Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1669 - Chương 1669 - Rừng Sinh Mệnh

Chương 1669 - Rừng Sinh Mệnh
Chương 1669 - Rừng Sinh Mệnh

"Các ngươi chờ một chút, ta đi gọi hai tên đầu bếp kia tới!" Nhạc Trường Đằn vội vàng lấy ra một khối ngọc phù đưa tin ra rồi truyền tin đi.

Đúng vào lúc này, Địch Uy và Địch Vũ đột nhiên gạt đám người ra đi tới!

"Lão bản, ngươi gọi chúng ta tới làm cái gì!" Địch Uy hô.

Địch Uy và Địch Vũ đột nhiên đi tới, hơn nữa mặt mũi còn tràn đầy vẻ mờ mịt, Thẩm Tường đã biết đây nhất định là Long Tuyết Di an bài, Nhạc Trường Đằng không có khả năng gọi hai người Địch Uy và Địch Vũ có thanh danh kém này tới, Nhạc Trường Đằng chắc chắn sớm đã huấn luyện người tới thay thế bọn hắn, nhưng không nghĩ tới Địch Uy và Địch Vũ lại đột nhiên tới.

Long Tuyết Di trước đó đã ngờ tới Nhạc Trường Đằng sẽ tìm hai tên thế thân đi ra đôi co với mọi người, cho nên nàng mới khống chế Địch Uy và Địch Vũ tới, bởi vì nàng ta hạ huyễn thuật đối với Địch Uy và Địch Vũ, có thể thao túng tinh thần của bọn hắn.

"Các ngươi ..." Nhạc Trường Đằng trợn trò mắt, hắn chưa hỏi xong thì Thẩm Tường đã tranh trước hắn mà hỏi: "Các ngươi chính là đầu bếp phụ trách làm Kim Ngọc Tiên Ngư?"

"Chính là chúng ta, thế nào rồi?" Địch Uy nói.

"Kim Ngọc Thánh Ngưu của các ngươi có độc, có phải là các ngươi thả thứ gì đó vào hay không? Trả lời một cách trung thực!" Một người trung niên bên cạnh Ngũ thiếu gia của Lâm gia kia đột nhiên lách mình đi tới bên cạnh Địch Uy, trực tiếp tóm lấy bả vai của hắn, hung ác mà hỏi.

"Lão bản ... ngươi bảo chúng ta thả đồ vật vào, không phải nói là không có chuyện gì sao?" Địch Uy bị tóm lấy bả vai rất đau nhức, vội vàng nói.

Đương nhiên, đây đều là Long Tuyết Di khống chế hắn nói ra!

Địch Vũ ở một bên, nói ra: "Lão bản, hãm hại lão gia hỏa không quyền không thế trước kia còn chưa tính, nhưng lần này lại là đối với Ngũ thiếu gia của Lâm gia, ngươi đây là đang hại chúng ta a!"

Địch Uy Địch Vũ kẻ xướng người họa để Ngạc Trường Đằng trợn tròn mắt, hắn ngơ ngác ngẩn người, loại xung kích đột nhiên xuất hiện này đã để cho hắn cảm thấy thế giới của mình hoàn toàn sụp đổ.

Không thể không nói, Nhạc Trường Đằng phản ứng rất nhanh chóng, trông thấy tình huống rất bất lợi đối với mình, vội vàng xông phá nóc phòng, bỏ trốn mất dạng.

Địch Uy Địch Vũ đã bị tùy tùng của Ngũ thiếu gia Lâm gia kia bắt lại, còn như Nhạc Trường Đằng thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt gì.

"Hừ, Nhạc Trường Đằng là người của Nhạc gia a, chúng ta đi Nhạc gia đòi bồi thường." Một người hô lên, người có thể ăn ở trên tầng thứ năm này đều là người tương đối có thân phận.

Chuyện đòi bồi thường, Long Tuyết Di và Thẩm Tường không đi tham gia náo nhiệt, thù của lão nhân gia đã báo, còn tẩy thoát tội danh, không bao lâu nữa thì cửa hàng của lão nhân gia kia sẽ lại náo nhiệt lên một lần nữa.

Long Tuyết Di đạt được rất nhiều Kim Ngọc Thánh Ngư, hài lòng ở trong U Dao giới chế biến thức ăn, những Kim Ngọc Thánh Ngư nhỏ nhỏ này sẽ được Trân Châu chọn lựa ra chăn nuôi.

Thẩm Tường đã đổi một bộ dung mạo, hắn vẫn ở bên trong Thiên Hải thành này, đi khắp nơi để nghe ngóng chuyện có quan hệ với Chu Tước, hắn dùng một trăm vạn cân thánh thạch tuyên bố treo giải thưởng, chỉ cần khoảng thời gian mấy ngày thì đã đạt được rất nhiều manh mối.

"Rất nhiều tin tức, đều nói Chu Tước ở nơi sâu nhất của Thánh Thủy Thiên Vực này, chỗ đó có một khu rừng sinh mệnh, Chu Tức ẩn nấp ở bên trong đó."

Ngoài đó ra, Thẩm Tường còn được đến rất nhiều bản đồ tiến về rừng sinh mệnh, chỗ đó chắc chắn là một nơi rất nguy hiểm, không cần biết nguy hiểm thế nào, hắn nhất định phải đi, bởi vì hắn muốn tìm được Đông Phương Hinh Nguyệt.

"Chu Tước phục sinh cần lượng lớn lực lượng sinh mệnh, xem ra nàng ta rất có thể ở bên trong rừng sinh mệnh này, lúc nào thì bắt đầu đi?" Long Tuyết Di hỏi.

"Chờ ta sửa sang lại đường đi cho tốt đã, bản đồ tuy rằng có, nhưng đều không có đánh dấu thành thị, ta cần phải biết ở trên mặt nước có bao nhiêu loại thành thị lớn có truyền tống trận, như vậy mới có thể đi tới một cách nhanh chóng."

Thẩm Tường không phải người ở đây, không có truyền tống trận trực tiếp truyền tống tới, chỉ có thể tiến lên từng chút xíu một, cho nên hắn cần phải có một tấm bản đồ hoàn chỉnh hơn.

May mắn hắn có rất nhiều thánh thạch, chỉ cần lấy ra một chút thì có thể để rất nhiều người làm việc cho hắn, chỉ trong khoảng thời gian mấy ngày đã chỉnh lý ra bản đồ của Thánh Thủy Thiên Vực, vô luận là thành thị trên mặt nước hay là dưới đáy nước đều rất tường tận, mà ngay cả khoảng cách đều rất chuẩn xác.

"Rừng Sinh Mệnh vậy mà ở khu vực biên giới, ta còn tưởng rằng ở trung tâm, không nghĩ tới biên giới Thánh Thủy Thiên Vực sâu đến thế." Thẩm Tường nhìn vào bản đồ, thở dài: "Không biết Hinh Nguyệt có tìm được Chu Tước hay không, coi như có thể tìm tới, dọc theo con đường này nàng ta chắc chắn phải chịu không ít đau khổ."

Hắn thầm trách chính mình, lúc trước không có cho Đông Phương Hinh Nguyệt chút thánh thạch nào, bằng không nàng ta ở chỗ này nhất định sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

"Nhất định có thể, nàng ta rất thông minh, hơn nữa giữa nàng ta và Chu Tước đều có cảm ứng, tìm ra được cũng sẽ không có khó khăn quá lớn." Long Tuyết Di nói.

Những ngày này, Thiên Hải thành thế nhưng là rất náo nhiệt, Lâm gia đang tìm kiếm Nhạc Trường Đằng ở khắp nơi, nguyên nhân bởi vì Nhạc Trường Đằng, Nhạc gia cũng thường xuyên bị người náo tới cửa, tất cả những chuyện này đều là Nhạc Trường Đằng tự tìm, lúc trước lúc hãm hại người khác, hắn chắc chắn không nghĩ tới chính mình cũng sẽ có ngày hôm nay.

Thẩm Tường rời khỏi Thiên Hải thành, đi tới mặt biển, ở trước khi đi, hắn định cùng với Long Tuyết Di đi gặp lão nhân gia kia một chút, lại ăn Kim Ngọc Tiên Ngư mà hắn tự tay làm một lần.

Thẩm Tường chỉ là trong nháy mắt đã từ biển sâu đi tới mặt biển, đeo vào đôi giày dùng để đi ở trên mặt nước, đạp trên nước biển, đi về phía cửa hàng của lão nhân gia kia.

Đi tới cổng cửa hàng, bên trong quả nhiên rất náo nhiệt, lão nhân gia vì tránh cho có người nói hắn hạ độc, cũng không sợ tay nghề của mình lộ ra ngoài, trực tiếp công khai quá trình đun nước nấu Kim Ngọc Tiên Ngư, rất nhiều người tới đây ăn, chính là vì loại hương vị cô cùng ngon miệng này, vừa ăn vừa trò chuyện với một đám bằng hữu bên canh, giá cả lại không quá đắt, cho nên rất náo nhiệt.

Không giống như quán rượu Kim Ngọc kia, tuy rằng người cũng không ít, nhưng đều là một số danh môn quý tộc, bớt đi rất nhiều loại náo nhiệt thông thường này.

Long Tuyết Di từ bên trong U Dao giới đi ra, nàng ta và Thẩm Tường đều biến thành dung mạo khác, để tránh bị người nhận ra, mang tới phiền phức cho lão nhân gia, tuy nhiên bọn hắn đều đeo giày mà lão nhân gia kia tặng.

Lão nhân gia nhìn vào giày của bọn hắn thì lập tức nhận ra bọn họ, nhưng hắn không nhiều lời, chỉ dùng ánh mắt cảm kích nhìn vào Thẩm Tường và Long Tuyết Di, hắn đương nhiên biết, Nhạc Trường Đằng và hai tên đồ đệ kia đã đạt được giáo huấn, hắn có thể tẩy thoát oan khuất, đều là bởi vì hai người thần bí trước mắt này giúp đỡ.

Kim Ngọc Tiên Ngư ở chỗ này có rất nhiều, muốn bắt được cũng rất dễ dàng, cho nên cũng rất rẻ, không đắt giống Kim Ngọc Thánh Ngư, chỉ cần mấy trăm thánh thạch đã đủ để cho mấy người ăn tới thống khoái.

Người tới đây ăn đều tự chuẩn bị rượu ngon, Thẩm Tường và Long Tuyết Di cũng như vậy, bọn họ rất kiên nhẫn chờ đợi lão nhân gia mang thức ăn lên, bởi vì rất nhiều người, cần phải xếp hàng.

Ban đêm, lượng người giảm đi rất nhiều, tuy nhiên Long Tuyết Di và Thẩm Tường còn ở nơi này, Long Tuyết Di không nỡ đi, vẫn luôn ăn rất nhiều, lão nhân gia cũng rất vui lòng làm cho.

"Lão gia gia, ngươi mở tới đêm khuya sao?" Long Tuyết Di dùng miệng nhỏ bóng mỡ mà hỏi.

"Nếu nhưu ngươi muốn ăn tới trời sáng, ta liền mở tới trời sáng." Lão nhân gia biết Thẩm Tường và Long Tuyết Di phản ẩn giấu thân phận, cho nên không nói quá nhiều lời với bọn hắn.

Long Tuyết Di cười hì hì nói: "Vậy lại cho ta tới năm mươi con đi."

"Được, ta đi làm!" Lão nhân gia cười cười một tiếng.

Lão nhân gia vừa mới tới trước bếp lò, một người trung niên nhìn hơi mập đột nhiên xuất hiện ở cửa ra vào, ở đằng sau hắn còn đi theo hai tên nam tử hung thần ác sát.

Lại là Nhạc Trường Đằng và Địch Uy Địch Vũ, bọn họ bị ép rời khỏi Thiên Hải thành, trông thấy cửa hàng của lão nhân gia náo nhiệt như vậy, bọn họ muốn ở chỗ này phát tiết lửa giận trong lòng!

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment