Nói tới Mị Đế, Thẩm Tường nhớ tới Phùng Vũ Khiết của Thần Vũ môn!
"Các ngươi có biết Phùng Vũ Khiết không? Nữ nhân này rất thần bí, hơn nữa hình như vòn lợi hại hơn so với Mị Đế!" Thẩm Tường nói.
"Ồ? Ngươi cũng biết Phùng Vũ Khiết, nói như vậy có nghĩa là ngươi từng gặp nàng!" Tề Thí hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ ra Thẩm Tường là thông qua con đường tắt nào mà quen biết Phùng Vũ Khiết, ở trong ấn tượng của hắn, Phùng Vũ Khiết có lẽ là sẽ không tùy ý quen biết với người khác, hơn nữa còn lộ ra nhiều bí mật như vậy.
"Nàng ta là Đanh Thánh, ta nhờ nàng ta luyện chế giúp Thánh đan, rồi mới quen biết nàng." Thẩm Tường nhếch miệng: "Nữ nhân này cực kỳ nghịch ngợm."
"Sư tử lớn, nói như vậy thì các ngươi gặp nàng rồi?" Long Tuyết Di hỏi.
"Chúng ta thật lâu trước đây lúc từng tới đây có quen biết nàng, đây đúng là một nữ nhân rất lợi hại, hơn nữa vui tức thất thường, tính cách rất khó nắm lấy, cảm giác nàng ta muốn cố ý che giấu một mặt chân chính của mình, không muốn bị người khác nhìn thấu, nàng ta khi đó chính là một Đan thánh, chúng ta cũng từng tìm nàng luyện Thánh đan, nàng ta thu phí rất cao." Tề Thí gật đầu nói.
"Nữ nhân này có quan hệ rất lớn với Mị Đế!" Khương Thánh nói ra: "Lúc trước nàng ta kéo chúng ta đi tìm kiếm Mị Đế, ta chính là vào lúc này mới quen Mị Đế!"
Nhắc lại chuyện cũ, Khương Thánh thổn thức không thôi, chuyện xảy ra cùng với Mị Đế chỉ sợ là chuyện mà khó xóa khỏi trong ký ức của hắn nhất.
"Ngươi đã quen biết nàng tại sao không ở Thánh Vực lâu một đoạn thời gian, thực lực của nàng không tệ, muốn đối phó Lôi Đế những gia hỏa này thì đều không phải là vấn đề gì." Tề Thí nói ra: "Ta đi Thái Cổ thánh thành tìm nàng, nàng ta không gặp ta."
"Ta không muốn làm phiền nàng ta, nàng ta ở trong Thánh Vực cũng có rất nhiều chuyện buồn bực, lúc ấy ta cũng không phải cùng đường mạt lộ." Thẩm Tường cười cười: "Các ngươi nhất định muốn đi gặp Chu Tước sao?"
"Ừm, một mình ta đi tìm nàng trước đi." Bạch Hổ nói ra: "Ta đi trước một bước, tốt nhất đừng có nhanh tới."
Bạch Hổ hóa thành một đám khói đen biến mất không thấy.
Tề Thí cười nói: "Hắn sợ chúng ta trông tháy dáng vẻ xấu mặt của hắn!"
"Hai người các ngươi có đi gặp Chu Tước không?" Long Tuyết Di hỏi.
"Ta thì không đi được, ta muốn dạo chơi rừng Sinh Mệnh này, nói không chừng có thể tìm được bí mật gì ở chỗ này." Khương Thánh cười nói: "Nghe nói nơi này có rất nhiều vật liệu luyện khí tốt, ta gần đây định luyện chế một cái thần binh."
Tề Thí lắc đầu: "Ta cũng không đi, đàn bà đanh đá kia không dễ chọc."
Tề Thí và Khương Thánh vốn là muốn đi gặp Chu Tước một chút, tuy nhiên khi bọn hắn biết được Chu Tước muốn ngưng tụ Thần Cách, chuyện này cho bọn hắn đả kích rất lớn, sau khi Chu Tước trùng sinh vậy mà cường đại hơn bọn hắn một mảng lớn, điều này làm cho trong lòng bọn họ rất khó chịu, nếu như nhìn thấy Chu Tước thì chắc chắn sẽ bị Chu Tước hung hăng nói móc.
Cứ như vậy, Tề Thí và Khương Thánh rời đi, Long Tuyết Di thì trở lại trong U Dao giới, Thẩm Tường dựa theo Đông Phương Hinh Nguyệt chỉ dẫn tiến về vị trí của Chu Tước.
Thẩm Tường rời khỏi hốc cây trên đại thụ, bay ở bên trong khu rừng toàn là cây cối có lá màu tím, bay về phía nơi phát ra cơn gió lạnh kia, bởi vì hướng đó chính là bức bình phong thứ hai của rừng Sinh Mệnh, Hàn Phong lâm!
"Lại là đám khỉ kia!" Thẩm Tường đột nhiên nghe được loại tiếng rống này, vội vàng nhìn về đằng sau, chỉ thấy trong khu rừng này có rất nhiều khỉ lông tóc màu tím đang nhào lộn rất nhanh ở trên cây, hoặc là thông qua sợi dây leo của cây cối, tiến lên với tốc độ rất nhanh.
Nếu như mấy trăm con loại khỉ tím này, Thẩm Tường có lẽ sẽ không cảm thấy cái gì, dù sao trong khu rừng Sinh Mệnh này đã rất cổ xưa, nhưng lúc này khỉ tím đang lao về phía hắn này ít nhất có hơn vạn con, bao trùm một mảng lớn khu rừng ở đằng sau, lúc nhanh chóng lao tới, như là một cơn thủy triều màu tím đánh thẳng tới vậy, trông rất dọa người.
"Không phải đi về phía ngươi!" Long Tuyết Di nói ra: "Tốc độ của bọn chúng còn không tính quá nhanh, bọn chúng thật giống như muốn tiến đến một chỗ, cũng không phải là đang truy đuổi một mục tiêu."
Thẩm Tường vội vàng sử dụng lực lượng không gian, giấu mình vào bên trong không gian bạo loạn, tránh đi đại quân đám khỉ tím này! Phải biết những con khỉ tím này đều là Thánh Thú, Thánh Thú có tới hàng vạn mà đồng loạt công kích thì đó là rất khủng bố, Thẩm Tường cũng không muốn dính vào bầy khỉ này.
Đây cũng là chỗ tương đối đáng sợ của Tử Diệp lâm, Thánh Thú đều là loại hình thể nhỏ này, đều là gia hỏa thực lực mạnh khó chơi.
Đông Phương Hinh Nguyệt nói ra: "Đây chỉ là một tiểu phân đội, nơi này cả một đàn thú bình thường đều là mười vạn làm nền tảng, dẫn đầu đám này là Khỉ Hầu Vương tím, có lẽ là có thực lực Thánh Tôn của nhân loại, thậm chí là cường giả Đế cấp, nếu như là Đế Hoàng thống lĩnh cả một tộc quần thì thực lực càng cường đại hơn!"
"Làm sao lại lợi hại như thế? Bọn chúng trưởng thành như thế nào?" Thẩm Tường từ bên trong không gian bạo loạn đi ra, nhìn về phía như mây mù màu tím đang dần dần đi xa kia, không thể không sợ hãi than.
"Trước đó ta nói qua, thú loại ra đời ở chỗ này đều có một loại năng lượng màu tím đặc thù, bọn chúng có thể thông qua ăn lá cây màu tím nơi này tới trưởng thành! Mà lá cây màu tím ở trong này sinh trưởng tới rất nhanh, nơi này lại rộng lớn, đối với thú loại nơi này mà nói thì gần như là có tài nguyên vô tận."
Thẩm Tường muốn đi xem đám khỉ tím kia đi nơi nào liền đi theo ở đằng sau.
"Bọn chúng sinh sôi không ngừng nghỉ như thế này, một ngày nào đó Tử Diệp lâm này sẽ không chứa được nhiều Thánh Thú như vậy!" Long Tuyết Di nói.
"Như vậy sẽ không, thú loại nơi này tuy rằng có thể dựa vào ăn lá tím mà trưởng thành nhanh chóng, nhưng tộc đàn khác biệt ở trong này cũng sẽ xuất hiện chém giết quy mô lớn! Lão tổ Chu Tước cũng từng nói với ta, đối với đàn thú nơi này mà nói, đây là thịnh yến của bọn chúng! Bởi vì ở bên trong quá trình chém giết lẫn nhau, chết đi đều sẽ bị ăn hết."
Nghe thấy Đông Phương Hinh Nguyệt nói như vậy, trong đầu Thẩm Tường đã xuất hiện cảnh tượng một đám Thánh Thú cỡ nhỏ liều mình chém giết, cắn xé nuốt máu tươi, hắn nghe ngờ đám khỉ màu tím này chính là đi hưởng thụ cái gọi là thịnh yến kia!
Sau khi Thẩm Tường đi theo đằng sau đám khỉ được nửa ngày thì phát hiện đang có hai bầy khỉ khác đang sát lại gần nhau, rồi tập trung vào cùng một chỗ, lúc này những số lượng những con thánh khỉ màu tím này đã nhiều tới mười vạn!
Loại Thánh Thú số lượng này nếu như thả vào thế giới Cửu Thiên, sẽ tạo thành phá hoại khó có thể tưởng tượng được, coi như loại địa phương như Thánh Vực thì chỉ sợ cũng sẽ cảm thấy đau đầu!
"Những Thánh Thú này có thể rời khỏi Tử Diệp lâm này hay không, chỉ một bầy thú tộc ở Tử Diệp lâm này mà đã có số lượng Thánh Thú nhiều như vậy, xem ra thực lực tổng hợp của Thánh Thủy Thiên Vực này không yếu chút nào." Thẩm Tường cảm khái mà nói.
"Sẽ không, những chiếc lá màu tím kỳ lại ở nơi này là thứ mà bọn chúng dựa vào mà sinh tồn, nếu như không có loại lá màu tím này để ăn thì bọn chúng sẽ chết đi rất nhanh, cho nên thú loại ở bên trong Tử Diệp lâm này không đi ra được địa phương nào khác, bọn chúng chỉ có thể xưng bá ở chỗ này."
Đông Phương Hinh Nguyệt vừa mới nói xong, đằng trước đột nhiên truyền tới một trận tiếng kêu to trầm thấp, nghe xong thì biết có một đám thánh thú màu tím ở đằng trước.
"Là một đám lợn rừng màu tím, hình thể không phải quá lớn, tuy nhiên nhìn rất lợi hại!" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường bay tớ trên từng ngọn cây, ở chỗ này quan sát chiến đấu phía dưới sẽ không bị ảnh hưởng tới, hắn đã trông thấy những con lợn rừng màu tím kia, da là màu tím, hai cái răng nanh ở bên miệng càng là lóng lánh ánh tím, vừa nhìn đã biết là tài liệu luyện khí tốt.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.