Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1854 - Chương 1854 - Quái Lão Đầu

Chương 1854 - Quái lão đầu
Chương 1854 - Quái lão đầu

Huyền Vũ xuất hiện khiến Long Tuyết Di hết sức kích động, dù sao cũng là lão bằng hữu nhiều năm nàng ta không gặp, hơn nữa thực lực bây giờ còn rất mạnh.

Vừa mới bắt đầu còn có tiếng rống truyền tới không ngừng, nhưng khi Thẩm Tường và Long Tuyết Di đi tới cửa thành thì không còn tiếng rống tiếp tục truyền tới nữa.

Sau khi bọn họ đi ra cửa thành, trông thấy rất nhiều người đều đang chạy về một phía.

Bình thường mà nói, gần Thần thành đều sẽ không có sự tồn tại của Thần thú, Thần thú rất sợ bị săn, loại Thần thành lớn giống như Thần Nữ thành này Thần thú ở xung quanh sớm đã bị săn giết hết rồi.

Cho nên Chân Thần có chút thực lực ở trong Thần thành, nghe thấy tiếng thú gào thì đều lập tức lao ra ngoài thành để quan sát.

Người có kinh nghiệm nghe xong thì biết đây là Thần thú rất mạnh, bằng không tiếng rống sẽ không vang xa tới như vậy, Thẩm Tường và Long Tuyết Di chạy theo đằng sau đám người này, chạy như điên về phía tiếng rống truyền tới.

Tốc độ của những người khác đều không chậm, giống như là bên kia có bảo bối vậy, ngươi ta đuổi theo chạy chứ điên đi tới.

"Nhanh ngăn hắn lại, đây là một con Thần thú Huyền Quy hiếm gặp." Mọi người nghe thấy một tiếng quát nôn nóng truyền tới, thi nhau chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Có mấy tên Huyền Thần nghe thấy là Huyền Quy thú thì cũng không thể không kích động lên, bởi vì loại thú này rất hiếm thấy, nếu như có thể bắt được thì chắc chắn có thể bán được rất nhiều thần tiền, Thiên Thần của những Thần điện kia đều rất thích loại thú hiếm có này làm thú cưỡi.

Thẩm Tường phóng thích lĩnh vực không gian trới cảm ứng, cahửng mấy chốc đã cảm ứng được có thứ gì đó tiến vào bên trong cảm ứng lĩnh vực không gian của hắn, tốc độ rất nhanh, nhanh đến mức để hắn không bắt kịp dáng vẻ của thứ này.

"Chính đám cỏ dại các ngươi mà cũng muốn bắt được ta?" Chỉ nghe thấy một tiếng giễu cợt truyền tới, sau đó cả vùng đất chấn động, bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện hồng thủy ngập trời, trong nháy mắt để cho một mảng lớn đất hoang biến thành vùng ngập nước, đáng sợ nhất là vùng nước này sinh ra một cỗ hấp lực rất mạnh, rất nhiều người đều bị dìm ngập vào trong đó.

"Đúng là quáy lão đầu này." Long Tuyết Di đã được Thẩm Tường kéo theo xuyên qua không gian, cho nên không bị dìm vào trong vùng nước kia.

Huyền Vũ ngay cả cái bóng cũng không hiển hiện ra đã phóng xuất ra một mảng lớn nước tới dìm đám Huyền Thần muốn bắt lấy hắn, có thể để cho hắn thuận lợi tiến vào Thần Nữ thành.

Nơi này chỉ có Thẩm Tường bắt lấy được tung tích của Huyền Vũ, Thẩm Tường vẫn cho là Huyền Vũ chỉ có phòng ngự cường hãn, không nghĩ tới tốc độ và lực công kích đều không kém Thanh Long chút nào.

Thẩm Tường mang theo Long Tuyết Di xuyên qua không gian, trong chớp mắt đã tới gần cửa thành, cũng tiến vào bên trong Thần Nữ thành.

Có thể nhìn ra được, Huyền Vũ tiến vào Thần Nữ thành chính là vì tránh gặp tranh chấp, ở bên ngoài có thể tiến hành chiến đấu, nhưng ở trong thành thì lại không được, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là Điện chủ Thần Nữ điện có đầy đủ lực uy hiếp.

Nếu là lúc trước, Thẩm Tường ngược lại cảm thấy Huyền Vũ sẽ an toàn, nhưng sau khi hắn biết Điện chủ Thần Nữ điện có vấn đề thì không thể không lo lắng.

Huyền Vũ tiến vào trong thành cũng không chạy tiếp nữa, mà là mặt mũi đầy vẻ nguy hiểm, chậm rãi ung dung chỉnh sửa lại quần áo có chút nhăn nhúm trên người.

Huyền Vũ là một lão giả trông có chút cổ quái, mái tóc thì trắng đen rối bời buộc lên một cách tùy ý, lông mày của hắn rất đậm, đuôi lông mày nhếch lên, trông rất bá khí, hắn có chút thấp lại còn béo một chút, trông như một chú lùn già béo, lúc này trên khuôn mặt kia đang mang theo dáng tươi cười.

Hắn đi xuyên qua cửa thành to lớn này nhìn vào một vùng nước đang điên cuồng phun trào ở đằng xa kia, cười ha ha một tiếng: "Đám ngớ ngẩn các ngươi, đáng đời."

Sau khi Thẩm Tường và Long Tuyết Di vào thành, đưa tới sự cảnh giác của Huyền Vũ, Long Tuyết Di cũng vội vàng phóng thích một chút khí tức, điều này làm cho Huyền Vũ lập tức kinh hãi, sau đó khắp khuôn mặt là kinh hỉ, ngay vào lúc hắn muốn nói chuyện, Long Tuyết Di lè lưỡi đối với hắn, truyền âm cho hắn.

Lúc này một người đàn ông trung niên mặc áo đen đi vào cửa thành, khắp khuôn mặt là sự tức giận: "Lão khốn kiếp nhà ngươi, để ngươi trốn thoát một lần, tuy nhiên ngươi chớ đắc ý, đừng tưởng rằng ở bên trong Thần Nữ thành này là có thể kê gối cao mà ngủ."

Huyền Vũ cười nói: "Ngươi chỉ là một tên vô dụng, cũng chỉ có thể mạnh miệng, ngươi là Thiên Thần trung vị, mà ta chỉ là Thiên Thần hạ vị, đã nhiều năm như vậy rồi mà ngươi cũng không bắt được ta, ngươi còn không biết xấu hổ lại còn đi thả nhiều rắm thối như vậy, lần này ngươi lại để cho ta trốn thoát một lần."

Trông thấy người đàn ông trung niên kia tức giận, Huyền Vũ cười hắc hắc nói: "Đến a, nhanh tới đánh ta a, ha ha, ngươi không dám, ngươi sơ đám đàn bà ở nơi này, ha ha ... thứ hèn nhát."

Khóe mắt trung niên áo đen kia nhíu chặt lại, tức giận tới cực điểm, hung hăng nói ra: "Chờ đó cho ta."

Huyền Vũ đã là Thiên Thần, tuy rằng hắn bị đuổi giết, nhưng trông dáng vẻ của hắn giống như là sống rất tiêu sái.

"Đi theo ta." Huyền Vũ cười nói với Long Tuyết Di, sau đó nghênh ngang đi trên đường phố, đi về phía một ngôi nhà đá cao lớn rất khí phái.

Đó là một quán rượu, Huyền Vũ theo đường quen mà đi dẫn theo Thẩm Tường và Long Tuyết Di tiến vào quán rượu, đồng thời yêu cầu một gian phòng rất tốt.

"Tiểu nha đầu, không nghĩ tới ngươi còn sống a, trước đây ta cho rằng ngươi chết rồi, thế nhưng là khóc mấy ngày mấy đêm a." Huyền Vũ cười ha hả, đồng thời chọn rất nhiều đồ ăn ngon, hắn biết Long Tuyết Di rất thích ăn.

Long Tuyết Di nũng nịu khẽ nói: "Quái lão đầu, ngươi chắc chắn ngay cả một giọt nước mắt cũng không rơi, chỉ biết gạt ta." Nói xong nàng ta bắt đầu ăn uống thả cửa.

Huyền Vũ nhìn vào Thẩm Tường, cười nói: "Đây là phu quân của ngươi?"

Long Tuyết Di để cho Thẩm Tường đi theo tới thì biết có quan hệ không tầm thường, cho nên Huyền Vũ mới hỏi như vậy.

"Ta là Thẩm Tường, bái kiến Huyền Vũ tiền bối." Thẩm Tường lễ phép nói.

"A, ngươi chính là Thẩm Tường a, khá lắm." Huyền Vũ có chút ngoài ý muốn, sau đó quan sát Thẩm Tường càng cẩn thận hơn, hắn ngây người ở Thần Minh giới lâu như vậy, đương nhiên biết chuyện về Thẩm Tường.

Long Tuyết Di nói ra: "Quái lão đầu, kết cục của lão Băng và Thanh Long ngươi có biết không?"

Huyền Vũ hừ một tiếng: "Đương nhiên biết, lão Băng bây giờ thế nhưng bị Tài Thần làm con ngựa cưỡi, lão Thanh Trùng thì càng thảm rồi, bị đánh vào Thần lao, cũng không biết tới ngày tháng năm nào mới có thể ra khỏi."

"Tiểu nha đầu ngươi bây giờ trông cũng không thể làm được gì, tên Đan Đế hỗn đản này lại bị Phong Thần giết chết, Bạch Miêu khốn kiếp kia lại cùng Chu Tước tiêu dao khoái hoạt, xem ra những thù này cũng chỉ có thể để ta tới báo."

Long Tuyết Di lập tức thả đĩa thức ăn vừa mới cầm lên, có chút tức giận mà nói ra: "Ai nói ta không thể làm được gì? Chờ ta tìm lại ký ức, khôi phục trạng thái dũng mãnh vô địch năm đó, ta vẫn vẫn đuôi cũng có thể đập nát ngươi."

Huyền Vũ lập tức nở nụ cười: "Tiểu nha đầu, không nghĩ tới ngươi cũng thức tỉnh những ký ức quỷ dị kia, tuy nhiên xem ra không hoàn toàn thức tỉnh a."

Long Tuyết Di sưng mặt lên nói ra: "Ngươi cái quái lão đầu này cũng thức tỉnh những ký ức kia?"

Huyền Vũ cười ha ha một tiếng: "Sớm đã thức tỉnh, hơn nữa còn rất triệt để, bằng không kết cục của ta nói không chừng giống với lão Băng, sớm đã bị lão tiện nhân của Thủy Thần điện kia chộp tới làm con ngựa cưỡi rồi."

Thẩm Tường hỏi: "Người đàn ông trung niên áo đen vừa rồi ở đâu? Hắn ta là ai? Thiên Thần trung vị thì nghe được."

Huyền Vũ cười nió: "Gia hỏa đó là đệ đệ của Phong Thần, hắn muốn bắt ta tặng cho Tài Thần, để Tài Thần có thể thay đổi cưỡi ta và lão Băng, cái tên này bắt ta trong thời gian rất lâu, mỗi lần đều không thành công, hơn nữa ta còn cố ý để hắn cho là sắp thành công rồi, mang theo hắn chạy khắp nơi, lãng phí rất nhiều thời gian của hắn."

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment