Ba tên gia hỏa trong miệng Long Tuyết Di chính là Bạch Hổ, Tề Thí và Khương Thánh, bọn họ đang bay nhanh trong khu rừng rộng lớn, tránh đi một số những lá cây và nhánh cây to lớn kia, đang bay về phía Thẩm Tường.
"Chạy mau, ba tên gia hỏa này đang dẫn đán khỉ kia chạy tới chỗ ngươi." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường vốn là muốn xuyên qua không gian để tránh đi, nhưng đám người Bạch hổ từ thật xa tới đây nhất định là vì giúp hắn, cho nên hắn cũng không tiện chạy đi.
"Thẩm Tường, nhanh dùng lực lượng không gian của ngươi mang chúng ta đi, đám khỉ tím này khó dây dưa." Bạch Hổ ở chỗ rất xa đã truyền âm cho Thẩm Tường.
Thẩm Tường hơi hít một hơi, vận chuyển lực lượng không gian, lúc này hắn đã trông thấy ba người Bạch Hổ, hắn thả lực lượng không gian ra ngoài, bao phủ vào trên người bọn hắn.
Mấy người Bạch Hổ cảm ứng được lực lượng không gian mà Thẩm Tường thả ra, cũng không chống lại mà là buông lỏng, sau đó trước mắt bọn họ mờ đi, đã tiến hành dịch chuyển không gian, đi tới trong một hốc cây ở phía trên ngọn đại thụ.
Tề Thí trông thấy Thẩm Tường thì cười ha ha một tiếng, vỗ vỗ vào bả vai Thẩm Tường: "Nắm giữ Không Gian pháp tắc chính là tốt, thật có thể chạy a, Địa Ngục Ma Quân của Địa Ngục Ma Đế cũng không cách nào bắt được ngươi".
Tề Thí vừa mới nói xong, Long Tuyết Di đã từ bên trong U Dao giới lóe lên mà ra, hung hăng trợn mắt nhìn vào Tề Thí, tức giận nói: "Mau trả lại Thần Cách cho lão nương!"
Tề Thí rất bình tĩnh, bởi vì hắn sớm đã nghĩ tới Long Tuyết Di sẽ có phản ứng như vậy, hắn cười nói: "Thần Cách chắc chắn không còn, nhưng muốn mạng thì có một cái, ngươi muốn thì lấy đi đi!"
"Cái mạng bỏ đi này của ngươi, ta lấy tới có tác dụng gì, nào có trân quý bằng Thần Cách của lão nương?" Long Tuyết Di nắm chặt lấy cổ áo của Tề Thí, nộ khí trùng thiên, trước đó nàng ta và Thẩm Tường đã nhắc tới chuyện này cũng không có loại phản ứng này, nhưng bây giờ nàng ta trông thấy Tề Thí vô lại như vậy thì càng tức giận hơn.
"Bạch Long, quên đi thôi!" Bạch Hổ khuyên nói, hít một tiếng, lúc trước hắn đã ngờ tới loại chuyện này.
"Làm sao có thể tính như vậy? Nhất định phải để hăn bồi thường cho ta." Long Tuyết Di hừ một tiếng, thả Tề Thí ra, hai tay chống nạnh: "Ngươi không thể trả Thần Cách lại cho ta, không có cái nào khác tới bồi thường một chút sao?"
Trông thấy Long Tuyết Di như vậy, Thẩm Tường lắc đầu cười một tiếng, Long Tuyết Di có Chí Tôn Long Mạch, đó là thứ giống với Thần Cách, huống hồ Đế Hồn năng lực ăn ngủ của nàng ta có thể làm cho nàng ta sau này ngưng tụ Thần Cách một cách dễ dàng, cho nên nàng bây giờ sẽ không để Thần Cách kia ở trong lòng.
"Được a, đây là đưa cho ngươi!" Tuy rằng da mặt Tề Thí dày, nhưng hắn biết làm mất Thần Cách của ngươi ta thì vẫn phải bồi thường, hắn lấy ra một cái rương lớn, sau khi mở ra, bên trong lập tức lóe ra một trận ánh sáng màu trắng nhạt, còn mang theo một cỗ mùi trái cây rất tươi mát.
Cái này là một rương lớn trái cây màu xanh, nhìn trong veo ngon miệng, Long Tuyết Di thiếu chút thì không nhịn được muốn bổ nhào qua ăn cho thống khoái.
"Đây là Thánh Tuyết lê, là ta và lão Khương tìm được ở bên trong Huyền Hàn cổ vực, tổng cộng có một trăm trái, bồi thường này đủ rồi chứ!" Tề Thí vẫn là rất hiểu Long Tuyết Di, chỉ cần có thể lấy được thứ gì đó ăn ngon có thể lấp được miệng của Long Tuyết Di thì có thể hóa chuyện lớn thành chuyện nhỏ.
"Miễn cưỡng đủ!" Long Tuyết Di hừ nhẹ một tiếng, vội vàng thu cái rương này lại, nàng ta thích ăn nhất chính là Thánh Tuyết Lê, vừa ngọt lại vừa giòn hơn nữa còn rất thơm.
Bạch Hổ cười ôi ôi một tiếng: "Bạch Long, ngươi vẫn là như trước đi!"
Long Tuyết Di nũng nịu khẽ nói: "Trước ngươi giấu diếm ta nhiều chuyện như vậy chính là lo lắng ta sẽ dẫn tiểu tử này xuống Địa Ngục đi tìm Thần Cách sao?"
Bạch hổ khẽ gật đầu: "Thần Cách kia đối với ngươi mà nói quan trọng như vậy, ta lo lắng là chuyện rất bình thường! Thẩm Tường coi như tu luyện ra Đế Hồn, muốn xông Địa Ngục còn chưa đủ!"
Long Tuyết Di cười nói: "Đại Bạch Miêu, ngươi quá coi thường ta, không phải chỉ là một cái Thần Cách thôi sao? Ta có thể cô động được ra thì sau này ta vẫn có thể!"
"Nói như vậy ngươi khôi phục được không tệ?" Bạch Hổ xem xét Long Tuyết Di lại một phen, nhưng không nhìn ra được cái gì.
Khương Thánh cười nói: "Ba người các ngươi đều chết qua một lần, hiện tại đều đã trùng sinh, nếu không các ngươi đánh một trận xem ai tương đối lợi hại đi."
"Ta không đánh, sư phụ có lực lượng của Hắc Ám pháp tắc, Long tham ăn có Thẩm Tường, hơn nữa nhìn dáng vẻ nàng ta còn ẩn tàng cái gì, ta chắc chắn đánh không lại bọn hắn." Tề Thí vội vàng lắc đầu.
Bạch Hổ hỏi: "Thẩm Tường, ngươi chạy tới rừng Sinh Mệnh này là muốn tiến vào sâu bên trong để tránh đi sự truy sát của Địa Ngục Ma Đế? Hay là muốn tìm Chu Tước?"
"Chuyện này sao, đều có cả." Thẩm Tường nói.
"Đại Bạch Miêu, Chu Tước ở ngay chỗ này, ngươi thật đúng là dám đến a, không sợ nàng ta đánh ngươi sao?" Trên mặt Long Tuyết Di nở ra loại nụ cười trên nỗi đau của người khác.
"Ban đầu là ta sai, dù sao ta cũng phải nói lời xin lỗi với nàng." Bạch Hổ hít một tiếng: "Hiện tại tất cả mọi người có thể sống lại, thuận tiện tụ họp một chút đi."
Tề Thí lắc đầu: "Ta không cho rằng Chu Tước người đàn bà đanh đá này sẽ tha thứ ngươi, Long tham ăn này dễ đối phó hơn so với nàng ta."
Khương Thánh gật đầu nói: "Chu Tước năm đó giao phó lông vũ cho ta, ta luyện thành Chu Tước Nhu Tình Ti rồi mới để Chu Tước Nhu Tình Ti và Huyền Vũ Kim Cương giáp có một loại liên hệ tình cảm vi diệu, nàng ta biết, chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho ta."
"Nhiều lắm thì chính là bị nàng ta chửi mắng một trận, có thể có hậu quả gì? Ngay cả cái này cũng sợ?" Long Tuyết Di cười nói: "Chu Tước hiện tại thế nhưng là muốn ngưng tụ Thần Cách, tốt nhất là thừa dịp nàng ta còn chưa ngưng ra Thần Cách để cho nàng ta mắng chửi một trận, bằng không nàng ta sau này lợi hại hơn so với các ngươi vậy thì không phải là chửi mắng nữa mà là đánh đập!"
"Làm sao ngươi biết được?" Bạch Hổ vội vàng hỏi.
"Nữ nô tiểu bại hoại này nói cho chúng ta biết, nữ nô tiểu bại hoại này có huyết mạch của Chu Tước, trước đó một mực ở chỗ của Chu Tước." Long Tuyết Di nói.
Đôi mắt Tề Thí đột nhiên trợn to, một mặt bội phục: "Nữ nhân có huyết mạch của Chu Tước mà ngươi cũng dám thu nàng ta làm nữ nô? Hơn nữa bây giờ ngươi còn tới nơi này, ngươi đây không phải là muốn chết sao? Nếu để cho nàng ta biết giết ngươi có thể đạt được hai ba cái Thần Cách, ngươi chắc chắn sẽ không may."
Khương Thánh kéo Tề Thí, cười nói: "Ngươi đừng quên, sức chiến đấu của Long tham ăn này cũng không thua kém Chu Tước, ngươi cho rằng nàng sẽ để mặc Thẩm Tường bị Chu Tước bắt nạt sao?"
Nghĩ đến loại quan hệ cực kỳ thân mật giữa Long Tuyết Di và Thẩm Tường, Tề Thí thở dài một tiếng.
Khương Thánh cười nói: "Tiểu tử này dựa vào chinh phục nữ nhân tới chinh phục thiên hạ, ngươi năm đó nếu như cũng làm như thế, nói không chừng bây giờ vẫn còn là Thập Thiên đại đế!"
Long Tuyết Di nghe thấy lời này, cảm thấy rất không thoải mái, lập tức nói ra: "Nếu như ngươi năm đó chinh phục Mị Đế thì chắc chắn còn lợi hại hơn so với con sư tử lớn này, hiện tại Thập Thiên đại đế nói không chừng chính là ngươi!"
"Đừng nhắc tới chuyện này." Khương Thánh nhận thua, hắn bây giờ sợ nhất là bị người khác nhắc tới chuyện Mị Đế, đó là lịch sử đen tối của hắn.
Bạch Hổ và Tề Thí đều cười, bọn họ cũng đều biết chuyện của Khương Thánh.
"Tuy rằng ta không muốn bóc vết sẹo của lão Khương, tuy nhiên ta vẫn phải nói, Mị Đế đã xuất hiện ở Đế Thiên, năng lực của nàng ta bây giờ còn lợi hại hơn so với trước kia, các ngươi phải cẩn thận!" Bạch Hổ nghiêm túc nói.
"Ta không có cái gì mà phải sợ, chủ yếu là lão Khương và Thẩm Tường." Tề Thí cười hắc hắc nói: "Đặc biệt là tiểu tử Thẩm Tường này."
P/S: Ta thích nào ... chương 2.