuyên qua không gian mấy lần nữa, đi tới bên cạnh một cái hồ rất lớn, rồi mới dựa vào một cây đại thụ ở bên hồ mà thở hồng hộc.

Hắn thả Hoàng Cẩm Thiên ra ngoài, Hoàng Cẩm Thiên cũng bị dọa cho phát sợ!

"Sư phụ, trong cổ thư có ghi chép gì về Kỳ Lân này hay không? Gia hỏa đó nhìn còn lợi hại hơn nhiều so với Bạch Hổ và Thập Thiên đại đế, bọn họ đều là Thánh Thú cùng thời kỳ đi, tuy nhiên gia hỏa này nưng tụ ra Thần Cách, sau này nói không chừng chính là một con Thần Thú."

Tuy rằng đã rời xa chỗ vừa nãy, nhưng cỗ uy áp cường đại của Hỏa Kỳ Lân vừa mới xuất thế kia vậy mà còn lan tràn tới nơi này.

Hoàng Cẩm Thiên hít sâu vài hơi, để cho mình bình tĩnh lại hơn, mới lấy quyển cổ thư kia ra, tìm kiếm ghi chép cặn kẽ về Hỏa Kỳ Lân.

"Nhắc tới không nhiều, chỉ nói là Thánh Thú cường đại cùng thời kỳ với Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long, Chu Tước, nhưng sau đó lại mất tích, ở lúc Thập Thiên đại đế còn chưa xưng bá thì đã không rõ tung tích rồi, tuy nhiên sau này một lão tổ của Bất Tử tộc chúng ta, giống như tìm được một số dấu vết liên quan để lại, biết được Hỏa Kỳ Lân đã từng đi qua ngôi Thần mộ kia đồng thời còn ngây người ở bên trong Thần mộ đó với thời gian rất lâu." Hoàng Cẩm Thiên nhìn vào quyển cổ thư mà nói.

Thẩm Tường kinh ngạc nói: "Vậy Thần Mộ quả nhiên không đơn giản a!"

"Gia hỏa kia có lẽ là không đuổi tới, tuy rằng không biết hắn có phải là chủng loại tàn bạo hay không, nhưng tốt hơn hết là nền tránh xa hắn ta, ở trước mặt hắn giống như là một con kiến đang bị chèn ép vậy." Hoàng Cẩm Thiên lòng còn sợ hãi.

Thẩm Tường gật nhẹ đầu!

"Tính toán xem U Lan ở chỗ nào, sớm đưa các nàng ta ngoài nhanh một chút, hỏi nàng một số chuyện liên quan tới Hỏa Kỳ Lân thì các nàng có lẽ là biết được một chút." Thẩm Tường nói.

Hoàng Cẩm Thiên hết sức tò mò đối với chuyện của Hỏa Kỳ Lân, hắn phải chịu trách nhiệm ghi chép những chuyện bí ẩn nào vào trong cô thư của Bất Tử tộc bọn họ.

"Ta bây giờ lập tức bắt đầu." Hoàng Cẩm Thiên bắt đầu thi triển phương pháp diễn toán.

Uy áp của Hỏa Kỳ Lân dần dần yếu đi, cũng không đuổi theo, Thẩm Tường cảm thấy Hỏa Kỳ Lân kia sẽ không cùng chung với đám Thiên Long tộc, bằng không như vậy sẽ quá nguy hiểm.

"Chỉ có phương hướng, khoảng cách quá xa, lúc chạy trốn ngươi đã không chạy theo đúng hướng." Hoàng Cẩm Thiên lắc đầu.

"Lần này không thể xuyên qua không gian, nhỡ đâu trước tiếp đi tới trước mặt gia hỏa kia thì chẳng phải là muốn chết?" Thẩm Tường nói.

"Như vậy ta dẫn đường đi, cứ cách một đoạn đường thì ta tính toán giúp ngươi." Hoàng Cẩm Thiên nói.

Thẩm Tường mặc dù không có thực lực cường đại của Hỏa Kỳ Lân, nhưng để mà đối mặt với một số Thánh Thú thì đã đủ rồi.

"Thiên Long Vực này không đơn giản a, vậy mà có thể để cho một đầu Thánh Thú dựng dục ra Thần Cách, trở thành một đầu Thần Thú! Nói không chừng đầu Bạch Long kia cũng ở chỗ này mà dựng dục ra Thần Cách." Hoàng Cẩm Thiên đột nhiên nói ra: "Thiên Long tộc chọn lựa Thiên Vực này nói không chừng chính là nhìn trúng vào điểm này?"

"Không biết, tìm được hai nha đầu kia rồi nói sau." Thẩm Tường lắc đầu, Long Tuyết Di đi tới nơi này không đi gặp Thiên Long tộc động thủ, ngược lại là ở chỗ này tu luyện ra tới Thần Cách, rất có thể giống như Hoàng Cẩm Thiên nói, nơi này không chừng có chỗ huyền diệu nào đó có thể tu luyện ra Thần Cách một cách dễ dàng.

Thẩm Tường chỉ muốn nhanh chóng tìm được Long Tuyết Di và Lãnh U Lan, cho nên trên đường đi coi như gặp được Thánh Thú, có thể tránh thì tránh đi, không thể thoát khỏi thì lập tức giết chết, một tháng trôi qua, hắn đã giết chết tám con Thánh Thú, toàn bộ thi thể để Hoàng Cẩm Thiên tới thu thập.

Bọn họ đi đường suốt cả đêm, mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi có một canh giờ, cứ như vậy liên tục trong một tháng, trên đường đi còn trải qua quần thể núi lửa bị hủy diêt.

Hiện tại bọn hắn đã kiến thức được sự rộng lớn của Thiên Long Vực, lúc này Hoàng Cẩm Thiên còn chưa tính ra được vị trí của Lãnh U Lan.

Lại năm ngày trôi qua, Thẩm Tường đang đại chiến với một con Thánh Thú hình trâu, Hoàng Cẩm Thiên nhân dịp hiện tại có thời gian, ở một bên sử dụng Thiên Diễn thuật tìm kiếm vị trí của Lãnh U Lan.

Thẩm Tường vừa mới giết chết con Thánh Thú kia, Hoàng Cẩm Thiên ngạc nhiên hô: "Tìm được vị trí chính xác, ta nhìn thấy một mảng lớn núi tuyết trắng xóa, nhưng đây không phải là núi tuyết, có lẽ là rất dễ tìm."

"Không phải núi tuyết lạnh giá? Núi màu trắng?" Thẩm Tường lập tức sử dụng Nhiếp Hồn ma chú với con Thánh Thú vừa bị giết chết kia, con Thánh Thú này là chủ động tới trêu chọc hắn, chết cũng chẳng thể trách hắn.

Có thể trở thành Thánh Thú ở nơi này thì chắc chắn đã đi qua rất nhiều nơi, Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã tìm ra được.

"Chỗ kia lại là một cái hiểm địa, núi nơi đó sở dĩ là màu trắng, bởi vì trong viên đá nơi đó ẩn chứa một loại lực lượng màu trắng khủng bố, con Thánh Thú này cũng không biết những lực lượng đó là gì, chỉ cần tới gần chỗ đó thì đều rất dễ dàng chết đi." Thẩm Tường nói.

"Như vậy thì chúng ta nhanh chóng đi qua đi, bây giờ có vị trí xác thực rồi, ngươi có thể sử dụng Không Gian pháp tắc trực tiếp đi tới." Hoàng Cẩm Thiên nói, tuy rằng cái chỗ đó là hiểm địa, nhưng thực lực của Thẩm Tường rất mạnh, đi xem một chút có lẽ vấn đề không quá lớn.

Hoàng Cẩm Thiên tiến vào bên trong U Dao giới, Thẩm Tường căn cứ vào ký ức của Thánh Thú, xác định khoảng cách giữa quần thể núi trắng với nơi này rồi mới sử dụng lực lượng không gian xuyên qua đó.

P/S: Ta thích nào ... chương 8

Bình Luận (0)
Comment