Phùng Vũ Khiết cũng trông thấy ở bên trong chín cái Huyễn pháp bảo lô mỗi cái có ba viên Long Huyết Thánh đan lập lòe ánh sáng đỏ, đây tất cả đều nhanh như vậy, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường vẫn luôn bị nàng ta làm nhiễu loạn tâm thần, sau khi ương ngạnh chống cự một đoạn thời gian, đột nhiên luyện chế ra Long Huyết Thánh đan.
Đây tất cả giống như thể hoàn thành ở trong một cái nháy mắt vậy, nhanh tới mức khiến Phùng Vũ Khiết không kịp phản ứng!
Ngoài đó ra, ngưng ra ba viên Long Huyết Thánh đan cũng vẫn làm cho người chấn kinh như vậy, bởi vì cực hạn của Phùng Vũ Khiết cũng chỉ có hai viên mà thôi!
Phùng Vũ Khiết thu hội công kích mị hoặc của nàng, Thẩm Tường lập tức thoải mái hơn rất nhiều, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý!
Hai lần, Phùng Vũ Khiết đều thua tới triệt để như vậy, đặc biệt là lần này, nàng ta còn sử dụng ám chiêu, nhưng cũng không thắng nổi Thẩm Tường, nàng ta có thể nói là bị thua toàn diện.
"Ngươi thắng!" Phùng Vũ Khiết cắn cắn môi dưới, khẽ hừ một tiếng.
Hiện tại nàng ta còn đang luyện chế Long Huyết Thánh đan, hai lần đều là Phùng Vũ Khiết thừa nhận mình thua, cho nên trọng tài được mời tới cũng không cần phải làm ra đánh giá gì.
Một canh giờ sau, Phùng Vũ Khiết mới ngưng đan thành công, mỗi một lò của nàng ta đều có thể luyện chế ra hai viên Long Huyết Thánh đan, phẩm chất đều không tệ, số lượng mười lò cộng lại so với Thẩm Tường thì ít hơn mười viên, đây chính là chênh lệch tương đối lớn.
Thẩm Tường tới Thần Vũ thánh quốc chính là muốn gặp Tô Mị Dao và Bạch U U một chút, hiện tại hắn đã nhìn thấy, hơn nữa còn đánh bại Phùng Vũ Khiết, có thể nói chuyến này thu hoạch rất là phong phú.
Trông thấy khuôn mặt xinh đẹp của Phùng Vũ Khiết hiện ra một chút lo lắng, Thẩm Tường cười hắc hắc, âm thầm truyền âm cho Phùng Vũ Khiết: "Chờ qua một đoạn thời gian ngắn ta lại để cho ngươi thực hiện hứa hẹn! Không cần lo lắng, ta rất nhẹ nhàng."
"Hừ!" Có chơi có chíu, chứ đừng nói còn có một cái khế ước, Phùng Vũ Khiết cũng không thể đổi ý, trông thấy nụ cười xấu xa trên mặt Thẩm Tường, Phùng Vũ Khiết đã biết tới lúc đó Thẩm Tường chắc chắn sẽ không nương tay.
Tô Mị Dao và Bạch U U vẫn còn tiếp tục ở lại nơi này, các nàng bây giờ tuy rằng đã rất mạnh, nhưng còn chưa có cách nào đánh bại Mị Đế, các nàng bây giờ cũng là mục tiêu của Mị Đế, cho nên bọn họ còn phải ở tại nơi này tăng thực lực lên.
Thẩm Tường nói chuyện phiếm với mấy người Lữ Trấn vài câu thì trở về vực sâu U Minh.
"Tiểu bại hoại, ngươi thật muốn làm Phùng Vũ Khiết kia..." Long Tuyết Di cười hì hì: "Ngươi không sợ mấy người Mị Dao tỷ các nàng sẽ mắng chết ngươi sao?"
Thẩm Tường nói ra: "Ta không có ngốc như vậy, trước khi chưa thăm dò được nội tình chân chính của Phùng Vũ Khiết thì ta còn chưa muốn động vào nàng ta, tuy nhiên trước đó nàng ta công kích mị hoặc với ta, ta quả thật rất muốn ăn sạch nàng ta."
"Nữ nhân Phùng Vũ Khiết này quả thực rất thần bí, tuy nhiên nàng ta không phải người xấu, ít ra nàng ta đối với Mị Dao tỷ các nàng rất tốt, có điều có chút nghịch ngợm." Long Tuyết Di cười nói.
Thẩm Tường vừa mới trở về không được bao lâu, Hoàng Cẩm Thiên, Tề Thí và Khương Thánh đã đi tới.
"Có tung tích của Băng Đế kia chưa vậy?" Sau khi Thẩm Tường trở về đã kìm nén lửa giận trong lòng, hắn sớm đã muốn giết chết một hai tên cường giả Đế cấp có phần tham dự vào việc tiến công Tà Long táng địa.
"Có, bọn họ bây giờ cũng tiến vào Hỗn Độn cảnh, nghe người của bọn họ ở bên trong Hỗn Độn cảnh truyền về tin tức, ở bên trong Hỗn Độn cảnh xuất hiện một vài thứ, cho nên bọn họ đều thi nhau chạy tới." Tề Thí nói.
"Bọn họ đều đi Hỗn Độn cảnh, hiện tại chẳng phải là thời cơ tốt nhất để chúng ta tiến công bọn họ sao?" Long Tuyết Di từ trong U Dao giới đi ra, ngạc nhiên mà nói.
"Hiện tại tuyệt không phải là thời cơ tốt nhất, sau khi bọn họ trở về, chắc chắn đã chuẩn bị tốt tới phòng ngự ngươi, nếu như một khi chúng ta tiến công vào Thánh quốc của bọn họ, lực lượng mà bọn họ để lại chắc chắn có thể ngăn cản chúng ta được một đoạn thời gian, rồi sau đó bọn họ sẽ nhanh chóng trở về!" Khương Thánh lắc đầu nói.
Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Bắt giặc thì bắt vua trước, không bằng chúng ta cũng tiến vào Hỗn Độn cảnh, ở trong đó chém chết từng tên đại đế kia, sau đó lại trở về phá hủy Thánh quốc của bọn họ! Với cả, hiện tại ở bên trong Hỗn Độn cảnh xuất hiện bảo vật, nhất định phải đi xem một chút, coi như chúng ta không chiếm được thì cũng không thể để cho bọn họ đạt được thứ gì."
Tề Thí và Khương Thánh đều đồng ý với câu nói này của Hoàng Cẩm Thiên.
Thẩm Tường suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Được, chúng ta bây giờ lập tức tiến vào Hỗn Độn cảnh, ta cũng muốn đi vào và nhìn thấy sự kỳ diệu ở bên trong."
"Như vậy thì bây giờ lập tức đi thôi!" Khương Thánh lấy ra chiếc thuyền kia của hắn, mọi người đi vào bên trong, hắn khống chế thuyền nhanh chóng phi hành, rời khỏi vực sâu U Minh.
"Trong khoảng thời gian này các ngươi có đi dò xét bên trong Huyền Hàn cổ vực hay không?" Thẩm Tường hỏi: "Bên trong có lẽ là ẩn giấu đi rất nhiều bí mật."
"Ta đi qua, lần đó thiếu chút nữa thì không về được!" Tề Thí lập tức nói, trên mặt mang theo nét sợ hãi.
"Có chuyện gì vậy?" Long Tuyết Di rất hiếm khi trông thấy vẻ sợ hãi của Tề Thí.
"Bên trong có rất nhiều ác linh lợi hại, hơn nữa được phong ấn ở bên trong một cái khu vực, sau khi ta đi vào khu vực đó thì bị những ác linh kia quấn lên, rồi sau đó ta trong đó trốn đông trốn tây hơn một năm mới tìm được lối ra trở về, ta ở bên trong có vài chục lần thiếu chút nữa thì chết đi."
Tề Thí nhớ lại, lòng còn sợ hãi hiện ra vẻ mặt sợ hãi.
"Ta nghi ngờ những ác linh đó đều là ở bên trong đám Thần Minh năm đó chết đi hóa thành, rất lợi hại! Bọn họ bảo vệ khu vực thần bí kia, ta cảm thấy ở trong đó ẩn giấu đi thứ gì đó! Khu vực đó cũng được một cái thần cấm rất lợi hại bao phủ lại, sau khi đi vào muốn đi ra là chuyện rất khó khăn! Những ác linh kia đều không thể rời khỏi cái thần cấm đó."
Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Những ác linh kia có phải giống với Dạ Ma Địa Ngục hay không?"
"Không giống, Dạ Ma Địa Ngục rất yếu, một bàn tay của ta là có thể đập chết một mảng lớn! Nhưng là những ác linh ở bên trong Huyền Hàn cổ vực kia thì thoáng cái là có thể giết chết ta, nếu như không phải mạng ta lớn, nói không chừng ngay cả cơ hội đi Địa Ngục ta cũng không có."
Thẩm Tường hỏi: "Tại sao ngươi muốn đi Huyền Hàn cổ vực?"
"Còn không phải bởi vì đoạn thời gian đó, có người ở bên trong đào được rất nhiều đồ tốt, đều là một số thứ mà ở Thần Minh giới mới có, hơn nữa ta biết bên trong có giấu rất nhiều thứ có thể khiến người ta cường đại lên, cho nên ta muốn đi sâu vào bên trong tìm xem, ai ngờ lại muốn mạng như vậy." Tề Thí hít một tiếng: "Chuyện này đã qua mấy ngàn năm, ta bây giờ cũng không còn dám đi, nếu như ngươi muốn đi, vẫn là làm tốt chuẩn bị đầy đủ đi!"
Khương Thánh khống chế thuyền nhỏ, chẳng mấy chốc đã bay tới lối vào Hỗn Độn cảnh kia, lúc bọn họ vừa muốn tiến vào thì đột nhiên có một thân ảnh ở phía trước bọn họ, người ngăn cản bọn hắn lại là Phùng Vũ Khiết.
Phùng Vũ Khiết biết đây là thuyền của Khương Thánh, cũng biết Thẩm Tường ở bên trong.
"Các ngươi đừng đi vào!" Phùng Vũ Khiết hô.
"Tại sao không thể vào? Đế Hoàng của những Thánh quốc kia đều đã đi vào tầm bảo, chúng ta không thể thua kém a." Khương Thánh nói.
"Ta cũng vừa mới biết được tin tức, Hỗn Độn cảnh này chẳng mấy chốc sẽ đóng lại! Sau khi đóng lại, Hỗn Độn cảnh này sẽ phá hủy hoàn toàn." Phùng Vũ Khiết cau mày nói.
"Đây là thật sao? Hương Nguyệt và Thiên Thiên còn ở bên trong!" Thẩm Tường lập tức cuống lên, Phùng Vũ Khiết lại đột nhiên xuất hiện ở đây ngăn cản bọn hắn lại, chắc chắn không phải là nhàn rỗi không có chuyện gì để làm.
"Ta vừa rồi ở bên trong đã tìm được các nàng, các nàng đang trên đường trở về!" Phùng Vũ Khiết nói ra: "Không cần quá lo lắng, hiện tại rất nhiều người đều đã đi ra, Đế Hoàng của thập đại thánh quốc chẳng mấy chốc cũng sẽ đi ra, chỉ cần người ở bên trong đều có thể cảm nhận được không gian ở bên trong đó rất không ổn định."
P/S: Ta thích nào ... chương 4.