Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1693 - Chương 1693 - Vạn Long Thí Thiên

Chương 1693 - Vạn long thí thiên
Chương 1693 - Vạn long thí thiên

Thẩm Tường vừa ra tới, Ưng Hoàng, Huyền Hàn Tà Đế, Huyền Độc Mãng Hoàng đã thi nhau chạy tới, khí tức Thẩm Tường vào lúc này để lộ ra ngoài rất rõ ràng, muốn không phát hiện ra hắn cũng khó.

"Thẩm Tường, ngươi đã suy nghĩ rõ ràng muốn đi ra chịu chết rồi sao?" Ưng Hoàng nhe rằng cười một tiếng: "Nếu như ngươi giao Thiên Long kiếm ra cho ta, ta nói không chừng có thể để ngươi được chết một cách thống khoái một chút!"

Trong lúc nói chuyện, Thẩm Tường đã cảm ứng được hai cỗ hàn khí vô hình đánh tới, trong nháy mắt đã xuyên qua thân thể của hắn, khiến cho toàn thân hắn mát lạnh, đây là Huyền Hàn Tà Độc rất lợi hại.

Huyền Hàn Tà Độc và Huyền Độc Mãng Hoàng kia quả nhiên rất mạnh, lúc dùng độc không hề có một chút tiếng động nào cả, nếu như không phải hắn có được Trấn Ma kim thân thì sớm đã bị độc chết rồi.

Không trung giăng kín mây dày đặc, bông tuyết nhỏ rơi xuống, gió lạnh tuy rằng thổi nhẹ nhưng lại lạnh như cắt da thịt người vậy, cây cối cao ngất xung quanh ngưng kết lớp băng dày đặc, những con chim màu trắng kia đứng ở trên đó, líu ríu líu lo không ngừng, nhìn vào phía mấy Thú Hoàng có sát khí còn lạnh hơn gió lạnh kia!

Thẩm Tường đứng ở nơi đó không hề động, mặt mỉm cười nhìn vào Huyền Hàn Tà Đế và Huyền Độc Mãng Hoàng, hắn dùng nụ cười mỉm tới nói cho bọn hắn, loại Huyền Hàn Tà Độc lợi hại đó đối với hắn không có bất kỳ hiệu quả gì.

"Ưng lông xanh, bằng hữu hồ ly kia của ngươi đâu? Ta cảm thấy hắn còn có tác dụng hơn so với hai gia hỏa này." Thẩm Tường mỉm cười nói: "Đúng rồi, ngươi phải đi cùng với chưởng môn Thái Thánh môn mới đúng, hắn làm sao không mang theo ngươi tới bắt ta đây?"

Khuôn mặt Ưng Hoàng lập tức tái đi, thực lực của hắn có hạn, lúc trước đã không thông qua kiểm tra của chưởng môn Thái Thánh môn, Ẩn Nặc thuật chưa đủ, cho nên bị đá ra khỏi, cái này khiến hắn rất tức giận, may mắn hắn ở chỗ này tìm được hai tên cộng tác không tệ.

"Không có hiệu quả sao? Như vậy chúng ta động thủ đi!"

Lúc Ưng Hoàng nói chuyện đã đâm ra mấy trăm kiếm về phía Thẩm Tường, lúc đâm kiếm rất nhẹ nhang,f không tạo thành chấn động rất lớn, vừa nhanh vừa độc, nhưng đều bị Thẩm Tường né tránh từng nhát đâm một.

"Huyền Hàn Phong Cấm!" Huyền Hàn Tà Đế quát lớn một tiếng, nhiệt độ đột nhiên lạnh xuống, không gian lập tức trở nên rất chắc chắn, Thẩm Tường nếm thử một chút, không có cách nào tiến hành xuyên qua không gian.

Trước đó Đông Phương Hinh Nguyệt cũng đã nói, cường giả ở bên trong Hàn Phong lâm này đều biết dùng lực lượng băng hàn lợi hại tới phong cấm không gian.

"Cẩn thận, có một con Bạch Long đi theo hắn, trước đó ta đã từng nói với các ngươi, tuyệt đối không nên chủ quan." Ưng Hoàng hô, lúc này hắn cũng không dám tới gần Thẩm Tường, tuy rằng tu vi của hắn cao hơn Thẩm Tường rất nhiều.

"Không gian đã được phong tỏa, chúng ta có thể từ từ mà đối phó hắn!" Huyền Độc Mãng Hoàng nói ra lời nói lạnh lùng: "Đánh từ xa!"

Ba người vây quanh Thẩm Tường, trong chớp mắt các loại công kích rạp trời kín đất được đánh ra ngoài, Ưng Hoàng là dùng một loại lông vũ màu đen sắc bén công kích Thẩm Tường, đánh tới như là mưa rào.

Huyền Hàn Tà Đế kia thì sử dụng một loại Hàn Băng Độc châm rất mạnh, tới hàng vạn mà tính, lực xuyên thấu rất mạnh, công kích của Huyền Độc Mãng Hoàng thì rất buồn nôn, là một số mật màu đen, có lẽ là mang theo kịch độc và tính ăn mòn.

"Vạn Long Thí Thiên!" Thẩm Tường ở lúc chống cự công kích còn phóng xuất ra Vạn Long Thí Thiên một trong những chiêu lợi hại nhất bên trong Thiên Long Pháp Ấn.

Tiếng long khiếu của vạn con Long vừa xuất hiện, chỉ là tiếng sóng âm thôi cũng đã làm cho người ta có áp lực vô cùng lớn, cỗ sóng xung kích được tạo ra kia chấn động tới mặt đất rạn nứt ra giống như hình cái lưới, khối băng vỡ vụn thi nhau bị bắn văng ra, theo gió bão mà sóng âm mang tới, phá hướng bốn phương tám hướng, hình thành một cơn bão tuyết rất khủng bố, trong nháy mắt đã bao trùm trong phạm vi trăm dặm, những nơi gió bão tới, cây cối núi thấp bị san bằng toàn bộ.

Đây chỉ là khúc nhạc dạo đầu của Vạn Long Thí Thiên!

Thẩm Tường có được Thần Cách khi sử dụng ra chiêu này thì thể hiện ra vô cùng uy lực, vô cùng dọa người, đây là lực lượng mà khi hắn còn chưa trở thành Đế đã bày ra được!

Hống hống hống ——

Vạn long rống lên, phát ra tiếng vang vọng không ngừng, theo Thẩm Tường phóng thích thần lực từ trong Thần Hải của mình ra, mây vàng bao phủ không trung càng ngày càng dày đặc, dâng trào cuồn cuộn, liên tục phát sáng.

"Tiếp chiêu đi!" Hai tay Thẩm Tường dang rộng ra, quát lên một tiếng.

Trong chốc lát, vạn long liều mình rống lên, như muốn hủy thiên diệt địa, từ trên không trung điên cuồng trùng kích xuống dưới!

Theo Vạn Long Thí Thiên hạ xuống, không gian phong cấm phong tỏa Thẩm Tường trở nên rất yếu ớt, ba người Ưng Hoàng, bởi vạn long gầm thét trước đó đã bị gió lốc bao phủ, lúc này Vạn Long Thí Thiên hạ xuống, bọn họ vì tránh để cho mình bị thương đều thi nhau chống lại.

"Lên!" Lực lượng Long Thần của Long Tuyết Di đột nhiên tràn vào bên trong thần hải của Thẩm Tường, trong nháy mắt dung hợp với thần lực của Thẩm Tường.

Thẩm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, lại là một tiếng long khiếu giòn giã làm rung động thiên địa mà ra!

"Lôi Đình trảm!" Thẩm Tường sử dụng lực lượng toàn thân, bổ ra Lôi Đình Trảm chiêu cuồng bạo nhất bên trong Đồ Long Thất Sát trảm về phía Huyền Độc Mãng Hoàng kia, đây chính là từ lúc hắn vào thánh tới nay, lần đầu tiên sử dụng tới Thất Sát trảm.

Trong bão tuyết hoàn toàn mơ hồ, nhưng Thẩm Tường lại biết được vị trí của Huyền Độc Mãng Hoàng kia, dịch chuyển tới đằng sau rồi mới bổ Lôi Đình Trảm ra!

Tiếng sấm sét đánh vang lên dữ dội, toàn bộ đại địa giống như muốn bị xé nát vậy!

