Thẩm Tường lại một lần nữa tránh né Lôi Đế và một đám Thánh Tôn truy sát, từ Đông Hải đi tới Bắc Hải, mới vừa tới Bắc Hải không bao lâu thì đã cảm ứng có Thánh Tôn đang ở gần.
"Chỉ có một gia hỏa!" Thẩm Tường vừa nghĩ tránh đi, nhưng không cảm ứng được khí tức của Thánh Tôn khác, mà kề gần đây chỉ có một cỗ khí tức.
"Muốn xử lý hắn hay không?" Long Tuyết Di cười nói: "Chỉ có một tên, coi như ta không xuất thủ, ngươi dùng kỳ độc thái cổ có lẽ là có thểm cầm xuống được tên gia hỏa này!"
Thẩm Tường nở ra nụ cười âm hiểu: "Rất lâu không dùng, ta gần như bị quên."
Hắn lấy ra một cái hộp ngọc được đóng gói một cách tinh vi, sau khi mở ra, bên trong có rất nhiều hạt tròn nhỏ bé trong suốt, đây đều là kỳ độc Túy Thần được tinh luyện mà thành, mà ở một bên thì là viên thuốc nhỏ trong suốt, là luyện chế Ma Hủ Tử Khí mà thành.
Đối với Luyện đan sư mà nói, luyện lượng lớn chất độc thành nhỏ như viên đan này là chuyện rất dễ dàng, chứ đừng nói là Thẩm Tường, tinh luyện loại kỳ độc thái cổ thành viên đan này, trong đó ẩn chứa độc tính có thể tưởng tượng được, tuy nhiên Thẩm Tường cảm thấy đối phó một tên Thánh Tôn còn có chút không đủ.
"Ít ra cần mười mấy viên mới có thể đánh ngã đi!" Thẩm Tường nhanh chóng ném hơn mười viên đan loại trong suốt này vào bên trong Viêm Long bảo lô, hắn cứ như vậy lơ lửng ở không trung trên mặt biển, luyện chế kỳ độc Túy Thần này, dung luyện hơn mười viên thành một viên nhỏ, thuận tiện cho việc hạ độc.
Chẳng mấy chốc thì hắn đã xong, Thánh Tôn kia tới cần một chút thời gian, đầy đủ để hắn luyện mấy lượt.
Không bao lâu, Ma Hủ Tử Khí và Túy Thần kỳ độc đều được hắn nhanh chóng luyện chế ra mấy viên.
Thánh Tôn kia đã đi tới, là một lão giả đầu hói, nhìn rất già nua, nếp nhăn trên mặt có từng lớp từng lớp, sắp chen chết mũi miệng mắt trên mặt.
"Ngươi chính là Thẩm Tường? Đa tạ ngươi, có thể để cho ta được một cái Thần Cách." Lão giả này hết sức kích động, hắn trông thấy Thẩm Tường thật giống như cho là mình sẽ lập tức có thể có được Thần Cách vậy.
Lúc lão giả này nói chuyện, xung quanh Thẩm Tường đột nhiên tràn ngập khói đen, chỉ là trong chớp mắt đã bị những khói đen này bao khỏa tới rất chặt , hắn chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng xung quanh mình đều là khói đen dày đặc hình thành bức tường, chỗ chết người nhất chính là, nhưng khói đen này có một cỗ mùi rất gay mũi, khiến hắn thiếu chút nữa thì nôn mửa.
Thẩm Tường lập tức phong bế khướu giác của chính mình, chuyện để hắn cảm thấy ghê tởm nhất đã xảy ra, bức tường khói đen hình thành đang vây quanh hắn đột nhiên nhỏ dần vào, hắn vội vàng phóng xuất ra một cái Trấn Ma khí trận bao phủ thân thể lại, nhưng những khói đen quỷ dị này vậy mà trực tiếp xuyên thấu qua Trấn Ma khí trận, nhanh chóng dính vào trên người của hắn, từ cái mũi, lỗ tai, con mắt của hắn chui vào trong cơ thể hắn, chỉ trong nháy mắt, một đám khói đen lớn tiến vào trong thân thể Thẩm Tường.
Thẩm Tường lúc này, thất khiếu (gồm hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng) phun trào ra những khói đen kia, trông rất đáng sợ.
"Ha ha, ngươi nhất định phải chết, coi như Thần Minh xuất hiện cũng không thể giải loại độc này." Lão giả đầu hói kia cười lên ha hả, hắn cảm thấy mình thật sự quá lợi hại, đám người Lôi Đế năm lần bảy lượt đều không đối phó được Thẩm Tường, hắn ở trong khoảng thời gian vừa đối mặt đã có thể cầm xuống.
"Đây là độc gì? Kỳ độc thái cổ sao?"
Thẩm Tường nhân dịp này sử dụng lực lượng không gian, thông qua phương thức xuyên qua không gian đưa một viên Túy Thần Kỳ Độc đan đã được tinh luyện, rất bí ẩn để vào trong cổ họng của lão giả đầu hói này, trong lúc lão giả đầu hói cười to, căn bản không cảm nhận được viên đan này tiến vào trong cổ họng của hắn.
"Kỳ độc thái cổ? Đó là thứ lỗi thời, không lợi hại bằng độc mới lạ này..." Lão giả đầu hói chưa nói xong thì đã cảm thấy có cái gì không đúng, lời nói vừa rồi của Thẩm Tường rất tinh thần, không có dấu hiệu trúng độc.
Thẩm Tường cười nói: "Thật sao?"
"Không có khả năng, ngươi làm sao lại không có việc gì?" Lão giả đầu hói kinh ngạc không thôi, ngay vào lúc hắn muốn thả ra khói độc lần thứ hai thì lại cảm nhận được thân thể của mình có chút như nhũn ra, không sử dụng được thần lực, làm một tên Thánh Tôn cường đại, thần lực chính là thực lực bảo hộ, cũng không phải Thánh Tôn nào cũng có được nhục thân cường đại.
Coi như có được nhục thân cường đại, đối mặt loại tiến công này của Túy Thần kỳ độc thì vẫn chỉ có nước quỳ.
"Thân Thể có phải rất mềm hay không? Hắc hắc!" Thẩm Tường cười nói: "Vừa rồi ngươi dính phải Túy Thần kỳ độc ở bên trong kỳ độc thái cổ xếp hạng không quá cao trong hàng ngũ kỳ độc thái cổ, mặc dù không lợi hại bằng loại kỳ độc mới kia của ngươi, nhưng muốn hạ độc được ngươi vẫn đầy đủ."
"Ngươi ... ngươi hạ độc vào lúc nào?" Toàn thân lão giả hói đầu này lập tức ứa ra mồ hôi lạnh, mất đi chưởng khống đối với thần lực thì hắn chính là một thứ cặn bã, đối mặt Thẩm Tường có được Thanh Long Đồ Ma đao, hắn chỉ có một con đường chết.
Thẩm Tường lấy ra một cái phi bàn để lão giả mất đi lực lượng rơi vào trên phi bàn!
"Kỹ xảo hạ độc của ngươi không cao minh chút nào, hạ độc có lẽ phải lặng yên không một tiếng động, không được để đối phương phát hiện." Thẩm Tường cười nói, nhìn dáng vẻ của hắn cũng không vội giết.
Đúng là như thế, lão giả đầu hói này mới càng sợ hãi hơn, lúc này hắn chỉ hy vọng Thẩm Tường dứt khoát một chút, một đao chém rụng hắn.
"Ngươi có thể tới giết ta nhanh như thé, là bởi vì ở gần đây có một tên Địa Ngục Ma Sứ đi!" Bàn tay của Thẩm Tường đã đặt ở trên đầu trọc của lão giả, bắt đầu vận chuyển Nhiếp Hồn ma chú, tìm kiếm trí nhớ của hắn.
Lão giả đầu hói lập tức đau nhức quát lên, lúc tỉnh táo mà bị sử dụng Nhiếp Hồn ma chú tìm kiếm ký ức thì đó là một chuyện rất đau khổ, thật giống như linh hồn của mình bị người lột ra vậy.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã biết những thứ có liên quan với Địa Ngục Ma Sứ kia, đúng là ở bên trong Bắc Hải này.
"Hắc hắc, ngươi bây giờ có thể yên tâm mà chết đi." Thẩm Tường dùng lực lớn bóp đầu của lão giả, đồng thời thi triển Nhiếp Hồn ma chú, vận chuyển Thôn Phệ ma công, thôn phệ thần hồn cường đại của đối phương!
"A ... Thần hồn của ta, cái tên vương bát đản nhà ngươi ..." Lão giả này rống giận.
"Ngươi thật sự cho rằng bán linh hồn cho Địa Ngục Ma Đế thì sẽ không phải chết phải không? Hiện tại ta để ngươi ngay cả hồn phách cũng không còn!" Thẩm Tường ở trong quá trình thôn phệ, cảm nhận được một cỗ lực cản, đây là lực lượng của Địa Ngục Ma Đế.
Lần trước lúc hắn giết chết Giang Thập Kiếm, đã để cho linh hồn của đối phương chạy mất, lần này hắn tuyết đối sẽ không để lão giả này tiến vào Địa Ngục.
"Chết đi!" Thẩm Tường vận chuyển toàn lực Nhiếp Hồn ma chú và Thôn Phệ ma công, sử dụng tới cực hạn, thôn phệ thần hồn của lão giả này từng chút xíu một.
Một lát sau, đầu của Thẩm Tường có chút đau nhức, Thần Hải của hắn ruy rằng rất mạnh, nhưng thôn phệ một cái thần hồn cường đại như vậy vẫn là bị trướng căng.
"Phải luyện hóa nhanh lên môt chút mới được!" Thẩm Tường ném thi thể của lão giả kia vào bên trong Trấn Ma thần tháp nuôi nấng Địa Ngục Bức Vương kia, hắn định vỗ béo Địa Ngục Bức Vương này rồi sau này lại luyện hóa.
Thần hồn được thôn phệ tiến vào, vừa mới tiến vào Thần Hải không bao lâu vậy mà đã bị thần cách ở bên trong hấp thu, Thẩm Tường nhìn kỹ, phát hiện sau khi thôn phệ đạo thần hồn này vậy mà luyện hóa một cách nhanh chóng khiến cho Thần Cách của hắn sáng lấp lánh dâng trào ra từng đợt thần lực tinh thuần, làm lớn mạnh Thần Hải của hắn!
"Thần Cách này lợi hại như vậy? Trong nháy mắt đã luyện hóa!" Thẩm Tường sợ hãi than nói: "Ta căn bản không cần vận chuyển Cửu Chuyển Long Thần quyết đi!"
"Thần cách vốn chỉ là thông qua công pháp ngưng tụ mà thành, bản thân hắn chính là công pháp trí tuệ, sau khi hấp thu, có thể tự động vận chuyển, không cần ngươi quan tâm." Long Tuyết Di cười nói: "Nếu như ngươi thôn phệ nhiều thần hồn một chút, nói không chừng ngươi có thể để cho Thần hồn của ngươi trở nên mạnh hơn, tới lúc đó khả năng thoát khỏi nguyền rủa mà Địa Ngục Ma Đế hạ xuống trên người ngươi."
P/S: Ta thích nào ... chương 2.