Trấn Ngục Vệ không phải tà ma tu luyện lực lượng tà ác, hơn nữa bản thân còn biết sử dụng Trấn Ngục thần hỏa lợi hại, coi như không lợi hại giống như Bá Lang Thần nhưng cũng không dễ đối phó, khiến cho Thẩm Tường không thể không tiến vào khu vực Hắc Ám, tuy rằng không biết tiến vào bên trong có an toàn hay không, nhưng hắn cũng chỉ có thể thử trước xem sao.
"Ta có thể dựa vào chính là lực lượng không gian!" Thẩm Tường vì không để cho Trấn Ma ngục vệ kia rút ngắn khoảng cách, cho nên trước tiên không thể không tiến vào không gian bạo loạn, rồi mới từ trong đó tiến hành xuyên qua, kéo dài khoảng cách ra càng xa hơn.
"Không thể trốn ở bên trong không gian bạo loạn sao?" Tiết Tiên Tiên hỏi.
"Có thể được, nhưng không thể ở lại lâu dài, bởi vì tình huống ở bên trong rất phức tạp, lúc nào cũng phải duy trì trạng thái cảnh giác ở mức cao nhất, bằng không nếu lơ là thì sẽ gặp phải phiền phức lớn, rất tốn lực lượng, đi vào trốn một chút thì còn có thể được." Thẩm Tường nói ra: "Không cần lo lắng cho ta, ta còn có thủ đoạn khác tránh gặp phải gia hỏa kia."
Thẩm Tường lúc này kiên trì tới cùng không ngừng tới gần khu vực Hắc Ám kia, hai ngày sau, hắn đã trông thấy một bức tường màu đen trôi nổi xuất hiện ở phía trước, từ xa nhìn lại trông giống như là dải không khí được hình thành bởi sương mù màu đen, nối thẳng lên trên bao phủ lại khu vực Hắc Ám thần bí kia.
"Đến, bên trong chính là khu vực Hắc Am, quả nhiên không đơn giản! Từ chỗ này nhìn tới cũng cảm nhận được một cỗ lực lượng rất ngột ngạt." Thẩm Tường cau mày nói: "Còn có một cỗ lực lượng rất mạnh phong ấn không gian, xem ra không dễ dàng để có thể tiến vào bên trong."
"Tạm thời chớ vào, nhìn xem ở bên ngoài này có biện pháp gì đối với Trấn Ngục vệ kia không, ta bây giờ cũng có chtú sợ khu vực Hắc Ám kia, quả nhiên rất đáng sợ." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường không tiếp tục đi tới, hắn cảm thấy nếu tiến thêm một bước về phía trước thì sẽ khiến trong lòng của hắn không thoải mái, loại cảm giác kỳ quái này rất khó để mà nói tới rõ ràng, mà đây đều là khu vực Hắc Ám ở phía trước kia mang tới.
"Trấn Ngục vệ sử dụng chính là hỏa diễm, ngươi nghĩ biện pháp áp chế hỏa diễm của hắn, có lẽ có thể dễ dàng hơn rất nhiều." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường nhìn xung quanh, thời dài: "Xung quanh đây đều là loại hỏa diễm kỳ lạ, nếu như Trấn Ngục vệ kia có thể khống chế những hỏa diễm này, như vậy sẽ càng lợi hại hơn! Coi như không thể, loại hoàn cảnh này với hắn mà nói cũng rất có lợi."
"Thực Thần phấn còn nhiều không?" Long Tuyết Di nói ra: "Dùng Thực Thần phấn, Ma Hủ Tử Khí và Túy Thần tán, dùng tất cả các loại kỳ độc đi, ta không tin không giải quyết được tên gia hỏa này."
Thẩm Tường cắn răng, nói ra: "Được a, ta sẽ một lần dùng tất cả những gì ta dự trữ, nhìn xem có hiệu quả chút nào hay không!"
Kỳ độc mà hắn dự trữ xem như rất nhiều, chỉ có điều bây giờ dùng tới để đối phó một tên Trấn Ngục vệ tới từ Địa Ngục, những Trấn Ngục vệ này đều là cường giả từng tu luyện ở trên Thần Minh giới, mặc dù không có Thần Cách, nhưng thực lực không thể coi thường.
Trấn Ngục vệ kia còn chưa tới, Thẩm Tường nhân cơ hội này luyện tất cả các loại độc vào cùng một chỗ, chờ để chút nữa sử dụng được thuận tiện hơn.
Nếu như hắn chạy xung quanh ở chỗ này thì Trấn Ngục vệ kia cũng không đuổi kịp được hắn, nhưng đây cũng không phải là biện pháp, hiện tại chỉ có một tên Trấn Ngục vệ đuổi theo giết hắn, nếu như còn không giết được hắn, nói không chừng Bá Lang Thần cũng sẽ đi vào nơi này, hoặc là Địa Ngục Ma Đế sẽ gọi tới càng nhiều cường giả hơn.
Nhân cơ hội bây giờ chỉ có một tên Trấn Ngục vệ, dốc sức giết chết hắn còn hơn là đối phó, rồi sau đó thu hoạch thần hồn cường đại của đối phương.
Hắn bây giờ cần phải làm là tăng cường thần hồn của mình lên không ngừng, để cho mình có được Đế hồn, rồi sau đó làm lớn mạnh nhục thân của chính mình, để cho mình trở thành một cường giả Đế cấp chân chính, tới lúc đó lại dựa vào những thần khí kia, cũng không cần e ngại cường giả do Địa Ngục Ma Đế phái từ Địa Ngục tới.
"Ngươi không chạy? Là đang chờ ta sao?" Một cây đại thụ đột nhiên nứt ra, bên trong có một người mặc áo bào đỏ đi ra, người này là một trung niên có thân hình cao lớn, toàn thân thiêu đốt lên hỏa diêm, hai tay của hắn cầm theo hai thanh đao lớn, hỏa diễm đang cuộn trào trên đó, có hai bức tượng ác ma ở trên thanh đao to lớn đó, trông rất đáng sợ.
Thẩm Tường không nghĩ tới Trấn Ngục vệ này vậy mà tới nhanh như vậy, may mắn tốc độ luyện chế độc của hắn bây giờ rất nhanh, hắn đã luyện nhiều loại kỳ độc vào cùng một chỗ, Thực Thần phấn thì là một loại khác, bởi vì nếu cả hai trộn lẫn lại với nhau thì kỳ độc sẽ bị Thực Thần phấn ăn mòn mất.
"Ngươi tới rất nhanh đi!" Thẩm Tường bình tĩnh tự nhiên, cười cười đối với Trấn Ngục vệ: "Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng không giống như là người bán mạng thay cho Địa Ngục Ma Đế."
Hai mắt Trấn Ngục vệ phun trào hỏa diễm, giọng lạnh lùng nói: "Không sai, nhưng ta cần Thần Cách, ta giết chết ngươi, đạt được Thần Cách thì đây là giao dịch rất công bằng, ta cũng không có bán mạng cho hắn."
"Ta bây giờ giá trị bao nhiêu Thần Cách rồi?" Thẩm Tường trông thấy đối phương bước tới từng bước một, chính hắn cũng từ từ lùi lại, hai thanh đao lớn có hình bức tượng ác ma thiêu tới đỏ lên, thật sự là quá mức dọa người, tạo thành áp lực tâm lý không nhỏ cho Thẩm Tường.
"Bốn cái!" Trấn Ngục vệ hét lớn một tiếng, hai đao bổ xuống, hai cột lửa nhanh chóng lao ra ngoài, hóa thành hai con ác ma giương nanh múa vuốt, cười gằn nhào về phía Thẩm Tường.
Vậy mà lên tới bốn cái Thần Cách! Mà ngay cả bản thân Thẩm Tường cũng muốn tự mình giao nộp mình ra để đổi lấy bốn cái Thần Cách kia, bốn cái Thần Cách này thật sự là quá mê người, thật sự làm cho người khó mà chống cự, hắn bây giờ cũng cảm thấy đau đầu, nếu như hắn không có thực lực cường đại tuyệt đối, sau này hắn chính là mục tiêu truy sát của rất nhiều cường giả!
"Đừng tưởng rằng lấy được bốn cái Thần Cách dễ như vậy!" Thẩm Tường giậm chân một cái, mặt đất xuất hiện một cái Thái Cực trận đồ hình thành bởi hỏa diễm, Thanh Long Đồ Ma đao thoáng hiện trong tay hắn, lao vào Thái Cực trận đồ trên mặt đất, theo Thái Cực trận đồ xoau tròn, Thanh Long Đồ Ma đao hóa thành vô số thanh nổi lên từ mặt đất, treo trận đồ xoay tròn điên cuồng, điên cuồng xoắn lên như cối xay gió.
Hai cột hỏa diễm lợi hại mà Trấn Ngục vệ thả ra kia trong nháy mắt đã bị xoắn tan, lúc Trấn Ngục vệ trông thấy Thái Cực trận đồ thì vội vàng nhảy ra ngoài, bằng không hắn bây giờ chắc chắn sẽ bị xoắn đến toàn thân đều là vết đao.
"Ngươi lợi hại như vậy thì không cần phải tránh đi!" Thẩm Tường cười lạnh, hắn đột nhiên biến mất cùng với Thái Cực Thần Đao trận, rồi sau đó lại đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Trấn Ngục vệ, để cho đao trận của mình bao phủ Trấn Ngục vệ lại.
Đao được xoay một cách điên cuồng, vài thanh Thanh Long Đồ Ma đao như là mấy con Thanh Long, xoay tròn điên cuồng quanh Thẩm Tường, như là vòi rồng, mà đồ vật bị cuốn vào thì đều bị xoắn thành mảnh vỡ.
"Phá!" Trấn Ngục vệ gầm thét, trên người tuôn ra một cỗ hỏa diễm màu đỏ như máu, chấn ra một cỗ sóng khí nóng bỏng quét sạch bát phương, hủy diệt mảng lớn đại thụ thiêu đốt lên hỏa diễm.
Thái Cực Thần Đao trận của Thẩm Tường cũng bị đánh cho tan tác, cả người hắn cũng bị cỗ sóng khí đó thổi ra, nhục thân và thần hồn đều cảm nhận được một loại bỏng rát.
"Đây chính là Trấn Ngục thần hỏa! Ngươi với Ác Ma trong Địa Ngục kia không khác nhau là mấy, chịu chết đi!" Trong tay Trấn Ngục về cầm một cái xích sắt màu đen thô to, ở trên thiêu đốt lên hừng hực hỏa diễm màu đỏ như máu, hắn vung xích sắt hung hăng quật về phía Thẩm Tường, trong một nháy mắt đã đánh vào trên người Thẩm Tường, loại tốc độ này rất nhanh, thần giống như rút ngắn không gian vậy.
Ầm!
Thẩm Tường bị xích sắt quất trúng vào ngực, sinh ra một cỗ bạo tạc kịch liệt, mặt đất đều đánh nổ ra một cái hố rất lớn, hỏa diễm kia còn hóa thành giống như từng con cự lang (sói lớn), sóng lớn cuộn trào, mênh mông cuồn cuộn quét sạch rừng rậm.
"Lực lượng Trấn Ngục, loại phàm thể như ngươi này há có thể chịu được? Trước khi chết có thể hưởng thụ thật tốt cũng coi như không tệ, đây chính là những tên Ác Ma nổi danh ở bên trong Địa Ngục kia mới được lĩnh giáo tới." Trông thấy Thẩm Tường bị hắn lập tức quất bay, hơn nữa còn nôn ra máu lăn xuống đất, Trấn Ngục vệ cảm thấy mình đã nắm chắc thắng lợi vào trong tay, đắc ý cười ha hả.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trấn Ngục vệ điên cuống quất Thẩm Tường, liên tục quất bay Thẩm Tường! Thân thể hắn đứng ở nơi đó không hề động đậy, Thẩm Tường bị quất bay quá xa, hắn lại dùng xích sát quấn lại kéo trở về rồi lại tiếp tục quất!
"Đánh gãy tay của ngươi trước!" Trấn Ngục vệ rất thuần thục, vừa nhe răng cười vừa tăng cường lực lượng, nhắm chuẩn vào cánh tay của Thẩm Tường, hung hăng quất xích sắt tới, một quất mãnh liệt vào trên cánh tay Thẩm Tường, quất cả cái cánh tay đến có thể uấn cong một cách tự do, trông rất thống khổ.
Thẩm Tường thì chỉ cắn chặt răng, nhẫn nhịn thống khổ, cũng không kêu đi ra!
"Tới bên này! Ha ha ..." Trấn Ngục vệ lúc này rất hưng phấn, bởi vì Thẩm Tường đã bị hắn áp chế tới chặt chẽ, đã không có một chút lực lượng phản kháng nào, lúc trước hắn đã đoán được Thẩm Tường rất yếu, bằng không cũng sẽ không chỉ có chạy trốn, hiện tại quả nhiên là như thế.
Một cánh tay còn lại của Thẩm Tường sau khi bị quất xong thì lập tức bị gẫy đi, máu me đầm đìa, cho dù là Kim cốt rất kiên cố, vào lúc này cũng đã vỡ vụn toàn bộ, toàn bộ cốt nhục ở cánh tay đều đã bung ra, da tróc thịt bong, trông rất dọa người.
"Rồi tới lượt chân!" Trấn Ngục vệ tiếp tục vung xích sắt lớn màu đỏ to bằng cái bắp đùi trong tay của hắn, trông to lớn nặng nề nhưng ở trong tay của hắn thì lại rất linh hoạt, lúc hắn vung lên rất chuẩn xác, luôn có thể quất vào chỗ mà hắn muốn quất.
Ầm! Ầm!
Hai cái đùi của Thẩm Tường đã bị đánh gãy, nhưng hắn vẫn luôn cắn răng chịu đựng, không rên lên một tiếng nào, chịu đựng sự đau khổ vô cùng to lớn!
"Chuẩn bị có thể trở về Địa Ngục, không biết bắt sống mang về thì có thể đạt được tiền thưởng tốt hơn hay không." Trấn Ngục về rất cao hứng, đi tới bên cạnh Thẩm Tường.
Lúc này tứ chi (tay chân) của Thẩm Tường đều đã da tróc thịt bong, xương cốt vỡ nát toàn bộ, máu thịt be bét, phần bụng càng là nứt ra một vết nứt lớn, các xương sườn bị gãy đã lòi ra, và có thể thấy rõ xương cốt màu vàng kim.
Trấn Ngục vệ nhấc Thẩm Tường lên, hung hăng đập mấy quyền vào trên mặt của hắn, khinh thường nói: "Không phải chỉ là một tên tiểu quỷ thối thôi sao, vậy mà trị giá tới bốn cái Thần Cách, Địa Ngục Ma Đế cũng thái quá, chuyện nhỏ lại xé thành to."
"Nhưng cái này là vừa vặn tiện nghi cho ta, bốn cái Thần Cách, ha ha..."
"Ta nhổ vào!" Thẩm Tường nhắm ngay lúc Trấn Ngục vệ há to miệng ra để cười thì hung hăng nhổ ra một ngụm máu lớn, nhỏ chuẩn xác vào trong miệng của Trấn Ngục vệ.
"Muốn chết!" Trấn Ngục vệ tức giận, một bàn tay tất bay Thẩm Tường.
Thẩm Tường như một đống bùn nhão nằm trên mặt đất, tuy nhiên hắn lại phát ra một tiếng cười điên cuồng của kẻ điên, cười đến điên điên khùng khùng.
"Ha ha ha ha ..." Thân thể Thẩm Tường rất đau, lúc cười ha hả lên còn mang theo tiếng kêu thống khổ, nghe rất quỷ dị.
"Ngươi cười cái gì, sắp chết đến nơi rồi!" Trấn Ngục vệ vừa mới vung xích sắt trong tay lên, vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi, hắn phát hiện lực lượng của mình vậy mà đang bị xói mòn đi một cách nhanh chóng.
"Sắp chết còn chưa biết là ai đâu!" Thẩm Tường nhẫn nhịn thống khổ, cười to nói: "Máu mà ta vừa nhổ ra kia, mùi vị không tệ đi!"
Sắc mặt của Trấn Ngục vệ đột nhiên trở nên trắng nhợt: "Có độc ... là kỳ độc thái cổ!"
P/S: Ta thích nào ... chương 1.