Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1715 - Chương 1715 - Người Kiếm Nhiều Nhất

Chương 1715 - Người kiếm nhiều nhất
Chương 1715 - Người kiếm nhiều nhất

Thẩm Tường nhận lấy mười vạn ngân tiền, tuy rằng hắn còn chưa biết dùng để mua gì nhưng đầy đủ để hắn có thể mua được tiên dược bát phẩm cửu phẩm ở chỗ này, thậm chí ngay cả dược liệu Thánh cấp cũng có thể mua được, hắn đột nhiên cảm thấy, Bành Nhân Nghĩa kia bán hắn tới đây cũng không phải là một chuyện xấu.

"Nếu như ngươi có thể để cho Vu Phiền hài lòng hơn nữa, nói không chừng mỗi ngày hắn sẽ cho ngươi ra ngoài chơi, hắn được phái tới nơi này đã hơn năm mươi năm, nhưng chưa từng nghỉ ngơi qua, có thể tìm được một người có thể đảm nhiệm loại công việc này với tốc độ nhanh cũng không quá dễ dàng." Thái tổng quản nói.

"Chẳng lẽ ngươi không được sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Ta đương nhiên có thể, có điều hắn không chịu để cho ta tới giúp hắn, bởi vì thực lực của ta tương đối mạnh! Mà tu vi của ngươi thấp, hắn không cố kỵ gì cả." Thái tổng quản nói.

Thái tổng quản sắp đi, trong lòng Thẩm Tường còn có một vấn đề, hắn suy nghĩ một chút vẫn hỏi ra: "Thái tổng quản, trước đó người mà Bành Nhân Nghĩ tìm đến giúp Vu Phiền, sau đó đều sao rồi?"

"Sau đó bọn họ đi tới chỗ rất xa." Thái tổng quản mỉm cười nói, tuy nhiên Thẩm Tường lại biết chắc chắn bị hắn và Bành Nhân Nghĩa diệt khẩu.

Bành Nhân Nghĩa và Thái tổng quản vậy mà không lo lắng hắn nói chuyện này ra cho Vu Phiền.

Thái tổng quản truyền âm cho Thẩm Tường: "Ngươi có lẽ phải biết, nếu như ngươi nói ra chuyện ba người chúng ta hợp tác cho Vu Phiền nghe, hắn chắc chắn sẽ giết ngươi đầu tiên, mà ta và Bành Nhân Nghĩa đều có thể chạy trốn trong thời gian sớm nhất! Đương nhiên, ngươi là người thông minh, ngươi chắc chắn hiểu, ngươi ở chỗ này chắc chắn kiếm được rất nhiều ngân tiền."

Thẩm TƯờng đưa Thái tổng quản ra ngoài cửa, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Thái tổng quản vừa rồi tạo cho hắn áp lực vô cùng lớn, có thể thấy được, Thái tổng quản này cũng là một gia hỏa rất mạnh, ngang với Bá Lang Thần mà hắn từng gặp.

Thẩm Tường chỉ có thể đi dạo ở sơn trang nhỏ bên trong Phong Thần tiền trang này, muốn đi nhà kho ngân tiền còn phải chờ đến trời sáng ngày mai, hắn nhân khoảng thời gian này ở trong phòng sử dụng Sinh Sát thuật cô động linh dịch, hắn từ chỗ Bành Nhân Nghĩa mua được dược liệu luyện chế Cố Thần đan, Thanh Ngọc tham và Thủ Chưởng hoa, hắn muốn phục chế một số dùng để luyện đan.

Sáng sớm ngày hôm sau, Thái tổng quản đã tới tìm Thẩm Tường, dẫn hắn đi tới nhà kho ngân tiền kia, Vu Phiền đã ở trong đó.

Sau khi Thái tổng quản rời đi, Vu Phiền đóng đại môn nhà kho lại rồi mới lấy ra một cái pháp bảo, biến ra một ngôi nhà được chế tạo từ ngọc.

"Hôm nay cần phải chứa đầy một trăm năm mươi cái túi trữ vật, sau khi hoàn thành thì gõ cửa báo với ta." Vu Phiền kiểm tra thân thể Thẩm Tường một lần nữa, xem hắn có mang theo pháp bảo trữ vật nào khác không rồi mới đưa cho Thẩm Tường một sột túi trữ vật.

Thật ra thì loại công việc này rất đơn giản, nhưng cần một chút thời gian, hơn nữa còn phải đòi hỏi người đáng tin cậy mới được, cho nên Phong Thần chỉ có thể tự mình phái người xuống dưới giám sát, hoặc là tự mình tới làm.

