Long Tuyết Di gọi đồ ăn kém không nhiều nữa là tròn bốn ngàn vạn cân thánh thạch, mà đây đều là dùng để ăn, chỉ là một bữa ăn thôi mà đã tiêu hao tới nhiều như vậy, ở bên trong tòa Thiên Hải thành này, coi như những cường giả rất giàu có kia cũng sẽ không xa xỉ được như thế.
Chuyện này kinh động tới lão bản của quán rượu này, lão bản kia vội vàng đi tới chỗ phòng khách của Long Tuyết Di và Thẩm Tường.
Long Tuyết Di khen thưởng cho tiểu nhị rất nhiều thánh thạch, lại thêm thực lực của nàng rất mạnh, cho nên lão bản quán rượu mới để tâm tới đồ ăn, với cả, hậu quả của việc ăn cơm chùa ở bên trong Thiên Hải thành này là vô cùng nghiêm trọng, lão bản quán rượu Kim Ngọc này cũng không phải ăn chay.
"Hai vị, đây là đồ ăn mà các ngươi gọi!"
Lão bản này là một người trung niên hơi mập, nhìn rất trung thực chất phác, tuy nhiên lúc hắn tiến vào thả ra từng đợt thần lực đi điều tra thực lực của Thẩm Tường và Long Tuyết Di, đã để lại cho người ta ấn tượng rất xấu, mà hắn lại cho rằng Thẩm Tường và Long Tuyết Di sẽ không phát hiện ra vậy.
"Đây là rượu mà chúng ta tặng, những cá này đều là Kim Ngọc Thánh Ngư, loại cá này là từ Kim Ngọc Tiên Ngư tiến hóa mà thành, cần vạn năm mới có thể tiến hóa, chất thịt ngon, hơn nữa ẩn chứa rất nhiều thánh lực, mời từ từ hưởng dụng." Trên mặt lão bản nở ra nụ cười tươi roi rói, giới thiệu các món ăn được chế biến từ Kim Ngọc Thánh Ngư.
Long Tuyết Di nhìn vào các món ăn được chế biến từ Kim Ngọc Thánh Ngư trên bàn trông rất đẹp rất ngon, đã không thể chờ đợi được nữa, chỉ có điều nàng ta không muốn để cho lão bản dài dòng này trông thấy kiểu nàng ăn.
"Ta nhớ được Kim Ngọc Tiên Ngư hình như có bán ở trên, rất nhiều năm trước ta đã từng nếm qua một lần, vẫn là tay nghề độc môn của lão tiên sinh kia." Thẩm Tường nói.
Nghe được câu hỏi này của Thẩm Tường, ánh mắt lão bản hiện lên vẻ khác thường, vẻ mặt hơi thay đổi, tuy nhiên chẳng mấy chốc đã khôi phục lại, mặt còn mỉm cười nói ra: "Không sai, chỉ có điều lão tiên sinh kia vì truy cầu lợi ích lớn hơn, dùng một số chất độc tới nuôi cá, cho nên dẫn tới nhiều người trúng độc, hiện tại những Kim Ngọc Ngư này đều là xuất từ hai tên đồ đệ của hắn, may mắn đồ đệ của hắn đều là người ngay thẳng thiện tâm, không có đi vào con đường sai trái, có thể để cho tay nghề này được lưu truyền tới nay."
Nói xong thì lão bản rời đi, lão bản quán rượu này rời đi không bao lâu, Long Tuyết Di đã bắt đầu ăn một cách điên cuồng, những món ăn khác đều được Long Tuyết Di giải quyết một cách nhanh chóng.
"Loại Kim Ngọc Thánh Ngư này thật rất không tệ a!" Long Tuyết Di tán thưởng không thôi, một mặt vẫn còn dư vị, hiển nhiên còn chưa ăn đủ.
