Dùng loại lông có độc này làm thành cây quạt, ở trong lúc chiến đấu, quạt ra gió nói không chừng đều chứa kịch độc, nghĩ thôi cũng làm người không rét mà run.
"Cái này không tốt lắm đâu, cái này dù sao cũng là kỳ độc, bình thường ta đều luyện thành châm nhỏ." Khổng Bạch Linh lấy ra một cái hộp nhỏ, bên trong đều là từng cây châm rất nhỏ trong suốt như thủy tinh.
Trông thấy những cây châm này, Thẩm Tường giật mình trong lòng, Khổng Bạch Linh nhìn thẹn thùng yếu đuối, ai ngờ nàng ta lại là một cao thủ dùng độc! những Thủy Tinh châm trong tay nàng, đều là kỳ độc luyện thành, bị dính vào mà không có giải dược thì sẽ biến thành một bức tượng đá vĩnh cửu.
"Ta chỉ nói đùa!" Thẩm Tường cất lông vũ đi, nhìn vào Thủy Tinh châm trong lòng bàn tay nàng ta một chút, hỏi: "Có thể cho ta mấy cây không?"
"Đương nhiên được, cho ngươi cả cái hộp này, bên trong có hơn một ngàn cây, lúc ta nhàm chán thì sẽ luyện chế ra rất nhiều loại Khổng Tước châm này, trên người của ta còn có rất nhiều đây." Đối với Thẩm Tường vị ân nhân cứu mạng này, Khổng Bạch Linh cực kỳ hào phóng, cười ngọt ngào đưa cái hộp Khổng Tước châm chứa kỳ độc này cho Thẩm Tường.
Ai cũng sẽ không nghĩ tới, một mỹ nhân như vậy vậy mà sinh ra đã có được kỳ độc, hươn nữa còn là Địa Cửu Thiên Trường rất hiếm gặp, Thẩm Tường rất hiếu kỳ về lai lịch của nàng, tuy nhiên Khổng Bạch Linh từng nói qua, nàng ta chỉ nhớ rõ chuyện sau khi mình phá xác mà ra, cũng không biết mình từ đâu mà tới.
"Có người tới gần, là bốn tên Thánh Tôn, không có Lôi Đế." Long Tuyết Di vội vàng nói cho Thẩm Tường, rồi mới để Khổng Bạch Linh nhanh chóng tiến vào U Dao giới.
Thẩm Tường vốn định chờ sau khi một nhóm Thánh Tôn đi tới gần hắn thì lại đi, để cho bọn hắn đi tới một chuyến phí công, nhưng bây giờ Khổng Bạch Linh cho hắn những Khổng Tước châm này, hắn đương nhiên muốn thử xem hiểu quả như thế nào một chút.
"Nếu như đối phó Thánh Tôn, ít nhất phải găm vào trăm cây Khổng Tước châm mới có hiệu quả, lúc ta luyện chế, chỉ là cân nhắc dùng để đối phó Thánh Quân, sau này ta sẽ luyện chế một số Khổng Tước châm chuyên môn dùng để đối phó Thánh Tôn cho Thẩm đại ca." Khổng Bạch Linh từ chỗ Long Tuyết Di nghe được có bốn tên Thánh Tôn thì vội vàng nói cho Thẩm Tường biết chuyện này.
"Bạch Linh, ngươi có những Khổng Tước châm lợi hại này, tại sao lại còn bị những Thánh Quân kia bắt đi?" Long Tuyết Di cũng không dám đụng vào lông của Bạch Khổng TƯớc, lo lắng chính mình sẽ biến thành một bức tượng.
Khổng Bạch Linh khẽ thở dài nói: "Lúc ấy ta bị mấy tên Thánh Quân vây công, có Thánh Quân ở đằng xa, muốn phi châm trúng vào trên người bọn hắn cũng không phải chuyện dễ, mà ta biến thành Khổng Tướng, trực tiếp dùng lông vũ đi công kích bọn họ thì sẽ không bị bắt, nhưng nhất định sẽ bại lộ độc của ta, khi đó ta do dự cho nên mới bị bắt đi."
