Luyện khí cần rất nhiều thời gian, đặc biệt là luyện chế Thần binh, Thẩm Tường không xem bao lâu thì lại rời khỏi Tai Tinh số hai, trở về Tai Tinh số một.
Hắn lại tìm tới Vu Phiền, Vu Phiền đã biết Tôn Du kia chết rồi, nhưng Thẩm Tường không giao Thần Cách của Tôn Du cho hắn, khiến cho trong lòng của hắn có chút tức giận, tuy nhiên Thẩm Tường tìm tới hắn nhanh như vậy để trong lòng của hắn vơi giận đi rất nhiều.
"Thần Cách đâu?" Vu Phiền căn cứ vào ám ký mà Thẩm Tường để lại, tìm tới gian phòng nhỏ của Thẩm Tường, hắn vừa nhìn thấy Thẩm Tường thì lập tức truyền âm hỏi thăm.
Thẩm Tường đương nhiên sẽ không giao Thần Cách cho Vu Phiền, nói ra: "Tôn Du tuy rằng chết rồi, nhưng Thần Cách không lấy tới được, sau khi ta giết chết hắn, lại đột nhiên xuất hiện một tên cường giả, cướp Thần Cách đi, gia hỏa kia có tốc độ rất nhanh."
Thẩm Tường tùy tiện viện ra một cái cớ, hắn cũng không cần biết Vu Phiền có tin hay không.
"Làm sao có thể như vậy? Ngươi nói lại quá trình giết chết Tôn Du cho ta nghe." Trong lòng Vu Phiền nổi lên nghi ngờ.
Thẩm Tường sớm đã nghĩ kỹ, lập tức nước miếng văng lên tung tóe kể lại những chuyện đã xảy ra, Vu Phiền không có ở hiện trường, chỉ có thể tin tưởng Thẩm Tường lần này.
"Tìm được mục tiêu kế tiếp chưa?" Thẩm Tường hỏi.
Giấu diễm Vu Phiền này không được bao nhiêu lần, có thể lừa được một lần thì tính một lần.
"Mục tiêu đã có, chỉ có điều không ở tòa thành thị này, giết chết quá nhiều người ở chỗ này cũng không tốt, mục tiêu lần này là ở thành thì cách nơi này rất xa."
Vu Phiền thông qua phương thức thần lực truyền tư liệu mục tiêu mới cho Thẩm Tường.
"Ta hoàn thành thì trở lại tìm ngươi! Vu đại nhân, phi bàn mà ngươi cho ta kia, lúc ta ở Tai Tihn số hai đã bị phá hủy, ngươi có thể cho ta thêm một cái nữa hay không?" Thẩm Tường nghĩ tại trước khi trở mặt với Vu Phiền thì cố gắng vớt thêm một chút chỗ tốt trên người của hắn.
"Đây là ba trăm thần tiền, tự ngươi đi mua một cái, chỗ ta không còn!" Vu Phiền ném cho Thẩm Tường một cái trúi trữ vật.
"Có thể cho ta thêm một chút hay không, ta còn muốn mua một cái binh khí và thần giáp tốt, lúc ta chiến đấu với Tôn Du, cũng bởi vì trên người hắn có quá nhiều đồ tốt, ta chém mãi không giết được hắn, dẫn tới sự chú ý của người khác."
"Cho ngươi thêm ba trăm, ngươi có lẽ phải biết mua như thế nào rồi đi." Vu Phiền suy nghĩ một chút lại cho Thẩm Tường thêm ba trăm thần tiền, viên Thần Cách trước đó Thẩm Tường cho hắn đã giúp hắn kiếm được rất nhiều thần tiền, vì để cho Thẩm Tường thuận lợi lấy được nhiều Thần Cách hơn, hắn đương nhiên phải hào phóng một chút.
Trong lòng Thẩm Tường âm thầm khinh bỉ Vu Phiền này, cho chỉ có một chút, hắn bây giờ cũng không thiếu chút thần tiền ấy, tuy nhiên ngoài mặt hắn vẫn tỏ ra vô cùng cao hứng.
Vu Phiền không ở cùng Thẩm Tường quá lâu liền vội vàng trở về Phong Thần tiền trang.
Thẩm Tường đi dạo trong thành, treo thưởng liên quan tới hắn vẫn còn, hơn nữa còn tăng thần tiền lên, đã đạt tới con số năm vạn.
Chỉ có điều Địa Ngục Ma Đế không thể làm giống như ở bên ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể nói cho người khác biệt được vị trí của Thẩm Tường, không thể tiến hành so sánh bên ngoài với ở bên trong Thần lao, coi như ở bên trong Thần lao, khoảng cách xa một chút, muốn tiến hành đưa tin ngay lập tức cũng rất khó.
Thẩm Tường đi tới gần nơi ở của Thái Cường, truyền âm cho Thái Cường bảo hắn ra ngoài.
"Lão thái, hôm nay ngươi rời khỏi tòa thành thị này với ta, sau này không cần trở về nữa!" Thẩm Tường nói ra: "Vu Phiền đã nổi lên nghi ngờ đối với ta, lúc giết chết Tôn Du lần trước ta lừa gạt được hắn, mà sau lần này thì chắc chắn không lừa được nữa."
Thẩm Tường mặc dù không nói tới chuyện hắn trợ giúp Vu Phiền săn bắt thần cách cho Thái Cường biết, nhưng Thái Cường bây giờ đã nhìn ra.
"Thẩm huynh, ngươi giết người ở chỗ này, sau này muốn ra ngoài sẽ khó khăn, nói không chừng còn bị đẩy xuống Địa Ngục." Thái Cường nói.
"Ngươi cũng biết chuyện này?" Thẩm Tường nhíu mày.
"Những người khác khả năng không biết, nhưng ta rất rõ! Trước kia cũng có một số gia hỏa từ nơi khác xâm nhập vào Thần lao, bọn họ vì nhanh chóng tập hợp đủ thần tiền để rời đi mà đi đánh cướp ở khắp nơi, cuối cùng lúc đi tìm Hình Phạt Thiên Thần để giao thần tiền thì đều bị đẩy xuống Địa Ngục, hoặc là ném tới Tiên Tinh số ba." Thái Cường nói ra: "Ngươi bây giờ chỉ giết hai người, còn chưa tính quá nghiêm trọng, nhiều lắm chính là lúc ra ngoài cần nhiều thần tiền một chút."
Thẩm Tường nói ra: "Vu Phiền từng nói với ta, chỉ cần ta giúp hắn lấy được hai mươi cái Thần Cách thì hắn sẽ cho ta một ngàn thần tiền, ta liền có thể rời khỏi nơi này."
Thái Cường bây giờ đã biết tại sao Thẩm Tường lại làm nhiều việc sau lưng Vu Phiền như vậy, hóa ra bởi vì Thẩm Tường cũng đã biết kết quả giết người ở chỗ này là rất nghiêm trọng.
"Hiện tại ngươi phải đi tới nơi nào?" Sau khi Thái Cường hiểu được tình cảnh bây giờ của Thẩm Tường thì khẽ gật đầu.
"Ta phải đi tới Phong Nhãn thành, phải đi tới nơi đó để giết một tên gia hỏa tên là Dương Ngạn, tên này mở một quán rượu sang trọng ở nơi đó." Thẩm Tường nói.
"Vu Phiền này chọn người đều không tệ, Dương Ngạn kia ta từng nghe nói, hắn là cùng đi với sư phụ hắn từ Thần Minh giới xuống, sư phụ hắn trông giữ một cái tiền trang, có lẽ có địa vị giống với Vu Phiền, hắn vừa đi theo sư phụ học tập vừa tự mình mở quán rượu, nghe nói hắn cũng đang âm thầm hoạt động săn bắt Thần Cách, nhưng đây chỉ là lời đồn mà thôi."
Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, có một số việc tuyệt đối sẽ không có lửa thì không có khói, Thái Cường đã từng nghe nói như vậy, vậy thì rất có thể là như vậy, hắn cảm thấy sư phụ của Dương Ngạn kia có lẽ là giống với Vu Phiền đều nhân dịp tới chỗ này vớt lấy Thần Cách.
"Dương Ngạn tới đây bao lâu rồi? Sư phụ của hắn đâu?"
Thái Cường suy nghĩ một chút, nói ra: "Có lẽ là đã mấy vạn năm rồi, Dương Ngạn và sư phụ của hắn đều chưa từng rời khỏi nơi này, sư phụ hắn bình thường rất ít khi lộ diện, chủ yếu phụ trách vận chuyển tiền trang, cùng kiểm kê tiền bạc đưa lên trên."
Thẩm Tường khẽ gật đầu, Vu Phiền xuống đây cũng làm việc như vậy, bình thường cũng rất khiêm tốn.
"Lão Thái, chỉ cần ngươi giúp ta lấy được mười cái Thần Cách, tới lúc đó ta cho ngươi đủ thần tiền rời khỏi Thần lao ... Đúng, ngươi còn thiếu bao nhiêu thần tiền?" Thẩm Tường hỏi.
"Chỉ cần ở Tai Tinh số một thì đều chỉ cần một ngàn thần tiền, ta bây giờ còn thiếu hơn bảy trăm." Thái Cường nói, trong lòng có chút không thể tin được, Thẩm Tường vậy mà lại giúp hắn rời khỏi nơi này.
Nếu như là Bành Nhân Nghĩa mà nói thì hắn có lẽ sẽ không tin tưởng, nhưng hắn không hiểu tại sao lại tin tưởng Thẩm Tường như vậy.
"Nơi này có chín cái Tai Tinh, đều là như thế nào?" Thẩm Tường hỏi, trước đó hắn từng hỏi Thanh Long, Thanh Long cũng không biết Tai Tinh khác có cái gì, bởi vì Thanh Long không cách nào rời khỏi Tai Tinh số hai, hắn bị nhốt ở trong đó.
"Tai Tinh số một thì ngươi đã biết, ở trên Tai Tinh số hai thì lão giả kinh khủng kia ngươi có lẽ đã lĩnh giáo qua! Tai Tinh số ba thì đều là một số gia hỏa vô cùng hung ác, họ muốn rời khỏi Thần lao thì cần mười vạn thần tiền trở nên, trên cơ bản là vĩnh viễn không thể ra ngoài."
"Tai Tinh số bốn tới số chín thì đều phong ấn một số gia hỏa lợi hại, nghe nói đều là Thần Minh đã từng chấp chưởng một cái Thần điện, bởi vì mắc phải sai lầm lại nhớ tới bọn họ là Thần Minh, cho nên nhốt bọn hắn vào nơi này, không đẩy xuống Địa Ngục."
"Ở bên trong Thần lao, chỉ có người ở bên trong Tai Tinh số một không bị phong ấn, có thể tùy tiện đi! Chỉ cần có thực lực, ngươi đi Tai Tinh khác cũng có thể trở về, tuy nhiên tám chín phần mười đều rất khó đi ra."
Thẩm Tường bây giờ mới hiểu được, tại sao Thanh Long ngây người ở nơi đó lâu như vậy mà chưa từng đi ra ngoài, hóa ra chỗ đó có một cái phong ấn nhằm vào hắn.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.