Thẩm Tường lúc này rất tập trung bắn tên về phía mặt đất, phòng ngự của long mạch rất cường hãn, hắn bây giờ đã đánh tới long mạch phóng xuất ra vòng bảo hộ tới phòng ngự bản thân, sau khi bắn tên nhiều lần vẫn không rung chuyển.
Hắn đương nhiên biết Hỏa Đế đang ở ngay tại bên ngoài lĩnh vực không gian của mình, nhưng hắn lại không lo lắng, hắn rất có tự tin đối với lĩnh vực không gian của mình.
Coi như mấy người Hỏa Đế bọn họ có thể công phá lĩnh vực không gian của hắn, hắn cũng sẽ không rơi vào trong tay bọn họ.
Trong những cường giả mà Hỏa Đế mang tới, có một tên gia hỏa có thực lực rất không tệ, trông giống như là Thần Minh vậy, vừa mới bắt đầu Thẩm Tường cũng có loại ảo giác này, tuy nhiên sau khi tới gần, hắn quan sát kỹ và phát hiện đối phương cũng chỉ là Bán Thần mà thôi.
Trông thực lực còn mạnh hơn Hỏa Đế một chút, ở trong mắt Thẩm Tường thì cũng không có uy hiếp gì.
Khương Thánh điều khiển chiếc thuyền kia bay nhanh lại gần, cảm nhận được lĩnh vực không gian của Thẩm Tường, tất cả mọi người đều hiểu tại sao Cửu Đế kia lại không động được vào Thẩm Tường.
Lúc Thẩm Tường công kích cả đại địa, tóe lên rất nhiều mảnh vụn to lớn, bay vụt tới không trung, đánh tới lĩnh vực không gian của Thẩm Tường, đều là trực tiếp xuyên qua thông đạo không gian, đều không nện vào Thẩm Tường, coi như công kích mạnh hơn thì cũng là như thế.
"Long mạch này thật là lợi hại, công kích như vậy còn lâu như vậy mà cũng không thể công phá được phòng ngự." Tiết Tiên Tiên nhìn xuống cảnh tượng hỏa diễm đang không ngừng bắn tung tóe ra ở phía dưới, đây chính là cảnh tượng mà Thẩm Tường dùng Chu Tước thần cung bắn ra mũi tên mà tạo ra.
Chu Tước thần cung chính là mấy người Tiết Tiên Tiên các nàng luyện chế ra, đối với uy lực của Chu Tước thần cung thì nàng ta hiểu rất rõ, lại thêm lực lượng của Thẩm Tường bây giờ, vậy càng cường đại hơn.
"Chất lượng của long mạch này sớm đã cấu thành thánh thạch thượng đẳng, long mạch có lẽ là trước đó đã có thể phóng xuất ra Tà Long táng địa loại trận pháp tự nhiên này tới bảo vệ mình, bây giờ ở phía dưới cũng hình thành một cái vòng bảo hộ mạnh hơn, ta thấy coi như người của Thập đại thánh quốc trước đó đều chưa từng đi vào mặt đất." Lữ Kỳ Liên nói.
Phùng Vũ Khiết cũng hiểu vô cùng rõ đối với long mạch, nàng ta gật đầu nói: "Từ sau khi Hàng Long môn dọn đi, long mạch đã xảy ra biến hóa cực lớn, trở nên không nhận bất cứ ai, hiện tại coi như Thẩm Tường cũng không thể thành lập liên hệ với long mạch này, cho nên ta cảm thấy Thẩm Tường đang dùng phương thức của mình thức tỉnh long mạch, hoặc là muốn hủy long mạch đi."
Trước đó Lữ Trấn cũng đã nói, long mạch cấp bậc này đã không phải Thẩm Tường có thể hủy diệt, hiện tại Thẩm Tường muốn làm rung chuyển lớp phòng ngự bên ngoài cũng rất khó khăn.
Phùng Vũ Khiết cũng không nghĩ tới long mạch này của Thẩm Tường sẽ trở thành như vậy, mà long mạch mà nàng ta chiếm lĩnh bởi vì bị nàng ta hấp thụ lượng lớn năng lượng trong thời gian dài cho nên phát triển không tốt bằng long mạch này của Thẩm Tường.
Hỏa Đế đột nhiên hét lớn đối với người bên cạnh: "Tới, nhanh cách xa nơi này một chút."
Hỏa Đế mang theo mười tên cường giả nhanh chóng tản ra, bọn họ chỉ là không tới quá gần lĩnh vực không gian của Thẩm Tường, lúc này trên bầu trời xuất hiện một đám hỏa diễm, đám hỏa diễm kia nhanh chóng khuếch tán ra, như là biển mây hỏa diễm bao phủ trên bầu trời, ánh lửa sáng trưng bao phủ trên bầu trời của long mạch, từng đợt nhiệt độ cao nóng bỏng không ngừng đè xuống dưới.
"Đây là Hỏa Thần Thiên Môn." Phùng Vũ Khiết cau mày nói ra: "Người của của Hỏa Thần điện xuống, đây chính là Hỏa Thần điện hàng thật giá thật."
Tiết Tiên Tiên thấp giọng hỏi: "Vậy Thẩm Tường làm sao bây giờ."
Thẩm Tường cũng cảm ứng được biến hóa xung quanh, hắn nhìn về phía chiếc thuyền của Khương Thánh, nói ra: "Các ngươi cách xa ra một chút, ta không sao."
Giọng nói của Thẩm Tường bình thản, còn mang theo vẻ kích động, đặc biệt là trong đôi mắt của hắn lóe ra ánh sáng tự tin, mọi người cũng yên lòng hơn.
Khương Thánh vội vàng khống chế thuyền rời xa, mây lửa ở trên không trung cũng xuất hiện một cái vòng xoáy lửa rất lớn, chỉ thấy một đám lửa lớn từ vòng xoáy kia hạ xuống.
Mây hỏa diễm đột nhiên biến mất, đám hỏa diễm lớn bên ngoài hỏa diễm cũng dần tiêu tán đi, chỉ thấy bên trong xuất hiện một cái phi bàn màu đỏ to lớn, đứng ở trên phi bàn có ba nam hai nữ, nam cao lớn anh tuấn, nữ tuổi trẻ mỹ mạo duyên dáng yêu kiều, bọn họ đều mặc một bộ trang phục màu đỏ như lửa, mi tâm đều có ấn một đám hỏa diễm nhỏ.
Bên trong năm người, nam tử đứng trước nhất kia, hỏa diễm ở mi tâm tương đối mạnh, bốn người khác thì yếu hơn một chút, vừa nhìn đã biết nam tử kia có thực lực mạnh nhất.
Trông thấy năm người này đi tới, một đám người Hỏa Đế đã vội vàng đi tới hành lễ.
"Ta là Vạn Hoài Viêm, sau này các ngươi đều phải nghe theo sự sắp xếp của ta." Vạn Hoài Viêm kia duỗi đầu ngón tay ra, điểm ở mi tâm Hỏa Đế, đang đọc ký ức của Hỏa Đế.
Cảm nhận Hỏa Đế đang chống lại, hắn hừ lạnh một tiếng: "Phối hợp chút."
Theo giọng nói lạnh lùng kia, một cỗ uy áp cực mạnh xuất hiện, khiến thân thể Hỏa Đế run lên, không dám chống lại.
Mấy người Vạn Hoài Viêm đều rất bình tĩnh, tuy rằng trông thấy Thẩm Tường, nhưng không lập tức động thủ, mà là trước tiên tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra ở nơi này.
"Hừ, ngươi cũng dám tự xưng Hỏa Đế." Sau khi đọc được ký ức của Hỏa Đế, Vạn Hoài Viêm khinh thường hừ một cái, khuôn mặt tuấn tú kia hiện ra nụ cười miệt thị khinh bỉ, sau đó nhìn về phía Thẩm Tường.
"Đại sư huynh, người này chính là Thẩm Tường là người mà Địa Ngục Ma Đế tổn thất mấy chục ức thần tiền cũng không bắt được, nghe nói về sau Tài Thần và mấy Thiên Thần cũng đều tổn thất gần trăm Huyền Thần, cuối cùng vẫn để hắn trốn thoát." Một nữ tử nói với Vạn Hoài Viêm.
Nghe được lời nói này của nữ tử kia, mấy người Lữ Trấn có chút hiểu biết đói với Thần Minh giới đều liên tục chấn kinh, Lữ Trấn bởi vì ở bên trong Tru Ma phong biết được không ít chuyện ở Thần Minh giới, cho nên hắn cũng nói cho những người khác biết, đều biết được khái niệm về thần tiền và Huyền Thần.
Loại chuyện này Thẩm Tường thế nhưng là không nói với bọn họ.
"Tổn thất gần trăm Huyền Thần cũng không bắt được." Khắp khuôn mặt Phùng Vũ Khiết đều hiện ra vẻ kinh hãi: "Hắn đến cùng làm cái gì ở bên trong Thần lao."
"Là lão Thanh Trùng làm, lúc trăm tên Huyền Thần kia xuống tới, lão Thanh Trùng đưa hắn ra ngoài, không nghĩ tới đều bị lão Thanh Trùng giết chết, lão Thanh Trùng thực sự quá lợi hại, cũng không biết lão Thanh Trùng giết chết nhiều Huyền Thần như vậy sẽ có kết quả gì." Long Tuyết Di thở dài.
Mấy người Lữ Trấn hơi suy nghĩ một chút liền biết lão Thanh Trùng trong miệng Long Tuyết Di là ai, thực lực của Thanh Long đều làm cho bọn họ cảm thấy chấn kinh.
Vạn Hoài Viêm chắm tay sau lưng, nhìn chằm chằm vào Chu Tước thần cung trong tay Thẩm Tường, cau mày nói: "Đây là một thanh Thần binh, có lẽ là vừa luyện chế ra chưa được mấy năm, thủ pháp luyện chế tuy rằng không lưu loát, hỏa hầu cũng không tính đủ, nhưng đối với tiểu quỷ thế giới này mà nói cũng coi như không tệ, bọn họ đến cùng là luyện chế ra như thế nào, tuy nhiên trong mắt ta cây cung này chính là rác rưởi."
Sau khi Thẩm Tường nghe được, cười lạnh nói: "Trong mắt rác rưởi thì cái j cũng là rác rưởi."
Một nữ tử ở sau lưng Vạn Hoài Viêm lập tức quát lớn: "Tiểu quỷ xuất khẩu cuồng ngôn, Đại sư huynh thế nhưng là con trai của Tử Hỏa Thiên Thần đại đệ tử của Hỏa Thần, lời nói mà ngươi mới vừa nói ra đã đủ để ngươi chết trăm lần."
Thẩm Tường cười ha ha vài tiếng: "Thì tính sao, hắn có bản lĩnh thì xuất động hơn trăm Huyền Thần tới đối phó a, coi như cha hắn, chỉ sợ cũng không sử dụng được loại lực lượng này đi, chớ nói chi là dùng mấy chục ức thần tiền tới đối phó ta, đương nhiên, bốn người các ngươi móc Thần Cách của chính mình ra treo thưởng ta đây thì còn có thể làm được."
"Tiểu nha đầu, lão tử được Địa Ngục Ma Đế truy sát nhiều năm, chưa từng sợ hắn một chút nào, chớ nói chi là chỉ là một đứa con của Thiên Thần, hắn nhiều nhất chẳng qua chỉ là Chân Thần có thực lực tương đối mạnh mà thôi."
Nắm đấm của Vạn Hoài Viêm đột nhiên nắm chặt lại, muốn ra tay với Thẩm Tường, lúc này lại truyền tới một tiếng cười vô cùng kiều mị, như là chuông bạc, nghe được làm cho người say mê, coi như nữ tử nghe được, trong lòng cũng có một loại cảm giác khó nói nên lời, không thể không tràn ngập ấn tượng tốt đối với tiếng cười kia.
Mà Khương Thánh nghe được tiếng cười đó thì vẻ mặt lập tức trở nên khó coi, Tề Thí ở một bên thì khẽ cười liên tục.
"Mị Đế tới." Long Tuyết Di thấp giọng nói, nói cho mấy nữ tử như Liễu Mộng Nhi và Tiết Tiên Tiên ở bên cạnh chưa từng gặp qua Mị Đế.
Tô Mị Dao và Bạch U U nghe được tiếng cười đó thì đôi tay ngọc nắm chặt lại, lúc trước các nàng chính là bị Mị Đế ám toán.
"Năm vị, các ngươi đều là môn hạ của Vạn Tử Sơn a, ừm, ngươi chắc chắn là con trai của Vạn Tử Sơn, rất giống hắn, rất anh tuấn."
Một làn sương mù trắng xóa bay tới hóa thành một nữ tử tuyệt mỹ chỉ mặc tấm vải lụa mỏng, nàng ta để lộ ra bộ ngực, chỉ là dùng vải xô hơi dày chê lấy hai cái núm đỏ ửng của nàng ta, mà bên hông được vải lụa mỏng quấn quanh lại, mơ hồ có thể trông thấy một số điểm nhậy cảm.
Cơ thể hoàn hảo của Mị Đế được được che chắn dưới chiếc váy bằng vải lụa mỏng đầy sức quyến rũ, nàng ta để chân trần, bước đi trên bầu trời với từng bước nhẹ nhàng mà đi tới, đôi chân thon dài và vòng eo ngọc mảnh mai đang lắc lư một cách nhịp nhàng, trên bộ ngực nàng ta thì được che chắn một cách đơn sơ, nhấp nhô theo từng bước đi.
Mà lợi hại nhất chính là khuôn mặt đẹp đến nỗi mà người hít thở cũng không thông, ở trên có một loại hấp dẫn vô cùng kỳ diệu, khiến người liếc mắt nhìn nàng một cái thì khó mà dời mắt được.
Thẩm Tường đáon liền biết đây là Mị Đế, hắn vốn cho là Mị Đế và Phùng Vũ Khiết có dáng dấp rất giống, nhưng bây giờ trông thấy Mị Đế lại phát hiện các nàng hai khuôn mặt hoàn toàn khác nhau, tuy nhiên đều câu hồn đoạt phách đều hại nước hại dân như nhau.
Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy, Khương Thánh năm đó bị nữ nhân này dụ dỗ cũng không oan, có thể nằm ở trên người một cái vưu vật như thế này vẫn là rất đáng giá.
Vạn Hoài Viêm vốn là một bộ mặt lạnh lùng kiêu ngạo, trông thấy Mị Đế mang theo nụ cười nhàn nhạt quyến rũ đi tới, nhìn vào dáng đi quyến rũ xinh đẹp kia, cũng không thể không hít sâu một hơi, hai nữ tử ở bên cạnh hắn tuy rằng đẹp nhưng trong lòng không thể không có chút tự ti, đồng thời cũng có chút ghen ghét.
Mị Đế thoạt nhìn như là muốn đi về phía Vạn Hoài Viêm, ai ngừo nàng ta đột nhiên xoay một cái đi về phía Thẩm Tường.
Phía ngoài Thẩm Tường có một cái lĩnh vực không gian, Mị Đế cũng cảm ứng được, cho nên nàng không đi vào, chỉ là đạp bước trên không trung, chậm rãi đi tới trước mặt Thẩm Tường.
Tất cả mọi người nghiêm túc nhìn vào cảnh tượng này, sự lợi hại của Mị Đế thì ai cũng biết, Cửu Đế vừa mới rời đi cũng đã trở lại, bọn họ trông thấy Mị Đế xuất mã, trong lòng đều âm thầm yên tâm, cảm thấy Thẩm Tường chắc chắn sẽ được Mị Đế bắt lấy.
Trong lòng Vạn Hoài Viêm rất khó chịu, hắn biết Mị Đế rất lợi hại, một nữ nhân lợi hại như vậy hắn vô cùng thích, mới vừa rồi còn đang nói chuyện với hắn, nhưng trong nháy mắt đã đi tới Thẩm Tường, khiến trong lòng hắn tức giận.
Thẩm Tường mặc dù không nhìn Mị Đế, tuy nhiên hắn lại đang quan sát cẩn thận, hắn kinh ngạc phát hiện, Mị Đế vậy mà không để ý tới Phùng Vũ Khiết, coi như lúc này Phùng Vũ Khiết che giấu dung mạo của mình, các nàng có lẽ cũng có cảm ứng qua lại với nhau mới đúng.
"Thẩm Tường, hôm nay ta cuối cùng cũng gặp được ngươi, kính đã lâu kính đã lâu." Mị Đế cười hì hì nói.
"Ngươi có lẽ là Mị Đế có tiếng tăm lừng lẫy một người cưỡi trên vạn người, ta bây giờ cũng được gặp ngươi, kính đã lâu kính đã lâu." Thẩm Tường vậy mà cười nói cởi mở giống như là đang nịnh hót một tên cường giả vậy.
Mọi người sửng sốt, Thẩm Tường nói ra những lời này đối với một mỹ nhân như vậy, thật sự là phá hỏng phong cảnh, tuy rằng lời hắn nói đều là thật.
Mị Đế kiềm chế không tệ, chỉ là khẽ nhướn mày lên một cái liền nở ra nụ cười xinh đẹp nói: "Không hổ là nam nhân danh chấn cửu thiên, quả nhiên không tầm thường."
P/S: Ta thích nào ... chương 2.