Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1633 - Chương 1633 - Ưng Hoàng

Chương 1633 - Ưng Hoàng
Chương 1633 - Ưng Hoàng

Thân cây trước mặt có một cái khe hở rất nhỏ bé, nhìn qua giống như được hình thành một cách tự nhiên, nhìn từ đằng xa trông rất nhỏ bé, nhưng khi tới gần thì ngay cả một con cự Long chui vào cũng thừa sức.

Thẩm Tường mơ hồ cảm thấy thánh thụ này đã rất tiếp cận với thần thụ trong truyền thuyết, Địa Tâm thần thụ hắn gặp được ở dưới Địa Tâm kia không có khổng lồ giống như cây này, tuy nhiên khí tức hai cây này phát ra để hắn cảm thấy rất giống nhau.

Ở bên trong cái khe nứt ở thân cây kia lúc nyà có rất nhiều người đang ra ra vào vào, trong đó có một số là Thánh Thú hóa hình, chỉ có điều nhân loại còn nhiều hơn so với Thánh Thú, điều này để người ta cảm thấy có chút kỳ quái, nhân loại ở bên trong Thánh Thú sơn mạch này nhân loại còn nhiều hơn so thú loại.

Hồng Hà và Cơ Linh Nhi hết sức quen thuộc đối với nơi này, các nàng mang theo Thẩm Tường nhanh chóng tiến vào quảng trường truyền tống rộng lớn ở bên trong thân cây.

Truyền tống trận ở nơi này là miễn phí, bởi vì toàn bộ năng lượng nơi này là do cây Thánh thụ này phát ra, điểm này để Thẩm Tường cảm thấy rất không tệ, phải biết sau khi rất nhiều thế lực lớn chưởng khống một cái khu vực, ở chỗ đó thu lấy phí tổn truyền tống giống như là ăn cướp trắng trợn vậy.

Ba người Thẩm Tường bọn họ thông qua truyền tống trận đi tới trên một nhánh cây thô to, trên nhánh cây này chính là một cái thành thị cỡ nhỏ, có thể chứa khoảng hơn mười vạn người, nhánh cây thẳng tắp mọc nghiêng, liếc mắt là có thể nhìn thấy điểm cuối cùng, ở giữa nhánh cây thô to này là một cái đường cái rộng rãi, hai bên đường cái tuy rằng kiến tạo lượng lớn kiến trúc, những vẫn cho người một loại cảm giác rất phẳng rất rộng rãi.

Trên tán cây thứ hai của cây thánh thụ này có rất nhiều nhánh cây, nhưng cũng không phải là chỗ nào cũng có thể xây dựng thành thị, bình thường đều cách một đoạn khoảng cách mới có thể có thành thị.

"Xem ra có rất nhiều nhánh cây đi!" Thẩm Tường thấp giọng nói, liếc mắt là có thể nhìn thấy tòa nhà cuối cùng, mà loại nhánh cây rất dài kia, là không nhìn thấy điểm cuối.

"Loại nhánh cây thô ngắn này mới ổn định, chúng ta muốn mua dược liệu thì trước tiên cần phải tìm một người ở chỗ này." Hồng Hà truyền âm cho Thẩm Tường, lúc này nàng ta và Cơ Linh Nhi đều trở nên rất cảnh giác, các nàng đã dịch dung qua, các nàng bây giờ còn bị truy nã, coi như ở Thánh Thú sơn mạch này, nếu như thân phận bại lộ thì cũng sẽ có rất nhiều phiền phức.

Tâm tư Thẩm Tường bây giờ đều đang treo ngược trên tán cây cao nhất kia, bởi vì nơi đó có một đầu Thú Hoàng, Thiên Long kiếm của Long Tuyết Di có thể là ở chỗ này, hiện tại Long Tuyết Di đã thi triển Thần Du Cửu Thiên di dò xét.

"Nếu như muốn lên tầng cao nhất, cần phải làm thế nào?" Thẩm Tường truyền âm cho Cơ Linh Nhi và Hồng Hà, để thân thể mềm mại của hai nữ nhân này run lên.

"Đấy chính là hang ổ của Ưng Hoàng, theo truyền thuyết thì ở trên là nơi kết quả, kết xuất tới đều là thánh quả, ngươi cảm thấy ngươi có thể đi lên một cách dễ dàng không? Trừ khi Ưng Hoàng mời, bằng không đừng nghĩ!" Hồng Hà nói.

"Yên tâm, ta chỉ là hỏi một chút mà thôi!" Thẩm Tường trông thấy hai nữ này lo lắng như vậy thì cười cười, tiếp tục đi theo đằng sau hai nữ, đi về phía một tòa tháp gỗ cao năm tầng.

Kiến trúc nơi này quy định chỉ được dùng gỗ, tài liệu khác đều không cho phép.

"Ưng Hoàng? Có lẽ không sai, gia hỏa đó chính là một con Ưng..." Long Tuyết Di nói ra: "Trong ấn tượng, gia hỏa đó là một con Ưng lông xanh rất kỳ lạ."

"Lông vũ màu xanh, đây quả thật là rất hiếm thấy a!" Thẩm Tường hỏi: "Ngươi dò xét được gì không?"

"Không dò xét được, ở phía trên cao nhất kia có kết giới tự nhiên quá mạnh, khó mà phá được, nếu như ngươi dùng xuyên qua không gian thì có lẽ là có thể." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường bây giờ còn chưa định hành động, bởi vì Long Tuyết Di còn chưa hiểu rõ con ưng long xanh kia, cũng không thể khẳng định Thiên Long kiếm còn ở trong tay con ưng lông xanh kia, coi như ở đây, con ưng lông xanh kia khả năng sẽ trốn nợ rồi ra tay đánh nhau.

Cho nên, ở trước khi còn chưa dò xét rõ ràng, Thẩm Tường sẽ không đi mạo hiểm.

Thực lực của hắn bây giờ cũng không yếu, nếu như lại mượn nhờ lực lượng của Long Tuyết Di thì càng đáng sợ hơn, coi như đối mặt Thú Hoàng, đánh không lại thì vẫn có thể bảo mệnh.

"Đến nơi, tiếp theo giao cho chúng ta là được rồi, nếu như phải đánh nhau gì đó thì ngươi tới đi!" Cơ Linh Nhi truyền âm với Thẩm Tường.

Lúc này bọn họ đã đi tới trức cửa tháp bằng gỗ kia, Thẩm Tường gật nhẹ đầu rồi đi theo đằng sau hai nữ bước vào trong cửa, ở trong khoảnh khắc khi bọn họ vừa bước vào trong cửa thì có mấy cố khí tức cường giả lập tức đánh tới, dò xét qua lại trên người bọn hắn, đây là bởi vì thực lực của bọn hắn tương đối mạnh cho nên dẫn tới sự chú ý của một số thủ hộ giả cường đại trong tháp.

"Hai vị khách quý mời vào bên trong!" Một lão giả mỉm cười đi tới, rất khách khí mà nói với Hồng Hà và Cơ Linh Nhi, mà Thẩm Tường trong mắt hắn cũng chỉ là một tùy tùng mà thôi, bởi vì từ khí tức tới xem, Hồng Hà và Cơ Linh Nhi rất cường đại.

Địa vị của nữ tử vốn không cao, có thể cường đại như vậy, nói rõ tương đối có địa vị, coi như nam tử, đạt được thế lực lớn bồi dưỡng trọng điểm cũng khó có được loại thực lực như Hồng Hà và Cơ Linh Nhi.

Hồng Hà và Cơ Linh Nhi chỉ khẽ gật đầu, đi về phía một cánh cửa, mang theo Thẩm Tường đi tới một gian phòng khách xa hoa.

Hồng Hà cùng Cơ Linh Nhi chỉ là khẽ gật đầu, liền đi hướng một cánh cửa, mang theo Thẩm Tường đi tới một gian xa hoa phòng khách.