Vu Phiền này chỉ cần tìm được một người làm hắn hài lòng, mỗi ngày hắn chỉ phụ trách kiểm tra một chút là được rồi, thời gian còn lại đều dành để tu luyện.

Vu Phiền tiến vào bên trong ngôi nhà chế bằng ngọc kia, Thẩm Tường cũng không biết hắn làm cái gì ở bên trong, hắn cũng không dám đi dò xét, lo lắng sau khi bị Vu Phiền phát hiện được thì hắn sẽ bị đuổi đi, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị Thái tổng quản và Bành Nhân Nghĩa diệt khẩu.

Long Tuyết Di ở bên trong U Dao giới cười hì hì nói: "Đây cũng quá dễ dàng đi, Vu Phiền kia vậy mà không kiểm tra pháp bảo trên người ngươi cẩn thận một chút, cứ như buông lỏng như vậy, chẳng lẽ hắn không biết có một loại pháp bảo trữ vật có thể che giấu sao?"

Liễu Mộng Nhi nói ra: "Đây cũng không phải hắn không biết mà là lúc Thẩm Tường đi vào, đi qua một cái kết giới vô hình, kết giới đó có thể kiểm tra ra một số pháp bảo che giấu trữ vật! Nhưng U Dao giới và chiếc giới chỉ trữ vật mà Thái tổng quản cho đều không bị kiểm tra ra."

Đông Phương Hinh Nguyệt nói ra: "Thủ pháp luyện chế U Dao giới rất cao minh, lợi hại hơn nhiều so với cái giới chỉ (nhẫn) mà Thái tổng quản kia cho, Thái tổng quản và Bành Nhân Nghĩa chắc chắn là dùng rất nhiều thần tiên mới mua được chiếc nhẫn đó."

Thẩm Tường vốn là cũng muốn dựa theo phân phó của Thái tổng quản, trước tiên làm một hai tháng cho thật tốt, nhưng bây giờ hắn trông thấy dễ đắc thủ như vậy, hắn nhịn không được.

Kho hàng này rộng lớn như một cái quảng trường, ngân tiền chồng chất lên như núi tỏa ra ánh sáng bạc lóng lánh, chất đống ở khắp nơi, Thẩm Tường áng khoảng nơi này có nhiều hơn tới mấy trăm ức, hơn nữa mỗi ngày còn đang gia tăng không ngừng.

Thẩm Tường bắt đầu làm việc, bắt đầu chứa ngân tiền vào túi trữ vật, ở lúc hắn làm được hơn bảy mươi cái túi trữ vật thì bắt đầu động thủ!

Hắn dùng thần lực bao trùm một mảng lớn ngân tiền, cẩn thận đếm ra một ngàn một trăm vạn, rồi mới di chuyển những ngân tiền này tới, lúc chuẩn bị chứa vào trong túi trữ vật, hắn lợi dụng một chút thủ đoạn nhỏ, là Chướng Nhãn pháp.

Thoạt nhìn như là tiến vào trong túi trữ vật kia, thực tế có một trăm vạn ngân tiền đã tiến vào trong U Dao giới.

Cứ như vậy thì sẽ không bị Vu Phiền kia phát giác.

Bây giờ còn có chứa vào hơn bảy mươi cái túi trữ vật, hắn sử dụng loại phương pháp này hai mươi lăm lần, hơn nữa mỗi lần đều thuận tiện lấy đi hai trăm vạn ngân tiền, cứ như vậy, hôm nay hắn đã lấy đi được năm ngàn vạn ngân tiền!

Một đồng thần tiền cần một ức ngần tiền tới trao đổi, riêng hôm nay hắn đã lấy được nửa đồng thần tiền rồi!

"Đại nhân, ta hoàn thành!" Thẩm Tường nhẹ nhàng gõ vào cửa phòng ngọc kia.

Sau khi Vu Phiền mở cửa ra, thần lực quét qua một trăm năm mươi cái túi trữ vật ở trong cái sọt bên cạnh chân Thẩm Tường, hắn kiểm tra đi kiểm tra lại mấy lần, phát hiện không có sai lầm gì, rồi mới hài lòng gật nhẹ đầu, đồng thời phát tay một trảo, lấy ra một cái rương ngân tiền nhỏ đưa cho Thẩm Tường: "Làm tốt lắm, sau này tiếp tục duy trì!"

Thẩm Tường nhận lấy cái rương ngân tiền kia, một mặt cao hứng rồi mới vội vàng nói lời cảm ơn, đương nhiên, đây đều là hắn giả vờ, hôm nay hắn đã lấy được năm ngàn vạn ngân tiền, hắn căn bản không thèm để ý tới chút này, từ đây cũng có thể nhìn ra được, Vu Phiền ở chỗ này có thể sử dụng những ngân tiền này một cách tùy ý, nhưng ngân tiền không có tác dụng gì đối với hắn, thần tiền mới có tác dụng, hắn khả năng còn chưa có thực lực gia công ngân tiền thành thần tiền.

Hiện tại Thẩm Tường cũng có thể khẳng định, ngân tiền trong kho hàng này không có số lượng cụ thể, chỉ cần không để cho người khác từ nơi này mang đi là được rồi, mà người tiến vào nơi này chỉ có Thẩm Tường và Vu Phiền, Vu Phiền cầm ngân tiền không có tác dụng gì, mà Thẩm Tường lại bị Vu Phiền giám sát, cho nên Vu Phiền bây giờ rất yên tâm.

Hôm nay Thẩm Tường chỉ dùng năm canh giờ đã hoàn thành công việc, Vu Phiền cũng có thể rời khỏi nơi này sớm một chút, hắn cũng chẳng nghĩ gì về việc Thẩm Tường sao lại có thể làm xong nhanh như vậy, hắn biết thần lực của Thẩm Tường không yếu, sau này dần dần quen thuộc thì tốc độ còn có thể nhanh một chút.

Thẩm Tường ôm một cái rương, cao hứng bừng bừng đi ra nhà kho, trên đường đi những công nhân khác ở chỗ này nhìn thấy, đều một mặt hâm mộ, bởi vì đó là khen thưởng, ít cũng có hơn ngàn ngân tiền, số ngân tiền này bình thường đều là người khác làm công tới một tháng mới có thể kiếm được.

Thẩm Tường thật sự rất vui mừng, bởi vì hắn lấy được năm ngàn vạn ngân tiền, sau này hắn thao tác thật tốt, một ngày kiếm được một ức thì cũng không phải là vấn đề.

"Tốc độ làm ra ngân tiền này thật nhanh, mỗi một ngày đều có thể tích lũy nhiều tới như vậy, cho dù mỗi một ngày đều lấy đi một phần." Long Tuyết Di sợ hãi than nói: "Chẳng lẽ ở trên Thần Minh giới dùng thần tiền tới nấu cơm sao?"

Liễu Mộng Nhi nói ra: "Ta cảm thấy lợi hại nhất chính là những gia hỏa có thể gia công ngân tiền thành thần tiền, mỗi ngày bọn họ có thể chế tạo ra nhiều như vậy, không hổ là Thần Minh a, loại lực lượng đó không phải chúng ta có thể tưởng tượng được."

Bốn cái tiền trang đều đang chế tạo ngân tiền mang tới Thần Minh giới, hôm nay Phong Thần tiền trang đã mang đi mười lăm ức, nếu như ba cái tiền trang khác cũng là con số này vậy thì chính là sáu mươi ức 'thần tiền', ở trên Thần Minh giới mỗi ngày chẳng những có thể chế tạo ra sáu mươi ức loại thần tiền phức tạp này, hơn nữa còn có thể tiêu hao nhiều như vậy, nghĩ thôi cũng cảm thấy kinh khủng.

"Có cơ hội kiếm một đồng thần tiền tới cho chúng ta nhìn xem, thật muốn biết dùng thần tiền tới luyện khí sẽ có hiệu quả ra sao." Tiết Tiên Tiên nói.

Thẩm Tường cười nói: "Yên tâm, chẳng mấy chốc ta có thể lấy được."

Trở lại trong phòng, Thái tổng quản biết được chuyện Thẩm Tường được khen thưởng thì lập tức tới.

"Xem ra Vu Phiền đối với ngươi không tệ, nói không chừng sau này ngươi sống còn tốt hơn so với ta, tuy nhiên hy vọng ngươi nhớ kỹ, ngươi là tới kiếm nhiều tiền, coi như ngươi có địa vị cao ở bên trong Phong Thần tiền trang này, ngươi cũng sẽ không kiếm được lợi nhuận nhiều bằng hợp tác với chúng ta." Thái tổng quản truyền âm cho Thẩm Tường.

Thẩm Tường đương nhiên không tin loại lời nói hoang đường này của hắn, thực lực giống Thái tổng quản này, ở chỗ này chắc chắn lấy được rất nhiều ngân tiền.

"Chiếc nhẫn trữ vật ta đưa cho ngươi, nhiều nhất có thể chứa được một ức hai ngàn vạn ngân tiền, nếu như ngươi có thể chứa đầy trong một năm, tới lúc đó chúng ta sẽ còn chia cho ngươi nhiều hơn." Vốn Thái tổng quản và Bành Nhân Nghĩa chỉ hy vọng Thẩm Tường hàng năm thu được ngàn vạn ngân tiền, nhưng bây giờ hán trông thấy Vu Phiền đối tốt với Thẩm Tường như vậy, hắn tăng hạn mức cao nhất ban đầu lên tới một ức hai ngàn vạn!

Như thế vừa đến, một năm hắn và Bành Nhân Nghĩa kém không nhiều lấy được nửa đồng thần tiền, so với bọn họ nghĩ mọi biện pháp kiếm lấy ngân tiền trước đó còn nhanh hơn, bọn họ chẳng mấy chốc thì có thể góp đủ một ngàn đồng thần tiền, rồi sau đó rời khỏi cái nơi quỷ quái này.

"Ta sẽ cố hết sức." Thẩm Tường sẽ không nói cho gia hỏa trước mắt này, hôm nay hắn đã kiếm được năm ngàn vạn ngân tiền, sau này mỗi ngày hắn đều muốn kiếm nhiều như vậy, dù sao U Dao giới của hắn còn rất lớn đây.

Sau đó hơn mười ngày, mỗi ngày hắn đều phải chứa đủ hai trăm túi, cái này càng thuận tiện hơn cho việc Thẩm Tường lấy đi ngân tiền, loại chuyện này hắn càn làm càng thuận tay, cũng càng không lo lắng, ngắn ngủi hơn mười ngày hắn đã lấy được mười ức ngân tiền, mà Vu Phiền cũng không phát hiện, ngân tiền bên trong kho khàng này vẫn còn nhiều như vậy.

"Xem ra ngươi càng ngày càng quen việc, sau này mỗi ngày ngươi làm xong việc thì có thể đi ra bên ngoài đi dạo một chút, tiền công của ngươi ta sẽ phát cho ngươi, mỗi ngày hai ngàn ngân tiền." Vu Phiền trong nhiều năm qua, lần đầu tiên cảm thấy được phái xuống nơi này là thoải mái như vậy, tâm tình của hắn rất tốt, mỗi ngày đều cho Thẩm Tường một rương ngân tiền, hành động này làm cho nhiều người đều hâm mộ không ngừng.

Cuối cùng không còn bị giam ở bên trong Phong Thần tiền trang nữa, Thẩm Tường vừa ra khỏi công xưởng dưới mặt đất, trực tiếp đi ra cửa lớn của tiền trang, đi ra đường bên ngoài.

Thẩm Tường vừa đi ra, đầu tiên là đi vào những cửa hàng bán ra pháp bảo binh khí kia, mấy nữ tử ở trong U Dao giới đều cảm thấy rất hứng thú đối với những thứ này, hắn muốn kiếm một chút gì đó để cho các nàng giải buồn.

"Mua chút vật liệu luyện khí, nơi này có lẽ là có rất nhiều thứ mà thế giới Cửu Thiên không có! Nếu có thể lại mua một cái đỉnh lô luyện khí tốt một chút, như vậy chúng ta tinh luyện Không Gian Huyền Thiết sẽ nhanh hơn." Liễu Mộng Nhi căn dặn Thẩm Tường.

"Ừm, còn có gì nữa không hả mấy vị nữ đại nhân?" Thẩm Tường cười nói.

"Ta muốn ăn." Long Tuyết Di cười hì hì nói: "Ăn ngon là được rồi."

"Mộng Nhi tỷ đã nói giúp ta." Tiết Tiên Tiên nói ra: "U Lan, ngươi thì sao? Có muốn gì không?"

Lãnh U Lan suy nghĩ một lúc: "Tạm thời không, ta bây giờ không thiếu."

Đông Phương Hinh Nguyệt, Khổng Bạch Linh và Trân Châu cũng không cần thứ gì, mà Đông Phương Tĩnh thì còn đang bế quan dung hợp Truyền Thừa quả mà Chu Tước cho.

Thẩm Tường vừa mới đi ra khỏi Phong Thần tiền trang không được bao lâu thì Thái tổng quản đã đuổi theo.

"Phương Vũ, ngươi không quen thuộc đối với bên ngoài này, ta tới đưa ngươi đi." Thái tổng quản cười nói.

Phương Vũ là tên giả mà Thẩm Tường nói cho Thái tổng quản và Vu Phiền biết, Thái tổng quản khả năng không biết chuyện Địa Ngục Ma Đế treo thưởng hắn, nhưng Vu Phiền nói không chừng sẽ biết.

"Thái lão ca, ngươi tới vừa đúng, ta vừa đúng cần phải mua chút đồ, ta không hiểu rõ lắm đối với hành tinh này." Thẩm Tường vỗ vào bả vai hắn nói, hơn mười ngày qua, ngày nào Thái tổng quản cũng tới tìm hắn, nhìn quan hệ của hai người rất không tệ.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment