Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1735 - Chương 1735 - Thợ Săn Thần Cách

Chương 1735 - Thợ săn Thần Cách
Chương 1735 - Thợ săn Thần Cách

Thẩm Tường tu luyện ra Tử Kim cốt, sau khi thực lực cường đại, càng có nhiều lòng tin hơn, chứ đừng nói hắn còn có Thanh Long phi phong mà Thanh Long cho hắn mượn.

Hắn rời khỏi Tai Tinh số hai, chẳng mấy chốc đã đi tới thành thị nơi Phong Thần tiền trang kia, đồng thời ở chỗ này tìm được một số ám ký, đây là Vu Phiền để lại cho hắn.

Thẩm Tường cũng lưu lại ám ký ở nơi này, hẹn Vu Phiền đi ra gặp mặt.

Vu Phiền không thể gặp Thẩm Tường trong Phong Thần tiền trang, nếu bị Địa Ngục Ma Đế biết thì chắc chắn sẽ tra tới trên người hắn, đến lúc đó cũng sẽ bị Phong Thần trách cứ.

Thẩm Tường thuê một gian phòng trong thành rồi mới rời khỏi thành thị để tránh bị Địa Ngục Ma Đế định vị, chờ tới thời gian ước định hắn mới trở về gian phòng trong thành kia, mà lúc này đã là đêm khuya.

Vu Phiền cũng không tién vào trong phòng, hắn ở bên ngoài cửa sổ truyền âm cho Thẩm Tường: "Ngươi còn có thể sống là tốt rồi, không nghĩ tới ngươi đi tới Tai Tinh số hai mà còn có thể sống trở về."

"Chỉ là vận khí mà thôi! Có mục tiêu chưa? Ta muốn bắt đầu động thủ." Thẩm Tường nói.

"Có, mục tiêu tới của ngươi là đệ đệ của thành chủ này, tên gia hỏa này không phải một thứ tốt gì, thực lực cũng không phải rất mạnh, bởi vì lão cha của hắn ở Thần Minh giới tương đối lợi hại cho nên hắn có một cái Thần Cách." Vu Phiền vội vàng nói tư liệu nhân vật mục tiêu cho Thẩm Tường.

Trong đầu Thẩm Tường đã xuất hiện hình ảnh mà Vu Phiền truyền tới.

Đối với Vu Phiền mà nói, Thẩm Tường thế nhưng là cây rụng tiền của hắn, chỉ cần săn bắt được một cái Thần Cách thì hắn có thể đạt được hai ngàn vạn thần tiền, Thẩm Tường trước đó đã kiếm một cái giúp hắn.

Nhưng Vu Phiền không nói cho Thẩm Tường biết, sau khi Thẩm Tường giết hai mươi người này thì tới lúc đó đi tìm Hình Phạt Thiên Thần thì chắc chắn sẽ bị đánh vào Địa Ngục.

Theo Thẩm Tường, Vu Phiền này thế nhưng là muốn hại chết hắn, hắn bây giờ hận không thể xử lý tên hai mặt khốn khiếp này.

Thực lực của Vu Phiền rất mạnh, hắn không tu luyện ra Đế hồn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ chứ đừng nói hắn cũng cần Vu Phiền cung cấp mục tiêu săn giết cho hắn, hơn nữa trên tay Vu Phiền còn có Thần Cách của Bành Nhân Nghĩa kia, hắn muốn đoạt lại thậm chí móc Thần Cách của Vu Phiền ra.

"Tôn Du, tên gia hỏa này không ở Thần Minh giới, đi theo lão ca hắn chạy xuống đây làm cái gì?" Thẩm Tường khó có thể hiểu được, bởi vì Tôn Du cũng không phải là bị đẩy vào Thần lao, mà là tự nguyện đi vào nơi này.

Hơn nửa đêm Thẩm Tường đi tới nơi ở của Thái Cường.

"Thái tổng quản, đã lâu không gặp." Thẩm Tường cười cười nói.

"Thẩm huynh, ta chờ ngươi đã lâu, có phải có việc muốn phân phó ta đi làm hay không?" Thánh Cường lúc này phát hiện Thẩm Tường tốt hơn Bành Nhân Nghĩa nhiều, ít ra Bành Nhân Nghĩa là muốn hại chết hắn, mà Thẩm Tường lại cứu được hắn.

"Ngươi nghĩ biện pháp hẹn Tôn Du ra ngoài thành, chuyện này tốt nhất thần bí một chút, đến lúc đó ngươi ám toán hắn, đả thương hắn, chuyện còn lại thì giao cho ta." Thẩm Tường nói.

"Tôn Du? Tên gia hỏa này rất dễ đối phó, hắn tới đây chủ yếu là bởi vì hắn không ở lại Thần Minh giới được, hắn ở trên đó luôn luôn bị ức hiếp, hắn ở trên đó lấy được một số lớn thần tiền, tới đây là có thể diễu võ giương oai." Thái Cường nói ra: "Ta có thể hẹn hắn ra ngoài, chuyện này cứ giao cho ta."

"Được, tốt nhất là xác định thời gian đi." Thẩm Tường nói.

"Trưa mai, ở dãy núi hoang ngoài thành." Thái Cường rất có lòng tin đối với chuyện này.

Thẩm Tường khẽ gật đầu, truyền âm cho Thái Cường: "Tốt nhất đừng để Vu Phiền biết."

Hắn rời khỏi tòa thành thị này, đi dạo ở bên ngoài, hắn rời đi Tai Tinh số hai đã hơn nửa ngày, nhưng vẫn chưa có người nào đuổi giết hắn, hắn suy đoán là bởi vì Địa Ngục Ma Đế muốn truyền tin tức từ Địa Ngục tới phải cần một chút thời gian.

Giữa trưa ngày hôm sau, Thẩm Tường ngao du ở bên ngoài Tai Tinh số một thì nhanh chóng trở về mặt đất ở Tai Tinh số một, đi tới nơi mà Thái Cường nói, hắn chẳng mấy chốc đã tìm được Thái Cường.

Thái Cường đang đại chiến với một tên nam tử, thực lực của Thái Cường không tệ, người đại chiến với hắn chính là Tôn Du, Tôn Du tuy rằng không mạnh, nhưng binh khí trong tay của hắn và áo giáp trên người hắn đều rất lợi hại, khiến cho Thái Cường không cách nào làm hắn bị thương.

Thẩm Tường lặng lẽ đi tới, không nói hai lời, trực tiếp sử dụng dây leo nước, phóng xuất ra thần lực mạnh nhất của chính mình trói Tôn Du lại.

Thái Cường trông thấy đối phương đột nhiên bị trói lại thì lập tức hiểu Thẩm Tường đã tới vội vàng dùng hết toàn lực vung cự chùy trong tay lên hung hăng đập về phía Tôn Du.

Một tiếng ầm ầm vang dội, Tô Du bị đánh vào mặt đất, thân thể lún vào mặt đất, nhiều vết nứt xuất hiện bên cạnh thân thể của hắn.

Cho dù có một thân trang bị lợi hại, bị một kích hung hãn như thế, hơn nữa không có cái gì ngăn cản, chắc chắn sẽ bị chấn thương.

Thẩm Tường lập tức thúc giục Thanh Long phi phong để hắn nhanh chóng chạy tới, vung Thanh Long Đồ Ma đao trong tay lên, sử dụng Lôi Đình trảm bên trong Đồ Long Thất Sát trảm, dẫn tới từng đợt cuồng lôi, một đam chém về phía Tôn Du.

Trông thấy Thẩm Tường muốn giết người, Thái Cường vội vàng tránh ra, để tránh dính phải khí sát phạt như vậy sẽ không tốt đối với mình.

Muốn giết Tôn Du cũng không dễ dàng, bởi vì trên người Tôn Du có Thần giáp, sau khi Thẩm Tường chém vào mấy chục đao Lôi Đình trảm thì mới giết chết được đối phương, đồng thời móc Thàn Cách ra, thôn phệ thần hồn.

"Lại lấy được một cái Thần Cách!" Thẩm Tường nhìn vào Thần Cách trong tay, lộ ra nụ cười cao hứng, sau khi ahứn cất Thần Cách, gỡ xuống Thần đao và Thần giáp của Tôn Du kia, tuy rằng bị hắn công kích qua nhưng vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, có thể thấy được bên trong có cho thêm Đỉnh Thiên thạch.

"Cái này cho ngươi! Ngươi tốt nhất chớ bán bây giờ." Thẩm Tường nói ra: "Ta còn cần ngươi giúp ta săn bắt Thần Cách."

Thái Cường vô cùng kích động, bởi vì Thần đao và Thần giáp mà Thẩm Tường cho hắn đều rất trân quý, ở Thần Minh giới có thể bán được hơn vạn thần tiền.

Thái Cường không dám vi phạm lời nói của Thẩm Tường, bằng không khế ước sẽ cắn trả hắn, tuy nhiên hắn biết Thẩm Tường sẽ đối với hắn không giống như Bành Nhân Nghĩa, Bành Nhân Nghĩa nhưng chưa từng cho hắn những thứ này, hơn nữa hắn biết mình chẳng mấy chốc là có thể ra ngoài, chỉ cần trợ giúp Thẩm Tường săn bắt đầy đủ Thần Cách là được.

"Đừng nói cho Vu Phiền!" Thẩm Tường dặn dò: "Ngươi đi về trước, nếu như ngươi phát hiện Vu Phiền muốn hạ độc thủ đối với ngươi, ngươi nhanh chóng chạy trốn, đây là ám ký của ta, tới lúc đó dùng bộ ám ký này liên hệ với ta."

Thẩm Tường không trông cậy vào việc lợi dụng Vu Phiền dễ dàng tìm tới hai mươi cái mục tiêu, có thể có mấy cái đã không tệ rồi, tới lúc đó hắn trở mặt với Vu Phiền thì hắn phải dựa vào Thái Cường người rất quen thuộc với nơi này.

Hắn cũng không hy vọng Thái Cường bị Vu Phiền hạ độc thủ, đương nhiên, lực lượng của Vu Phiền bị phong ấn, hơn nữa Vu Phiền cũng không thể giết người ở chỗ này, bằng không Vu Phiền sẽ không thể ra ngoài, hắn không quá lo lắng về điều này, nhưng hắn sợ Thái Cường sẽ bị Vu Phiền phế bỏ.

"Hai ngàn vạn thần tiền a!" Thẩm Tường nhìn vào Thần Cách trong tay: "Không biết Mộng Nhi tỷ các nàng có cần hay không, nếu như các nàng dung hợp Thần Cách ở chỗ này thì thực lực sẽ trở nên rất mạnh."

Thẩm Tường quay trở về Tai Tinh số hai, trông thấy chúng nữ đang bận rộn luyện chế Chu Tước thần cung.

Đông Phương Tĩnh bế quan thật lâu, còn ở bên trong U Dao giới, bằng không nàng ta cũng sẽ tham gia.

"Mấy người các nàng phối hợp với nhau rất không tệ, coi như không có thực lực rất mạnh, nhưng ở loại phối hợp ăn ý này cũng có thể luyện chế ra thần binh lợi hại." Thanh Long ở một bên quan sát, Long Tuyết Di thì đang ăn quả, nàng ta chỉ giúp một tay dung luyện một số vật liệu.

"Chúng ta đều đã quen thuộc với linh văn của Chu Tước thần cung, mà ý thức của chúng ta có thể hòa làm một thể rồi mới phân công vẽ linh văn một cách nhanh chóng, đối với chúng ta mà nói, tương đối khó khăn chính là dung luyện vật liệu, bởi vì cường độ hỏa diễm của chúng ta có hạn." Liễu Mộng Nhi nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment