Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1864 - Chương 1864 - Tinh Nguyệt Thần Thú

Chương 1864 - Tinh Nguyệt thần thú
Chương 1864 - Tinh Nguyệt thần thú

Đám người này không phải tới từ Thần Nữ điện, bởi vì bên trong Thần Nữ điện đều là nữ tử, hơn nữa trang phục cũng có đặc điểm, hơn nữa trong đám người trước mắt này tuyệt đại bộ phận đều là nam, nữ tử cũng có hơn mười người nhưng đây đều không phải là đệ tử của Thần Nữ điện.

"Diệp Cầm này có lẽ là tự mình đi ra, nàng ta đang làm gì?" Thẩm Tường cảm thấy tò mò, hắn đã chờ hơn nửa canh giờ cũng không thấy có cái gì xảy ra, liền đi về phía phương hướng nơi thí luyện mà đi.

Từ sau khi hắn nhỏ máu vào trên lệnh bài (ngọc bài) thí luyện thì trong đầu của hắn có một tấm bản đồ, sẽ chỉ dẫn hắn tiến về nơi thí luyện, hiện tại hắn chỉ có một cái phương hướng, cũng không biết nơi thí luyện kia là ở chỗ nào.

Thẩm Tường chạy hét tốc lực mấy ngày trên một vùng đất hoang không gặp được cái gì, nơi này để hắn cảm thấy giống như là vùng đất chết vậy, tuy có thần linh khí (như ở dưới Đế Thiên ngày xưa gọi là linh khí thì ở đây là Thần linh khí) không tệ, nhưng không có bất kỳ một sinh vật sống nào, không phải sa mạc thì chính là đất hoang và núi đá trụi lủi, nhìn không thấy bất kỳ cây cối hoa cỏ nào.

Ngay vào lúc hắn cảm thấy rất nhàm chán, đột nhiên sau khi nghe thấy ở đằng sau truyền tới một tiếng chạy ầm ầm, giống như tiếng vạn thú đang chạy như điên vậy.

Hắn lập tức quay mình nhìn về phía sau, giống như suy nghĩ trong lòng hắn, quả nhiên có lượng lớn hung thú vừa rống rít gào vừa phi nước đại, cuốn lên một trận bụi mù cuồn cuộn như là bão cát cuốn tới vậy.

"Những này là dị Thần thú, loại Thần thú này cũng không thể biến thành hình người, nhưng lại có được lực lượng cường đại như Chân Thần Huyền Thần, hiện tại ngươi thấy đám dị Thần thú này, thực lực có lẽ là chỉ có Chân Thần hạ vị đi." Long Tuyết Di nói, nàng ta đã thức tỉnh giai đoạn giữa của thần hồn không trọn vẹn, vẫn là có không ít ký ức.

"Có khoảng nhiều hơn ngàn con, hơn nữa có chủng loại khác nhau, có lẽ không phải là di chuyển." Thẩm Tường nhìn thấy vùng bụi đất bay lên cuồn cuộn cuốn tới kia, đột nhiên trông thấy có mấy đạo thân ảnh từ trong đó bay ra ngoài.

Điều này làm hắn kinh ngạc, bởi vì trong đám người này có hai người mà hắn tương đối quen thuộc, Diệp Cầm và Lý Trung Hàn đều ở bên trong.

Mà đám người này chính là đám người mà trước đó hắn gặp phải, khi đó hắn còn đang tò mò không biết họ đang làm gì, bây giờ hắn giống như đột nhiên hiểu, hóa ra là đang chờ đám dị Thần thú này.

"Không đúng, bọn họ không phải đang săn giết dị Thần Thú, mà là ..." Thẩm Tường phát hiện người xông đi ra khỏi bát bụi đầy trời kia chỉ có mấy chục, mà ngay cả Huyền Thần cũng thiếu đi mấy người.

"Bọn họ đang chạy trốn."

Thẩm Tường lập tức hiểu ra, đám dị thú này cùng với đám người Diệp Cầm đang bị thứ gì đó đáng sợ mà cường đại đuổi theo.

"Mau tránh trước đi." Long Tuyết Di nói ra: "Linh giác của dị Thần Thú rất nhạy cảm, phát giác được gặp nguy hiểm tới gần thì đều sẽ chạy trốn trước, chạy trốn trên quy mô lớn như vậy, xem ra đúng là có gia hỏa đáng sợ nào đó đang đuổi theo bọn chúng."

Thẩm Tường thi triển Thất Thập Nhi Biến, biến thành một khối đá nhỏ núp ở đằng xa, yên tĩnh chờ đợi đám dị Thần Thú và đám người Diệp Cầm rời xa.

"Rống."

Một tiếng thú rống rung động bỗng nhiên truyền tới, chấn động tới đá dưới mặt đất đều nhẩy lên, Thẩm Tường lập tức bị giật mình kêu lên.

"Đây là thứ gì đang rống." Thẩm Tường hỏi Long Tuyết Di.

"Đây là ... giống như là Kinh Phong thần thú, cũng được coi là một loại dị thú, thực lực như là Thiên Thần, hình thái như gió, bình thường đều ẩn nấp ở tầng mây, hình thái chân thực không có người nào thấy." Giọng nói của Long Tuyết Di mang theo sự hoảng sợ: "Ứng đối cho cẩn thận, tuyệt đối đừng để gia hỏa này phát hiện, khó trách đám người Diệp Cầm sẽ chạy"

Mấy tên Huyền Thần đều chết rồi, đừng nói Huyền Thần mà coi như Thiên Thần hạ vị chỉ sợ cũng chỉ có thể chạy, loại Kinh Phong thần thú này thật sự là quá mức cường đại.

Thẩm Tường trông thấy bầu trời có một đám mây dày rất lớn nhanh chóng bay qua, đó chính là Kinh Phong thần thú, lúc bay qua thi thoảng còn phát ra một tiếng rống rít gào.

Đi qua hơn nửa canh giờ, Thẩm Tường mới biến trở về hình người, hít sâu một hơi: "Nơi này có lẽ cách Thần Nữ thành rất xa đi, Diệp Cầm và Lý Trung Hàn kia chạy tới đây đến cùng là muốn làm gì."

"Bọn họ có lẽ là tới săn giết dị Thần thú, thú đan và máu thú của dị Thần thú đều có thể dùng để luyện chế thần đan, lão cha của Diệp Cầm là Đan Thần, Lý Trung Hàn cũng cần thu thập vật liệu cho Lam Y đan thần, người đi cùng Diệp Cầm tới có lẽ là có rất nhiều người nhưng đều là Diệp đan thần gọi tới cũng không phải là Thần Nữ điện."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, tiếp tục tiến về nơi thí luyện, hắn bây giờ cũng không phải là đi thí luyện thật, hắn chỉ là muốn tới gần chỗ đó, sau đó ở nơi đó tu luyện, để cho mình trở thành Huyền Thần thì đi.

Phương hướng mà hắn đi tới khác với phương hướng chạy trốn của đám người Diệp Cầm, cho nên hắn không lo lắng sẽ gặp phải Kinh Phong thần thú.

Thẩm Tường chạy gần nửa canh giờ, đột nhiên phát hiện có thứ gì đó đang đi theo hắn, nếu không phải hắn phóng xuất lĩnh vực không gian ra đi cảm ứng thì căn bản không thể nào phát hiện.

"Tuyết Di, có thứ gì đi theo ta, ngươi có phát hiện hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không phát hiện, ta dùng Thần Du Cửu Thiên đi xem một chút." Sau khi Long Tuyết Di thức tỉnh tàn hồn, thần thức vẫn là rất mạnh, còn mạnh hơn Thẩm Tường một chút, nhưng nếu như gặp phải thứ gì đó có năng lực ẩn nấp rất mạnh thì khó mà phát hiện.

Thẩm Tường giảm tốc độ tiến lên, không bao lâu sau Long Tuyết Di cũng phát hiện có thứ gì đó đang đi theo hắn, chỉ có điều nàng ta không thấy rõ, bởi vì thần hồn mà nàng ta thả ra muốn tới gần một chút thì đều sẽ bị tản mất mà không hiểu ra sao cả.

"Gia hỏa này không mạnh, không hiểu vì sao lại muốn đi theo ngươi, hơn nữa hình như không phải là nhân loại." Long Tuyết Di nói.

Tuy nói trước mắt không có tính uy hiếp đối với Thẩm Tường, nhưng bị một thứ nào đó đi theo vẫn để trong lòng Thẩm Tường khó chịu.

Ban đêm, Thẩm Tường tiến vào một mảnh rừng núi, hắn cuối cùng rời khỏi vùng hoang mạc kia, đi tới một nơi có núi có nước.

Bầu trời đầy sao rất sáng, làm cho vùng rừng rậm này cũng không phải quá tối, hơn nữa trong rừng còn có rất nhiều hoa cỏ ở trong ban đêm có thể phóng thích ra ánh sáng, khiến trong rừng rậm này rực rỡ đầy màu sắc, muôn màu muôn vẻ.

"Đến lúc rồi." Thẩm Tường khóa chặt thứ gì đó theo dõi hắn cả ngày, đột nhiên thuấn di tới.

Thứ kia trốn ở trong một vụi hoa tỏa ra ánh sáng tím, lúc Thẩm Tường đi tới, chỉ nhìn thấy một đạo ánh sáng trắng bỗng nhiên bay vụt ra ngoài, nhảy lên một cây đại thụ khác.

Thứ này vậy mà có thể dự báo con đường của hắn, làm hắn kinh ngạc không thôi, hắn nhìn vào trên nhánh cây của cây đại thụ kia, cuối cùng trông thấy đây là thứ gì.

Đây là một con mèo trắng rất đáng yêu, trên người còn có một đôi cánh màu trắng như tuyết.

"Meo meo." Mèo trắng kêu lện vài tiếng, vũ động đôi cánh bay vòng quay cây đại thụ vài vòng, sau đó dừng ở trên nhánh cây kia.

"Đây là con vật gì? Thực lực không mạnh nhưng thủ đoạn bảo mệnh thì rất không tệ." Thẩm Tường lại trông thấy trên cánh của con mèo trắng này hiện ra một lớp ánh sáng trắng óng ánh, rất là xinh đẹp, hắn quan sát kỹ lại, lại phát hiện những ánh sáng trắng này đang chậm rãi tiến vào bên trong lông cánh.

"Những thứ này là tinh quang (ánh sao), loại nhỏ này đang hấp thu tinh quang." Thẩm Tường kinh ngạc, tinh quang của Thần Minh giới rất kỳ lạ, rất khó hấp thu, coi như hấp thu từ đó cũng rất khó luyện hóa ra lực lượng tinh thần.

Long Tuyết Di nói ra: "Đúng là loại vật này, con vật nhỏ này nên gọi là Tinh Nguyệt thần thú, có liên hệ rất huyền diệu với trăng sao (tinh nguyệt), có thể dễ dàng thu lấy lực lượng tinh nguyệt, những thứ khác thì ta không rõ lắm, tóm lại không phải quá mạnh."

"Con vật nhỏ tới." Thẩm Tường lấy ra một trái Thánh quả hạ phẩm, Thánh quả này tên là Tinh Linh Thánh quả, chủ yếu là hấp thu tinh quang mới có thể trưởng thành, đối với Thẩm Tường mà nói thì đây chỉ là một loại quả ăn rất ngon.

Sau khi Thẩm Tường lấy Tinh Linh Thánh quả ra, méo trắng kêu "Meo" một tiếng, vỗ đôi cánh trắng xinh đẹp kia bay tới, dừng ở trên cổ tay Thẩm Tường và cắn trái Tinh Linh Thánh quả kia.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment