Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1667 - Chương 1667 - Làm Đầu Bếp

Chương 1667 - Làm đầu bếp
Chương 1667 - Làm đầu bếp

Thẩm Tường và Long Tuyết Di rời khỏi quán rượu, đi dạo trong thành, ở chỗ này không thấy nhiều cửa hàng bán đan dược ở đây, ở trong rất nhiều cửa hàng cỡ lớn thì chỉ để một khu vực nhỏ bán đan dược mà thôi, nhưng bình thường đều không có nhiều người mua, bởi vì giá cả rất đắt đỏ.

"Tiểu Trân Châu, ngươi xem ở bên trong biển sâu của Thánh Thủy Thiên Vực này có thể dựng dục ra được tiên dược hoặc là thánh dược hay không? Ở dưới biển sâu trước kia của ngươi, nhìn thấy qua Tiên dược Thánh dược chưa?" Thẩm Tường hỏi Trân Châu ở bên trong U Dao giới, hắn ở chỗ những cửa hàng bán đan dược ở nơi này nhìn qua một chút, phát hiện nơi này vậy mà cũng thu mua dược liệu nhưng lại bán ra rất ít.

Luyện đan sư nơi này thưa thớt như vậy còn thu mua dược liệu làm cái gì?

Thẩm Tường nghi ngờ có người ở chỗ này lấy giá cả rất rẻ để thu mua dược liệu cấp cao, rồi mới đi bán ra ở những Thiên Vực khác, hoặc là đi tới Thiên Vực khác mời luyện đan sư luyện đan.

Đan dược nơi này tuy rằng đắt đỏ nhưng vẫn có người mua, cũng có thể kiếm không ít thánh thạch, nếu như người thường xuyên đi tới đi lui làm ăn ở Thiên Vực thấy thì chắc chắn sẽ nghĩ tới điểm này.

"Loại biển sâu này có hoàn cảnh tốt hơn nhiều so với Cửu Linh Thiên Hải, chắc chắn sẽ có dược liệu dưới biển sâu, trước kia ta từng gặp được, đều bị ta ăn, những dược liệu đó thích hợp luyện đan sao?" Trân Châu không hiểu nhiều lắm đối với đan dược, lúc nàng ta biết Thẩm Tường là một Đan Tiên cấp cao thì rất kinh ngạc.

"Đương nhiên có thể."

Thẩm Tường không đi hỏi giá cả của những dược liệu này, nếu như muốn dùng những dược liệu dưới biển sâu này tới luyện đan mà nói, đan dược luyện chế ra tới là thuộc về chủng loại tự sáng tạo ra.

Thiên Hải thành này xây dựng ở dưới biển sâu, vì để cho người có thể sinh hoạt giống như ở dưới mặt đất, nơi này cũng mô phỏng ban ngày và ban đêm, hiện tại trời cũng có chút tối, Thẩm Tường và Long Tuyết Di tìm một gian khách sạn ở lại, rồi mới thương thảo chuyện nên báo thù cho lão nhân gia kia như thế nào.

"Nhất định phải trộm sạch toàn bộ Kim Ngọc Thánh Ngư của bọn hắn, chỗ đó có lẽ có mấy ngàn con, mười vạn một con tương đương với mấy ức thánh thạch, bù đắp lại thánh thạch chúng ta hôm nay ăn hết trở về." Long Tuyết Di nói ra: "Trân Châu sẽ nuôi loại cá này, sau này ta sẽ có ăn."

Long Tuyết Di hỏi qua Trân Châu, loại Kim Ngọc Thánh Ngư này có phải thật phải nuôi một vạn năm hay không, Trân Châu nói không cần, chỉ cần có đầy đủ thánh linh chi thủy, không cần thời gian dài như vậy, chỉ có điều sinh sôi có chút khó khăn, cho nên mới đắt như vậy.

Thẩm Tường không nghĩ ra kế hoạch gì, bởi vì Long Tuyết Di từng nói những chuyện này đều giao cho nàng ta.

"Nói tới chỗ trọng điểm đi, ngươi định đối phó huynh đệ kia như thế nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Trước tiên bắt bọn họ lại, tuy nhiên lúc bắt phải rất cẩn thận, không thể để bọn họ phát hiện mình bị bắt." Long Tuyết Di cười nói: "Yên tâm, chuyện này ta sớm đã nghĩ kỹ, ta sẽ sử dụng một loại huyễn thuật đối với bọn họ, để bọn họ sinh ra ảo giác, rồi mới nhốt bọn họ vào bên trong Trấn Ma thần tháp của ngươi."

"Sau này ngươi còn muốn thả bọn họ ra sao?" Thẩm Tường không biết Long Tuyết Di đang suy nghĩ cái gì, có điều hắn cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện này.

"Ừm, ta và ngươi phải giả mạo bọn họ, rồi mới bôi xấu thanh danh của bọn họ, cuối cùng lại thả bọn họ ra, để bọn họ cảm nhận được mùi vị đó một chút!" Long Tuyết Di cười âm hiểm một tiếng: "Thuận tiện hủy luôn cửa hàng này, lúc gần đủ rồi thì thả hai gia hỏa này ra để cho bọn họ cõng lấy hắc hắc."

"Vì càng có thể giả mạo được bọn họ tốt hơn, ta còn phải sử dụng Nhiếp Hồn ma chú đối với bọn họ, lục soát một chút ký ức của bọn họ mới được." Thẩm Tường cười cười, kế hoạch này của Long Tuyết Di không tệ, hơn nữa còn rất thú vị.

Đêm khuya, quán rượu này đóng cửa, hai huynh đệ kia ở trong quán rượu, Long Tuyết Di và Thẩm Tường cũng không phát hiện lão bản kia.

"Cẩn thận một chút, trong này có rất nhiều Thánh Quân, tốt nhất đừng kinh động tới bọn họ." Long Tuyết Di căn dặn Thẩm Tường, nàng ta cùng với Thẩm Tường đã trà trộn vào trong quán rượu.

Lúc trước Long Tuyết Di đã dò xét nơi này cẩn thận một lần, lúc nàng nàng ta mang theo Thẩm Tường đi tới nơi ở của hai huynh đệ kia, bọn họ phân biện ngủ ở bên trong hai gian phòng.

"Bọn họ đang ngủ, không còn gì tốt hơn! Ta sẽ để cho bọn họ ngủ như chết luôn." Long Tuyết Di đi tới bên gường tên đại ca kia, không biết nàng ta dùng thủ đoạn gì vậy mà tên đại ca này ngủ say như chết vậy, Long Tuyết Di đạp hắn thế nào hắn cũng không tỉnh lại.

"Bắt đầu đi!" Long Tuyết Di cười nói đối với Thẩm Tường.

Thẩm Tường sử dụng Nhiếp Hồn ma chú, tìm kiếm ký ức của đối phương rồi mới gật nhẹ đầu đối với Long Tuyết Di.

"Hắn sẽ ngủ như vậy thật lâu, ngươi để hắn vào bên trong Trấn Ma thần tháp đi."

Sau đó, Long Tuyết Di dùng phương pháp đó đối phó một tên khác, rất nhẹ nhàng đã rơi vào tay, sau đó nàng ta biến thành dáng vẻ của tên đại ca, Thẩm Tường thì là nhị đệ.

Hai huynh đệ này có họ là Địch, đại ca tên là Địch Uy, đẹ đệ gọi là Địch Vũ, hai người này có thanh danh không tốt, nhưng xuất thân cũng rất không tệ, nếu như lão nhân gia kia năm đó trước khi thu bọn họ làm đồ đệ, hơi hỏi thăm một chút thì có thể biét hai huynh đệ này là loại người như thế nào.

Địch Uy và Địch Vũ đều là Thánh Quân, là người của Nhạc gia ở bên trong Thiên Hải thành này, cha của bọn họ đã từng là nhân vật quan trọng của Nhạc gia, tuy nhiên đã chết đi, nhưng bản thân hai huynh đệ này có tư chất không tệ, cho nên cũng rất có địa vị ở bên trong Nhạc gia.

Lão bản quán rượu này chính là Nhạc Trường Đằng Cửu thiếu gia của Nhạc gia, hắn dựa vào quán rượu này và những Kim Ngọc Thánh Ngư kia kiếm lời rất nhiều thánh thạch, bởi vậy được gia chủ Nhạc gia thường xuyên tán thưởng hắn.

"Khó trách lão nhân gia kia đấu không lại quán rượu này, thì ra là thế." Long Tuyết Di biến thành Địch Uy, nói ra giọng nói riêng biệt của Địch Uy.

Thẩm Tường và Long Tuyết Di đều biết thuật biến hóa, lúc này lại có cả ký ức của Địch Uy và Địch Vũ, giả mạo sẽ không có sơ hở gì.

"Ngươi thật nắm giữ được cách làm Kim Ngọc Thánh Ngư rồi?" Thẩm Tường truyền âm cho Long Tuyết Di: "Ngươi không nên để lộ ra sơ hở gì."

"Yên tâm đi, không phải chỉ làm mấy con cá thôi sao? Ta biết!" Long Tuyết Di cười hì hì nói: "Ngay mai ta sẽ đi luyện tay một chút, tuy nhiên chúng ta chủ yếu là bôi xấu triệt để thanh danh của Địch Uy Địch Vũ và quán rượu này, để Cửu thiếu gia của Nhạc gia kia không thể bởi vậy mà tiếp tục kiếm thánh thạch."

Trời vừa sáng, Long Tuyết Di đã cùng Thẩm Tường đi mò cá ở ao cá hậu viện, rồi mới âm thầm ở trong phòng bếp nếm thử nấu nướng các loại món ăn mỹ vị chế biến từ Kim Ngọc Thánh Ngư kia.

Thẩm Tường không thể không thừa nhận, ở phương diện có quan hệ với ăn uống, Long Tuyết Di rất có thiên phú, lúc nàng ta học trộm cũng rất chăm chú, vừa bắt đầu đã làm được y theo dáng dấp, thứ mùi đó đã có tới bảy tám phần giống, ít ra hắn ăn không cảm thấy cùng trước đó có gì khác nhau.

Long Tuyết Di liên tiếp làm hơn hai mươi món, mỗi một món Thẩm Tường đều nếm qua, hương vị đều rất không tệ, hắn chỉ là nếm mấy miếng, còn lại giao cho Long Tuyết Di tới giải quyết, bởi vì Địch Uy Địch Vũ là chủ bếp, mỗi người mỗi tháng đều có thể ăn ba mươi con.

Vừa mới ăn xong, Nhạc Trường Đằng đã vội vàng đi tới, vốn là Thẩm Tường còn có chút căng thẳng, lo lắng sẽ bị phát hiện, tuy nhiên Nhạc Trường Đằng vừa đi vào đã vội vàng nói: "Chờ một chtú sẽ có một vài đại nhân vật tới ăn cá, các ngươi nhất định phải làm thật tốt cho ta."

"Đại nhân vật nào?" Long Tuyết Di hỏi.

"Ngũ thiếu gia của Lâm gia ở Thành Bắc, sau khi hắn nghe nói về chuyện nữ tử thần bí hôm qua, dự định đến xem có thể gặp được hay không, rồi mới thuận tiện tới ăn Kim Ngọc Thánh Ngư, hắn trước kia đã biết Kim Ngọc Thánh Ngư ăn ngon, chỉ có điều hắn có chút mâu thuẫn với ta, cho nên hắn bây giờ đến chắc chứn sẽ rất xoi mói!"

"Tuyệt đối đừng cho hắn tìm lý do tới gây sự" Nhạc Trường Đằng rất nghiêm túc mà nói với Thẩm Tường và Long Tuyết Di.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment