"Nhàm chán." Long Tuyết Di nhếch miệng tiếp tục ăn đồ ăn của nàng.
Huyền Vũ cũng đã thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, nói như vậy thì sau này hắn chắc chắn sẽ trưởng thành rất nhanh, thực lực chắc chắn sẽ rất mạnh, hơn nữa bây giờ cũng biết rất nhiều chuyện năm đó.
Thẩm Tường rất hiếu kỳ đối với những chuyện này, hỏi: "Huyền Vũ tiền bối, ngươi biết về chuyện của Vô Thượng Ma Thần không?"
Huyền Vũ vốn còn đang tươi cười đoạt ăn với Long Tuyết Di, Thẩm Tường hỏi tới như vậy thì hắn lập tức nghiêm túc lên, ngừng lại việc vui đùa ầm ĩ với Long Tuyết Di.
Mặt mũi Huyền Vũ đầy vẻ tức giận nói ra: "Đương nhiên biết, chúng ta bị giết trước đây có quan hệ rất lớn với gia hỏa này, chúng ta sớm muộn sẽ tính sổ với tên này, làm sao vậy, các ngươi gặp được hắn, nhưng đây là chuyện không có khả năng, nếu quả như thật gặp được cái tên này thì các ngươi có lẽ là sớm đã chết."
Long Tuyết Di đột nhiên hỏi: "Quái lão đầu, vậy thì ngươi biết tác dụng của Lục Đạo Thần kính như thế nào không? trí nhớ của ta thiếu thốn, không nhớ tới những chuyện này."
Huyền Vũ đột nhiên đứng lên, một mặt kinh ngạc nhìn vào Long Tuyết Di, giọng nói trầm thấp, vội vàng hỏi: "Tiểu nha đầu, ngươi có Lục Đạo Thần kính?"
Long Tuyết Di lắc đầu: "Ta không có, tiểu quỷ này có."
Huyền Vũ đột nhiên nhìn về phía Thẩm Tường, đôi mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc này khiến cho Thẩm Tường run rẩy trong lòng.
Long Tuyết Di bởi vì rất tin tưởng Huyền Vũ, cho nên nàng mới nói chuyện này với Huyền Vũ.
"Được, chỉ cần không rơi vào trong tay Vô Thượng lão ma là được rồi." Huyền Vũ khẽ gật đầu: "Ngươi giữ cho tốt, ở trước khi ngươi chưa trở thành Thái Thần, chuyện này tuyệt đối đừng để cho Vô Thượng lão ma biết được, bằng không sẽ rắc rối."
"Ngươi còn chưa nói là dùng như thế nào a, Lục Đạo Thần kính bây giờ đã hư hao, cần phải có một chút thời gian mới có thể chữa trị hoàn chỉnh." Long Tuyết Di hỏi.
Huyền Vũ nhíu mày, giống như đang suy nghĩ cái gì đó.
"Công dụng chủ yếu của Lục Đạo Thần kính chính là có thể nhìn trộm lục đạo, coi như hư hại, nhưng chỉ cần có đầy đủ lực lượng thì cũng có thể mở ra một cái thông đạo đơn hướng, để một vài thứ từ lục đạo tới."
Thẩm Tường nhớ tới đám ma quái trước đây tiến công Tru Ma thần thành, hiển nhiên chính là lấy từ lục đạo tới.
Long Tuyết Di có chút thất vọng: "Chỉ có cái công dùng này? Cảm thấy không có tác dụng gì a, đánh nhau không có chút lợi hại nào, với cả, câu thông lục đạo thì làm được cái gì, cũng không phải tiến vào thế giới Lục Đạo."
Huyền Vũ hừ nhẹ nói: "Tiểu nha đầu ngươi thì biết cái gì, Lục Đạo Thần kính này có thể trực tiếp thu lấy lượng lớn lực lượng lục đạo, đây chính là lực lượng Tự Nhiên pháp tắc rất cường đại, lực lượng Lục Đạo Luân Hồi chính là lực lượng pháp tắc mà thiên nhiên dựng dục ra, là nơi tập hợp của tất cả các pháp tắc."
"Lục Đạo Thần kính này chính là đại đạo tự nhiên dựng dục mà ra, chúng ta loại sinh mệnh nhỏ bé này căn bản không luyện chế ra loại vật này."
Thẩm Tường sớm đã biết Lục Đạo Thần kính này rất lợi hại, không nghĩ tới vậy mà đáng sợ như thế, có thể thu lấy lực lượng lục đạo, nếu như tu luyện lực lượng lục đạo thì đây chẳng phải là có thể điều khiển pháp tắc, cái này hiển nhiên còn không phải hắn bây giờ có thể chạm tới, Lục Đạo Thần kính trước mắt còn chưa chữa trị xong, hơn nữa thực lực của bản thân hắn cũng rất yếu, căn bản không nắm được Lục Đạo Thần khí này.
Long Tuyết Di nói ra: "Quái lão đầu, chúng ta trước đó từng gặp lão Thanh Trùng, hắn ở bên trong Thàn lao, hơn nữa muốn đi ra rất khó khăn..."
Sau đó nàng ta để Thẩm Tường kể lại chuyện gặp Thanh Long ở Thần lao cho Huyền Vũ nghe.
Sau khi Huyền Vũ nghe xong, có chút khó chịu: "Hỗn đản này vậy mà lợi hại như vậy, có thể đại náo Địa Ngục, náo tới Địa Ngục cũng phải cần có lực lượng rất mạnh mới được, hỗn đản này đến cùng là có kỳ ngộ gì, lập tức trở nên lợi hại như vậy?"
Thẩm Tường và Long Tuyết Di trước đó cũng cảm thấy Thanh Long cường đại tới không thể tưởng tượng nổi.
"Tiểu nha đầu, ngươi bây giờ còn yếu, cũng đừng cậy mạnh đi cứu lão Băng, Đan Đế cái tên này chính là bị chôn vùi như vậy, mối thù của hắn nếu như ta không trả được thì giao cho ngươi, ta tiếp tục đi đùa giỡn tên đệ đệ của Phong Thần kia, đi trước một bước."
Huyền Vũ nói xong thì đi, Long Tuyết Di giơ tay lên đối với Thẩm Tường, nói ra: "Quái lão đầu này chính là như vậy, rất ít khi ở một nơi quá lâu."
Long Tuyết Di ăn xong đồ ăn trên mặt bàn, đi ra khỏi phòng cùng với Thẩm Tường, không nghĩ tới lại phải tính tiền, may mắn trên người Thẩm Tường mang theo một chút thần tiền, bằng không bọn hắn phải đợi Lữ Kỳ Liên tới đón bọn họ.
"Lão hỗn đản kia, còn nói mời chúng ta ăn cơm, không thanh toán đã chạy mất rồi." Long Tuyết Di vừa đi trên đường vừa mắng không ngừng, bởi vì vừa rồi Huyền Vũ cũng ăn rất nhiều, nàng ta cảm thấy rất thua thiệt.
Thẩm Tường cười ha ha nói: "Được rồi, cũng chỉ hơn một ngàn thần tiền thôi."
"Đây không phải vấn đề tiền, mà là cái tên này rõ ràng đã nói là mời chúng ta, chính hắn cũng ăn uống tới thả cửa, vậy mà phủi mông một cái là đi, để chúng ta phải tính tiền." Dáng vẻ của Long Tuyết Di lúc này để cho Thẩm Tường cảm thấy rất buồn cười, nếu như nàng ta biết Huyền Vũ chạy đi thì có bao xa nàng cũng sẽ đuổi theo.
Long Tuyết Di đi trên đường nhắc đi nhắc lại tới chuyện này, đi theo Thẩm Tường trở về cửa hàng.
Thẩm Tường vừa mới đi tới lối vào cửa hàng thì lại ngửi được hương thơm quen thuộc.
"Là Tiên Tiên và Mộng Nhi." Long Tuyết Di nói, nàng ta cũng ngửi được.
Thẩm Tường và Long Tuyết Di vội vàng tiến vào cửa hàng, đi tới tầng cao nhất, quả nhiên trông thấy Tiết Tiên Tiên và Liễu Mộng Nhi đang giúp Lữ Kỳ Liên phục chế những dược liệu kia.
"Có nhìn thấy Huyền Vũ không đó?" Liễu Mộng Nhi mỉm cười hỏi, mà Thẩm Tường đã nhanh chân đi tới ôm lấy nàng ta và Tiết Tiên Tiên.
Tiết Tiên Tiên cười hì hì nói: "Nhanh buông ra am người ta còn có việc làm." Trông thấy Thẩm Tường nhiệt tình như vậy, Tiết Tiên Tiên cũng hôn vào má Thẩm Tường một cái, lúc này mới được thả ra.
Lúc Liễu Mộng Nhi được Thẩm Tường ôm lấy, thế nhưng là bị ăn không ít đậu hũ, bàn tay xấu kia của Thẩm Tường cũng không biết có phải là cố ý hay không, véo dưới thắt lưng của nàng mấy lần, khiến nàng cười liên tục.
"Chúng ta đã rời khỏi Thần Nữ điện, Phùng tỷ cũng đã nói chuyện với chúng ta, nàng ta sẽ còn tiếp tục ở lại Thần Nữ điện." Liễu Mộng Nhi nói.
Thẩm Tường đứng ở một bên nàng ta và Tiết Tiên Tiên phục chế những Thánh dược kia, thấy vậy mà cười hắc hắc không ngừng.
Lúc này Liễu Mộng Nhi càng trưởng thành hơn, rất có ý vị, quần áo trên người là một bộ váy màu tím, yêu kiều và quyến rũ, Tiết Tiên Tiên ở một bên mặc dù không có dáng người ngạo nhân giống như Liễu Mộng Nhi kia, nhưng quần áo nàng ta mặc là một chiếc váy dài trắng như tuyết, trông thanh lệ thoát tục, cùng với nụ cười ngọt ngạo trên mặt thì càng mê người hơn.
"Tiểu bại hoại." Liễu Mộng Nhi trông thấy ánh mắt Thẩm Tường nóng nảy như thế, không thể không khẽ hừ một tiếng.
Tiết Tiên Tiên thì không để ý, khẽ cười vài tiếng, nói ra: "Ai bảo ngươi dáng dấp mê người như vậy, làm cho tâm tình của tiểu bại hoại này có chút không tập trung."
Thẩm Tường nói ra: "Tâm tình gì mà có chút không tập trung, ta chỉ là lâu lắm rồi không gặp các ngươi, hiện tại thì bồi thường lại cho thật tốt, nhìn thêm vài lần."
"Thiên Huyền Thánh thụ mọc ra, ngươi xem những Thiên Huyền Thánh diệp này đủ chưa?" Lữ Kỳ Liên nói ra, chỉ thấy nàng ta đứng ở một bên cạnh một cái chậu hoa rất lớn, ở trên trồng lấy một gốc cây cao bằng chiều cao hai người.
Thân cành của cây này có màu trắng như tuyết, mọc ra từng mảnh từng mảnh cành lá giống như vậy, còn tỏa ra ánh sáng trắng óng ánh.
"Đủ rồi." Thẩm Tường đi qua, sờ lên chiếc lá cây màu trắng như tuyết này nói.
Đây là dược liệu luyện chế Bạch Huyền Thánh đan, một mảnh lá là đủ luyện ra một viên đan, chỉ có điều viên đan dược này rất nhỏ, nhưng hiệu quả thì lại rất không tệ, có thể sinh sôi ra một chút lực lượng thần huyền.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.