Thẩm Tường chỉ là đi tới bên ngoài quần thể núi trắng kia, hắn không nghĩ tới những ngọn núi trắng này lại thần kỳ như thế, lại có thể khúc xạ ánh sáng mặt trời rực rỡ và nóng hơn, hắn vừa mới tới bên ngoài quần thể những ngọn núi màu trắng này, không có chuẩn bị gì, thân thể giống như đang bị thiêu đốt một chút vậy, cho nên hắn không vội lập tức thả Hoàng Cẩm Thiên ra ngoài.
Hắn thi triển Thần Du Cửu Thiên, thả ra mấy chục đạo hồn niệm, muốn dùng biện pháp này đi tìm Lãnh U Lan và Long Tuyết Di, ai ngờ những hồn niệm này vừa mới đi ra được không bao lâu thì bị một cỗ lực lượng kỳ lạ tiêu diệt, những cỗ lực lượng này đều là lực lượng thiêu đốt được khúc xạ kia mà tới, có rất nhiều lực sát thương đối với linh thể.
"Chờ tới buổi tối thử lại lần nữa xem." Ban ngày ánh sáng mãnh liệt như vậy, tới buổi tối, những ngọn núi trắng này không có ánh sáng mặt chời khúc xạ, nơi này sẽ không còn nón bức như vậy.
Sau khi hắn bảo Hoàng Cẩm Thiên làm tốt chuẩn bị ngăn cản nóng bức thì mới thả hắn ra ngoài.
"Gặp quỷ, nơi này nóng quá!" Hoàng Cẩm Thiên vừa mới đi ra ngoài thì dãy nảy lên mà phàn nàn: "Thiên Long Vực này tà môn hơn nhiều so với những Thánh Vực khác, trước đó là gặp được một đầu Thần Thú, hiện tại lại gặp phải loại nơi quỷ quái này."
Hoàng Cẩm Thiên nhìn vào dải núi trắng ở trước mắt một chút, đột nhiên nghĩ tới một vài thứ, rồi mới nhíu mày tới: "Tiểu quỷ, không phải ngươi nói ngươi từng nhìn thấy Tru Ma phong sao? Căn cứ vào ghi chép trong cổ thư, Tru Ma phong tương đối nguy hiểm, chính là ánh sáng được ngọn núi màu trắng khúc xạ ra tới, cho nên xung quanh Tru Ma phong đều rất nóng."
"Không sai, khó trách làm cảm thấy quen mắt như vậy!" Thẩm Tường đột nhiên giật mình nhận ra, lúc trước hắn cũng không có liên tưởng những ngọn núi trắng này với Tru Ma phong.
Hoàng Cẩm Thiên nhíu mày nhìn vào những ngọn núi trắng đang khúc xạ ánh sáng trắng chói mắt này, nói ra: "Tru Ma phong là một vị thần thành lập, nơi này có nhiều ngọn núi lớn tương tự như Tru Ma phong như vậy, ở trong đó tất có liên quan, chờ tới buổi tối thì vào xem một chút! Tru Ma phong chính là ở thời điểm buổi tối thì tương đối dễ vào hơn."
Thẩm Tường nói ra: "Bây giờ đang cách U Lan rất gần, lại tính toán xem, có thể xác định được vị trí chính xác cụ thể hơn không."
Bọn họ đang chờ trời tối, dù sao thì nhãn rỗi chính là nhàn rỗi, Hoàng Cẩm Thiên ngồi xuống, sử dụng Thiên Diễn thuật tìm kiếm Lãnh U Lan.
Sử dụng Thiên Diễn thuật nhìn trộm thiên cơ sẽ giảm thọ, nếu như Hoàng Cẩm Thiên không phải có tuổi thọ vô tận mà hắn lại đi sử dụng Thiên Diễn thuật nhiều lần như vậy có lẽ đã sớm chết đi không biết bao nhiêu lần rồi.
Hoàng Cẩm Thiên lấy ra một tờ giấy sau đó vẽ ra một số ngọn núi mà hắn nhìn thấy được, những ngọn núi ở đây đều rất kỳ lạ, Thẩm Tường chỉ cần tìm được những ngọn núi mà Hoàng Cẩm Thiên vẽ ra này thì chẳng mấy chốc là có thể tìm được Lãnh U Lan các nàng.
Màn đêm buông xuống, không trung xuất hiện khắp trời là sao, trăng tròn treo cao tỏa ra ánh sáng màu trắng bạc nhu hòa, quần thể núi trắng chiếu xạ ánh trăng, khiến cho một mảng lớn núi trắng ở trong trời đêm tỏa ra ánh bạc điềm đạm mê người, từ xa nhìn lại làm cho người ta có một loại cảm giác mỹ lệ rất dễ chịu, giống như chỉ có trong mộng mới gặp phải vậy.
"Ánh mặt trời là thuần Dương, cho nên rất nóng, mà ánh trăng ban đêm này có khuynh hướng về âm tính, cho nên cảm thấy lạnh lẽo." Hoàng Cẩm Thiên rùng mình một cái: "Tuy nhiên ban đêm vẫn là tốt hơn so với ban ngày, chỉ là tương đối lạnh mà thôi, ban ngày thật sự là quá khó tiếp nhận rồi, ánh sáng lại chói mắt."
Nhục thân Thẩm Tường mạnh hơn Hoàng Cẩm Thiên nhiều, loại lạnh lẽo này chỉ để hắn cảm thấy rất mát mẻ, lúc này ở bên trong ánh trắng bạc mỹ lệ này từ bên trong quần thể núi trắng bắn ra ngoài để hắn cảm thấy hết sức thoải mái.
Hăn lại thả ra mấy chục đạo hồn niệm, thi triển Thần Du Cửu Thiên đi tìm ngọn núi mà Hoàng Cẩm Thiên vẽ ra được, hắn cảm thấy trong này có lẽ là không có nguy hiểm gì, chỉ là đi vào vào ban ngày sẽ bị khúc xạ ánh sáng trắng cực nóng từ bốn phương tám hướng, một lúc sau, ai cũng sẽ chịu không nổi, không thể thừa nhận, bị làm chết cũng là chuyện rất bình thường.
Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên tiến vào quần thể Bạch Sơn, trong này không có thực vật gì cả, bên trong mọi thứ đều là màu trắng, sau khi tiến sâu vào bên trong, tưng làn gió lạnh hò hét ở trong núi, giống như lệ quả đang thấp giọng hô, làm cho lòng người run rẩy.
"Tốt nhất là tìm được tới trước khi trời sáng, trời sáng ta sẽ ăn không tiêu." Hoàng Cẩm Thiên nói.
Thẩm Tường cũng muốn tìm được Lãnh U Lan và Long Tuyết Di ở trước khi trời sáng, tuy nhiên quần thể núi trắng này lại rất rộng lớn, hắn thả ra thần hồn hối hả phi hành trong đêm cũng không nhìn thấy biên giới nào khác.
Lúc này trời đã sáng, Hoàng Cẩm Thiên đành phải tiến vào U Dai giới để trốn đi, mắt thấy hồn niệm chính mình thả ra ngoài lập tức bị hoa tan, thì một đạo hồn niệm cuối cùng trong đó nhìn thấy vài ngọn núi kia.
Vài ngọn núi mà Hoàng Cẩm Thiên sử dụng Thiên Diễn thuật nhìn thấy, mang ý nghĩa Lãnh U Lan rất có thể chính là ở đằng kia, hắn lập tức nhanh chóng chạy tới vị trí kia.
Mặt trời lên cao, nóng bỏng thiêu đốt, núi trắng kỳ lạ khúc xạ ra ánh sáng trắng kinh khủng, bao phủ ở bên trong biển núi, khiến cho nơi này nhìn giống như bị sương mù màu trắng bao phủ vậy.
Thẩm Tường lúc này cảm thấy rất nóng bức, hắn lấ ra một khối thịt thú, khối thịt thú vật được những ánh sáng màu trắng khúc xạ tới này trong nháy mắt hóa thành tro tàn!
"U Lan và Tuyết Di sinh tồn ở trong nơi này như thế nào? Ta cảm thấy niếu tiếp tục ở lại sẽ muốn điên lên mất." Cái nóng thiêu đốt từ những ánh sáng trắng này, không chỉ để Thẩm Tường cảm thấy nhục thân nóng bức, mà ngay cả thần hồn cũng giống như đang được nướng ở trên ngọn hỏa diễm cháy hừng hực vậy.
Hắn thả Huyền Vũ Kim Cương giáp ra, như thế này mới khiến hắn cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, có thể để cho hắn thoải mái mày chạy đi.
Không gian ở bên trong quần thể núi trắng này rất hỗn loạn, Thẩm Tường trước đó thử nếm qua tạo ra một cái thông đạo không gian, chỉ có điều hắn không xuyên qua không gian, bởi vì như vậy sẽ dẫn hắn đi tới bị trí không phải là hắn lựa chọn, thậm chí có thể đưa hắn vào bên trong những không gian bạo ngược kia.
Hắn chạy đi tới ban đêm, cuối cùng trông thấy vài ngọn núi kia, hắn lại thi triển Thần Du Cửu Thiên, đi tìm ở xung quanh nơi này có dấu vết khí tức mà Lãnh U Lan các nàng còn để sót lại hay không.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã cảm ứng được khí tức của Lãnh U Lan, tuy nhiên đã không phải là loại khí tức băng hàn kia mà là một cỗ long khí rất mạnh, Lãnh U Lan trước đó chủ yếu tu luyện chính là lực lượng băng hàn, tuy nhiên sau khi nàng ta có được ký ức truyền thừa của Bạch Long thì bắt đầu tu luyện loại lực lượng kỳ lại của Bạch Long.
Lực lượng mà Bạch Long tu luyện có thể mô phỏng đủ các loại thuộc tính năng lượng, vô cùng thần kỳ.
Thẩm Tường căn cứ vào cỗ long khí kia, đi vòa trong một cái hạp cốc, hắn vừa bước vào trong một cái hẻm núi thì đã cảm ứng được nguy hiểm tới gần, hắn vội vàng lách mình tránh đi, chỉ thấy một đạo thân ảnh uyển chuyển bay lượn mà tới, đây là dung mạo tuyệt mỹ của một nữ tử, gương mặt này Thẩm Tường rất quen thuộc, nàng chính là Lãnh U Lan, tuy nhiên tóc của nàng đã không còn là màu trắng.
Lãnh U Lan vẫn là giống như trước đây, bá khí không giảm chút nào, quần áo là một thân áo giáp màu trắng bạc, cự kiếm trong tay đằng đằng sát khí.
"U Lan, là ta!" Thẩm Tường vội vàng hô.
"Lão ca? Là lão ca phải không? Ngươi làm sao lại trở nên lợi hại như vậy?" Lãnh U Lan nghe được giọng nói của Thẩm Tường thì ngạc nhiên ngơ ngác mà hô lên.
Nàng ta cho là có thứ cường đại nào đó tiến vào sơn cốc, bình thường tiến vào sơn cốc này đều là tính công kích rất mạnh, cho nên nàng mới nhanh chóng xuất kích.
Thẩm Tường dung hợp Thần Cách, khí tức có biến hóa rất to lớn, đừng nói là Lãnh U Lan nhiều năm không gặp hắn mà ngay cả Long Tuyết Di hiện tại chỉ sợ cũng không thể thông qua khí tức của hắn mà nhận ra được hắn.
"Nha đầu chết tiệt kia, mỗi lần gặp mặt đều kêu đánh kêu giết." Thẩm Tường bay vút tới, ôm lấy Lãnh U Lan thật chặt.
P/S: Ta thích nào ... chương 9