Nhạc Trường Đằng có thể trốn ra ngoài thì không ngoài ý muốn, nhưng hai huynh đệ Địch Uy Địch Vũ này có lẽ là nên bị bắt lại mới đúng, bây giờ vậy mà đều cùng Nhạc Trường Đằng xuất hiện ở đây.
Trước khi tiến vào, Nhạc Trường Đằng đã quét qua người trong cửa hàng một lần, phát hiện người có thực lực mạnh nhất chẳng qua là Thánh Quân, cho nên hắn rất yên tâm cùng Địch Uy và Địch Vũ tiến vào.
Thẩm Tường và Long Tuyết Di đều che giấu khí tức, Nhạc Trường Đằng căn bản không nhìn ra, hắn không phát hiện nơi này có người mạnh hơn hắn cho nên mới dám đi vào nháo sự, muốn xả sự bực tức trên người vào trên đầu lão nhân gia.
Nhạc Trường Đằng và Địch Uy Địch Vũ đã không còn cách nào ở lại bên trong Thiên Hải thành, mà Địch Uy Địch Vũ biết chế biến món ăn từ Kim Ngọc Thánh Ngư là công cụ để Nhạc Trường Đằng kiếm lấy thánh thạch, hắn không thể không cứu hai người này ra.
Nhạc Trường Đằng cũng không ngốc, hắn hiểu Địch Uy và Địch Vũ vô cùng, biết bọn họ tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện ngu xuẩn này, sau chuyện hắn và Địch Vũ Địch Uy đã nói qua, chừng minh ý nghĩ của hắn, Địch Uy và Địch Vũ là bị người dùng một loại thủ đoạn rất cao minh tới khống chê,s mà ngay cả chính bọn hắn cũng không biết chuyện là như thế nào.
Bọn họ chịu nhiều cay đắng mới thoát ra khỏi Thiên Hải thành, đối với loại thực lực như bọn họ mà nói thì đây là một chuyện rất khó khăn, có thể thấy được bản sự của Nhạc Trường Đằng lớn tới cỡ nào.
"Sư phụ tốt của ta, việc buôn bán của ngươi không tệ lắm a." Địch Uy nở ra nụ cười âm lãnh nói: "Chúng ta vừa mới sụp đổ, nơi này của ngươi đã náo nhiệt như vậy, có phải ngươi mời cao nhân gì tới giúp phản kích đối với chúng ta hay không?"
Nhạc Trường Đằng vung tay một cái nắm lấy cổ áo của lão nhân gia, vẻ mặt dữ tận, giọng nói hung dữ hô: "Nếu như ngươi nói ra người âm thầm tính toán ta, ta sẽ tha ngươi cái mạng già này, bằng không ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết."
Long Tuyết Di trông thấy Nhạc Trường Đằng và Địch Uy Địch Vũ xuất hiện đã dự liệu được sẽ có chuyện gì xảy ra, nàng ta vỗ bàn một cái, tức giận nói: "Thả lão gia gia ra, chuyện này là ta làm! Ngươi không phải muốn tới tìm ta sao? Hướng về ta là được rồi!"
Lúc nàng ta nói chuyện thì biến trở về dung mạo vốn có của mình, trông thấy gương mặt này của nàng ta, sắc mặt của Nhạc Trường Đằng trở nên rất khó coi, thực lực của Long Tuyết Di cũng không yếu, hơn nữa còn biết được pháp thuật biến hóa kỳ lạ này.
Nhưng là, cửa hàng của hắn chính là hủy ở trong tay Long Tuyết Di, hắn hôm nay bất kể như thế nào cũng muốn báo thù!
"Nha đầu chết tiệt kia, hóa ra là ngươi làm, hôm nay ta nhất định phải lột da ngươi." Mặt mũi Địch Vũ tràn đầy vẻ tức giận, quát lên đối với Long Tuyết Di.
Ngay vào lúc hắn vừa mới quát xong thì phát hiện không thấy Thẩm Tường ở bên cạnh Long Tuyết Di đâu.
"A —— "
Sau khi Thẩm Tường biến mất, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Nhạc Trường Đằng, trong tay cầm một thanh đoản đao màu đen, chặt đứt tay Nhạc Trường Đằng nắm cổ áo của lão nhân gia, khiến cho hắn kêu thảm một tiếng.
Nhạc Trường Đằng làm con cháu của Nhạc gia, hơn nữa nhiều năm qua mượn nhờ quán rượu Kim Ngọc kiếm lời rất nhiều thánh thạch, lại lấy được sự coi trọng của Nhạc gia, thực lực không yếu chút nào, nhưng trong chớp mắt đã bị người chặt đứt một cánh tay, chỉ có thể nói rõ, người chặt đứt cánh tay của hắn còn mạnh hơn hắn rất nhiều.
Trông thấy Thẩm Tường cường đại như vậy, ba người Nhạc Trường Đằng đều vô cùng sợ hãi, loại khí thế hung ác vừa rồi đã tan biến đi không còn chút nào, hai chân đã có chút run rẩy lên.
"Vốn chỉ muốn cho các ngươi một bài học, nhưng các ngươi lại tới chết không đổi, xem ra ta phải cho các ngươi một số giáo huấn càng đau đớn thê thảm hơn mới được."
Ba người trước mắt này ở trong mắt Thẩm Tường chỉ như là con kiến hôi, hắn lấy Trấn Ma thần tháp ra, thu ba người bọn hắn vào, để bọn hắn ở bên trong ăn một chút đau khổ, trực tiếp giết chết thì lợi cho bọn hắn quá rồi.
Thẩm Tường giải quyết ba người này, Long Tuyết Di cũng đã ăn tới đầy đủ rồi, nàng ta và Thẩm Tường chào tạm biệt với lão nhân gia rồi vội vàng rời đi, sợ sau này sẽ mang tới phiền phức cho lão nhân gia.
Rời khỏi tòa thành thị trôi nổi ở trên mặt nước này, Thẩm Tường dựa theo lộ tuyến mà mình chỉnh sửa, tiến về tòa thành thị trên nước tiếp theo.
Ở bên trong Thánh Thủy Thiên Vực này, bình thường mà nói chỉ có loại thành thị ở sâu dưới biển mới xem như là thành thị cường đại nhất, bởi vì muốn xây dựng loại thành thị đó không đơn giản, hơn nữa ở sâu dưới đáy biển, còn có thể hấp thu càng nhiều thánh linh khí hơn.
Tuy nhiên thành thị trên mặt nước sao đó Thẩm Tường phải đi có thể nói là một cái thành thị cỡ lớn nhất ở bên trong Thánh Thủy Thiên Vực này, bởi vì ở trên có rất nhiều truyền tống trận, muốn đi những thành thị khác, bình thường đều phải tới thành thị này tiến hành trung chuyển.
"Thẩm đại ca, ta cuối cùng cũng học được luyện chế Khổng Tước tán!" Những ngày gần đây, Không Bạch Linh đều đang chuyên tâm luyện chế những Khổng Tức tán này, Thẩm Tường chỉ là để tâm đắc của hắn vào bên trong một cái truyền thừa châu, để chính Khổng Bạch Linh học tập, rồi sau đó thi thoảng chỉ điểm một chút, nàng ta vậy mà đã học được!
Khổng Bạch Linh có thể sử dụng hỏa diễm tương đối không tệ, đầy đủ để luyện chế Khổng Tước tán, chỉ có điều không có thuần thục và nhanh như Thẩm Tường.
"Luyện đan quả nhiên rất khó, ta chỉ là bởi vì rất hiểu rõ đối với lông vũ của mình, cho nên mới dễ dàng luyện chế ra được Khổng Tước tán!" Khổng Bạch Linh cảm khái nói, bởi vì nàng ta hướng Long Tuyết Di xin một chút tiên dược cấp thấp, nàng ta thử nếm thử luyện chế tiên đan nhưng lập tức thất bại.
Long Tuyết Di cười hì hì nói: "Có thể luyện chế Khổng Tước tán là được rồi, phương diện luyện đan thì có tiểu bại hoại này là đủ rồi."
Khổng Bạch Linh đưa cho Thẩm Tường Khổng Tước tán đã được luyện chế xong, loại bột phấn trong suốt này, ở lúc sử dụng, rất khó để cho người ta nghĩ tới đó là Địa Cửu Trường Thiên bên trong kỳ độc thái cổ!
Thẩm Tường dựa theo bản đồ, tiến hành xuyên qua không gian từng bước, dùng khoảng thời gian vài ngày, cuối cùng đi tới thành thị lớn nhất ở trên mặt nước tên là Phù Sinh thành.
Tòa thành thị này có những kiến trúc to to nhỏ nhỏ đều được quy hoạch chỉnh tề, có thể trông thấy một vài con đường thủy được quy hoạch chỉnh tề, không giống như những tòa thành thị trước đó đều là lung tung bừa bãi.
Đường đi trong thành thị này đều là nước, mà rất rộng rãi, để cho từng chiếc thuyền có thể qua lại được ở trên đường phố, đương nhiên cũng có một số người đeo loại giày đặc chế này có thể hành tẩu ở trên mặt nước.
Thành thị trên mặt nước ở Thánh Thủy Thiên Vực cũng không phải có rất nhiều, bởi vì chỉ có một số nơi đặc biệt mới có thể xây dựng được những tòa thành thị kiểu này, loại nơi này bình thường đều không có sóng gió, coi như những nơi khác có sóng to gió lớn, lúc đi qua đây đều sẽ bị ngăn cản, lực lượng ngăn cản sóng gió chính là lực lượng tự nhiên, ở loại địa phương này có một tấm bình phong do thiên nhiên hình thành, cho nên mới phù hợp để xây dựng thành thị.
Nếu như không có loại lực lượng tự nhiên này bảo hộ, Thánh Thủy Thiên Vực có nhiều sóng gió tới như vậy thì loại thành thị này coi như một ngày có thể xây dựng một tòa, cũng không chịu được sự giày vò của sóng gió.
Thẩm Tường đeo giày đặc chế vào, hành tẩu ở trên mặt nước, vừa đi về phía nơi bố trí truyền tống trận, vừa nghe chuyện phiếm mà người khác nói với nhau, như vậy có thể nghe được rất nhiều tin đồn thú vị ở Thánh Thủy Thiên Vực.
"Không hổ là thành thị lớn nhất Thánh Thủy Thiên Vực, lại có bán cả Tiên đan lục phẩm Lục Nguyên Thiên Thanh đan này, chỉ có điều vẫn là quá đắt một chút, lại phải năm ngàn vạn cân thánh thạch một viên." Thẩm Tường đi ngang qua một cửa hàng đan dược, vào xem xem, cái này khiến cho hứn đột nhiên muốn ở chỗ này luyện chế một số đan dược mang ra bán, chỉ cần bán người khác giá cả một nửa thì hắn đều có thể kiếm đống thánh thạch.
Chỉ có điều hắn bây giờ không thiếu thánh thạch, hơn nữa nơi này không có tiên dược mà hắn muốn thu mua.
"Thật ra thì thánh thạch trong nước có nhiều hơn so với lục địa, đặc biệt là Thánh Thủy Thiên Vực này, bởi vì độ khó khai thác rất lớn, cho nên lượng lớn thánh thạch chỉ nắm giữ ở trong tay một số thế lực nhỏ." Trân Châu nói ra: "Năm đó lúc ta ở phía dưới Cửu Linh Thiên Hải đã gặp được mỏ khoáng thạch cỡ lớn, chỉ có điều sau này được Thái Thánh môn chiếm đoạt."
"Thái Thánh môn này tiêu dao không còn được bao lâu." Thẩm Tường nắm tay lại, Thái Thánh môn lúc này có uy hiếp rất lớn, nếu như Thái Thánh Môn có thể có được nửa giang sơn ở Thánh Vực, rồi mới tập trung lực lượng công kích Đế Thiên thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
P/S: Ta thích nào ... chương 5