Thẩm Tường từng trúng lực lượng mị hoặc của Phùng Vũ Khiết, cho nên lúc Mị Đế này vừa mới xuất hiện thì hắn đã rất cảnh giác, cùng lúc hắn còn sử dụng Định Thần thuật, còn ở bên ngoài thần hồn của mình phóng thích ra một cái Thái Cực Đồ trận tiến hành hộ pháp, cùng vận chuyển Trấn Ma Thanh Tâm quyết để chống đỡ tinh thần công kích của Mị Đế này.
Mị Đế có thực lực rất mạnh, Thẩm Tường cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, bởi vì Mị Đế và Phùng Vũ Khiết như nhau, đều là đám Cửu Thiên Thần Vương năm đó chế tạo ra, tuy rằng về sau bị thương nặng, nhưng bây giờ đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi, đã khôi phục được coi như không tệ.
"Cửu cô nương, người này vừa rồi có lời nói xấu đối với ngươi, ta giúp ngươi giáo huấn hắn thật tốt một phen." Vạn Hoài Viêm kia đột nhiên đi tới bên cạnh Mị Đế, lấy ra một thanh trường kiếm màu vàng kim, căm tức nhìn vào Thẩm Tường đang muốn xuất kích.
Mị Đế khẽ nói: "Vạn công tử chậm đã, ta ngược lại muốn xem xem hắn đang làm cái gì."
Vạn Hoài Viêm cau mày nói: "Hắn đương nhiên là muốn hủy long mạch đi, không cho chúng ta đạt được, chúng ta tốt nhất nhanh bắt lấy hắn, tuyệt đối đừng để hắn làm tổn thương tới long mạch."
Mị Đế ở Thần Minh giới cũng có chút danh tiếng, nàng ta vốn là làm việc cho Địa Ngục Ma Đế, mà bây giừo nàng ta giống như cũng có liên hệ với những Thần Minh khác, địa vị cũng không thấp, Vạn Hoài Viêm kia vậy mà cung kính đối với nàng như thế, còn xưng hô nàng ta là Cửu cô nương
Ở vừa rồi, Mị Đế đã thử sử dụng lực lượng mị hoặc của mình tới mê hoặc Thẩm Tường, tuy nhiên nàng ta thất bại, nội tâm Thẩm Tường rất kiên định khó mà rung chuyển được, lực lượng mị hoặc của nàng tuy rằng cũng từng thất bại, nhưng lúc đó thực lực của nàng còn rất yếu, hơn nữa người mà nàng ta muốn dụ hoặc đều là người không cảm thấy hứng thú với nữ nhân, đều là một số nam nhân không có tình dục.
Nhưng Thẩm Tường thì khác, căn cứ những gì Mị Đế hiểu về Thẩm Tường, nữ tử bên cạnh Thẩm Tường tuy rằng không nhiều, nhưng cũng có mấy người, nói rõ Thẩm Tường cảm thấy rất hứng thú đối với nữ nhân, hơn nữa những nữ tử đó cũng rất ham chơi về mọi mặt.
Lại thêm Thẩm Tường trước đó chưa từng gặp nàng ta, cho nên Mị Đế cho rằng muốn bắt được Thẩm Tường thì rất dễ, không nghĩ tới vừa rồi nàng ta thử qua vậy mà lại không thành công.
Không sai đây là lần đầu tiên Thẩm Tường trông thấy Mị Đế, nhưng trước đó hắn bị Phùng Vũ Khiết dụ hoặc qua, hơn nữa công lực của Phùng Vũ Khiết còn cường đại hơi so với Mị Đế này rất nhiều, Thẩm Tường bây giờ còn chưa thể hoàn toàn thoát khỏi lực lượng mị hoặc kia của Phùng Vũ Khiết, cho nên coi như hắn bây giờ không tiến hành phòng ngự, Mị Đế cũng không dụ hoặc được hắn.
Thẩm Tường cười lạnh đối với Mị Đế nói: "Ta khuyên ngươi bây giờ vẫn là nhanh rời xa ta, bởi vì chờ sau khi ta hoàn thành chuyện nơi này, chuyện tiếp theo ta muốn làm chính là giết ngươi."
"Làm càn." Vạn Hoài Viêm ở bên cạnh Mị Đế lập tức giận dữ, nhưng hắn không công kích bởi vì Mị Đế dùng một bàn tay ngọc đặt ở trên mu bàn tay cầm kiếm của hắn.
Thẩm Tường âm thầm bội phục sự lợi hại của Mị Đế này, vậy mà thoáng cái đã giải quyết được Vạn Hoài Viêm này, Vạn Hoài Viêm là con trai của đại đệ tử của Hỏa Thần, coi như không phải Huyền Thần thì cũng là một tên Chân Thần tương đối cường đại, vậy mà còn bị mệ hoặc tâm thần dễ dàng như vậy.
"Ta và ngươi không có thù, vì sao ngươi muốn giết ta." Mị Đế khẽ hỏi, đôi mắt to xinh đẹp kia vậy mà lấp lóe ra vẻ ủy khuất, nhìn điềm đạm đáng yêu, nhưng Thẩm Tường lại chẳng thèm để ý tới.
"Yên tâm, trước khi ngươi chết thì ta chắc chắn sẽ nói cho ngươi." Trong lời nói của Thẩm Tường mang theo một chút sát ý, nhìn ra được không giống như đang giả vờ.
Mị Đế vốn chính là một cái huy hiếp lớn, chứ đừng nói là kẻ thù của Tô Mị Dao và Bạch U U.
Tô Mị Dao và Bạch U U ở cách đó không xa cũng hiểu là chuyện gì xảy ra, các nàng bây giừo tuy rằng cường đại hơn so với trước, nhưng các nàng bây giờ còn chưa đầy đủ tự tin tới đánh bại Mị Đế, hơn nữa Phùng Vũ Khiết cũng từng dặn dò các nàng, bây giờ các nàng có chênh lệch rất lớn đối với Mị Đế.
Vạn Hoài Viêm trông thấy Thẩm Tường có loại thái độ này đối với Mị Đế thì trong lòng càng tức giận hơn, hắn trông thấy Mị Đế không ngăn cản hắn nữa thì mừng thầm trong lòng, trường kiếm trong tay tuôn trào ra một trận hỏa diễm, mang theo một cỗ sóng nhiệt bức người bay về phía Thẩm Tường.
"Bên trong Thần Minh thì yếu nhất là Chân Thần, Vạn Hoài Viêm này là Chân Thần trung vị, ở Thần Minh giới mà nói, thực lực cũng không phải rất mạnh, Thẩm Tường có lẽ là biết được điểm này, cho nên hắn không sợ, chúng ta không cần phải lo lắng." Lữ Trấn nói.
Vạn Hoài Viêm vốn cho rằng tiến lên là có thể một kiếm giết chết Thẩm Tường, ai ngờ hắn vừa mới tiến vào lĩnh vực không gian của Thẩm Tường thì đi tới một phía khác, hắn quay đầu nhìn lại. Thẩm Tường vẫn như cũ đang kéo lấy dây cung bắn về mặt đất.
Vạn Hoài Viêm kinh sợ trong lòng, vung kiếm bổ ra mấy đạo hỏa khí, nhưng sau khi va chạm vào bề ngoài của lĩnh vực không gian thì như bị đánh cắp mất, giống như là xuyên qua một cái cánh cửa không gian vậy.
Hiện tại không ai có thể chạm vào Thẩm Tường, thậm chí tới gần Thẩm Tường cũng không thể.
"Đây là lực lượng Không Gian pháp tắc, từ khi ngươi có được lực lượng của Chân Thần thượng vị, bằng không khó mà rung chuyển được lĩnh vực không gian của hắn." Mị Đế khẽ nói một tiếng: "Không nghĩ tới hắn còn cường đạ hơn nhiều so với những gì ta nghĩ."
"Các ngươi tới, cùng hợp lực công kích hắn, ta cũng không tin không có cách nào oanh phá được phòng ngự của hắn, chẳng qua chỉ là một tên Thánh Tôn nho nhỏ, chúng ta đều là Thần Minh." Vạn Hoài Viêm hô lên với đám sư đệ sự muội tới cùng hắn.
Năm người bọn họ cùng nhau công kích, đánh ra từng đạo ánh lửa, trong chớp mắt ánh lửa tung hoành trên bầu trời, mây lửa dày đặc, còn thỉnh thoảng xuất hiện từng bàn tay khổng lồ từ bốn phương tám hướng chụp về phía Thẩm Tường.
Dưới lần công kích này, một mảng lớn đất đai thật dày phía dưới đều bị xốc lên, bùn đất bị đốt cháy thành tro bụi, sau khi lớp đất phía trên long mạch biến mất, có thể trông thấy rõ ràng đầu long của long mạch này.
Đầu long màu bạc trắng, miệng long hơi há ra, một đôi mắt vậy mà lóe ra ánh sáng xanh yếu ớt, phảng phất có được một chút linh khí, bây giờ chỉ là lộ ra đầu long, thân long còn chôn ở phía dưới.
Ở phía trên cách long đầu còn rất xa có một cái vòng bảo hộ năng lượng, Thẩm Tường vẫn luôn không cách nào oanh phá, vừa rồi Vạn Hoài Viêm trong lúc vô tình dánh trúng vòng bảo hộ kia cũng khó có thể rung chuyển được.
"Đầu long nhỏ đi rất nhiều." Thẩm Tường nhíu mày, năm đó lúc cái long mạch này còn là cấp bậc Tiên thạch thì trông như một ngọn núi lớn, nhưng bây giờ toàn bộ đầu Long chỉ lớn như ngọn núi nhỏ vậy.
Tề Thí nói ra: "Chuyện gì xảy ra, làm sao đầu long này lại trở nên nhỏ tới như vậy."
Hoàng Cẩm Thiên lắc đầu nói: "Đầu long tuy rằng nhỏ, nhưng vẫn rất lợi hại, phòng ngự lúc này coi như Thần Minh cũng khó có thể rung chuyển, khó trách Thẩm Tường vừa rồi công kích liên tục nhiều lần như vậy cũng không thể công phá được phòng ngự đó."
Trông thấy đầu long của long mạch, Mị Đế lập tức lao xuống, Vạn Hoài Viêm phản ứng kịp cũng vội vàng đi theo.
Chẳng qua là khi hai người bọn họ chạm tới lớp phòng ngự kia, lại bị một cỗ lực lượng rất cuồng bạo bắn ra ngoài, bọn họ phản ứng kịp thời cho nên không bị chấn thương.
"Đây chính là long mạch sao, nếu như có thể phóng xuất ra thần lực thì cái long mạch này cũng coi là một cái Thần khí được thiên nhiên hình thành." Một tia chớp đột nhiên lóe lên hạ xuống, chỉ thấy một gã đại hán lơ lửng ở phía trên Thẩm Tường.
"Lôi Thần điện." Vạn Hoài Viêm cau mày nói: "Cái tên này khó đối phó."
Đại hán kia nhìn về phía Vạn Hoài Viêm, cười ha ha một tiếng: "Đây không phải là con trai của Vạn Tử Sơn sao."
Vạn Hoài Viêm đang định trả lời thì lại trông thấy Thẩm Tường lao xuống lao về phía long mạch thì vội vàng hô: "Nhanh ngăn hắn lại, đừng để hắn tiến vào bên trong đầu long."
Mị Đế cũng khẽ nói: "Liêu Minh, nhanh cản hắn lại."
Đại hán có tên là Liêu Minh này cười nói: "Ta dựa vào cái gì mà phải nghe lời các ngươi?"
"Hắn là Thẩm Tường." Vạn Hoài Viêm vội vàng nói, hắn không có cách nào đối phó Thẩm Tường, nhưng hắn lại cảm thấy Thẩm Tường có thể tiến vào bên trong phạm vi bảo hộ của long mạch.
Liêu Minh cười to vài tiếng: "Hắn là Thẩm Tường thì liên quan cái đéo gì tới ta, hơn nữa trước khi ta xuống, Lôi Thần lão nhân gia ông ta đã phân phó ta, không nên đại chiến với tiểu tử tà môn này."
Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung lên trên người Thẩm Tường, khoảng cách giữa Thẩm Tường và vòng phòng ngự của long mạch này càng ngày càng gần.
P/S: Ta thích nào ...chương 3