Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1868 - Chương 1868 - Đầu Biết Bay

Chương 1868 - Đầu biết bay
Chương 1868 - Đầu biết bay

Bản thân Thẩm Tường vô tình bước vào nơi thí luyện mà không hề hay biết, bắt đầu tiến hành thí luyện Chí Tôn thần điện tràn ngập ẩn số và vô cùng nguy hiểm này.

Ngay vào lúc hắn vừa mới bay vào trên không trung của vùng nước màu đen này không được bao lâu, vị trí mà hắn cùng với Nguyệt Nhi đứng vừa rồi đột nhiên xuất hiện một đám người.

Dưới chân của đám người này có một cái phi bàn rất lớn, đây là Truyền Tống Trận bàn, hơn nữa còn là chủng loại rất cao cấp, có thể định hướng truyền tống.

Đám người xuất hiện ở đây vậy mà lại là mấy tên Đan Thần và đám người Lý Trung Hàn Diệp Cầm.

"Kỳ lạ, có lẽ là ở nơi này, nhưng xung quanh đây đều không có người." Một lão giả râu dài ở trên trận bàn đang nhẹ nhàng vuốt ve con sóc trắng như tuyết nằm trên mu bàn tay của hắn và con sóc này đang kêu lên chi chi.

"Có phải bảo bối Tuyết Linh Thần Thử của ngươi cảm ứng sai rồi không?" Lam Y đan thần nói ra: "Chúng ta đã tới khá nhanh, hơn nữa đối phương chắc chắn không biết."

Lão giả râu dài kia lắc đầu: "Các ngươi cảm ứng cẩn thận, nơi này còn sót lại khí tức (mùi) của Cửu Kỳ Thần quả, tuyệt đối không sai."

Hóa ra, trước đó lúc Thẩm Tường chia hai trái Cửu Kỳ Thần quả cho Nguyệt Nhi, ở khoảng cách xa tới hơn vạn dặm như vậy mà Tuyết Linh Thần Thử cũng cảm ứng được, mấy tên Đan Thần này lập tức mang theo đám người Lý Trung Hàn chạy tới đây.

"Chẳng lẽ giấu ở trong không gian khác." Diệp đan thần nhìn vào vùng đất hoang phía trước kia một chút, nhíu mày lại: "Cảm giác thật là kỳ quái, có phải đằng trước đang ẩn giấu đi một cái không gian hay không, cỗ không gian này có khí tức cũng quá mức quỷ dị."

Sau khi Thẩm Tường tiến vào vùng nước màu đen đó, vùng nước màu đen này lập tức biến mất ở trên mặt vùng đất này, tách rời với không gian của Thần Minh giới, cho nên mấy tên Đan Thần vừa mới tới nơi này mới không nhìn thấy Thẩm Tường.

"Trung Hàn, các ngươi canh giữ ở chỗ này, chỉ có các ngươi nhận ra tên kia, nhất định phải tìm được hắn." Lam Y đan thần nói.

"Cầm nhi, ngươi cũng ở lại chỗ này đi, chúng ta về trước để đi liên hệ với tên Thiên Thần nào hiểu rõ lực lượng không gian, để bọn hắn tới xem một chút." Diệp đan thần vỗ vào bả vai của Diệp Cầm.

Diệp Cầm có chút không muốn, bởi vì nàng ta không muốn ở cùng một chỗ với Lý Trung Hàn, hành động lần này là của mấy Đan Thần phối hợp với nhau, cho nên nàng mới phải đi cùng với đồ đệ con cái của những Đan Thần kia.

...

Kể từ sau khi Thẩm Tường biết chính mình đã tiến vào bên trong thí luyện thì không dám đi loạn, bởi vì hắn bây giờ còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

"Vẫn còn có một chặng đường dài phải đi ở trên bản đồ, ta chỉ là vừa mới đi không được bao nhiêu vậy mà đã bắt đầu thí luyện rồi?" Thẩm Tường oán trách, bởi vì chuyện này làm hỏng kế hoạch của hắn.

"Đã nói ngươi có ưu thế rất lớn rồi, ngươi bây giờ chỉ là Chân Thần, nếu như sau khi ngươi thông qua cửa ải thứ nhất này mà có thể tăng lên một cái giai đoạn, cửa ải tiếp theo sẽ dễ dàng hơn." Nguyệt Nhi nói ra: "Bản đồ đó là bản đồ Thí Luyện trận, ngươi dựa theo bản đồ đi tới điểm cuối cùng thì coi như thông qua thí luyện là có thể tiến vào bên trong Chí Tôn thần điện."

Thẩm Tường bây giờ cũng chỉ có thể kiên trì đi về phía trước, hắn căn bản không còn đường lui.

"Như vậy bây giờ ta phải làm gì?" Thẩm Tường hỏi: "Ngươi có thể mang tới sự trợ giúp gì cho ta?"

Nguyệt Nhi cái Tiểu Bạch Miêu này biết nhiều chuyện liên quan tới Thí Luyện trận như vậy, điều này để cho Thẩm Tường cảm thấy đỡ khó chịu hơn chút.

Nguyệt Nhi nói ra: "Ta có thể giúp ngươi tìm một số cạm bẫy, bằng không ngươi rơi vào bên trong những cạm bẫy đó thì sẽ rất đau đầu, những cạm bẫy đó tuy không nguy hiểm nhưng lại rất khiến người khó chịu, ví dụ sau khi như ngươi đi về phía trước, chỉ cần ngươi rơi vào cạm bẫy thì lại phải đi lại từ đầu."

Loại cạm bẫy này quả thực sự là một cái 'hố', nếu như có thể tránh thì tốt nhất nên tránh.

"Thu hoạch được thí luyện Chí Tôn không nhiều, mà trong đại đa số người thu hoạch được đều là Thiên Thần đỉnh phong, vượt cửa ải thì cần đột phá nhanh chóng, thế cho nên đám Thiên Thần kia tiến vào đều sẽ không còn đường sống mà đi ra." Nguyệt Nhi nói ra: "Ngươi bây giờ không được sợ hãi, nhất định phải có lòng tin, bằng không rất khó thông qua thí luyện này."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, lúc này hắn tự tin hơn nhiều vào bản thân mình, sau đó dựa theo hướng dẫn trên bản đồ trong đầu, hướng một phương hướng mà tiến lên.

Nguyệt Nhi vỗ cánh bay lên, theo sau lưng Thẩm Tường, giữ một khoảng cách với hắn, bởi vì loại thí luyện này rất nguy hiểm, nếu như nàng tới gần Thẩm Tường thì cũng sẽ rơi vào công kích.

"Có cái gì đó xuất hiện." Nguyệt Nhi vừa mới nhắc nhở Thẩm Tường, dưới chân Thẩm Tường bỗng nhiên có một bàn tay lớn màu đen vươn lên, bắt lấy mắt cá chân của Thẩm Tường.

Thẩm Tường muốn rút chân đi lại phát hiện khó mà động đậy, mà lúc này đằng sau có một cỗ sát khí rét lạnh đánh tới, hắn lập tức thi triển lực lượng không gian nhưng không có chút hiệu quả nào, lực lượng không gian mất hiệu lực ở chỗ này.

"Hừ." Thí Thần kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay Thẩm Tường, hắn nhanh chóng vung kiếm lên, chém ra một đạo kiếm khí, chặt đứt bàn tay màu đen đang nắm lấy mắt cá nhân của hắn, Thí Thần kiếm đồng thời quay về đằng sau bổ tới.

Hắn đã trông thấy thứ đang công kích hắn kia là thứ gì, lại là một cái đầu người.

Cái đầu người này màu đen nhánh, tóc tai tán loạn, răng màu máu, hai con ngươi tím bầm trông rất đáng sợ, lúc này đang há ra miệng lớn chứa cả hàm răng sắc nhọn, cái lưỡi màu đen kia như là gai nhọn, đang muốn đâm vào hắn từ đằng sau.

Cái lưỡi kia theo mắt thấy lúc sắp đâm vào cổ của hắn thì kiếm của Thẩm Tường đã chém tới, đẩy cái đầu người này ra và phát ra tiếng 'Đương' giòn vang, cái đầu người này vậy mà rất chắc chắn.

Trong lòng Thẩm Tường còn sợ hãi, nếu như vừa rồi phản ứng của hắn chỉ chậm một chút thôi thì cổ của hắn đã bị cái lưỡi như gai nhọn kia đâm xuyên, cái miệng kia nếu như cắn vào, có thể cắn đứt cổ họng của hắn, nói không chừng còn hút máu của hắn.

"Nguyệt Nhi." Thẩm Tường hô một tiếng, đầu người kia đã không thấy, bàn tay đen vừa rồi nắm lấy cổ chân của hắn cũng đã biến mất.

Vừa rồi Nguyệt Nhi còn đang ở bên cạnh hắn, bây giờ lại đột nhiên không thấy, điều này khiến cho Thẩm Tường có chút nóng nảy.

Rơi vào đánh lén vừa rồi, Thẩm Tường đã trở nên cảnh giác hơn nhiều, hắn không tìm thấy Nguyệt Nhi, chỉ có thể tiếp tục đi tới, phi hành ở trên vùng nước đen này, hắn vừa mới bay được một lát, bỗng nhiên cảm ứng được có cái gì đó xuất hiện.

Lần này là hai cái cánh tay màu đen, từ hai bên bay tới với tốc độ rất nhanh, thoáng cái đã giữ chặt lấy hai cổ tay của hắn, khiến cho hắn không thể động đậy.

Sau khi hai tay của hắn bị giữ chặt lại, Thẩm Tường nhíu mày, muốn dùng lực tránh thoát, nhưng lại phát hiện không còn thời gian để hắn suy nghĩ nhiều, bởi vì lại đột nhiên xuất hiện hai cái chân, một trước một sau đang nhanh chóng chạy tới.

Công kích lần này rất nhanh, vì thế cho nên Thẩm Tường căn bản không có biện pháp để tránh né, phần lưng và trước ngực của hắn cùng lúc bị đá vào một phát, hắn chỉ cảm thấy hai cỗ năng lượng cực kỳ cuồng bạo này theo trước ngực và sau lưng hắn tiến vào thân thể của hắn, hơn nữa hai cỗ lực lượng này còn xung kích vào nhau, trong nháy mắt xung kích vào nhau bộc phát lên ở trong cơ thể của hắn, tàn phá bừa bãi ngũ tạng lục phủ trong cơ thể hắn, làm hắn đau tới không muốn sống.

"Khốn kiếp, đau chết ta." Thẩm Tường gầm thét một tiếng, lúc này hai cái đùi lại từ nơi xa bay tới, có ý định công kích hắn như vừa rồi, nhưng lần này hắn lại đột nhiên nhảy lên, tránh đi công kích lần này, hơn nữa hắn còn thoát khoải hai bàn tay đen kia.

Ở trong nháy mắt vừa rồi, Thẩm Tường sử dụng Cương Nhu biến bên trong Tru Ma Thất Thức, để cho xương và thịt của mình trở nên rất mềm mại, để cho cánh tay của hắn giống như biến thành một đống bùn nhão, mới có thể nhanh chóng thoát ra khỏi hai bàn tay đen đang giữ chặt lấy hắn kia.

"May mà có Chí Tôn Thần cốt, bằng không một kích vừa rồi là có thể đá nát nhục thể của ta." Thẩm Tường nhắm vào hai cánh tay đen kia, vung kiếm lên, thân hình như ảnh, bay về phía hai cái cánh tay đang sắp biến mất kia, Thí Thần kiếm vung lên, Tru Ma Thất Thức thức thứ nhất chém ra.

Thời gian và Lực lượng biến khiến cho hai cánh tay kia đều không cảm nhận được quá trình thì đã bị kiếm nhanh của Thẩm Tường chém ra từng khối vụn.

"Loại người này thật khó đối phó." Thẩm Tường nhìn vào từng khối vụn đang nhanh chóng tổ hợp lại kia, mắng nhỏ một câu, vung chưởng đánh ra một kích, một đám hỏa diễm màu bạc đột nhiên phun ra, bao bọc lại những khối thịt sắp tổ hợp lại kia.

"Ta luyện chết ngươi." Thẩm Tường sử dụng Thiên Luyện thuật tăng thêm Sáng Thế chi hỏa, đốt luyện hai cánh tay kia không lưu tình một chút nào.

Chẳng mấy chốc, hai cánh tay kia đã biến mất ở trong biển lửa.

Thẩm Tường vừa mới thu hồi hỏa diễm lại thì nghe thấy một tiếng la làm cho người phải rùng mình: "Trả lại tay cho ta...."

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment