Thẩm Tường hiện tại muốn đến hỏi Long Tuyết Di về nơi hạ lạc của Bạch Long kiếm và Thiên Long kiếm, lúc này hắn nhìn vào chúng nữ đang líu ríu thảo luận nên phỏng chế những thánh kiếm này như thế nào, cũng biết được một số đặc tính của những kiếm này, đây là hắn trước kia không nhìn ra.
Một mực tới tối, chúng nữ mới dừng lại, Thẩm Tường ở một bên xem cũng không cảm thấy chán, ngược lại còn có thể học được rất nhiều thứ, chỉ ở trong thời gian một ngày, Liễu Mộng Nhi mấy người các nàng đã phân tích ra rất nhiều chỗ khó luyện chế của Thanh Long kiếm, vẽ ra một cái bản vẽ tương đối đơn giản, tiếp theo chính là phải làm cho bản vẽ phong phú thêm một chút, sau khi hoàn chỉnh mới đi thu thập vật liệu luyện khí, rồi mới bắt đầu luyện chế.
Phân tích loại Thánh kiếm phức tạp này chính là một công đoạn rất khó, trong đầu suy tính lượng lớn linh văn tiến hành phối hợp, liên tục tiến hành cả ngày, các nàng đều cảm thấy rất mỏi mệt.
Lúc này các nàng mới nhớ tới Thẩm Tường ở ngay tại bên cạnh, hơn nữa còn giống như cho các nàng ăn qua không ít tiên quả, chỉ là các nàng làm việc quá nghiêm túc, không để ý tới Thẩm Tường.
Đông Phương Tĩnh và Thẩm Linh Linh đã trở về phòng, các nàng là ngủ cùng một chỗ, Đông Phương Hinh Nguyệt dùng ánh mắt vũ mị chọc người nhìn vào Thẩm Tường rồi cũng trở về tới gian phòng của mình.
Tiết Tiên Tiên và Liễu Mộng Nhi trông thấy loại vẻ mặt này của Thẩm Tường thì biết Thẩm Tường muốn làm cái gì, hơn nữa trong lòng các nàng cũng rất hoài niệm mùi vị đó.
"Cùng một chỗ đi!" Thẩm Tường cười xấu xa mà nói, Tiết Tiên Tiên và Liễu Mộng Nhi tuy rằng đều đã là người của hắn, nhưng vẫn còn chưa từng ngủ cùng chăn lớn với hắn.
"Không muốn!" Hai nữ đỏ mặt lên khẽ nói, Liễu Mộng Nhi và Tiết Tiên Tiên tuy rằng vẫn luôn ngủ cùng với nhau, giữa hai người cũng thân mật khăng khít, nhưng nghĩ tới loại chuyện này vẫn cảm thấy có chút thẹn thùng.
Thẩm Tường đâu thèm để ý tới tiếng từ chối của các nàng, giang hai cánh tay ra, cưỡng ép ôm các nàng đi vào phòng tắm, cho dù Tiết Tiên Tiên và Liễu Mộng Nhi đều có chút không tình nguyện, tuy nhiên các nàng trước đó đã sớm biết loạn chuyện này sẽ có lúc xảy ra, hiện tại cũng chỉ có thể ngượng ngùng phục thị Thẩm Tường, ngâm mình trong bồn tắm cùng với Thẩm Tường, mặc cho Thẩm Tường.
Mặt Liễu Mộng Nhi hơi đỏ lên, nàng ta trước kia thường xuyên cùng với Tiết Tiên Tiên và các nàng tắm chung một chỗ sớm đã thành thói quen, chỉ có điều lần này có thêm Thẩm Tường, hơn nữa tay Thẩm Tường vẫn là rất không thành thật.
"Không biết nha đầu Hương Nguyệt kia hiện tại ra sao, nghe nói nàng ta và Thiên Thiên ở Bách Hoa cung." Thẩm Tường cười thầm: "Nếu như nha đầu Hương Nguyệt cũng ở nơi này vậy thì sẽ hứng thú đây."
"Tiểu bại hoại." Liễu Mộng Nhi và Tiết Tiên Tiên khẽ hừ một tiếng, đồng thời dùng lực lớn véo lấy thịt trên người hắn.
"Ăn trong chén còn nhớ trong nồi." Liễu Mộng Nhi khẽ gắt một cái, nàng ta lúc này mặc dù cảm thấy có chút ngượng ngùng, nhưng có thể bối tiếp Thẩm Tường, trong nội tâm nàng vẫn rất cao hứng.
Thẩm Tường cười xấu xa nói: "Ta còn chưa ăn đâu, Mộng Nhi tỷ, ngươi làm gì mà vội vàng như vậy ta ăn ngươi a!"
Tiết Tiên Tiên ôm Thẩm Tường, bàn tay ngọc vỗ nhè nhẹ đánh vào mặt nước, làm ra một số bọt nước đánh về phía Thẩm Tường: "Tiểu bại hoại, ngươi ăn xong chúng ta, cam đoan ngươi không còn khí lực lại ăn người khác."
...
Thực lực Thẩm Tường rất mạnh, Tiết Tiên Tiên và Liễu Mộng Nhi trước đó cũng không có khái niệm gì, nhưng lần này sau khi tiến hành song tu đơn giản với Thẩm Tường mới biết được Thẩm Tường cường đại hơn nhiều so với trong sự tưởng tượng của các nàng.
Thẩm Tường nhẹ vỗ về gò má của hai nữ, nhìn vào khuôn mặt tuyệt mỹ của các nàng kia, không thể không thở dài trìu mến, rồi mới hôn ở trên trán các nàng một cái, rồi mặc quần áo tử tế đi xuống giường.
Ra khỏi phòng, Thẩm Tường trông thấy Đông Phương Hinh Nguyệt ngồi ở trong sảnh, quần áo một thân hành trang màu đen, sau khi nàng ta trông thấy Thẩm Tường thì làm một cái động tác tay "Xuỵt".
"Hơn nửa đêm, ngươi chạy tới làm cái gì?" Đông Phương Hinh Nguyệt thấp giọng hỏi.
"Còn không phải bởi vì ngươi ở chỗ này, ngươi làm gì ở chỗ này?" Thẩm Tường cười hắc hắc: "Hinh Nguyệt tỷ, chúng ta giống như có rất ít loại cơ hội ở chung một mình với nhau a!"
Đông Phương Hinh Nguyệt trông thấy Thẩm Tường tràn ngập cảnh xuân, trên người còn mang theo mùi thơm cơ thể của Tiết Tiên Tiên và Liễu Mộng Nhi, cùng với một cỗ khí tức rất mập mờ, khuôn mặt không thể không đỏ lên một chút, nàng ta đương nhiên biết Thẩm Tường đã làm cái gì với đôi sư đồ xinh đẹp kia.
"Chủ nhân bại hoại, hai mỹ nhân ở bên trong ngươi còn không hưởng thụ cho tốt, có ý đồ với ta làm gì." Đông Phương Hinh Nguyệt khẽ gắt một cái, trong tay nàng có một chồng giấy, ở trên vẽ đầy một số linh văn.
"Hinh Nguyệt, có phải ngươi thường xuyên ở cùng một chỗ với Hương Nguyệt hay không, ngươi càng ngày càng giống nàng." Thẩm Tường ôm nàng ta một cái, ngồi ở trên cái ghế của nàng ta, rồi mới đặt nàng ta ở trên đùi của mình.
"Ta là nữ nô của ngươi a, nhiều năm qua ta đều không hầu hạ ngươi, ta rất hổ thẹn, muốn đền bù ngươi, ngươi sẽ không trách ta chứ!" Đôi mắt đẹp chứa vẻ quyến rũ của Đông Phương Hinh Nguyệt hơi híp lại, rất xinh đẹp động lòng người.
"Đương nhiên sẽ không, ngươi tốt nhất chỉ cần ở bên Tiên Tiên các nàng là được rồi, huống chi ngươi là cô cô của Tĩnh Tĩnh, nàng ta lại là nghĩa muội của ta." Thẩm Tường cười hắc hắc, sờ soạng gương mặt xinh đẹp như trứng ngỗng của nàng ta một cái.
"Như vậy thì ta cũng là cô cô của ngươi rồi?" Đông Phương Hinh Nguyệt cười khanh khách mà nói, bàn tay ngọc mềm mại kia khẽ vỗ về khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tường, một loại ấm áp và yêu thương đột nhiên phun lên trong lòng nàng.
"Gọi một tiếng cô cô nghe một chút." Đông Phương Hinh Nguyệt cười duyên nói.
"Cô cô!" Thẩm Tường cười thầm.
"Thật ngoan, tiểu chủ nhân của ta." Đông Phương Hinh Nguyệt cười khúc khích rồi mới từ trong ngực Thẩm Tường nhảy ra, cầm chống giấy trong tay đặt ở trên mặt bàn.
Đông Phương Hinh Nguyệt bày những tờ giấy này ra, thần sắc trở nên nghiêm túc lên: "Ta không ngủ được, cho nên nhớ lại nội dung năm thanh kiếm trong Thất Long thánh kiếm, ở trên có một số linh văn rất giống với trong bản Thần Thư, ta nghi ngờ phương pháp luyện chế Thất Long thánh kiếm cũng nằm ở bên trong bản Thần Thư này."
"Vậy ngươi mặc bộ quần áo này làm cái gì?" Thẩm Tường nhìn vào một thân quần áo bó màu đen của nàng ta, nhịn không được mà nhìn thêm vài lần, tư thái của Đông Phương Hinh Nguyệt này vẫn là rất mê người.
"Ngoài đó ra, tuy rằng chỉ có năm thanh Thất Long thánh kiếm, nhưng những linh văn này lại có thể tổ hợp cùng một chỗ, trải qua ta phân tích tổ hợp cẩn thận, đạt được một tấm bản đồ không trọn vẹn."
Đông Phương Hinh Nguyệt lấy ra ba mảnh giấy và đặt chúng lại với nhau, ở trên có rất nhiều linh văn rắc rối phức tạp, tuy nhiên mỗi một mảnh giấy đều có một bộ phận có thể kết nối bộ phận của mảnh giấy khác lại cùng một chỗ.
"Vậy ngươi xác định đây chính là một tấm bản đồ như thế nào? Chẳng lẽ ngươi biết đây là nơi nào? Ở trên cũng không biểu thị ra một cái địa điểm nào, không bằng tìm Mộng Nhi các nàng cùng nhau thảo luận đi." Thẩm Tường nói.
"Vừa rồi các ngươi đang vui vẻ với nhau, ta cũng không muốn quấy rầy các ngươi! Hiện tại nha, chúng ta cùng đi xem đi, ta biết sẽ chỉ hướng nơi nào, chỗ đó không nguy hiểm, chỉ có điều trong phạm vi của một cái thế lực." Đông Phương Hinh Nguyệt cười nói.
P/S: Ta thích nào... chương 6