Muốn đi tới Thần Hỏa lâm cũng không dễ dàng, hơn nữa sau khi đi tới Thần Hỏa lâm còn cần phải tinh luyện ra lượng lớn tảng đá từ bên trong lấy ra loại Không Gian Huyền thiết kia, tinh luyện được còn phải dùng một chút thời gian tới luyện chế!
"Chờ sau khi đi tới Thần Hỏa lâm rồi nói sau!" Thẩm Tường đứng ở ngoài cửa sổ, nhìn vào cảnh tuyết xinh đẹp bên ngoài: "Tuyết rơi ở Hàn Phong lâm này! Gió nhỏ hơn rất nhiều!"
"Lão Khương, chiếc thuyền này của ngươi có thể giúp ta thoát khỏi Truy Tung chú của Địa Ngục Ma Đế hay không? Nếu như không thoát khỏi được thì như vậy chúng ta ở trên đường đi có thể sẽ rất phiền phức, cường giả bên trong Hàn Phong lâm này đều đã biết được chuyện ta bị treo thưởng ba cái Thần Cách, tiếp theo chỉ sợ sẽ có càng nhiều gia hỏa lợi hại hơn gia nhập vào."
Khương Thánh lắc đầu nói: "Không thể, nếu có thể mà nói, ta sớm đã lấy ra dùng rồi, nếu như bên trong dung nhập đủ nhiều Không Gian Huyền thiết thì có thể thông qua hấp thu thánh linh lực trong thánh thạch chuyển đổi thành lực lượng không gian cường đại, có thể sinh ra lực lượng ngăn cách không gian rất mạnh, có được hiệu quả cô lập với không gian bên ngoài, Truy Tung chú sẽ không có cách nào truy xét tới ngươi, chiếc thuyền này của ta không đủ nhiều Không Gian Huyền thiết, chỉ có thể ngăn cách khí tức mà thôi."
Long Tuyết Di hỏi: "Tiểu bại hoại, lực lượng không gian mà ngươi nắm giữ bây giờ còn chưa thể để bản thân ngươi cách ly với không gian này sao? Như vậy sẽ không phải lo lắng tới Truy Tung chú đó nữa!"
Thẩm Tường lắc đầu: "Ta thử qua mấy lần, nhưng đều không thành công, trừ khi ta tiến vào bên trong không gian bạo loạn, xem ra ta đối với việc nắm giữ Không Gian pháp tắc còn chưa đủ, còn phải đợi tìm tòi lực lượng phương diện này."
"Thẩm Tường, ta đã lấy ra chiếc thuyền này rồi, bây giờ tới lượt ngươi nói cho ta biết loại Địa Cửu Thiên Trường kia là làm sao lấy tới được!" Khương Thánh cảm thấy rất tò mò đối với chuyện này.
Tề Thí nói ra: "Kỳ độc hóa đá này là một loại hiếm có, số lần xuất hiện rất ít, đến nay cũng không có ai biết loại độc này sinh ra như thế nào!"
"Đúng rồi, còn có loại thứ giải độc kia nữa, đó giống như không phải rút ra từ bên trong thực vật, đến cùng là thứ gì?"
Long Tuyết Di cười nói: "Ta có thể nói cho các ngươi biết đáp án! Tiểu Trân Châu, Tiểu Khổng Tước, ra ngoài đi!"
Trân Châu và Khổng Bạch Linh lập tức từ U Dao giới đi ra ngoài, chỉ trong nháy mắt, trong sảnh này lại có thêm hai mỹ nhân để cho người ta ngắm mà không biết chán.
Trân Châu nhìn nhỏ bé ling lung, thiếu nữ ở tuổi dạy thì, trên mặt mang theo nụ cười thanh lệ, một thân váy tím để nàng ta lộ ra càng kiều diễm hơn.
Khổng Bạch Linh thì có chút câu nệ, tuy nhiên nàng ta vẫn lễ phép nở ra nụ cười ngọt ngào, những sợi lông trắng mọc lên trên đầu làm tăng thêm vẻ đẹp độc đáo và xinh đẹp cho nàng ta, trên người mặc váy trắng như tuyết, váy cũng có lông vũ Khổng Tướng trắng như tuyết của nàng ấy.
Hai người bọn họ tăng thêm Long Tuyết Di và Đông Phương Hinh Nguyệt, bốn mỹ nhân ở bên cạnh Thẩm Tường, để Tề Thí và Khương Thánh đang âm thầm khinh bỉ hắn.
"Đây là tiểu Khổng Tước, lông vũ trên người nàng có thể sinh ra kỳ độc Địa Cửu Thiên Trường, đây là Tiểu Trân Châu, nước mắt của nàng có công hiệu giải độc chữa thương rất tốt, theo thực lực của các nàng tăng lên thì tương lai sẽ càng trở nên lợi hại hơn! Các nàng là người của ta, các ngươi cũng đừng để ý tới các nàng." Long Tuyết DI mang theo một loại ánh mắt đe dọa nhìn vào Tề Thí và Khương Thánh.
Khổng Bạch Linh và Trân Châu vào lúc này cũng vội vàng hành lễ với Tề Thí và Khương Thánh, các nàng đều nghe nói qua đại danh của Thập Thiên đại đế và Thần Tượng, năm đó thế nhưng là quấy Cửu Thiên Thập Địa tới gió tanh mưa máu, mà ở bên trong những Thiên Vực Vô Tận này cũng lưu truyền một số chuyện nói về bọn họ.
"Kỳ độc hóa đá lại sinh ra từ trên người sinh linh!" Khương Thánh kinh ngạc nói, dựa vào nhãn lực của hắn và Tề Thí làm sao không nhìn ra được bản thể của Trân Châu và Khổng Bạch Linh?
"Tiểu Trân Châu này sống phải khoảng mười vạn năm trở lại đi, xem ra cũng không nhỏ a! Loại Trân Châu cấp bậc này cũng không thấy nhiều." Tề Thí quan sát Trân Châu một chút rồi lại nhìn về phía Khổng Bạch Linh: "Lông vũ của Bạch Khổng Tước mang theo kỳ độc hóa đá hiếm có nhất bên trong kỳ độc thái cổ, thiên hạ quả nhiên rộng lớn, không thiếu cái lạ!"
Long Tuyết Di trông thấy loại ánh mắt hiếu kỳ của Tề Thí và Khương Thánh vào lúc này thì cười nói: "Các ngươi cũng đừng dọa người ta sợ, còn muốn hỏi cái gì nữa không? Không còn thì ta sẽ để cho các nàng trở về."
"Ngồi ở bên ngoài một chút không được sao? Trốn ở bên trong cái pháp bảo trữ vật đó không cảm thấy nhàm chán hay sao?" Tề Thí hỏi.
"Đương nhiên sẽ không, bên trong vừa đủ để chơi rất tốt đây!" Chỉ cần có cái gì ăn, đối với Long Tuyết Di mà nói thì đều không tẻ nhạt, nàng ta có thể ở bên trong đó lâu như vậy đều bởi vì bên trong có rất nhiều đồ ăn ngon.
Khương Thánh đang định nói thêm gì đó thì đột nhiên cau mày nói: "Bên ngoài thật nhiều chim, có thể bay ở cái nơi lạnh giá này thì đều không phải chim chóc bình thường!"
Mọi người lập tức nhìn về phía ngoài cửa sổ, quả nhiên trông thấy trên không trung có lượng lớn chim màu trắng đang bay, chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, những con chim này cũng không đông đúc lắm, chỉ là ở khắp nơi trên không trung đều có thể trông thấy bóng dáng loại chim này.
"Bọn chúng đang tìm thứ gì đó, có lẽ là có người thống lĩnh, có thể bắt một con vào hay không, ta có thể biết rõ bọn họ đang tìm cái gì." Khổng Bạch Linh nói.
Vừa mới nói xong, Khương Thánh đã chạy ra ngoài, chỉ trong mấy cái chớp mắt đã mang theo mấy con chim màu trắng này trở về.
Khổng Bạch Linh cẩn thận nắm con chim này vào tay, khẽ vuốt mấy lần rồi mới nhắm mắt lại.
"Trong đầu của bọn chúng có hình ảnh của Thẩm đại ca ... đây là tới tìm kiếm Thẩm đại ca!" Khổng Bạch Linh cau mày nói.
"Những con chim này đều là linh điểu có linh tính, trí nhớ của bọn chúng có lẽ có rất nhiều, có thể biết thêm một số chuyện gì hay không? Ví dụ như là ai khống chế bọn chúng tới." Tề Thí hỏi.
Khổng Bạch Linh khẽ gật đầu: "Ta thử nhìn một chút!"
Sau một lát, Khổng Bạch Linh mở to mắt ra rồi mới sử dụng lực lượng thánh linh, đột nhiên vẽ ra một bức tranh, đây là nàng ta vẽ theo những gì nhìn thấy trong đầu con chim này.
"Gia hỏa này là Ưng Hoàng!" Long Tuyết Di chỉ vào nam tử áo đen: "Hai tên còn lại thì ta không nhận ra!"
Khổng Bạch Linh chỉ vào nam tử mặc áo bào trắng bên cạnh Ưng Hoàng: "Theo như con chim này, đây là gia hỏa lợi hại giống như Ưng Hoàng, ở nơi này cũng rất nổi danh, tên là Huyền Hàn Tà Đế, là một tên cường giả Đế Cấp sử dụng Huyền Hàn Tà Độc rất lợi hại, lão giả thấp bé còn lại này là một con mang mãng xà màu trắng, ngoại hiệu gọi là Huyền Độc Mãng Hoàng, cũng là gia hỏa sử dụng Huyền Hàn Tà Độc rất lợi hại."
Thẩm Tường cười lạnh nói: "Lần này nhất định phải giết chết tên Ưng Hoàng này, lúc trước hắn thế nhưng là đi chung với những cường giả Đế cấp khác, hiện tại đoán chừng bị bỏ rơi, trong lòng chắc chắn cũng không cam chịu đi!"
Long Tuyết Di nhìn về phía Khương Thánh và Tề Thí: "Hai người các ngươi biết đánh nhau không?"
"Nếu như Trân Châu có đủ nhiều nước mắt, ta nghĩ chúng ta có lẽ không có vấn đề gì! Chỉ có điều ta không muốn đối mặt giao thủ với bọn chúng, dù sao bọn chúng đều dùng độc lâu năm." Khương Thánh nói.
Tề Thí một mặt ung dung, cười nói: "Lão Khương, chiếc thuyền này của ngươi không tệ lắm, ít ra bọn chúng không biết vị trí cụ thể của Thẩm Tường, như thế vừa đến, chúng ta đánh lén bọn chúng sẽ dễ dàng hơn!"
Long Tuyết Di nói ra: "Vậy thì tốt, chờ lát nữa ta xem có thể ra tay đánh lén được hay không!"
Thực lực của Đông Phương Hinh Nguyệt, Trân Châu và Khổng Bạch Linh đều không đủ, chỉ có thể tiến vào bên trong U Dao giới.
"Ta đi ra ngoài trước để hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng, các ngươi chọn cơ hội xuất thủ." Thẩm Tường rời khỏi trong sảnh trên thuyền, Long Tuyết Di tiến vào bên trong U Dao giới của hắn, chờ thời cơ để xuất thủ.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.