Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1659 - Chương 1659 - Trân Châu

Chương 1659 - Trân Châu
Chương 1659 - Trân Châu

Đám Thánh Thú này trở về từ cõi chết, trong lòng rất cảm kích, tuy nhiên Thẩm Tường hỏi một câu như thế, một số Thánh Thú cũng không nỡ bỏ những thứ yêu thích, Thẩm Tường nhin ra một mặt khó xử của một số Thánh Thú, điều này làm cho hắn có chút thất vọng.

Bên trong đám Thánh Thú nhiều như vậy, vẫn có người thật sự cảm kích, một lão giả đi tới, đưa cho Thẩm Tường một hộp gỗ nhỏ, nói ra: "Đây là Ngọc Thần Linh Chi, có lẽ là Tiên dược thất phẩm!"

Lão giả lấy Ngọc Thần Linh Chi ra, chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, xinh đẹp như được điêu khắc ra từ ngọc trắng vậy, tản mát ra ánh sáng trắng nhu hòa.

"Không sai, đây là Ngọc Thần Linh Chi có thể chế ra Ngọc Hồn đan." Thẩm Tường rất vui vẻ, cảm thấy không uổng phí cứu những Thánh Thú này, Ngọc Thần đan xem như là một loại Tiên đan thất phẩm hiếm có, coi như một số lão Đan Tiên khả năng cũng không biết sự tồn tại của loại đan này, bởi vì đó cũng không phải Tiên đan thường gặp.

"Xin chờ chốc lát, ta chỉ là ghi chép dáng vẻ một chút, chẳng mấy chốc thì có thể trả cho ngươi." Thẩm Tường đưa Ngọc Thần Linh Chi cho Long Tuyết Di, Long Tuyết Di tiến vào bên trong U Dao giới, dùng những linh dịch kia nhanh chóng phục chế Ngọc Thần Linh Chi, đây cũng chỉ trong khoảng thời gian một lát.

Lúc alxo giả kia lấy ra, đã quyết định muốn tặng cho Thẩm Tường làm đáp tạ, không nghĩ tới Thẩm Tường thật sẽ trả lại cho hắn.

Lúc nhận lại Ngọc Thần Linh Chi, lão giả cũng không phát hiện Ngọc Thần Linh Chi đã được sao chép, coi như Phùng Vũ Khiết loại Đan Thánh này cũng khó mà phát giác ra được.

Có Ngọc Thần Linh Chi, mục tiêu luyện đan tiếp theo của Thẩm Tường đã được giải quyết, chỉ có điều bây giờ để hắn phiền lòng chính là Địa Ngục Ma Đế truy nã hắn, mang tới cho hắn rất nhiều chuyện phiền toái.

"Người truy sát ta chẳng mấy chốc sẽ tới, các vị vẫn là nhanh chóng rời khỏi chỗ này đi, ta lo lắng sẽ liên lụy tới các ngươi." Thẩm Tường nói.

Những Thánh Thú này tuy rằng có thể sống sót nhiều năm ở bên trong Cửu Linh Thiên Hải nguy hiểm này, nhưng đối mặt với nhân loại Thánh Tôn cường đại, bọn họ rất nhỏ yếu, rất sẽ dàng sẽ bị tóm tới.

Nghe thấy Thẩm Tường nói như vậy, thi nhau nói lời tạm biệt với Thẩm Tường, thi nhau cảm kích một lần nữa, sau đó vội vàng rời khỏi chỗ này, chỉ có mấy nữ tử đi theo Long Tuyết Di ở lại.

Trân Châu quân vương là Trân Châu hóa thành, tên cũng gọi là Trân Châu, ba nữ tử khác, trong đó có hai bởi vì là thú biển, không thể rời khỏi nước quá lâu cho nên tiến vào U Dao giưới cũng không thích hợp, cho nên Long Tuyết Di chỉ có thể để các nàng rời đi.

Hiện tại, ngoại trừ Trân Châu ra, còn có một con Khổng Tước trắng lưu ở bên cạnh Long Tuyết Di.

Bạch Khổng Tước là một cô gái xinh đẹp khuôn mặt có chút tròn, bên trong mái tóc dài kẹp lấy lông Khổng Tước màu trắng làm trang trí, rất xinh đẹp, trên người mặc một chiếc váy trắng, cũng có một số lông màu trắng, nụ cười của nàng rất ngọt ngào.

Ánh mắt dò xét của Thẩm Tường khiến nàng ta có chút ngượng ngùng đỏ cả khuôn mặt, đối với Thẩm Tường, trong lòng nàng ta còn có sự kính nể, bởi vì Thẩm Tường là một cường giả để nàng ta ngưỡng vọng.

"Thẩm đại ca, ta là Khổng Bạch Linh ... rất cảm tạ ngươi đã cứu ta." Khổng Bạch Linh nhỏ giọng nói, khuôn mặt có chút đỏ, rất xấu hổ, thật giống như lần đầu tiên nói chuyện với nam nhân vậy.

Mà Trân Châu quân vương thì lại khác biệt, mặc dù có dáng vẻ thiếu nữ, nhưng mặt mũi tràn đầy nụ cười hào sảng, nói với Thẩm Tường: "Sau này có chỗ nào giúp được thì lên tiếng là được rồi."

Thẩm Tường cười cười xoa đầu của Trân Châu và Khổng Bạch Linh, ôn hòa nói ra: "Ta là từ thế giới Cửu Thiên tới, sau này các ngươi cần phải cùng chúng ta trở về thế giới Cửu Thiên, sẽ rời xa nơi này, các ngươi có bằng lòng hay không?"

"Bằng lòng, dù sao ta rời khỏi nước cũng không sao." Trân Châu nói rất thẳng thắn.

"Không sao, chỉ cần đừng để một mình ta ở lại chỗ này là được rồi, ta sợ cô đơn." Khổng Bạch Linh ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt xinh đẹp kia giống như rất cẩn thận nhìn vào Thẩm Tường, trông thấy mặt mũi Thẩm Tường tràn đầy nụ cười tà mị, mặt nàng đỏ lên vội vàng cúi đầu xuống.

Thẩm Tường vẫn là lần đầu nhìn thấy nữ tử thẹn thùng như vậy, hắn cảm thấy Khổng Bạch Linh chắc chắn là rất khi gặp người sống.

"Đi nhanh đi, nơi này có một tên Địa Ngục Ma Sứ bị tóm, Địa Ngục Ma Sứ khác chẳng mấy chốc có thể phát hiện ra, tới lúc đó không biết sẽ có gia hỏa lợi hại nào chạy tới nơi này." Long Tuyết Di nói xong, cũng không hỏi Trân Châu và Khổng Bạch Linh đã đưa các nàng vào bên trong U Dao giới.

Nếu như là mấy tên Địa Ngục Ma Sứ tới, Thảm Tường ngược lại không có gì phải sợ hãi, nhưng nếu như là loại cường giả như Lôi Đế mà tới, phong tỏa không gian, lại vây công hắn, chỉ sợ hắn sẽ gặp phải phiền toái.

Thẩm Tường trực tiếp từ Bắc Hải chạy tới bên trong Nam Hải, hắn bây giờ cũng không dám đi nơi có người, bởi vì những nơi đó đều có truyền tống trận, người đuổi giết hắn chẳng mấy chốc thì có thể tới.

"Bạch Linh, Trân Châu, các ngươi biết hòn đảo nào có Tiên dược cấp cao không?" Thẩm Tường trò chuyện với hai nữ ở bên trong U Dao giới.

Các nàng nghe được giọng nói của Thẩm Tường truyền tới cũng không cảm thấy kỳ lạ, bởi vì Long Tuyết Di đã giải thích chỗ này qua với các nàng.

"Ta trước kia thì có biết, chỉ có điều về sau chỗ đó đã được người tìm tới, Cửu Linh Thiên Hải này còn quá nhỏ, nhiều năm qua như thế, nhiều nhân loại mạnh mẽ như vậy tới tìm kiếm Tiên dược, rất nhiều hòn đảo đều đã được tìm thấy." Trân Châu hít một tiếng.

"Hòn đảo ta bảo vệ trước kia, ở trên có, chỉ có điều bị một tên trưởng lão của Thái Thánh môn cướp đi, mệnh ta lớn nên mới chạy thoát." Khổng Bạch Linh là Thánh Thú sống ở trên đảo, rất ít rời khỏi hòn đảo nhỏ của nàng.

"Bạch Linh, sau này ta sẽ dẫn ngươi đi một nơi tốt, ở nơi đó sẽ có rất nhiều tỷ muội thật tốt, rốt cuộc không cần phải sợ Thái Thánh môn." Long Tuyết Di cười hì hì mà nói, nàng ta là muốn đưa Khổng Bạch Linh vào Bách Hoa cung, trong Bách Hoa cung có rất nhiều nữ tử mà nàng ta xem trọng, nàng ta rất hy vọng trông thấy Bách Hoa cung càng ngày trở nên càng mạnh hơn.

"Trân Châu, ngươi mới vừa nói Cửu Linh Thiên Hải này còn quá nhỏ? Vậy đâu mới tính là biển lớn?" Thẩm Tường hỏi.

"Đương nhiên là vùng biển vô tận của Thánh Thủy Thiên Vực!" Trân Châu hùng tâm tráng chí nói ra: "Mục tiêu trước đó của ta chính là muốn đi Thánh Thủy Thiên Vực nhìn xem, chỉ có điều phải tiến hành xuyên qua không gian, phải có thực lực rất cường đại mở ra con đường không gian không ổn định, còn sẽ đứng trước nguy hiểm rất lớn."

Muốn từ một cái Thiên Vực vượt qua tới một cái Thiên Vực khác, đừng nói là Trân Châu loại Thánh Thú cấp bậc này, coi như Thánh Tôn cũng không thể tiến về dễ dàng như vậy.

Nhưng là Thẩm Tường lại khác, chỉ cần hắn đi qua chỗ đó, hắn hơi tiêu hao một chút thần lực thì có thể nhanh chóng mở ra một cái thông đạo có không gian ổn định tiến về đó.

"Thánh Thủy Thiên Vực sao? Ta ngược lại từng đi qua một lần, tuy nhiên không ở lại đó bao lâu!" Hai mắt Thẩm Tường đột nhiên tỏa sáng, hiện tại hắn đã có Ngọc Thần Linh Chi Tiên dược thất phẩm, hắn có thể tạm thời không ở lại bên trong Thánh Vực này, có thể đi tới Thiên Vực khác tránh một chút, dù sao hắn có thể tự do đi qua lại các Thiên Vực khác nhau.

"Thật? Ngươi thật đi qua Thánh Thủy Thiên Vực sao?" Trân Châu lập tức kích động lên: "Có thể nói với ta một chút về chuyện chỗ đó hay không? Ta từ nhỏ đều chỉ nghe nói mà thôi, đám lão gia gia nói về Thánh Thủy Thiên Vực với ta đều có các cách nói khác nhau, có thể là bọn họ nói bừa."

Thẩm Tường cười nói: "Ở nơi đó không có gì để nói, một vùng nước lớn, thi thoảng sẽ có một số đảo nhỏ, thú biển bên trong có lẽ là rất lớn."

"Thẩm đại ca, còn có thể nói thêm một chút không? Ví dụ như hương vị nước biển, màu sắc nước biển, sâu bao nhiêu..."

"Tiểu nha đầu, ta không hiểu rõ đối với chỗ đó lắm, nếu như ngươi muốn biết, ta dẫ ngươi đi xem chẳng phải sẽ biết sao?" Thẩm Tường cười nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 1... Tết lắm việc quá, các đạo hữu thông cảm :))

Bình Luận (0)
Comment