Kinh nghiệm tác chiến của Khổng Bạch Linh cũng không phải rất nhiều, chỉ có ở lúc đơn đả độc đấu, nàng ta mới dám dùng tới kỳ độc đến hóa đá đối phương, bị nhiều người vây công như vậy, nàng ta vẫn là lần đầu tiên, năng lực ứng biến thiếu khuyết dẫn tới bị bắt cũng là chuyện rất bình thường.
Nếu như là Thẩm Tường, hắn sẽ liều lĩnh bảo vệ tính mạng!
"Muốn phi những Khổng Tước châm này tới trên người người khác quả thực cũng không dễ dàng a!" Thẩm Tường nhìn vào những Khổng Tước châm này một chút, bên trong đều không phải là loại kỳ độc Địa Cửu Thiên Trường này, mà là dùng tài liệu khác phối hợp với lông vũ của Khổng Tước mà luyện chế ra.
"Nếu như luyện thành bột phấn trong suốt, vậy dùng sẽ tốt hơn rất nhiều!" Thẩm Tường lập tức lấy Viêm Long bảo lô ra, cho cả một hộp Khổng Tước châm vào bên trong luyện chế, rót hỏa diễm vào, giữ lại độc ở bên trong Khổng Tước châm, những thứ khác thì thanh trừ đi toàn bộ.
Đối với hắn thường xuyên luyện chế Túy Thần tán mà nói, hắn chỉ mất một lát là có thể hoàn thành.
Thời gian của Thẩm Tường lúc này rất gấp, bởi vì những Thánh Tôn kia đang trên đường tới! Viêm Long bảo lô phát ra ánh sáng đỏ yếu ớt, hắn rót vào hỏa diễm rất lớn, tuy nói Viêm Long bảo lô thường xuyên dùng để luyện chế độc dược, nhưng mỗi lần luyện xong, Thẩm Tường đều sẽ dọn dẹp sạch sẽ, sẽ không lưu lại bất kỳ độc lực nào.
Khổng Bạch Linh nói ra: "Lúc đầu ta muốn chế lông vũ thành bột phấn, chỉ có điều ta không biết nên làm thế nào, ta thử qua rất nhiều lần, nhiều nhất chỉ có thể luyện thành hạt như cát, rất khó luyện hóa thành loại bột phấn trong suốt nhìn không thấy kia."
Lúc giao thủ với người khác, tìm tới một cái cơ hội tốt nhất âm thầm rải ra, đối phương lại không phát hiện, chờ tới lúc phát hiện thì cũng đã hít vào không ít, đây là phương pháp hạ độc tốt nhất của Thẩm Tường, Thẩm Tường thường xuyên sử dụng loại chiêu số này, điều kiện đầu tiên là ở gần không có những người khác, hơn nữa bản thân phải bách độc bất xâm.
"Sau này ta dạy cho ngươi luyện chế, rất dễ dàng." Thẩm Tường có rất nhiều kinh nghiệm, cho nên hắn dám nói cái này rất dễ dàng, nếu như là những luyện đan sư khác, chỉ sợ đều không thể cam đoan như thế, đừng nói luyện chế loại kỳ độc này, ngay cả khi là một loại cây độc tương đối bình thường, đối với một số luyện đan sư nổi danh mà nói đều rất khó khăn.
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã luyện hơn ngàn cây Khổng Tước châm thành một hộp nhỏ chứa bột phấn trong suốt, rất tinh vi, rải ra chẳng mấy chốc có thể dung nhập vào trong không khí, nhưng nếu như cẩn thận một chút thì vẫn có thể phát hiện, chỉ có ở lúc đại chiến kịch liệt âm thầm sử dụng thì mới khó mà phát hiện được.
"Quả nhiên ở chỗ này!"
Đám Thánh Tôn kia cùng chạy tới, bao vây Thẩm Tường lại, nhưng bọn hắn đều không tới gần Thẩm Tường, mà đứng cách Thẩm Tường hơn trăm trượng.
Thẩm Tường bây giờ thế nhưng là được xem thành tồn tại của cường giả Đế cấp, lúc trước hắn đã giết chết Giang Thập Kiếm và một tên Địa Ngục Ma Sứ, lúc này người theo đuổi giết hắn không thể không cẩn thận.
"Bốn người các ngươi định cùng nhau giết ta sao? Nhưng Địa Ngục Ma Đế chỉ lấy ra một cái Thần Cách tới treo thưởng, tới lúc đó các ngươi phải chia thế nào?" Thẩm Tường cười ôi ôi một tiếng, rất thong thả.
"Giá treo thưởng ngươi đã tăng, hiện tại là hai cái Thần Cách, bốn người chúng ta, mỗi người nửa cái là đủ rồi, không cần ngươi phải lo lắng." Một tên trung niên rất thấp nói, hắn tuy rằng chỉ đứng tới bên hông của người khác, nhưng một thân uy thế kia cũng làm cho người ta không dám xem thường hắn, hắn hiện tại mở miệng nói chuyện, ba người khác chỉ sợ đều nghe theo hắn.
Thẩm Tường cảm thấy rất ngoài ý muốn, tuy nhiên sau khi suy nghĩ một chút thì Địa Ngục Ma Đế gia tăng giá treo thưởng cũng rất bình thường, bởi vì hắn bắt được một tên Địa Ngục Ma Sứ, tuyên bố treo thưởng lâu như vậy mà hắn vẫn tiêu dao như cũ, khiến cho Địa Ngục Ma Đế rất là bất an.
"Hóa ra là như vậy a!" Thẩm Tường nói xong, đột nhiên biến mất.
Khí tức Thẩm Tường vừa rồi còn rất rõ ràng, đột nhiên biến mất này khiến cho tiểu đội bốn người người này cho rằng Thẩm Tường trốn, bọn họ lơ lửng giữa không trung, hết nhìn đông tới nhìn tây, ngưng thần đề phòng, đồng thời tìm kiếm tung tích của Thẩm Tường.
Trước đó bọn họ nói năng lực chạy trốn của Thẩm Tường là rất cao, trực tiếp vượt qua không gian, ngay cả Lôi Đế đại danh đỉnh đỉnh ở Thánh Lôi Thiên Vực cũng không bắt được, lúc này trong lòng bọn họ rất thất vọng, bởi vì có thể nhìn thấy Thẩm Tường cũng không dễ dàng, bọn họ âm thầm hối hận chính mình không học tập pháp môn phong tỏa không gian cho thật tốt, bằng không vừa rồi bốn người bọn họ vừa xuất hiện, hợp lực phong tỏa không gian, nói không chừng có thể giết chết được Thẩm Tường.
Thẩm Tường là biến mất, tuy nhiên hắn chẳng qua là trốn ở trong không gian hoàn toàn cô lập với nơi này, xem như ở bên trong không gian bạo ngược, người bình thường rơi vào không gian bạo ngược đều cần thời gian rất lâu mới có thể tìm ra được phương hướng, nhưng Thẩm Tường nắm giữ Không Gian pháp tắc, lại có thể lui tới tự nhiên ở các loại không gian, định vị cũng rất tinh chuẩn.
Trông thấy bốn người kia đang muốn rời đi, Thẩm Tường lập tức sử dụng lực lượng không gian, ở bên cạnh bốn người kia mở ra một cái lỗ không gian cỡ nắm đấm rồi mới phun ra một một nắm lớn Khổng Tước tán vừa mới luyện chế xong kia.
Chỉ trong nháy mắt, những Khổng Tước tán này đã bao phủ bốn người này, và họ cũng biết rằng họ đã bị tấn công bởi thứ gì đó kỳ lạ, đây chẳng qua là một cơn gió lành lạnh.
P/S: Ta thích nào ... chương 2