"A..."

Huyền Độc Mãng Hoàng kia ở trong lúc bối rối bị Lôi Đình trảm của Thẩm Tường bổ trúng, bờ vai của hắn bị tách ra khỏi thân thể, muốn mạng chính là, Thẩm Tường còn nhanh chóng vung một chút Khổng Tước tán vào trên vết thương của hắn, trong nháy mắt hóa hắn thành đá.

Bão tuyết dừng lại, Thẩm Tường đứng ở bên cạnh một bức tượng đá hình lão giả thấp bé trên mặt tràn đầy vẻ thống khổ, ở bên cạnh tảng đá đó còn có mộ bờ vai tràn đầy máu me, cánh tay ở bên bờ vai đó còn đang nhúc nhích.

Ở bên trong không gian phong cấm này, còn có Ưng Hoàng và Huyền Hàn Tà Đế, chỉ có điều mặt mũi bọn họ vào lúc này đều tràn đầy vẻ hoảng sợ mà đứng ở nơi đó, bởi vì ở bên cạnh mỗi người bọn họ đều có thêm một người!

Tề Thí và Khương Thánh ở vừa rồi đánh lén thành công!

Chỉ thấy thân thể của Ưng Hoàng bị Tề Thí dùng bàn tay xuyên qua, sau đầu có một cái lỗ rất lớn, đã không còn sức chiến đấu.

Huyền Hàn Tà Đế kia cũng không khá hơn chút nào, tuy rằng Khương Thánh bình thường là một nam tử tuấn tú, hơn nữa còn có chút nghịch ngợm, nhưng hắn ra tay cũng rất tàn nhẫn, Huyền Hàn Tà Đế đã bị Khương Thánh dùng thanh Thần chùy dùng để đả sắt nện tới không còn hình dáng, để cho người ta nhìn thấy mà phải giật mình chính là, bị nện thành như thế mà vẫn còn sống, còn có thể di chuyển.

"Ta muốn thần hồn của bọn hắn!" Thẩm Tường rút thần hồn của Huyền Độc Mãng Hoàng ra, rồi sau đó lại nhanh chóng thôn phệ hết thần hồn của Huyền Hàn Tà Đế hình người tàn tật kia, cuối cùng đi tới Ưng Hoàng đã bị Tề Thí chế ngự kia.

"Chờ một chút!" Long Tuyết Di khẽ hô một tiếng, từ bên trong U Dao giới đi ra.

Long Tuyết Di cười lạnh nhìn vào Ưng Hoàng: "Con ưng lông xanh chết tiệt, năm đó ta có lòng tốt cho ngươi mượn Thiên Long kiếm, thế nhưng ngươi lại còn định không trả, cuối cùng còn đối nghịch lại với ta! Đừng tưởng rằng làm cho cho Địa Ngục Ma Đế thì có thể sống mãi không chết, mơ tưởng!"

"Nuốt thần hồn của hắn!" Long Tuyết Di hung hăng đạp một cước vào trên người Ưng Hoàng.

Ưng Hoàng lúc này càng hoảng sợ hơn, tuyệt vọng cầu xin tha thứ, hắn có được thực lực như bây giờ không hề dễ dàng, vốn cho mặc dù chết, ở dưới sự trợ giúp của Địa Ngục Ma Đế thì còn có thể sống lại, nhưng thần hồn bị thôn phệ thì tương đương với hồn phi phách tán, linh hồn không thể hoàn chỉnh tiến vào Địa Ngục, căn bản là không có cách sống lại.

Thẩm Tường dùng lực lớn đập vào trên đầu của Ưng Hoàng, rút thần hồn của hắn ra rồi mới ném thi thể vào bên trong Trấn Ma thần tháp cho Địa Ngục Bức Vương kia.

Ngay vào lúc đám người Thẩm Tường chuẩn bị rời đi, xung quanh đột nhiên tối lại, lại bị giam cầm vào bên trong một cái lồng màu đen rất lớn!

"Lực lượng thật tà ác, là Thái Cổ Tà Sư sao?" Khuôn mặt Tề Thí hiện ra vẻ nghiêm nghị nhìn vào tia chớp lấp lóe ánh sáng đỏ trên bầu trời kia.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment