Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1694 - Chương 1694 - Địa Ngục Hoàng Tử

Chương 1694 - Địa Ngục hoàng tử
Chương 1694 - Địa Ngục hoàng tử

Bọn hắn vừa diệt đi ba người Ưng Hoàng thì lại đột nhiên xuất hiện một cái kết giới cường đại phong tỏa không gian, hơn nữa còn mang theo một cỗ khí tức tà ác rất lợi hại, mặt mũi Tề Thí và Khương Thánh vào lúc này đều hiện ra vẻ nghiêm túc, trước đó coi như muốn đối phó độc thú biết cách sử dụng Huyền Hàn Tà Độc, bọn họ đều còn có thể cười đùa tí tửng.

Mà bây giờ bọn họ trở nên khẩn trương như vậy thì có thể thấy được địch nhân gặp phải cường đại cỡ nào.

"Tên gia hỏa này sớm đã chờ chúng ta ở gần đây, chỉ có điều chúng ta không phát hiện ra, bọn họ đến cùng là che giấu đi như thế nào?" Thẩm Tường trầm giọng nói, hắn cảm nhận được ở gần đây có không ít người, hắn vẫn luôn rất cảnh giác, coi như chiến đấu vừa rồi, hắn cũng phóng xuất ra một cái lĩnh vực không gian tới cảnh giác xem có người tới gần không.

Nhưng bây giờ vẫn không phát hiện những người đột nhiên xuất hiện này!

"Ha ha..."

Nghe thấy tiếng cười điên cuồng đột nhiên truyền tới này, đám người Thẩm Tường xác định, người này xác định đúng là Lão Hắc mà trước đó bọn họ gặp qua, còn như hắn có phải là Thái Cổ Tà Sư hay không thì còn phải đợi xác nhận.

"Quả nhiên là gia hỏa này!" Tề Thí cắn răng nói, hai tay nắm lại rất chặt, Lão Hắc bạn tốt của hắn đã chết đi, nhưng thân thể lại bị chiếm dụng, ký ức cũng bị hấp thu, biến thành một người khác.

Tề Thí rất tức giận đối với chuyện này, nhưng không có cách nào vì hắn không có thực lực như trước kia, hắn rất hiểu thực lực của chính mình, coi như ném cái mạng này đi thì hắn cũng không thể đánh bại Lão Hắc kia.

"Các ngươi phối hợp tới không tệ, lập tức giết chết ba tên ngớ ngẩn kia!" Một tên nam tử mặc áo bào đen xuất hiện, hai tay chắp sau lưng, mỉm cười nhìn vào mấy người Thẩm Tường.

Ở bên trong kết giới mờ tối, từng tia chớp màu đỏ ngỏm xuất hiện liên tục, bỗng nhiên ánh chớp đỏ bùng lên chiếu rọi vào trên mặt tên nam tử mặc áo bào đen kia, khiến cho hắn lộ ra vẻ càng tà ác đáng sợ hơn.

"Ngươi đến cùng là ai?" Tề Thí lạnh giọng hỏi, nắm đấm nám rất chặt rất căng.

Lúc này lại có một đám người đi tới, trong đó có mấy người đều là đám người Thẩm Tường tương đối quen thuộc, có Lôi Đế, Long Đế và chưởng môn Thái Thánh môn và hơn hai mươi tên Thánh Tôn!

"Không phải chỉ có ba cái Thần Cách thôi sao? Các ngươi bây giờ có bốn tên, đủ chia sao?" Khương Thánh cười lạnh nói: "Ngươi cái tên gia hỏa này giết chết Lão Hắc tốt nhất chạy nhanh lên, miễn cho chết ở chỗ này!"

Nam tử áo bào đen kia ngửa đầu cười ha hả: "Ta không cần Thần Cách, bởi vì ta đã có được, Thẩm Tường không biết trời cao đất rộng còn chưa tính, Khương Thánh ngươi và Tề Thí có lẽ là không ngu xuẩn như vậy đi! Đúng, Thiên Long đại đế ngày xưa có lẽ cũng biết được lực lượng của ta đáng sợ cỡ nào!"