"Ba ngàn tám trăm vạn thánh thạch a, không phải ngươi tới đập phá quán sao? Ngươi định làm như thế nào?" Thẩm Tường nhếch miệng: "Một Thánh Tôn vừa mới đi vào quán rượu này, xem ra lão bản kia lo lắng chúng ta ăn cơm chùa."
Trong quán rượu có rất nhiều người đều đang bàn tán về chuyện này, có mấy người tương đối có thân phận muốn đi gặp Long Tuyết Di, nhưng đều được lão bản kia ngăn lại, lo lắng những gia hỏa này sẽ chọc tới có chuyện xảy ra.
"Ta còn muốn ăn, ăn quá ngon!" Long Tuyết Di liếm láp nước thịt còn dính trên đĩa, trước đó còn lòng đầy căm phẫn nói muốn đập phá quán.
"Hay là như vậy đi, ta lại gọi một bàn, rồi ta dùng Thần Du Cửu Thiên nhìn lén quá trình bọn họ chế tác, thuận tiện xem bọn hắn nuôi Kim Ngọc Thánh Ngư ở nơi nào ... Hắc hắc, ngươi hiểu." Long Tuyết Di cười xấu xa mà nói.
"Được a, dù sao ta không thiếu thánh thạch." Thẩm Tường nói.
Long Tuyết Di gọi tiểu nhị ở bên ngoài vào, để hắn lại đi làm một bàn, vẫn là mỗi món hai phần.
Tin tức này truyền ra ngoài, những con cháu danh môn ở trong quán rượu này đều lập tức xì xào bàn tán, mặc cảm không bằng, trước đó đã tiêu đi không sai biệt lắm gần bốn ngàn vạn cân thánh thạch, bây giờ lại kêu thêm một bàn nữa!
Long Tuyết Di sử dụng Thần Du Cửu Thiên, tiến vào trong một gian mật thất của quán rượu này, đó chính là phòng bếp, nàng ta trông thấy hai tên nam tử đang bận bịu xử lý những con Kim Ngọc Thánh Ngư kia.
Thẩm Tường cũng muốn nhìn xem loại cá này làm ra như thế nào, cũng giống như Long Tuyết Di, chui vào bên trong phòng bếp có nhiều loại trận pháp bảo hộ kia.
Ở trong này chính là hai tên đồ đệ vong ân phụ nghĩa của lão nhân gia kia.
"Đại ca, nữ tử kia có phải tới ăn cơm chùa hay không? Không sai biệt lắm ăn hết hơn ức (10000 ngàn vạn) thánh thạch." Một nam tử thấp hơn nói.
"Có lẽ là sẽ không, lão bản không phải đã nói rồi sao? Hắn đã mời một vị Thánh Tôn tới, nếu như không trả thánh thạch thì cũng đừng nghĩ đi ra khỏi quán rượu này!" Người đại ca kia nói.
"Bọn họ mới vừa từ trên xuống dưới, vậy mà không đi tới cửa hàng lão gia hỏa kia, tuy nhiên sau khi lão gia hỏa kia bị chúng ta âm thì cũng không ai dám đi, hắc hắc."
"Đây là đương nhiên, lão gia hỏa kia thật là một tên ngu xuẩn, nếu như lúc trước điều tra lai lịch của chúng ta một chút, hắn sẽ không có loại kết quả này, ha ha!"
Long Tuyết Di nghe được mà tức giận lên, tuy nhiên nàng ta vẫn bảo trì hết sức bình tĩnh, nàng ta cảm thấy muốn báo thù giúp lão nhân gia kia, nhất định phải ác hơn mới được.
"Vẫn là lão bản lợi hại a, vạch ra kế hoạch tốt tới như vậy, sau khi lừa được tài nấu nướng của lão gia hỏa kia, lại hủy thanh danh của cửa hàng lão gia hỏa đó rồi sau đó chúng ta một nhà độc đại."
"Ông chủ thế nhưng là kiếm lời rất nhiều thánh thạch, loại Kim Ngọc Thánh Cá này một con chi phí mới hơn mười vạn cân thánh thạch, lại trải qua một số phối liệu chế biến thức ăn, nhiều lắm cũng chỉ hai mươi vạn cân thánh thạch mà thôi, hắn vậy mà bán một trăm vạn cân một món, hơn nữa còn bán đi rất nhiều, đặc biệt là hôm nay!"
Nghe được lời đối thoại của hai người này, Long Tuyết Di và Thẩm Tường đều có một loại cảm giác bị hố, nhưng bây giờ bọn họ biết thì tuyệt sẽ không ăn loại thua thiệt này.
"Kim Ngọc Thánh Ngư thế nào mà còn chưa đưa tới?" Người đại ca lấy ra một khối ngọc phù đưa tin, hô.
"Quán rượu không còn nhiều con, cần phải đi ngư trường lấy." Ngọc phù đưa tin kia truyền ra giọng nói.
"Nhị đệ, ngươi nhanh đi lấy."
Nghe được ngư trường, Long Tuyết Di kích động lên, rồi mới âm thầm đi theo tên nhị đệ kia.
Ngư trường kia cách nơi này không xa, ngay ở đằng sau quán rượu có một cái ao lớn ở bên trong, chỗ đó có rất nhiều thủ vệ, hơn nữa có mấy cái đại trận bảo hộ, bên trong chính là nơi nuôi Kim Ngọc Thánh Ngư.
Long Tuyết Di lôi kéo tay Thẩm Tường, Thẩm Tường lập tức hiểu ý tứ của nàng, cái ngư trường này đã được nàng ta cái con Long tham ăn này để mắt tới, kết quả như thế nào thì có thể tưởng tượng ra được.
Chẳng mấy chốc, hai huy đệ kia đã bắt đầu chế biến những con KIm Ngọc Thánh Ngư kia thành các món ăn, quá trình đều được Long Tuyết Di nhỡ kỹ từng chút một.
"Không sai biệt lắm, sau này ta có thể tự mình thử làm tới ăn." Long Tuyết Di cười hì hì một tiếng: "Đừng cho là thánh thạch của ta dễ kiếm như vậy."
Kim Ngọc Thánh Ngư đưa tới, Thẩm Tường chỉ ăn hai món, những món còn lại đều cho Long Tuyết Di ăn.
Sau khi ăn xong, Thẩm Tường gọi lão bản kia tới.
"Cá này không tệ, rất đáng ăn." Long Tuyết Di nhoẻn miệng cười, nháy mắt ra hiệu cho Thẩm Tường.
Thẩm Tường lấy ra một cái túi trữ vật, bên trong đặt vào bảy ngàn sáu trăm vạn cân thánh thạch hắn đã chuẩn bị tốt.
Lúc lão bản nhận lấy cũng có chút không thể tin được, vậy mà có thể trả được, trong lòng của hắn cũng âm thầm sợ hãi than, một lần ăn đã nhiều thánh thạch như vậy.
Thẩm Tường và Long Tuyết Di đi ra phòng khách, lúc đi xuống cầu thang, những người khác nhìn vào bọn họ, trông thấy bọn họ đi xuống một cách nhàn nhã như vậy thì hiển nhiên đã thanh toán, cơ thể một hơi ăn nhiều như vậy thì chắc chắn không phải người bình thường, tất cả mọi người vội vàng quay đầu, không còn dám nhìn vào, lo lắng sẽ chọc giận vào hai người không rõ lai lịch này.
Thánh Thủy Thiên Vực tuy rằng rất lớn, nhưng không có nhiều người như ở Thánh Vực vậy, thành thị lớn ở dưới đáy biển như Thiên Hải thành này không phải rất nhiều, Thánh Tôn đứng cửa kia nghi ngờ Thẩm Tường và Long Tuyết Di không phải người của Thánh Thủy Thiên Vực, bởi vì ở bên trong Thánh Thủy Thiên Vực có rất ít loại tiểu bối xa xỉ như thế này.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.