Thẩm Tường không có hảo cảm gì đối với Thái tổng quản và Bành Nhân Nghĩa, nếu không phải hắn có chút năng lực, hắn ở chỗ này chắc chắn sẽ rất nguy hiểm, hai người này căn bản không để mạng của hắn vào trong mắt, bây giờ trông thấy hắn rất có giá trị lợi dụng cho nên mới có thể đối tốt với hắn như vậy.
Sau khi Thẩm Tường và Thái tổng quản đi được một đoạn đường, đã rời khỏi phạm vi Phong Thần tiền trang, lúc này Bành Nhân Nghĩa mập mạp đột nhiên xuất hiện ở một chỗ ngoặt.
Bành Nhân Nghĩa rất quan tâm đối với chuyện của Thẩm Tường, hắn còn ở bên trong tòa thành thị này, mỗi ngày đều sẽ chờ đợi Thái tổng quản tới truyền tin tức của Thẩm Tường, hắn muốn biết Thẩm Tường có thể đảm nhiệm được kế hoạch của bọn hắn hay không, nếu như không được, bọn họ sẽ sớm làm hành động diệt khẩu Thẩm Tường.
Mà bây giờ, Bành Nhân Nghĩa biết Thẩm Tường làm việc này rất xuất sắc, vừa trông thấy Thẩm Tường thì đã cười híp mắt nói ra: "Trước đó ta cũng đã nói, bán ngươi đi là đối tốt với ngươi, hiện tại ngươi đã nếm được ngon ngọt rồi chứ!"
Thẩm Tường hừ một tiếng, tuy nhiên trong lòng hắn lại hết sức đồng ý với lời nói này của Bành Nhân Nghĩa, Bành Nhân Nghĩa nói không sai, đưa hắn vào bên trong Phong Thần tiền trang, để hắn đạt được chỗ tốt rất lớn, đây là chuyện mà Bành Nhân Nghĩa và Thái tổng quản đều không biết.
"Hắn muốn mua một vài thứ ở chỗ này, ngươi đi cùng với hắn đi, ngươi tương đối lành nghề ở phương diện này." Thái tổng quản giao Thẩm Tường cho Bành Nhân Nghĩa rồi mới trở về Phong Thần tiền trang.
Bành Nhân Nghĩa biết mỗi một ngày Thẩm Tường đều được lợi khen thưởng, hơn mười ngày đã đạt được hơn hai vạn ngân tiền, đối với Thẩm Tường loại thực lực này mà nói, xem như đó là thu nhập rất không tệ.
"Ngươi muốn mua thứ gì? Ta chính là một thương nhân, ta có thể bán rẻ cho ngươi." Bành Nhân Nghĩa bám vào bả vai Thẩm Tường, cười thầm: "Quen với ngươi như vậy, ta chắc chắn sẽ cho ngươi một cái giá tốt."
Càng quen càng dễ bị hố, Thẩm Tường còn lâu mới tin hắn sẽ bán cho giá tốt.
"Ngươi đưa ta tới cửa hàng chỗ này xem một chút trước đi, nếu quả thật bán đắt hơn so với ngươi thì ta lại mua đồ của ngươi." Thẩm Tường mỉm cười: "Bành đại thương nhân, bây giờ là lúc ta kiểm nghiệm giá tiền của ngươi có phải tốt hay không."
Bành Nhân Nghĩa vốn còn dự định lừa Thẩm Tường một khoản, bây giờ đã ngâm nước nóng, Thẩm Tường tinh ranh như vậy, hắn đã lĩnh giáo qua trước đó, hắn bây giờ còn đang nhớ mong thanh Thần đao kia của Thẩm Tường, nhưng hắn chỉ là nhớ một chút mà thôi, hắn biết vài năm trong tương lai, Thẩm Tường nhất định có thể giúp hắn và Thái tổng quản lấy được lượng lớn ngân tiền, vậy còn tốt hơn nhiều so với Thần đao.
"Ngươi muốn mua những thứ gì?" Bành Nhân Nghĩa hỏi.
"Vật liệu luyện khí, tốt nhất là có thể luyện chế thánh khí, cái này cần bao nhiêu ngân tiền?" Thẩm Tường chưa hiểu rõ đối với hành tinh này, mà Bành Nhân Nghĩa làm một tên gian thương, chắc chắn vô cùng hiểu nơi này, để Bành Nhân Nghĩa dẫn hắn đi mua đồ cũng coi như là không tệ.
"Không phải ngươi chỉ biết luyện đan sao? Còn biết luyện khí!" Bành Nhân Nghĩa còn tưởng rằng Thẩm Tường muốn đi mua sắm dược liệu luyện đan, không nghĩ tới lại là luyện khí.
"Không biết, ta chỉ muốn mua ở chỗ này rồi lấy về bán trao tay." Thẩm Tường cười nói.
"Ngươi còn chưa biết lúc nào có thể trở về, bây giờ đã nghĩ tới chuyện buôn đi bán lại, có phải là quá sớm rồi hay không?" Bành Nhân Nghĩa nói ra: "Bây giờ ngươi có bao nhiêu ngân tiền?"
"Tổng cộng hơn mười ba vạn đi." Thẩm Tường nói.
Lúc trước Thái tổng quản cho Thẩm Tường mười vạn ngân tiền, Bành Nhân Nghĩa cũng biết chuyện này, lại thêm tới phần khen thưởng kia, không sai biệt lắm chính là con số này.
Bành Nhân Nghĩa nói ra: "Vật liệu luyện chế Thánh khí có, tuy nhiên không rẻ cho lắm, bình thường đều tính theo cân, tương đối bình thường cần một ngàn ngân tiền một cân."
Đối với Thẩm Tường mà nói, giá này đã rất rẻ.
"Tốt một chút thì sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Thánh khí bình thường chia ra làm hạ phẩm trung phẩm và thượng phẩm, vật liệu Thánh cấp luyện khí cũng là như thế, vật liệu hạ phẩm bình thường đều là một ngàn ngân tiền một cân, trung phẩm thì hai ngàn, thượng phẩm thì năm ngàn, tốt hơn một chút thì lên vạn ngân tiền một cân." Bành Nhân Nghĩa nói ra: "Thế nào? Ngươi không cảm thấy đắt chút nào sao? Chẳng lẽ cái giá này rất rẻ?"
Thẩm Tường nói ra: "Chẳng lẽ không đúng sao?"
Bành Nhân Nghĩa suy nghĩ một chút, sau này mỗi tháng Thẩm Tường có thể kiếm được hơn một ức ngân tiền, đạt được hai thành cũng có hai ba ngàn vạn, đây quả nhiên là rất rẻ, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là ở lúc Thẩm Tường bắt đầu động thủ.
Liễu Mộng Nhi nói ra: "Tạm thời mua trung phẩm đi, chúng ta dùng tới để luyện tay, chờ quen tay lại mua một số thứ tốt hơn, tới luyện chế trên cấp Thánh khí."
Tiết Tiên Tiên cười nói: "Đến lúc đó luyện chế ra một bộ đầy đủ cũng không phải là vấn đề."
"Hy vọng bên ngoài mọi chuyện đều bình yên, sau này ta ở chỗ này lâu một đoạn thời gian, thuận tiên lấy tới vật liệu Thần cấp, để các ngươi làm quen một chút, lại bắt đầu luyện chế Chu Tước thần cung và chiếc thuyền lớn có thể né tránh Truy Tung chú." Thẩm Tường nói.
Bành Nhân Nghĩa mang theo Thẩm Tường đi tới một phiên chợ, nơi này rất nhiều người bày hàng ra vỉa hè, đều là một số người đi mạo hiểm ở khắp nơi đạt được một số thiên tài địa bảo rồi mới lấy ra bày bán ở nơi này.
Thẩm Tường đi theo Bành Nhân Nghĩa đi tới một nơi chuyên môn bán bán đá, nơi này có đủ các loại đá, những loại đá này phần lớn đều là vật liệu luyện khí, trong đó có rất nhiều đều là vật liệu Thánh cấp.
Ở bên trong cái Thần lao này, tài nguyên coi như phong phú, bằng không cũng sẽ không có nhiều Hắc Thánh thiết như vậy, vật liệu Thánh cấp ở chỗ này cũng không hiếm, chỉ cần có tiền, bình thường đều có thể mua được, tương đối khan hiếm chính là vật liệu Thần cấp.
"Các ngươi cần thứ gì?" Thẩm Tường hỏi thăm Liễu Mộng Nhi ở bên trong U Dao giới.
"Thuộc tính Hỏa a, chúng ta tuy rằng đều tu băng hỏa, tuy nhiên bình thường đều dùng Hỏa để tấn công, dùng băng tới làm phòng thủ! Chế tạo binh khí mà nói, dùng thuộc tính Hỏa, nếu như chế tạo pháp bảo phòng ngự hoặc là giáp mềm thì dùng thuộc tính Băng." Liễu Mộng Nhi nói.
Thẩm Tường đi tới trước mặt một sạp hàng, nơi này bố trí một số tảng đá màu đỏ bốc lên hơi nóng hôi hổi, vừa nhìn đã biết đó là vật liệu luyện khí Thánh cấp thuộc tính Hỏa.
"Loại đá này bán thế nào?" Thẩm Tưởng cầm một khối đá bên trong đó lên, tuy rằng chỉ lớn bằng quả táo, nhưng lại năng tới hơn mười cân, bên trong còn ẩn chứa một cỗ hơi nóng kinh khủng, Thẩm Tường xác định, lưc lượng hỏa diễm từ bên trong thả ra chắc chắn là Thánh cấp.
"Đây là Thánh Viêm thạch trung phẩm, hai ngàn năm trăm ngân tiền một cân, nơi này có mười hai cân, ngươi muốn thì bán cho ngươi hai vạn bảy." lão giả bày quầy bán hàng nói.
Thẩm Tường nói ra: "Hai ngàn một cân mà nói, ta mua toàn bộ Thánh Viêm thạch ở nơi này, nơi này ngươi có tổng cộng hơn năm mươi cân đi!"
Lão giả kia suy tính một chút, khẽ gật đầu: "Mười vạn ngân tiền cầm lấy đi!"
Thẩm Tường đưa cho mười vạn ngân tiền, mua xuống năm mươi cân Thánh Viêm thạch này!
Lúc luyện chế Thánh khí, có thể tăng thêm một chút vật liệu Thánh cấp thì đã rất tốt rồi, mà bây giờ có năm mươi cân Thánh Viêm thạch, lại thêm một số vật liệu Thánh cấp khác, Thánh khí luyện chế ra tới tuyệt đối rất mạnh.
Bành Nhân Nghĩa cười nói: "Ngươi thoáng cái đã dùng hết mười vạn ngân tiền, ngươi bây giờ chỉ còn một chút, không mua được bao nhiêu."
"Như vậy ngươi cho ta vay mấy chục vạn tới tiêu xài một chút, tháng sáu ta sẽ trả lại cho ngươi." Thẩn Tường mỉm cười nói với Bành Nhân Nghĩa.
"Khiêm tốn một chút, ngươi mới vừa tới nơi này không bao lâu, mà đã có khoảng trăm vạn ngân tiền thì chắc chắn sẽ khiến người hoài nghi." Bành Nhân Nghĩa nói, hắn đột nhiên lo lắng sau này Thẩm Tường có ngân tiền sẽ đi tiêu xài, tới lúc đó nhất định sẽ dẫn tới sự chú ý của Phong Thần tiền trang.
Thẩm Tường đột nhiên nhìn thoáng qua một khối đá lớn màu đen bên trong một quầy hàng, bên trong có không gian ba động nhè nhẹ, rất giống với Không Gian Huyền thiết, nhưng hắn dám chắc đây không phải là Không Gian Huyền thiết, mà là một loại vật liệu mang theo lực lượng không gian còn muốn tốt hơn so với Không Gian Huyền thiết.
P/S: Ta thích nào ... chương 3