"Xin chờ một chút, đại chưởng quỹ chẳng mấy chốc sẽ đi tới." Lão giả này nói xong, phất phất tay, ra hiệu hai thiếu nữ yêu mị châm trà đổ nước cho mấy người Thẩm Tường, rồi mới rời khỏi phòng khách.

Thẩm Tường quan sát hai thiếu nữ quyến rũ này một chút, phát hiện đằng sau các nàng đều có đuôi có lông mượt mà trắng như tuyết, hắn suy nghĩ một chút thì biết đây là hai con hồ ly, khó trách tuổi còn trẻ mà đã có dáng dấp quyến rũ như vậy.

Chẳng mấy chốc, đại chưởng quỹ trong miệng lão giả kia đã tới, lại là một thiếu niên, thiếu niên này mặc bộ quần áo trắng như tuyết, với một bím tóc dài rủ xuống trước ngực, cùng với khuôn mặt trắng nõn đẹp trai, để cho người ta có một loại ảo giác cho rằng hắn là nữ tử.

Đại chưởng quỹ của tòa tháp này lại là một thiếu niên khó phân biệt là nam hay nữ, trong lòng Thẩm Tường có chút kinh ngạc, mà Hồng Hà và Cơ Linh Nhi lại không cảm thấy cái gì.

Thiếu nhiên chờ hai thiếu nữ hồ ly này xử lý xong nước trà thì khẽ nói: "Các ngươi đi xuống đi!"

Sau khi hai thiếu nữ hồ ly rời khỏi, thiếu niên kia cười nhạt với Hồng Hà và Cơ Linh Nhi, loại nụ cười này có chút gian trá, để Thẩm Tường khó chịu trong lòng.

Lúc này thiếu niên này nhìn vào Thẩm Tường, nhíu mày: "Ngươi còn không đi xuống sao?"

Cơ Linh Nhi hừ lạnh một tiếng: "Thanh Vương, người của ta còn chưa tới lượt ngươi sai sử đi!"

Trông thấy loại thái độ này của Cơ Linh Nhi, tên thiếu niên gọi là Thanh Vương này trong lòng hơi tức giận, vẻ mặt hơi lạnh lẽo: "Các ngươi đã tới tìm ta nói chuyện làm ăn, ít nhất phải tôn trọng ta một chút, chẳng lẽ không thể dùng dung mạo của mình sao?"

Thẩm Tường đã nhìn ra, Hồng Hà và Cơ Linh Nhi quen biết Thanh Vương này, hơn nữa còn có chút khúc mắc!

"Chúng ta cũng không phải tới tìm ngươi, chúng ta là tìm ông chủ của nơi này, ngươi chẳng qua là chưởng quỹ mà thôi, phách lối cái gì?" Cơ Linh Nhi đột nhiên tức giận để Thẩm Tường có chút không hiểu, mà Hồng Hà vẫn luôn trầm ổn vậy mà cũng không ngăn cản Cơ Linh Nhi.

Long Tuyết Di cười nói: "Thanh Vương này chẳng qua chỉ là một con ếch xanh lớn, thực lực có chút, nhưng quả thực không có cái gì có thể phách lối!"

Hồng Hà bình tĩnh nói ra: "Đây chính là làm ăn ngàn vạn cân thánh thạch, ngươi vẫn là nhanh gọi ông chủ của các ngươi tới đi!"

Ngàn vạn cân thánh thạch thế nhưng là một con số lớn, cho dù là đại chưởng quỹ có thực lực cường đại cũng không làm chủ được!

"Hừ, các ngươi cũng đừng cho rằng ở Thánh Thú sơn mạch thì an toàn, càng đừng tưởng rằng có chút thánh thạch thì không coi ai ra gì, chờ đó cho ta!" Thanh Vương cắn răng nghiến lợi nói xong thì dẫn theo tức giận rời khỏi sảnh đón khách này.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment