Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1755 - Chương 1755 - Tử Thiên Thập Lô

Chương 1755 - Tử Thiên Thập lô
Chương 1755 - Tử Thiên Thập lô

Thẩm Tường nhớ rõ trước đó ai từng nói, sau khi Ngô Thiên Thiên và Hoa Nguyệt biết được hành tung của Đan Đế thì đi tìm kiếm Đan Đế, bây giờ thì đã được các nàng tìm thấy, hơn nữa còn đạt được truyền thừa của Đan Đế.

Long Tuyết Di càng khó chịu hơn, bởi vì Ngô Thiên Thiên và Hoa Hương Nguyệt đều cũng có tiến bộ rất lớn, đây càng làm cho nàng ta kiên định mục tiêu sau này nàng ta phải ăn nhiều ngủ nhiều, phải trở nên mạnh hơn.

"Lúc trước Thiên Thiên bị Băng Đế hạ độc mà bị thương, ta chắc chắn sẽ báo thù cho nàng." Thẩm Tường nhắc tới chuyện này, trong lòng vẫn tức giận như trước.

"Băng Đế của Thánh Băng quốc cũng không dễ đối phó! Thập đại thánh quốc bọn họ đều là một thể, hơn nữa còn có không ít cườn giả Địa Ngục Ma Đế âm thầm xếp đặt vào! Ngoài đó ra còn có một cái uy hiếp rất lớn, đó chính là Dạ Ma cường đại ở bên trong Dạ Ma Địa Ngục, hiện tại cũng có một cỗ thế lực không kém." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường thiếu chút nữa thì quên mất Dạ Ma Địa Ngục!

"Tru Ma phong kia bây giờ sao rồi? Ngươi tìm được tiểu sư phụ của ngươi hay chưa?" Thẩm Tường hỏi.

"Tru Ma phong đã bị hủy diệt, vốn Thần Minh ở bên trong Tru Ma phong không chịu nổi áp lực ở trên Thần Minh giới cho nên mới rút đi toàn bộ, dẫn tới Tru Ma phong ở dưới mấy lần công kích đã bị diệt mất!" Tô Mị Dao bất đắc dĩ thở dài: "Hiện tại xem ra, thế giới Cửu Thiên này là nơi bị Thần Minh giới bỏ rơi, hơn nữa Thần Minh giới cũng hy vọng rằng nơi này sẽ trở nên rối loạn, cho nên mới để Địa Ngục Ma Đế ở chỗ này thích làm gì thì làm."

Thời gian trôi qua nhiều năm như vậy, một số chuyện ở trên Thần Minh giới cũng không phải là bí mật gì, chỉ cần là cường giả thế giới Cửu Thiên, không nhiều thì ít đều biết một chút.

"Ngươi thì sao? Hàng Long môn đã giải tán, long mạch bị chiếm lĩnh, dựa vào tính tình của ngươi thì ngươi tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ đi!" Bạch U U hỏi.

"Đường nhiên sẽ không! Sớm muộn ta sẽ đòi lại thứ thuộc về ta!" Thẩm Tường kiên định nói.

"Đến lúc đó chúng ta cùng đi!" Tô Mị Dao ngồi ở bên cạnh Thẩm Tường, ôm lấy cánh tay Thẩm Tường, giống như con mèo nhỏ ngoan ngoãn dịu dàng vậy, đặc biệt là lúc cảm nhận được bộ ngực mềm mại kia của nàng ta mài cọ, để trong lòng Thẩm Tường trực hô chịu không nổi.

"Chúng ta cũng đi!" Bạch Tử Thiến nhìn Hồng Hà và Cơ Linh Nhi một chút.

"Ta sớm đã ngứa mắt với thập đại thánh quốc kia!" Bạch U U nói, ở trong mắt nàng thì chuyện của Thẩm Tường chính là chuyện của nàng.

Thẩm Tường lắc đầu nói: "Các ngươi một người cũng không được đi, thành thành thật thật ở lại đây tăng thực lực lên cho ta, tuy rằng ta bị mất khoảng thời gian năm ngàn năm! Nhưng ta cảm thấy không bao lâu nữa thì sẽ tiến vào Thần Minh giới, tới lúc đó các ngươi đương nhiên có thể tiến vào U Dao giới đi cùng với ta, nhưng ta hy vọng chính là, các ngươi có thể dựa vào lực lượng chân chính của chính mình xông qua con đường kia đi về phía Thần Minh giới!"

Thanh Long và Thẩm Tường từng nói, con đường tiến vòa Thần Minh giới kia rất quan trọng, nếu như không thông qua loại phương thức đó tiến vào Thần Minh giới thì đó là chuyện tổn thất rất lớn, tuy rằng con đường đó rất nguy hiểm nhưng lại có giá trị để đi mạo hiểm.

"Mẫu thân cũng từng nói với chúng ta, sau khi tiến vào Thần Minh giới có thể sống được tốt hay không thì phải xem lúc thông qua con đường Thông Thần kia có thể được tới cái gì." Cơ Linh Nhi nói ra: "Ta còn tưởng rằng ngươi rớt lại đằng sau chúng ta rất nhiều, không nghĩ tới ngươi đã la hét muốn đi Thần Minh giới sớm như vậy!"

Phùng Vũ Khiết đối với Thần Minh giới hiểu như vậy khiến Thẩm Tường càng nghi hoặc, hắn đột nhiên cảm thấy Phùng Vũ Khiết chính là người của Thần Minh giới, Lữ Trấn trước đó cũng đã nói công pháp tu luyện của nàng là một loại thần công cao thâm lợi hại ở trên Thần Minh giới.

Nửa canh giờ còn chưa trôi qua, Phùng Vũ Khiết đã trở lại, mấy người vừa đi theo sau nàng vừa nói chuyện, ngoại trừ Lữ Trấn, Bạch Diệu Vĩ, Lữ bà bà, Lữ Kỳ Liên ra còn có hai khuôn mặt xa lạ.

Thẩm Tường nhớ rõ khí tức đại hán anh tuấn kia, chính là Liêu Phù Sinh thành chủ Phù Sinh thành năm đó hắn ở Phù Sinh thành biết được, lúc trước Thẩm Tường bị đám cường giả Lôi Đế vây khốn, chính là Liễu Phù Sinh ra tay đánh vỡ kết giới kia để Thẩm Tường có cơ hội trốn thoát.

"Thành chủ Phù Sinh thành, năm đó xuất thủ cứu giúp còn chưa kịp cảm tạ, hiện tại tiểu tử ngay ở chỗ này xin nói lời cảm tạ." Thẩm Tường vội vàng chắp tay cười nói, nói một phen lời cảm kích.

"Người ta bây giờ thế nhưng là Phù Sinh đại đế!" Phùng Vũ Khiết khẽ cười một tiếng, sau đó giới thiệu một người khác mà Thẩm Tường không quen biết, đó là một mỹ phụ trên người mặc váy tím, ung dung hào hoa quý phái, nàng ta đứng chung một chỗ với Liễu Phù Sinh, rất xứng đôi.

Thẩm Tường đã nhìn ra, mỹ phụ này có lẽ là bạn lữ của Liễu Phù Sinh.

"Đây là Nhược Mộng đại đế, chủ nhân của Nhược Mộng thánh quốc, cũng là phu nhân của Phù Sinh!"

Phùng Vũ Khiết giới thiệu mỹ phụ kia khiến cho Thẩm Tường cảm thấy kinh ngạc, Nhược Mộng đại đế này rất lợi hại, cho người ta một loại cảm giác nhìn không thấu sờ không được.

Bạch Diệu Vĩ chính là Vô Tình Ma Tôn năm đó, là phụ thân của Bạch U U và Bạch Tử Thiến, sư phụ của Tô Mị Dao, hắn cũng biết một số chuyện về Thẩm Tường và nữ nhi của mình, lúc này cười ha hả nói ra: "Năm đó ta cũng ở chung với một vị cao nhân đan đạo trong một đoạn thời gian, tuy rằng ta luyện đan không tốt, nhưng làm giám khảo thì vẫn có thể!"

"Thẩm Tường, chuyện của ngươi chúng ta trên đường tới đã nghe Thần Vũ đại đế nói, ngươi mất đi nhiều năm như vậy, lại còn dám khởi xướng khiêu chiến đối với nàng thì quả thực làm ta kinh ngạc, tiếp theo ta rất mong chờ ngươi có thể để cho ta được mở rộng tầm mắt, đủ loại tin đồn về ngươi luyện đan ta cũng sớm đã nghe được." Lữ Trấn cười nói.

Lữ Kỳ Liên không nói gì, nàng ta cho người cảm giác chính là nàng và Thẩm Tường không quá quen, nhưng kỳ thật quan hệ giữa nàng ta và Thẩm Tường đã tiến triển tới loại trình độ mà ngay cả Tô Mị Dao và Bạch U U cũng không biết.

"Thật hi vọng ngươi có thể luyện một chút độc lợi hại, xem ai có thể hạ độc chết lão bà bà ta thì người đó là lợi hại nhất." Lữ bà bà cười khanh khách mà nói, tuy rằng mái tóc nàng ta trắng mơ nhưng trông lại rất trẻ, không có một chút dáng vẻ nào là của một lão thái bà cả.

"Lữ bà bà, nếu như hạ độc chết ngươi, nơi này sẽ có mấy người lập tức liều mạng với ta." Thẩm Tường cười nói.

"Mẹ, ngươi đừng đùa nữa!" Lữ Kỳ Liên thật lo lắng Thẩm Tường sẽ hạ độc chết Lữ bà bà, thủ đoạn dùng độc của Thẩm Tường rất khủng bố, nàng ta từng thấy qua mấy lần.

Liễu Phù Sinh cười nói: "Tiểu huynh đệ này dám khiêu chiến Thần Vũ đại đế, có lẽ là rất tự tin, không biết hai người các ngươi có chơi đánh cược cái gì hay không?"

"Không có!" Phùng Vũ Khiết vội vàng nói, nàng ta cũng không muốn để cho người khác biết, nàng ta vậy mà đáp ứng điều kiện xấu xa như vậy của Thẩm Tường.

Tô Mị Dao hỏi: "Các ngươi so luyện đan như thế nào?"

"Ba trận thắng hai, ván đầu tiên là Thiên Thần đan, ván thứ hai chính là hắn định." Phùng Vũ Khiết nhìn về phía Thẩm Tường, hỏi: "Ván thứ hai ngươi muốn so luyện đan gì? Để cho ta có sự chuẩn bị!"

"Long Huyết Thánh đan! Ta có dược liệu." Thẩm Tường cười thầm: "Về phần ván thứ ba thì có lẽ là không cần thiết!"

Phùng Vũ Khiết cũng khẽ cười nói: "Quả thực là không cần thiết, ta có thể đánh bại ngươi trong hai ván!"

Tuy rằng trên mặt Phùng Vũ Khiết nở ra nụ cười tươi, tuy nhiên trong nội tâm nàng vẫn âm thầm nhảy một cái, Thẩm Tường vậy mà có thể luyện chế Thánh đan, nếu như Thẩm Tường vượt qua năm ngàn năm thì như vậy là chuyện rất bình thường, nhưng đây là Thẩm Tường chỉ ở bên trong Thần lao kia với thời gian rất ngắn mà thôi.

"Đừng nói trước sớm như vậy, ta sẽ để cho ngươi bị thua thảm hại ngay ở ván đầu tiên Thần Vũ đại đế xinh đẹp a, ha ha..." Thẩm Tường đột nhiên thất thố cười lên ha hả, thấy vậy thì mọi người âm thầm nhíu mày.

Vừa rồi Phùng Vũ Khiết khẩu chiến với Thẩm Tường đều làm cho người ta cảm thấy bọn họ giống như có đại thù không đội trời chung vậy.

"Chỉ so luyện chế một lô thì không được, muốn so thì phải so luyện chế nhiều lô! Cái này cũng do ngươi tới định đi! Nghe nói ngươi cũng rất am hiểu cùng lúc điều khiển nhiều cái đan lô." Phùng Vũ Khiết trông thấy Thẩm Tường lấy Viêm Long bảo lô ra thì đột nhiên nói.

"Mười lô, như thế nào?" Thẩm Tường không nghĩ ngợi chút nào, trực tiếp nói.

Vừa mới nói xong, tay áo Phùng Vũ Khiết nhẹ nhàng vung lên, như làn khói trôi nổi, chỉ thấy trước mặt nàng ta xuất hiện mười chiếc đan lô màu tím có chín chân, mỗi một cái đều cao bằng một người, rất to lớn.

"Tử Thiên Thập lô! Đây chính là đan lô nổi danh ở trên Thần Minh giới, vậy mà cũng ở chỗ này, nghe nói vật liệu là dùng từ tử thiên một phương sụp đổ luyện chế mà thành." Lữ Trấn hít sâu một hơi: "Đây chính là Thần lô tốt nhất!"

Vì thắng Thẩm Tường, Phùng Vũ Khiết không còn giấu dốt, phải bày ra thực lực chân chính của chính mình.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment