Thẩm Tường giao một ngàn vạn thánh thạch cho Hồng Hà và Cơ Linh Nhi, một ngàn vạn cân thánh thạch này đối với Hồng Hà và Cơ Linh Nhi mà nói không phải một số lượng nhỏ, nhưng để mua tiên dược cấp cao giá cả tăng vọt thì cũng chỉ có thể miễn miễn cưỡng cưỡng, để các nàng cũng cảm thấy có áp lực không nhỏ, bởi vì chuyện này làm được không dễ dàng, tuy nói trên thị trường là giá tiền này nhưng không phải cứ có tiền là có thể mua được.
Ngay vào lúc Hồng Hà và Cơ Linh Nhi vừa mới đi ra động phủ, lúc đóng cửa đá lại, Thẩm Tường đột nhiên xuyên qua không gian xuất hiện ở bên cạnh các nàng, hơn nữa còn biến thành một nam tử có dung mạo bình thường.
"Ta đi cùng với các ngươi đi, các ngươi có thể ở phương diện biện pháp mua thì mạnh, nhưng ở phân biệt dược liệu thì các ngươi còn không bằng ta."
Thẩm Tường thật ra là lo lắng các nàng có chuyện xảy ra, hiện tại tiên dược cấp cao đều bị Thái Thánh môn khống chế, giá cả tăng vọt gấp đôi thậm chí là gấp mười, cho nên hiện tại rất nhiều người đều sẽ không xuất thủ đi mua sắm, nếu có người đi mua sắm thì chắc chắn sẽ bị chú ý.
Hồng hà và Cơ Linh Nhi đương nhiên rất vui lòng khi đi cùng với Thẩm Tường, Thái Thánh môn tuy rằng sẽ không nháo sự ở Thánh Thú sơn mạch, nhưng muốn làm các nàng khó dễ một chút thì vẫn có thể, có Thẩm Tường đi cùng với các nàng, các nàng không có cái gì quá sợ hãi.
"Bên trong Thánh Thú sơn mạch này cũng có một số thành thị, tuy nhiên không giống những thành thị của nhân loại, bình thường đều là ở bên trong một số ngọn núi lớn mở sơn động, hoặc là ở trên một số đại thụ, chugs ta bây giờ phải đi tới một gốc đại thụ, nghe nói đây là một gốc cổ thụ lớn nhất ở bên trong Thánh Thú sơn mạch, còn là một gốc Thánh thụ, ở trên có thể chưa đựng mấy triệu người cũng không cảm thấy quá chật trội."
Cơ Linh Nhi vừa đi vừa giới thiệu tình huống về Thánh Thú sơn mạch này cho Thẩm Tường.
Hồng Hà nói bổ sung: "Nghe nói chủ nhân của thánh thụ này là một con chim ưng rất lớn, là một trong thập đại Thú Hoàng của Thánh Vực."
Thẩm Tường nhìn về phía trước, muốn nhìn cây Thánh thụ to lớn kia một chút, lại bị một mảng lớn núi cao ngăn cản ánh mắt, khó mà nhìn thấy đại thụ ở đằng xa, huống chi lúc này còn có một lớp sương mù thật mỏng đang nổi lềnh bềnh giữa không trung.
Long Tuyết Di đột nhiên truyền âm cho Thẩm Tường: "Chỗ này của ta có một thanh Bạch Long kiếm, vốn Thiên Long kiếm cũng ở chỗ của ta, chỉ là năm đó được mượn đi, gia hỏa đó giống như chính là con chim lớn, hắn lúc trước từng nói với ta, hắn là tới từ Thánh Vực."
Thẩm Tường không cảm thấy kinh ngạc, Long Tuyết Di ngay cả Thần Cách loại đồ vật trân quý như vậy cũng có thể cho mượn đi, cho người khác mượn Thiên Long kiếm thì cũng không có gì quá ngạc nhiên.
"Đi tới đó thì có thể xác nhận có phải là hắn hay không, không biết gia hỏa này có trả lại cho ta hay không." Long Tuyết Di nói ra: "Gia hỏa này thật không dễ đối phó."
"Ta bây giờ còn thiếu Thiên Long kiếm và Bạch long kiếm là có thể tạp hợp đủ bộ Thất Long thánh kiếm, lại nói Thất Long thánh kiếm này đến cùng là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường hỏi.
"Không biết, tóm lại năm đó Bạch Long kiếm của ta đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh ta, rồi Bạch Long kiếm lại chỉ dẫn ta đi tìm Thiên Long kiếm, lúc ấy sáu tộc Long khác cũng đều giống như ta, được Long kiếm trong tay bọn họ chỉ dẫn đi tìm Thiên Long kiếm, chúng ta còn rất trùng hợp mà gặp nhau, sau đó Thiên Long kiếm được ta đoạt được, ta trở thành Thiên Long đại đế." Long Tuyết Di nói tới việc này thì rất chi là đắc ý.
Thẩm Tường thấp giọng mắng: "Thật vất vả có được đồ vật vậy mà tùy tiện cho người khác mượn!"
Long Tuyết Di hừ nhẹ nói: "Người ta không phải là cho người khác mượn một cách tùy tiện, gia hỏa kia dùng đống lớn Thánh quả tới trao đổi với ta, nếu như ta gặp được ngươi sớm một chút thì còn lâu mới để ý tới con chim hắn, ngươi cho rằng ta không đau lòng những đồ tốt kia sao!"
Thẩm Tường sớm đã đoán được nàng ta là bởi vì tham ăn mới cho người ta mượn Thiên Long kiếm, tuy nhiên bây giờ thực lực của hắn và Long Tuyết Di đều không tệ, muốn thu hồi Thiên Long kiếm lại có lẽ không phải là việc gì khó.
"Tập hợp đủ Thất Long thánh kiếm, không biết sẽ ra sao?" Thẩm Tường cảm thấy rất tò mò đối với chuyện này.
"Ta cũng muốn biết, năm đó lúc sáu đầu Long chúng ta gặp nhau, không chỉ tranh đoạt Thiên Long kiếm, còn phải cướp đi toàn bộ Long thánh kiếm khác, tuy nhiên không thành công, ta chỉ biết là cuối cùng Thanh Long đưa Thanh Long kiếm cho lão Khương." Long Tuyết Di nói.
Lúc Thẩm Tường tiến vào đế mộ, đánh bại một tên linh thể biến thành hắn, đạt được Thanh Long kiếm!
Sau khi vượt qua hơn mười ngọn núi lớn cao vút trong mây, mấy người Thẩm Tường cuối cùng trông thấy thánh thụ cổ xưa này, đứng ở trên đỉnh ngọn núi lớn nhìn tới, tán cây to lớn màu xanh kia như là một cái vòm trời màu xanh vậy, bao phủ một khu vực rộng lớn, cành lá ở trên được chiếu sáng rạng rỡ, lập lóe ráng mây xanh, giống như là vô số Lục Bảo thạch đang phát sáng vậy.
Thẩm Tường đứng ở trên đỉnh ngọn núi cao này, nơi đã ở trên đám mây, đám mây cũng chỉ tới tới giữa ngọn núi lớn, ngọn núi này xem như rất cao, nhưng gốc cây này còn cao hơn, gốc cây này có thân cây thô to giống như chống lên cả bầu trời vậy.
Đám người Thẩm Tường mặc dù ở trên đỉnh núi cũng phải ngước đầu nhìn lên tán cây giống như đã chạm tới bầu trời đầy sao.
"Cao thật!" Sau khi Thẩm Tường ngẩn người, sợ hãi than nói.
"Tất cả mọi người ở phía trên tán cây kia sao? Chúng ta bay lên đi!" Thẩm Tường vừa mới nói xong, Cơ Linh Nhi và Hồng Hà đã vội vàng giữ chặt hắn lại, lo lắng hắn sẽ bay qua.
Hồng Hà vội nói: "Không được bay, nếu muốn lên chỉ có thể thông qua truyền tống trận ở trong thân cây, hơn nữa đó là tán cây cao nhất, cây này tổng cộng có ba tán cây, chúng ta nhiều nhất chỉ có thể đi tới tán cây ở giữa kia."
Cơ Linh Nhi nói ra: "Tán cây ở giữa kia là ở dưới tầng mây, chúng ta xuống núi thì có thể nhìn thấy được."
Thẩm Tường cười nói: "Cây kỳ lạ!"
Thân của cây khổng lồ này giống như một ngôi nhà trên bầu trời, nhánh câu cấu thành tán cây càng vô cùng tho to, mỗi một nhánh cây đều dày như một dòng sông lớn.
Sau khi xuống núi, Thẩm Tường quả nhiên nhìn thấy hai tán cây ở phía dưới cùng nhất, tán cây thấp nhất đại khái cao mấy ngàn trường, tán cây ở giữa kia thì như ẩn như hiện ở bên trong mây mù.
"Tại sao không thể đi lên phía trên cao nhất kia?" Thẩm Tường hỏi.
"Bởi vì Thú Hoàng này ở ngay bên trên, chỗ đó là hang ổ của hắn, nếu như mạo muội tiến lên thì sẽ bị giết chết." Cơ Linh NHi nói, lúc này nàng ta và Hồng Hà đều giữ chặt tay của Thẩm Tường, lo lắng Thẩm Tường sẽ bay lên trên, bởi vì một mặt Thẩm Tường lúc này là không hề sợ hãi, để các nàng rất không yên lòng.
Lúc tới gần thánh thụ này, Thẩm Tường mới phát hiện cây này lại có một cái màn sáng trong suốt được hình thành theo tự nhiên, bảo vệ cả cái cây này sẽ không chịu phá hoại, đương nhiên nếu như tiến hành phá từ bên trong ra thì sẽ bị người quản lý cây này trừng phạt.
"Phía dưới thánh thụ này chắc chắn có không ít đồ tốt." Long Tuyết Di thầm nói: "Khả năng lớn nhất có thể tính chính là ở phía dưới có một cái mỏ quặng thánh thạch có phẩm chất rất cao, khó trách năm đó gia hỏa này mang tới cho ta rất nhiều Thánh quả, mặt cũng không nhăn nhó một chút nào, sớm biết năm đó ta để hắn cho thêm một chút."
Nếu như không gặp được Thẩm Tường, Long Tuyết Di chắc chắn sẽ nhớ thương Thánh quả trên ngọn cây này, hiện tại Thẩm Tường tu luyện Sinh Sát thuật có thể nhanh chóng làm ra rất nhiều Thánh quả, chính nàng cũng lười đi kiếm Thánh quả.
Ở phía dưới thân cây to lớn này, từng cái rễ thô to nhô lên mặt đất, làm cho một hẻm núi dài hẹp xuất hiện trên mặt đất, chỉ là một cái rễ cây nằm ngang trên mặt đất, đã cao hơn nhiều so với những cây bình thường, mấy rễ cây giăng khắp nơi, hình thành rất nhiều hạp cốc lớn, rất hùng vĩ.
P/S: Ta thích nào ... chương 3