Từ vừa mới bắt đầu, sắc mặt Long Tuyết Di đã rất khó coi, không cần nàng ta nói ra lời gì cũng có thể nhìn ra được.

"Hắn là con trai của Địa Ngục Ma Đế, là Địa Ngục Hoàng Tử, các ngươi đã không còn cơ hội." Lôi Đế kia cười khẩy: "Từ bỏ chống cự đi!"

Thẩm Tường cười lạnh nói: "Không biết ta giết chết con trai của Địa Ngục Ma Đế thì hắn sẽ như thế nào? Ta ngược lại rất muốn hắn lại dẫn mấy đội Địa Ngục Ma Quân tới, lần trước ta còn chưa ăn đủ đâu!"

"Ngươi đừng càn rỡ, ngươi sẽ chết rất khó coi!" Long Đế liên tục cười lạnh, hắn lúc này tương đối để ý là Long Tuyết Di, bởi vì năm đó hắn có phần tham gia giết chết Long Tuyết Di, hiện tại cái loại ánh mắt cừu hận mà Long Tuyết Di nhìn hắn kia để hắn rất không thoải mái, tuy rằng lực lượng bên bọn hắn rất cường đại.

"Các ngươi trước tiên đừng ra tay, để cho ta tới gặp bọn họ một chút, lâu lắm rồi ta không động thủ!" Địa Ngục Hoàng Tử này bóp khớp tay, hắn có được Thần Cách, tự nhiên không cần Thần Cách treo thưởng kia, hơn nữa phụ thân hắn lại là tên ác thần Địa Ngục Ma Đế, hắn tới đây chỉ là vì giết chết Thẩm Tường.

Địa Ngục Hoàng Tử tới chỉ là linh hồn, nhưng lại chiếm lấy thân thể và linh hồn của Lão Hắc kia, để Tề Thí và Khương Thánh rất tức giận.

Tề Thí kéo Thẩm Tường lại, hắn muốn đích thân động thủ, đồng thời truyền âm cho Thẩm Tường, để Thẩm Tường nhắm ngay cơ hội ra tay!

Mắt thấy lúc sắp phải đánh nhau, một đạo tia chớp màu vàng kim đột nhiên đánh xuống, làm nổ tung một mảnh đất lớn, mọi người nhìn về phía chỗ đó, chỉ thấy một người trung niên anh tuấn có hai chòm râu, trên mặt nở nụ cười đứng ở nơi đó, trên người lóe ra kim quang vàng rực.

Người đột nhiên xuất hiện lại là Trấn Ma Thiên Tôn Lữ Trấn!

Người này vừa xuất hiện, sắc mặt Địa Ngục Hoàng Tử kia đột nhiên trầm xuống, đã không còn loại tự tin như trước đó, nhìn ra được hắn rất kiêng kỵ Lữ Trấn!

"Thật sự là khó được a, Tứ hoàng tử, không nghĩ tới ngươi sẽ chạy tới nhân gian!" Lữ Trấn cười sang sảng mà nói, hắn vung tay lên, kết giới màu đen kia không còn, ngược lại biến thành kết giới một nửa trong suốt lóe ra thánh quang, mà không gian vẫn vững chắc như vậy.

"Ngươi ..." Sắc mặt Địa Ngục Hoàng Tử này đột nhiên thay đổi: "Ngươi còn sống!"

Lữ Trấn cười nói: "Đừng tưởng rằng chỉ có cha ngươi mới có thể thống trị sinh tử, hôm nay chúng ta tới làm cái kết thúc đi!"

Trông thấy Trấn Ma Thiên Tôn này xuất hiện, Thẩm Tường đột nhiên dễ dàng hơn nhiều, hắn rất hiếu kỳ, Lữ Trấn và Địa Ngục Hoàng Tử này đến cùng có khúc mắc gì, Lữ Trấn mất tích nhiều năm như vậy hiển nhiên có quan hệ rất lớn tới Tru Ma phong, mà ngay cả Ma Đế lão cha của Bạch U U và Bạch Tử Thiến cũng giống như vậy.

"Long Đế, ngươi có thể đối phó Bạch Long kia không?" Địa Ngục Hoàng Tử hỏi.

"Không thành vấn đề, nàng ta không còn Thần Cách, hơn nữa sau khi trùng sinh, thực lực không bằng lúc trước." Long Đế nói, hắn tuy rằng nhìn trông như một lão già gầy lùn, tuy nhiên thực lực của hắn quả thực rất mạnh, bằng không Địa Ngục Hoàng Tử cũng sẽ không để cho hắn theo tới.

"Tề Thí thì giao cho ta đi!" Lôi Đế nói.

"Khương Thánh để ta giải quyết, những người còn lại đối phó Thẩm Tường, trên người các ngươi không có lực lượng tà ma, không cần phải sợ hắn." Chưởng môn Thái Thánh môn nhìn vào Khương Thánh.

Mặt Long Tuyết Di lạnh như băng, giọng nói lạnh lùng: "Các ngươi cũng quá xem thường người đi, Long Đế chó má nhà ngươi đã từng thua dưới tay ta, còn không biết xấu hổ đi xưng Đế, lúc này không giống ngày xưa, các ngươi nợ ta, ta sẽ đòi lại!"

Thẩm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, ném cho Tề Thí: "Ngươi cầm cái này đi, ta nghĩ ngươi bây giờ có lẽ còn có thể khống chế được, dù sao nó từng đi cùng với ngươi."

Tề Thí nhận lấy Thanh Long Đồ Ma đao, thân đao lập tức lóe lên, rung động lên, hiển nhiên là bởi vì nhìn thấy lão bằng hữu cho nên trở nên rất kích động.

Nắm chặt Thần đao, Tề Thí quá lên một tiếng, một thân thế cuồng bạo sát phạt lập tức lan tràn ra, ép tới trong lòng mọi người run lên, ở đây có không ít người rất quen thuộc Tề Thí, loại khí thế vừa rồi này để bọn hắn cảm nhận được Thập Thiên đại đế lợi hại năm đó trở về.

Thẩm Tường lấy Bạch Long kiếm đưa cho Long Tuyết Di, mà hắn thì hai tay trống trơn, mà ngay cả Bạch Hổ thần binh cũng không dùng!

"Xem ra đây là một cuộc ác chiến!" Địa Ngục Hoàng Tử lấy ra một đôi trường đao đen nhánh, nhìn vào đám người Thẩm Tường.

Thẩm Tường nhìn về phía Lữ Trấn, Lữ Trấn lắc đầu mỉm cười đối với hắn: "Những thứ kia ngươi cứ giữ đi, bỏ đi những món kia không có nghĩa là ta không có binh khí."

Những bảo bối lợi hại kia của Trấn Ma Thiên Tôn đều ở chỗ Thẩm Tường, Thẩm Tường muốn trả lại nhưng Lữ Trấn cự tuyệt.

"Tiểu bại hoại, ngươi không dùng binh khí sao?" Long Tuyết Di hỏi, Thẩm Tường không mượn nhờ lực lượng nàng ta để nàng ta có chút lo lắng.

"Đối phó những gia hỏa này, dùng nắm đấm là đủ rồi." Thẩm Tường nhìn vào đám Thánh Tôn kia: "Hay là chúng ta so tài một chút xem ai kết thúc chiến đấu trước đi!"

Thẩm Tường nói xong, người đã không thấy đâu nữa, mọi người vừa mới phản ứng lại thì chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm, chỉ thấy ba tên Thánh Tôn bị một cái lồng khí hình dạng đan lô che lại, trong nháy mắt thiêu mất biến thành một viên đan dược màu vàng kim.

Trông thấy loại thủ đoạn hung tàn này của Thẩm Tường, tất cả mọi người đều bị dọa, tuy nhiên lúc này đại chiến cũng đã bộc phát, kết giới này cũng không tính quá nhỏ, tuy nhiên những cường giả này giao chiến ở nơi này trông vẫn còn có chút trật chội.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment