Hai tay Long Tuyết Di chống nạnh, chu miệng nhỏ lên, mặt mũi đầy vẻ tức giận mà nhìn vào lão đầu nhi phình bụng cười to kia.
"Lão Thanh Trùng, ngươi cười đủ chưa! Năm đó không phải ta chỉ cướp Thiên Long kiếm tới tay mà thôi sao? Ngươi bây giờ không cần phải hận ta tới như vậy đi, vừa có cơ hội thì quở trách ta." Long Tuyết Di hừ một tiếng, hung hăng đạp vào lão đầu kia một cước.
Thẩm Tường bây giờ đã có thể xác định, lão Thanh Trùng này chính là Thanh Long, Long Tuyết Di từng nói, năm đó nàng ta đã từng cùng Thanh Long tranh đoạt Thiên Long kiếm đứng đầu trong Thất Long thánh kiếm.
"Không sai, năm đó bị tiểu nha đầu ngươi cướp đi Thiên Long kiếm, ta rất không phục, trước đó ta đã phải kìm nén cảm giác không phục này, tuy nhiên sau khi trông thấy dáng vẻ của ngươi bây giờ, ha ha..." Thanh Long lại không tâm không phổi cười lên: "Thiên Long đại đế năm đó vậy mà nghèo túng đến ngay cả Thần Cách cũng không có."
Long Tuyết Di bị tức đến lồng ngực cao ngất kia chập trùng lên xuống không ngừng, tức giận vẫn là tức giận, nhưng nàng cũng không phải là quá ghét Thanh Long này.
"Được rồi được rồi, ta không chê cười ngươi, ngươi và tiểu quỷ này là có quan hệ gì? Chẳng lẽ ngươi dự định mượn nhờ tiểu quỷ này để đông sơn tái khởi sao? Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, điều này nói không chừng rất có thể, hắn tu luyện Thiên Luyện thuật đã không phải bình thường." Vẻ mặt Thanh Long có chút nghiêm túc, nhìn vào Thẩm Tường nằm ở trên mặt đất.
Long Tuyết Di tức giận nói: "Lão Thanh Trùng, ngươi đả thương hắn, ngươi phải bồi thường hắn, bằng không ta và ngươi không xong!"
Thanh Long sờ lên mấy sợi râu trên cằm, cười nói: "Ai bảo sao hắn yếu như vậy, tùy tiện mấy phát đã biến thành như vậy, trách không được ta!"
Trông thấy dáng vẻ tức giận kia của Long Tuyết Di, Thanh Long cười cười một tiếng: "Được rồi, ngươi muốn ta đền bù hắn thế nào? Thần tiền sao? Ta thế nhưng một đồng không có, ta bây giờ là một tên nghèo với hai bàn tay trắng, ngoại trừ bộ xương già này ra thì không có cái gì cả."
Hai tay Long Tuyết Di ôm ngực: "Ngươi bây giờ thế nhưng là Thần Long, long lân (vảy rồng) của ngươi chắc chắn rất không tệ, lấy ra khoảng hai trăm chiếc long lân đi."
Thanh Long cười ha ha nói: "Có phải nhân tiện muốn ta rút ra một hai cái long cân (gân rồng) rồi lấy mấy thùng long huyết cho ngươi hay không?"
"Nếu như có thể vậy thì không còn gì tốt hơn!" Long Tuyết Di nói.
"Nằm mơ, long lân của ta thế nhưng là rất quý giá a." Thanh Long hừ một tiếng: "Hay là như vậy đi, ta giúp hắn chữa khỏi tổn thương nhanh, rồi sau đó cho ngươi thêm một số quả đi."
Nghe thấy có ăn, trong lòng Long Tuyết Di lập tức đam mê nổi lên, vội vàng hỏi: "Có phải có Thần quả gì đó hay không?"
"Chỉ Thánh quả, muốn hay không? Thần quả? Ta cũng muốn ăn, ta thật nhiều năm rồi còn chưa được thấy." Thanh Long nói xong, bàn tay hướng về phía Thẩm Tường, phóng xuất ra một vòng ánh sáng màu xanh nhạt bao phủ thân thể Thẩm Tường.
Xung quanh thân thể Thẩm Tường đột nhiên liên tục có giọt đám giọt nước, thoạt nhìn như là giọt nước, nhưng Thẩm Tường nhìn ra được đây là một loại lực lượng sinh mệnh mắt thường có thể nhìn thấy, lượng lớn giọt nước này chui vào trong cơ thể của hắn, hắn chỉ cảm thấy thân thể mình thương thế vốn rất nghiêm trọng giờ khôi phục lại rất nhanh.
Chỉ ngắn ngủi trong nửa canh giờ, Thẩm Tường đã khôi phục được hoàn hảo như lúc ban đầu, mà ngay cả Long Tuyết Di cũng cảm thấy chấn kinh, bởi vì dưới cái nhìn của nàng, thương thế của Thẩm Tường không có mười ngày nửa tháng thì không tốt lên được.
"Đây là đưa cho ngươi." Thanh Long lấy ra một một giỏ đào trắng như tuyết: "Những Thánh đào này có giá trị luyện đan không cao, tuy nhiên để ăn vào thì rất không tệ, có lẽ là đủ ngươi tăng lên không ít thực lực."
Long Tuyết Di lập tức nở nụ cười yêu kiều: "Lão Thanh Trùng, ngươi coi như có chút lương tâm a! Tuy nhiên không nghĩ tới, thực lực của ngươi tăng lên nhanh như vậy, đều vung một nhóm lớn lão bằng hữu ra phía sau đi."
Thanh Long thở dài nói: "Như vậy thì có cái gì dùng? Ta bây giờ còn không phải là tù nhân sao?"
Lúc này Thẩm Tường đã có thể đứng lên, hắn bị Thanh Long đả thương mà không hiểu ra sao cả, vốn trong lòng còn có không ít oán niệm, tuy nhiên lúc này Thanh Long lại đột nhiên nói lời xin lỗi với hắn, điều này làm cho hắn có chút ngu ngơ.
"Tiểu gia hỏa, thật sự là xin lỗi a! Ta còn tưởng rằng lại có một số gia hỏa không thức thời tới quấy phá chỗ của ta, cho ênn ta mới ra tay, xin hãy thứ lỗi." Thanh Long mỉm cười tủm tỉm nói với Thẩm Tường.
"Chuyện này ... thôi được rồi, dù sao ta bây giờ không phải cũng đã rất tốt rồi sao!" Thẩm Tường chấp nhận lời xin lỗi của Thanh Long, đối với loại cường giả thời viễn cổ này, hắn đều rất kính nể, huống chi Thanh Long Đồ Ma đao của hắn có quan hệ lớn lao với Thanh Long này.
"Thanh Long tiền bối, trước đó Chu Tước tiền bối tiến vào có phải là ngươi giúp nàng đi ra hay không?" Thẩm Tường hỏi, sau khi hắn tiến vào mới biết nơi này có giam cầm vô cùng lớn đối với không gian, Chu Tước có thể ra ngoài tuyệt không phải ngẫu nhiên.
"Không sai, nàng ta xông nhầm vào nơi này, ta chính là dùng sức không nhỏ mới giúp nàng ta đi ra, không nghĩ tới nhanh như vậy lại có thể nhìn thấy một vị bằng hữu lâu năm khác." Thanh Long nhìn vào Long Tuyết Di, giật giật tóc Long Tuyết Di: "Nghe nói tiểu nha đầu này năm đó chết rồi, lúc ấy ta còn thương tâm một chút, không nghĩ tới nhiều năm qua như vậy lại có thể trông thấy nàng ta nhảy nhót tưng bừng, ta vẫn là rất vui vẻ."
Long Tuyết Di ăn một trái Thánh đào, lè lưỡi ra đối với Thanh Long, nhìn ra được quan hệ giữa hai người bọn họ rất tốt, chỉ có điều bình thường có chút ít mâu thuẫn mà thôi.
"Như vậy tiền bối, ngươi có thể giúp chúng ta ra ngoài không?" Thẩm Tường hỏi, nếu như Thanh Long có thể giúp hắn, hắn lập tức có thể rời khỏi nơi quỷ quái này.
"Đương nhiên có thể, ngươi đạt được Thanh Long Đồ Ma đao của ta, cũng coi như có duyên với ta đi! Nhìn ra được, tiểu nha đầu này trùng sinh có thể phục hồi như trước nhanh như vậy, ngươi có lẽ đã bỏ ra khá nhiều công sức."
Thanh Long từ ái nhìn vào Long Tuyết Di, trong mắt hắn, Long Tuyết Di giống như cháu gái của hắn vậy.
"Tuy nhiên, ngươi bây giờ đang bị Địa Ngục Ma Đế truy sát, trước đó còn bị hắn dùng bốn cái Thần Cách treo thưởng, ta nghĩ ngươi coi như ra ngoài thì chắc chắn sẽ không tốt hơn đi!" Vẻ mặt Thanh Long trở nên có chút ngưng trọng: "Nếu Địa Ngục Ma Đế hạ quyết tâm làm một chuyện thì hắn sẽ không từ bỏ."
"Cho nên ta cảm thấy ngươi vẫn nên tạm thời ở chỗ này một đoạn thời gian lâu dài đi, để cho thực lực bản thân mạnh lên đã!"
Thẩm Tường mừng thầm trong lòng, Thanh Long thế nhưng là một vị Thần Minh rất cường đại, nếu như có hắn hướng dẫn, Thẩm Tường nói không chừng có thể tăng lên nhanh chóng.
"Lão Thanh Trùng, ngươi có biện pháp gì có thể để cho nhục thân của hắn mạnh lên nhanh hay không?" Long Tuyết Di hỏi: "Nhục thân của nhân loại quá kém, hơn nữa còn phải dựa vào tự mình tu luyện, đây chính là vấn đề khó a! Nhục thể của hắn không đột phá chỉ sợ khó mà tu luyện ra Đế hồn."
"Ta biết! Nhân loại muốn tu luyện nhanh chóng ra được nhục thân rất cường đại thì chỉ có một cái biện pháp có thể thực hiện, chính là vừa ăn Thánh đan vừa tu luyện Luyện Thể thuật thượng thừa." Thanh Long nói ra: "Hắn có được Thiên Luyện thuật, sử dụng Thiên Luyện thuật tu luyện nhục thân đã hoàn toàn đủ rồi, tốc độ cũng còn không có trở ngại, chỉ có điều hắn muốn nhanh hơn một chút vậy thì phải ăn Thánh đan!"
"Nếu như sớm biết sẽ xuất hiện loại tình huống này, năm đó ta ở Thần Minh giới nên chuẩn bị nhiều Thánh đan hơn một chút, hiện tại có thể có chỗ dùng."
Thẩm Tường cười nói: "Không sao, bản thân ta là luyện đan, hiện tại đã có thể luyện chế Tiên đan bát phẩm, muốn luyện chế ra Thánh đan sẽ rất nhanh."
Thanh Long có chút ngoài ý muốn: "Thật? Năm đó tên gia hỏa Tề Thí này tuy rằng cũng tu luyện Thiên Luyện thuật, có điều hắn không dùng công pháp này ở trên luyện đan, không nghĩ tới ngươi vậy mà đi vào chính đạo, xem ra ngươi tiền đồ vô lượng a!"
Long Tuyết Di hỏi: "Lão Thanh Trùng, ngươi ở Thần Minh giới đến cùng sao rồi? Tại sao lại bị giam giữ ở chỗ này? Thực lực của ngươi không phải rất mạnh sao?"
P/S: Ta thích nào ... chương 2.