Dưới vực sâu U Minh đã từng là nơi giam cầm Thái Cổ Hỏa thú, ở nơi đó có một không gian rộng lớn, Thẩm Tường đi tới dưới đáy vực sâu U Minh thì lập tức đi về phía cái sơn động rộng lớn kia.
Vào sơn động, Thẩm Tường trông thấy hơn mười ngôi nhà nhỏ!
Thẩm Tường vừa tới thì cố ý động chạm vào một cái trận pháp phòng ngự ở nơi này, làm giật mình người trong những ngôi nhà nhỏ kia, chỉ thấy Tề Thí, Khương Thánh và Hoàng Cẩm Thiên lập tức chạy tới.
"Tiểu quỷ kia, ngươi thật trở về! Còn tưởng rằng mãi mãi cũng không gặp được ngươi." Hoàng Cẩm Thiên trông thấy Thẩm Tường thì vô cùng kích động mà cười lên ha hả.
Tề Thí và Khương Thánh cũng cười, vội vàng đưa Thẩm Tường tới trong một căn phòng tương đối nhỏ hẹp.
"Nơi này chỉ có mấy người các ngươi thôi sao? Những người khác đâu?" Thẩm Tường hỏi.
"Hàng Long môn tất cả giải tán, những người khác nếu như tiếp tục đi theo chúng ta thì chắc chắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với bọn họ, cho nên ta để bọn hắn rời đi, đầu nhập vào thế lực khác! Yên tâm đi, nội tình của những gia hỏa kia đều không tệ, hơn nữa đi đều là ta giới thiệu, bọn họ chủ yếu tập trung ở Phù Sinh thánh quốc và Trấn Ma thánh quốc."
Hoàng Cẩm Thiên thở dài: "Tiểu quỷ, thật sự xin lỗi a, không bảo vệ được Hàng Long môn của ngươi! Hơn nữa ta cũng giải tán Hàng Long môn!"
Long Tuyết Di từ bên trong U Dao giới đi ra, cười duyên nói: "Giải tán chỗ nào? Ta thế nhưng là Thái Thượng trưởng lão của Hàng Long môn, hơn nữa chưởng môn Hàng Long môn cũng ở nơi này!"
Long Tuyết Di ngồi ở bên cạnh Thẩm Tường, nhìn vào Tề Thí, cười hì hì nói: "Nghe nói ngươi thiếu chút nữa thì bị Hỏa Đế vặt lông, có phải thật vậy hay không?"
Tề Thí bíu môi nói: "Có thể không nhắc tới chuyện này có được hay không? Chủ yếu là ta quá bất cẩn!"
Thẩm Tường hỏi: "Sư phụ, mấy người Tiểu Đao đều đi tới nơi nào?"
"Mấy người Tiểu Đao bọn hắn phân biệt đi Phù Sinh thánh quốc và Trấn Ma thánh quốc, Đoạn Tam Thường thì đi theo đám người Đoạn gia bọn hắn đi dạo chơi, Lý Bảo Tuấn thì đi theo với Lý Thiên Tuấn sư phụ của hắn, Yến Yên Nhiên và Lam Lan thì đi du lịch khắp nơi... Tóm lại cuộc sống của bọn họ bây giờ rất không tệ, ngươi không cần phải quá lo lắng cho bọn họ." Hoàng Cẩm Thiên vỗ vỗ vào bả vai Thẩm Tường: "Có thời gian thì đi tới gặp bọn hắn đi!"
Thẩm Tường khẽ gật đầu, lại hỏi: "Không phải các ngươi đều đi Hỗn Độn cảnh sao?"
"Biết được tin ngươi trở về, ta cũng lập tức trở về tới đây chờ ngươi! Chủ yếu là muốn nhìn một chút qua hơn năm ngàn năm, hai người các ngươi trở nên lợi hại cỡ nào." Khương Thánh nhìn vào Long Tuyết Di một chút, cười nói: "Long tham ăn này giống như chẳng mạnh đến đâu đi!"
Long Tuyết Di nũng nhịu nhẹ nói: "Chúng ta đi tới cái nơi quỷ quái kia chỉ ở một hai năm mà thôi, mà nơi này đã trải qua năm ngàn năm, nếu quả như thật cho ta thời gian năm ngàn năm thì ta bây giờ đã có thể cùng tiểu bại hoại này diệt đi Thập Đại thánh quốc và cái gì Hỏa Thần quốc chó má gì đó kia được rồi."
"Đây là sự thật sao? Chỗ mà các ngươi đi tới kia là chỗ nào? Sao thời gian lại có khoảng cách chênh lệch lớn tới như thế!" Hoàng Cẩm Thiên có chút không tin.
"Đương nhiên là thật, chúng ta còn gặp được lão Thanh Trùng! Cái chỗ đó gọi là Thần lao, chủ yếu là..." Long Tuyết Di cẩn thận nói ra rất nhiều chuyện mấy người các nàng ở bên trong Thần lao, mấy người Tề Thí nghe được đều liên tục sợ hãi thán phục.
"Không nghĩ tới Thanh Long kia trở nên lợi hại như vậy! Ai, tuy nhiên vẫn là không cứu được lão Băng!" Khương Thánh thở dài: "Thanh Long cũng bị đưa vào Thần lao, lão Băng thì đi làm tọa kỵ cho người khác."
Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Chắc chắn là lúc Thanh Long mở ra đường hầm thời không (thời gian không gian) xảy ra vấn đề, cho nên các ngươi chỉ ở bên trong đường hâm thời không một đoạn thời gian ngắn mà bên ngoài đã trải qua năm ngàn năm!"
Tề Thí cười nói: "Các ngươi tương đương với một nháy mắt đã đến năm ngàn năm sau, như vậy cũng không tệ a!"
"Không tệ cái đầu của ngươi!" Long Tuyết Di cảm thấy thực lực của mình vào lúc này thua xa Tề Thí và Khương Thánh như vậy thì trong lòng rất không thoải mái.
"Hai vị tiền bối Bạch Hổ và Chu Tước đâu rồi?" Thẩm Tường hỏi: "Bọn họ không ở nơi này sao?"
"Bọn họ đi Thần Minh giới, vừa đi không lâu! Người ta bây giờ thế nhưng là song túc song phi, hơn nữa đều từng chết một lần, năm đó cũng bởi vì tham dự quá nhiều chuyện ở thế giới Cửu Thiên cuối cùng mới trở thành như vậy, sau khi Hàng Long môn giải tán, thế giới Cửu Thiên trở nên rất bình tĩnh, bọn họ đều rời đi."
Tề Thí nói ra: "Lúc đầu chúng ta cũng muốn đi, chỉ có điều..."
Long Tuyết Di chen miệng nói: "Chỉ có điều các ngươi còn chưa có năng lực đó, bằng không các ngươi sớm đã đi rồi!"
"Cái này ... cũng không thể nói như vậy, nếu như chúng ta có lòng muốn đi, hiện tại nhất định có thể đi! Bây giờ chúng ta chỉ là thiếu chút thì có thể đi Thần Minh giới." Tề Thí cười nói: "Cũng chớ xem thường chúng ta."
Long Tuyết Di một mặt xem thường: "Các ngươi thật lợi hại thì sẽ không để Hàng Long môn phải giải tán."
"Đây đều là chủ ý của lão Hoàng, chúng ta vốn đều có ý định chiến đấu tới cùng." Khương Thánh vội vàng nhìn về phía Hoàng Cẩm Thiên.
Hoàng Cẩm Thiên thở dài một tiếng: "Các ngươi đều là người đã trải qua trận chiến năm đó của thế giới Cửu Thiên, loại đại chiến này vốn nên giao cho người trẻ tuổi đời mới, mà không phải chúng ta loại lão già này! Huống chi, nếu như khi đó đại chiến bộc phát ra, vui vẻ nhất chính là ai? Đương nhiên là Địa Ngục Ma Đế, hắn có thể thu lấy lượng lớn vong hồn tốt, có thể để cho hắn trở nên càng mạnh hơn."
Tề Thí cười nói: "Cho nên, loại đại chiến này nếu như không có Thẩm Tường tham gia, sử dụng Thiên Luyện thuật lấy đi những vong hồn kia thì chắc chắn sẽ tiện nghi cho Địa Ngục Ma Đế."
"Cũng tốt! Hiện tại không còn Long có thể hàng, Long Đế mạnh nhất năm đó đã bị chúng ta diệt đi! Hàng Long môn giải tán thì giải tán đi! Nhưng là, long mạch kia tuyệt không thể cứ cho bọn hắn như vậy!" Giọng nói của Thẩm Tường tràn ngập sát ý: "Lúc trước thế nhưng là ta đạt được trước tiên, đó là thứ thuộc về ta, bất kể như thế nào ta cũng phải đuổi những thế lực ở phía trên kia đi!"
"Hay, chúng ta chờ ngươi trở về chính là vì cùng ngươi làm một vố lớn!" Tề Thí dùng lực lớn vỗ vào bả vai Thẩm Tường: "Lúc nào động thủ?"
Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Nếu như chỉ có mấy người chúng ta tiến đánh, thì sẽ không tạo thành quá nhiều người tử vong, nói thật ra thì ta cũng không đành lòng nhìn đám tiểu quỷ Hàng Long môn mà tự tay ta bồi dưỡng ra chết đi."
Khương Thánh nói ra: "Đúng rồi, còn có một việc! Chính là năm ngàn năm trước, Băng Đế của Thánh Băng Thiên Vực đã từng dùng Huyền Hàn Tà Độc công kích Ngô Thiên Thiên, thiếu chút nữa thì để nàng ta trúng độc tới chết, tuy nhiên bây giờ đã không sao."
"Có phải là Băng Đế của Thánh Băng quốc bây giờ hay không?" Thẩm Tường đột nhiên nắm chặt nắm đấm lại, giọng nói mang theo một chút tức giận mà hỏi.
"Chính là tên gia hỏa này, bởi vì hắn có thực lực không tệ, cho nên Huyền Hàn Tà Độc bây giờ cũng không phải kỳ độc thái cổ." Khương Thánh nói.
Thẩm Tường nói ra: "Đi, chúng ta đi tới Thánh Băng quốc trước!"
Tề Thí vội vàng kéo Thẩm Tường lại: "Bây giờ vội cái gì? Bọn họ biết được ngươi trở về, chắc chắn sẽ ở cùng một chỗ triển khai thảo luận cái gì đó trước tiên, cũng không dễ tìm ra được bọn họ, chờ gia hỏa kia một mình ở Thánh Băng quốc thì chúng ta lại đi qua làm thịt hắn, hiện tại ngươi chỉ cần chờ tin tức của chúng ta là được rồi!"
Thẩm Tường hít sâu một hơi, khẽ gật đầu, rồi mới lấy ra một cái túi trữ vật ném cho Khương Thánh: "Đây là một ngàn cân Đỉnh Thiên thạch, đồ tốt để luyện chế thần binh."
"Cái này ... lấy được ở bên trong Thần lao sao? Ta thật muốn đi xem một chút!" Khương Thánh đương nhiên biết Đỉnh Thiên thạch là cái gì, lập tức hưng phấn không thôi.
"Tề Thí, lão Hoàng, hai người các ngươi đi nghe ngóng tin tức của tên Băng Đế kia đi, ta ở chỗ này luyện chế Thần binh, đến lúc đó cũng có phần của ngươi!" Khương Thánh cười hì hì nói.
"Ta còn chưa thoát khỏi Truy Tung chú của Địa Ngục Ma Đế, ta đi trước, Băng Đế trở lại Thánh Băng quốc thì báo cho ta biết!" Thẩm Tường mở ra một cái thông đạo không gian, đi tới bên ngoài Bách Hoa thánh quốc, rồi mới thông qua truyền tống trận nơi này truyền tống tới Thần Vũ thánh quốc.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.