Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1618 - Chương 1618 - Tung Tích Chu Tước

Chương 1618 - Tung tích Chu Tước
Chương 1618 - Tung tích Chu Tước

Đông Phương Hinh Nguyệt lấy ra một tấm bản đồ, đây là bản đồ của Đế Thiên, Thẩm Tường liếc mắt là nhìn ra được.

"Ngươi xem lộ tuyến trên ba mảnh giấy này một chút, cùng với lộ tuyến trên bản đồ này có phải rất giống nhau hay không?" Đông Phương Hinh Nguyệt có chút kích động mà nói.

Thẩm Tường nhìn kỹ, quả nhiên rất giống, hơn nữa còn đều là đường thủy, là một số con sông lớn, đã tồn tại từ trước đây thật lâu, cho nên đến nay cũng không có thay đổi.

"Tuy rằng còn thiếu ba mảnh, nhưng ta cho rằng nơi cuối cùng nhất có lẽ là đầu nguồn của con sông lớn này." Ngón tay của Đông Phương Hinh Nguyệt đặt lên chỉ vào một mảnh sa mạc ở trên bản đồ.

Thẩm Tường nói ra: "Ta chưa bao giờ đi qua nơi này, tuy nhiên ta nghe nói chỗ đó rất thần kỳ, là một đầu nguồn của một con sông lớn, nhưng trong này lại rất hoang vắng, chỗ đó là phạm vi của thế lực nào?"

"Nơi này bây giờ được gọi là Sa Yêu vực, trong sa mạc có rất nhiều Sa Yêu, tuy nhiên thực lực tổng hợp không ra sao cả, chẳng qua số lượng tương đối nhiều, hơn nữa chỗ đó còn xây dựng rất nhiều Sa thành, nhân loại ở bên trong cũng không ít, đầu nguồn là ở trong cấm địa của Sa Yêu tộc, chúng ta chui vào bên trong đó, rồi mới tiến vào bên trong đầu nguồn để tìm tòi hư thực." Đông Phương Hinh Nguyệt nói ra: "Một mình ta cũng có thể hoàn thành, nếu như ngươi có thể theo giúp ta là tốt nhất!"

Đông Phương Hinh Nguyệt rất hy vọng Thẩm Tường có thể đi cùng với nàng ta, hơi quệt mồm, đong đưa cánh tay của Thẩm Tường.

"Có thể trở về trước khi trời sáng không?" Thẩm Tường nhìn vào cửa phòng của Liễu Mộng Nhi và Tiết Tiên Tiên kia.

"Coi như không về được thì các nàng cũng sẽ không ăn dấm, ta là nữ nô của ngươi, đi cùng ngươi là chuyện rất bình thường a, các nàng sớm đã không ngại." Đông Phương Hinh Nguyệt có thâm ý khác mà cười cười.

"Được a, chúng ta trước tiên để lại tin tức ở nơi này." Thẩm Tường lấy ra một khối ngọc phù đưa cho Đông Phương Hinh Nguyệt, để nàng ta ghi lại một số nội dung ở trên đó, nếu như bọn họ không về được thì Liễu Mộng Nhi các nàng cũng biết có chuyện gì xảy ra.

Sau khi Đông Phương Hinh Nguyệt hoàn thành thì bảo Thẩm Tường biến hóa một bộ dung mạo, mà chính nàng cũng tiến hành dịch dung đơn giản, để nàng trông không còn dễ nhìn như trước.

"Ta định ở đây vui vẻ thật tốt với các ngươi mấy ngày rồi mới lại đi làm những chuyện khác, tốt nhất có thể nhanh chóng trở về." Thẩm Tường được Đông Phương Hinh Nguyệt kéo theo, đi ra cái sơn động này.

"Tuy rằng ngươi không thường xuyên trở lại tìm các nàng, nhưng các nàng đều có thể hiểu được tình cảnh của ngươi, các nàng sẽ không trách ngươi." Đông Phương Hinh Nguyệt lấy ra một cái ngọc bài, một đường đi qua rất nhiều kết giới lối vào, đi tới trong một cái quảng trường chứa nhiều cái truyền tống trận.

Đây là truyền tống trận mà Băng Long sơn trang tự xây dựng, thông qua cái truyền tống trận này, Đông Phương Hinh Nguyệt và Thẩm Tường đi tới bên trong Sa thành của Sa Yêu vực.

Vừa mới tới nơi này, Thẩm Tường đã nhíu mày tới, bởi vì nơi này nổi lên bão cát, khắp nơi đều là cát bay mù mịt, ở bên trong đêm tối, trông có vẻ làm gia tăng áp lực hơn.

"Sa thành ngày nay quá đơn sơ đi, vậy mà không có đại trận bảo hộ thành thị, mặc cho bão cát tàn phá bừa bãi." Thẩm Tường oán trách.

Đông Phương Hinh Nguyệt giống như hiểu rất rõ đối với nơi này, lôi kéo Thẩm Tường bước nhanh đi về phía một gian khách sạn, lúc này cách trời sáng còn có mấy canh giờ, khách sạn mở cửa trong đêm không nhiều.

"Hoàn cảnh nơi này tuy rằng rất tồi tệ, nhưng thiên tài địa bảo ở nơi này có rất nhiều, đặc biệt là vật liệu luyện khí thượng đẳng, ngay cả vật liệu luyện khí Thánh cấp cũng từng xuất hiện qua, ta thường xuyên tới nơi này để thu mua vật liệu." Đông Phương Hinh Nguyệt cười nói: "Bão cát này không liên tục, chẳng mấy chốc sẽ ngừng lại."

"Ta bảo Tiểu Lệ Chi và sư phụ ta mang vật liệu luyện khí cho các ngươi, các ngươi đều dùng hết rồi?" Thẩm Tường hỏi: "Nếu như không có, ta sẽ nghĩ biện pháp tìm nhiều cho các ngươi một chút, cả ngày đi ra ngoài tìm vật liệu vậy thì quá vất cả."

"Không vất vả, thu thập tài liệu trân quý, đây cũng là một loại vui thú a!" Đông Phương Hinh Nguyệt lè lưỡi nói: "Chỉ có đôi khi ở phương diện tinh thạch sẽ khá khan hiếm."

"Những vật liệu luyện khí kia của ngươi đều tương đối cao, thích hợp dùng để luyện chế thánh binh thánh khí, tuy nhiên bây giờ không cần nhiều thánh binh như vậy, hơn nữa luyện chế rất tốn sức, chỉ có lúc cần mới có thể đi luyện chế, cho nên còn có rất nhiều sử dụng còn chưa hết đâu." Đông Phương Hinh Nguyệt kéo cánh tay Thẩm Tường, rất thân mật cùng Thẩm Tường ngồi ở trong khách sạn chờ bão cát đi qua.

Thẩm Tường nhéo nhéo mặt của nàng, cười nói: "Nếu như Hương Nguyệt cũng ở đây thì tốt, Hương Hinh Song Nguyệt, các ngươi đôi nữ nô này thật sự là tuyệt phối a."

"Có thể là bởi vì nguyên nhân khế ước chủ phó kia, chúng ta vẫn luôn rất muốn theo ngươi." Đông Phương Hinh Nguyệt dựa vào trên người Thẩm Tường, khẽ nói.

"Hay là ta giúp ngươi giải khai đi!" Thẩm Tường nói ra: "Khế ước chủ phó này có phải rất vướng bận đối với các ngươi hay không?"

"Không được, cứ như vậy rất tốt, có loại liên lụy kỳ diệu với linh hồn của ngươi, ta cảm thấy rất không tệ a." Đông Phương Hinh Nguyệt khẽ cười nói: "Không giống với những nữ nhân khác của ngươi."

Bãi cát ngừng lại, Đông Phương Hinh Nguyệt mang theo Thẩm Tường ra khỏi thành, đi về phía địa bàn của Sa Yêu tộc, từ đằng xa nhìn lại có thể phát hiện có rất ngọn núi rất cao ở đằng trước.

"Những ngọn núi này đều là Sa Yêu dùng từng chút cát một mà xây nên, giống như là mối núi vậy, trải qua rất nhiều năm mới xây dựng nên, rất kiên cố, hơn nữa những thông đạo ở bên trong kia còn cấu thành rất nhiều linh văn, khiến cho những ngọn núi cát này có lực lượng của thiên nhiên phòng ngự, rất thần kỳ, lần trước ta và Mộng Nhi tiến vào bên trong những ngọn núi cát này của bọn họ đã học được rất nhiều thứ." Đông Phương Hinh Nguyệt nói.

Đông Phương Hinh Nguyệt và Liễu Mộng Nhi có quan hệ rất tốt với nhau, tình như tỷ muội, thường xuyên ở cùng một chỗ nghiên cứu các loại trận pháp linh văn và luyện khí, cùng Tiết Tiên Tiên cũng giống như vậy, lúc này Đông Phương Hinh Nguyệt cũng chỉ là mới Hóa Thánh được không bao lâu, không phải rất mạnh, nhưng trình độ ở phương diện trận pháp luyện khí của nàng ta lại rất cao minh.

Thẩm Tường cầm lấy bàn tay ngọc mềm mại kia của Đông Phương Hinh Nguyệt, thả thần lực ra đi dò xét thân thể của nàng, sau khi Đông Phương Hinh Nguyệt cảm ứng được thì nhíu mày, nhưng không chống lại, nàng ta và Thẩm Tường có khế ước chủ bộc, không thể có một chút chống lại đối với Thẩm Tường.

"Ngươi xem cái gì ở trong cơ thể ta?" Đông Phương Hinh Nguyệt hỏi.

"Không có gì, ta chẳng qua là cảm thấy ngươi và Tĩnh Tĩnh không có nhỏ yếu như vậy." Thẩm Tường nói, Đông Phương gia năm đó có quan hệ rất chặt chẽ với Chu Tước, cho nên làm hậu nhân của Đông Phương gia, có lẽ là sẽ không yếu như vậy, thực lực của Tiết Tiên Tiên và Liễu Mộng Nhi bây giờ đã vượt xa hai người bọn họ.

Chu Tước bị Bạch Hổ giết chết, sau đó Bạch Hổ cũng chết đi, tuy nhiên đã trùng sinh, theo lý thuyết loại cường giả cấp bậc Chu Tước này có lẽ cũng có thể trùng sinh mới đúng!

"Nha đầu Tĩnh Tĩnh kia rất thuần chân, không có liều mình tu luyện như vậy, thực lực không phải rất mạnh, cái này rất bình thường, nhưng ngươi năm đó có thực lực tương đương với Mộng Nhi tỷ, nhưng bây giờ lại rơi ở đằng sau nàng ta nhiều như vậy, cho nên ta cảm thấy có chút kỳ quái, ngươi sẽ không để ý tới ta điều tra thân thể của ngươi đi." Thẩm Tường lại nói.

Đông Phương Hinh Nguyệt cúi thấp đầu, hiển nhiên đang suy nghĩ xem có nên nói ra một vài chuyện cho Thẩm Tường biết hay không.

Thẩm Tường hôn lên môi của nàng một chút, cười nói: "Nếu như đây là bí mật của ngươi, ngươi có thể không cần nói cho ta!"

Đông Phương Hinh Nguyệt gật nhẹ đầu: "Ngươi là chủ nhân của ta, ta đối với ngươi có lẽ là không có bất luận bí mật gì mới đúng, ta sẽ nói cho ngươi biết, chờ từ nơi này trở lại hẵng nói, ta cảm thấy nơi này có quan hệ với ta!"

"Hay là chúng ta vừa đi vừa nói đi, Đông Phương gia các ngươi có một số quan hệ với Chu Tước, ta biết chuyện này, Chu Tước năm đó bị Bạch Hổ nổi điên giết chết, hiện tại Bạch Hổ đã sống lại, Chu Tước có lẽ cũng ở bên trong Cửu Thiên." Thẩm Tường nói.

"Ngươi biết thật đúng là không ít!" Đông Phương Hinh Nguyệt khẽ nói, rồi mang theo Thẩm Tường đi vào bên trong một số ngọn núi thấp tương đối bí ẩn, lơ lửng, cố gắng tránh giẫm vào trên cát, để tránh kinh động tới Sa Yêu.

Thẩm Tường đi theo đằng sau Đông Phương Hinh Nguyệt, thấp giọng hỏi: "Ở bên trong ngươi và Tĩnh Tĩnh có một người là Chu Tước trùng sinh?"

Đông Phương Hinh Nguyệt cười khúc khích: "Vậy thì không phải, nếu như là Chu Tước chuyển thế, chúng ta có lẽ là rất mạnh mới đúng, chúng ta chỉ là có được huyết mạch của Chu Tước mà thôi, tổ tiên của chúng ta đạt được sự coi trọng của Chu Tước, cho nên Chu Tước ban cho tổ tiên chúng ta một viên Chu Tước huyết đan, cho nên trong cơ thể chúng ta đều có Chu Tước huyết mạch, để chúng ta vô cùng hưởng thụ."

"Nói như vậy, ngươi càng không phải chỉ có loại thực lực này!" Thẩm Tường nói, Đông Phương Tĩnh không cố gắng theo đuổi cường đại, nhưng thực lực của nàng bây giờ cũng đều là có rất nhiều người không đuổi theo kịp, cho nên thiên phú rất không tệ.

"Sao vậy? Có phải ngươi ghét bỏ chúng ta nhỏ yếu hay không?" Đông Phương Hinh Nguyệt cố ý lộ ra vẻ mặt u oán mà nói.

"Vậy thì không phải." Thẩm Tường cười nói.

Trong khi nói chuyện, bọn họ đã đi tới một ngọn núi cát khổng lồ, ngọn núi này không cao, nhưng bao trùm khu vực rất rộng, như là một một nửa hình tròn đắp lên mặt đất, có thể so với mấy cái thành thị rất lớn.

"Đây là nơi mà Sa Yêu đề phòng nghiêm ngặt nhất." Đông Phương Hinh Nguyệt nói.

"Ta nghe được tiếng nước chảy, đầu nguồn của con sông lớn kia ở ngay chỗ này đi." Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy rất tò mò, đây chính là đầu nguồn con sông lớn kia thì nơi này có lẽ nên là nơi cây cối xanh tươi hoa nở chim hót mới đúng, nhưng lại cả ngày cát bay đá chạy, một chút sức sống cũng không có, xung quanh còn khô cạn như vậy.

Đông Phương Hinh Nguyệt và Thẩm Tường đang trốn trong một hang động bên trong một ngọn núi đá nhỏ, nàng ta đột nhiên hô: "Bão cát sắp tới!"

Đông Phương Hinh Nguyệt vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã nhìn thấy ở bên ngoài hang động đột nhiên hoàn toàn mơ hồ, núi cát to lớn ở đằng trước kia lại là đầu nguồn của bão cát này, cái này thật sự là quá quỷ dị, cát vô cùng vô tận, chính là từ bên trong phun ra ngoài, nhưng tại sao lại là đầu nguồn của một con sông lớn đây?

"Bão cát nơi này rất lợi hại, tốt nhất đừng tới gần, ta nghe nói những hạt cát này đều là một con Sa Yêu Hoàng phun ra ngoài, có thể cảm nhận mọi thứ ở đầu nguồn con sông lớn này, có người tới gần sẽ bị hắn phát hiện, chúng ta tốt nhất đừng kinh động tới hắn." Đông Phương Hinh Nguyệt hiểu rất rõ những chuyện này, hiển nhiên là từng điều tra kín kẽ.

"Hinh Nguyệt, nhân dịp bây giờ nói nguyên nhân trên người ngươi đi, ta vừa rồi lại không phát hiện đan điền trong cơ thể ngươi, không phải ngươi cũng là tu luyện thần đạo chứ, dung nhập đan điền vào bên trong Thần Hải đi." Thẩm Tường hỏi.

"Vậy thì không phải, ta là tu luyện Chu Tước huyết mạch, sau khi ta và Tĩnh Tĩnh tiến vào Hóa Thánh thì mới đổi tu, ở trên cổ tịch trong tộc có nhắc, cho nên đan điền chúng ta dung nhập vào trong huyết mạch, phương thức tu luyện của chúng ta hơi đặc biệt, ở bắt đầu rất chậm chạp, tuy nhiên một khi huyết mạch ổn định lại thì chúng ta sẽ đột nhiên tăng mạnh." Đông Phương Hinh Nguyệt cười đắc ý: "Đến lúc đó nói không chừng ta lại lợi hại hơn so với ngươi."

"Thật ra thì Chu Tước năm đó chỉ là nhục thân bị hủy diệt, thần hồn của nàng vẫn còn, ngươi tu luyện thần đao, có lẽ biết không có nhục thân thì thần hồn còn ở đó, không cần phải tiến hành chuyển thế trùng sinh, chỉ cần tái tạo nhục thân là được rồi."

"Như vậy nàng ta bây giờ thế nào?" Thẩm Tường tò mò hỏi.

"Không biết, ta cảm thấy nàng ta có lẽ là ở Thánh Thủy Thiên Vực, đây chính là sau khi ta và Tĩnh Tĩnh tu luyện Chu Tước huyết mạch, lần lượt xuất hiện một số ký ức truyền thừa." Đông Phương Hinh Nguyệt nói ra: "Đầu nguồn con sông lớn ở trước mắt này, ta cảm thấy rất có thể là lối vào tiến về Thánh Thủy Thiên Vực, Chu Tước mặc dù là Thánh Thú có thuộc tính Hỏa, nhưng nàng ta cần lượng lớn lực lượng sinh mệnh mà nước là khởi nguồn của vạn vật, cho nên ta cảm thấy nàng ta rất có thể ở bên trong!"

P/S: Ta thích nào ... chương 7

Bình Luận (0)
Comment